Sau một thời gian dài, cuối cùng trung tâm mua sắm Long thị cũng bắt đầu mở cửa khai trương vào ngày 1 tháng 3, không cần bất kỳ tuyên truyền, không cần bất kỳ hoạt động đặc biệt nào, còn chưa đến thời gian kinh doanh, ngoài cửa quần chúng đã xếp hàng dài dưới sự sắp xếp của bảo vệ. Chỉ vì trung tâm mua sắm Long thị phát ra thông báo, sau khi khai trương ba ngày sẽ đặt ra giới hạn số lượng khách hàng ra vào, vượt quá số lượng sẽ không tiếp đãi nữa. Chuyện này trước đây chưa từng có xảy ra, một chiêu này của Long thiếu còn cao tay hơn nhiều so với việc ưu đãi giảm giá gì đó! Ngay cả đến người qua đường như Lục An Nhiên cũng hướng Lục An Duy và Lục An Minh khen ngợi vài câu.
Nhân viên nội bộ của các cửa hàng bên trong trung tâm mua sắm Long thị quẹt thẻ nhân viên đi vào từ cửa phụ, từng người đi vào vị trí của mình. Hôm nay là ngày đầu tiên khai trương chính là ngày chiến đấu với lượng khách nhiều nhất.
Lục An Nhiên theo thang máy đi lên lầu, vừa đến lầu một liền nhìn thấy cửa hàng của Nhạc thị, nhà hàng mang phong cách màu sắc cổ đại, một tấm biển bằng gỗ ghi chữ “Nhạc Ký” được treo lên. Ngang qua Nhạc Ký, tùy ý nhìn vào một cái liền thấy Nhạc Ngưng San và Nhạc Ngưng Hàn đang dạy bảo nhân viên, lúc đi qua Nhạc Ngưng San cũng nhìn thấy cô, trong mắt mang theo địch ý nồng đậm, Lục An Nhiên quả thực dương khóe miệng cười một cái coi như chào hỏi, mà Nhạc Ngưng San nhìn thấy thế cũng chỉ có thể gật đầu giả vờ thăm hỏi.
Đi qua nhà hàng của Nhạc gia đi thẳng thêm vài bước chính là nhà hàng thứ 100 của Lục thị, bề ngoài nhìn qua rất giống Nhạc thị, tấm biển bằng gỗ ghi ba chữ “Lục Hiên Trai” được ghi bằng chữ trâm hoa tiểu khải xinh xắn tuyệt đẹp, đi vào trong nhà hàng, nhìn thấy một nam một nữ đang sánh vai nhau nói một số hạng mục cần chú ý cho nhân viên, hai người này chính là giám đốc quản lý mà tự tay Lục An Nhiên lựa chọn.
Người nam bên trái mặc một thân tây trang màu đen, thân cao khoảng 1m85 sau lưng thẳng tắp, nhìn qua rất có khí thế. Tóc chải gọn gàng, da dẻ màu lúa mạch khỏe mạch, ngũ quan đoan chính, lúc này trên mặt mang theo nụ cười, nhìn qua dương quang sáng lạn, khiến người khác không nhịn được mà muốn tín nhiệm kết giao.
Người nữ bên trái thân cao khoảng 1m67, một thân áo sườn xám màu trắng có in hình hoa sen màu đen, trên mặt trang điểm tinh tế tao nhã, mái tóc dài đen tuyền được vấn cao lộ ra chiếc cổ thanh mảnh trắng mịn. Nút thắt trên cổ áo tinh tế thanh lịch, hai vai gầy yếu tứ chi mảnh khảnh, nhìn qua mềm mại không xương khiến người khác không nhịn được muốn ôm vào lòng mà bảo vệ, cặp mắt sáng lấp lánh lộ ra khôn khéo cùng quyết tuyệt.
“An Nhiên, An Minh, hai người tới rồi à!” người nam thấy Lục An Nhiên liền cười nói.
“Anh Hoa.” Lục An Nhiên cười hướng Hoa Đạo Lâm chào hỏi, đây là nhân sĩ tinh anh mà cô dùng hợp đồng 20 vạn mang về đó! Lại nhìn qua người nữ kia, Lục An Nhiên không nhịn được trước mắt sáng lên, nơi đó đắt đỏ thật sự có cái giá của nó nha! Nhìn xem người đẹp hiện tại lại có khí chất còn nơi nào giống nữ hầu vâng vâng dạ dạ trước kia chứ: “Linh Linh.”
“Đại tiểu thư, gọi tôi là Ella đi.” Ella cười dịu dàng, trên mặt toàn là tôn kính và cảm kích, là Lục An Nhiên cho cô sống lại một lần nữa, quá trình ở đó rất cực khổ, cô một đường cắn răng chịu đựng, cô của hiện tại sớm đã không giống ngày xưa nữa! Linh Linh... sớm đã chết rồi, chết trong tuyệt vọng, hôm nay đứng tại đây chính là Ella, là giám đốc quản lý của Lục Hiên Trai – Ella.
“Ella.” Lục An Nhiên gật đầu, lại nhìn sang những nhân viên mà Lục An Minh tuyển dụng, tổng cộng 25 người, 3 bếp chính 6 bếp phụ, 4 nhân viên rửa chén, 10 phục vụ, 2 thu ngân. Lúc Lục An Nhiên đứng trước mặt mọi người, Hoa Đạo Lâm, Ella và Lục An Minh tự giác đứng vào đội ngũ, vừa vặn biến thành mỗi hàng bảy người đứng thành 4 hàng, Lục An Nhiên nhìn khắp khuôn mặt của mọi người, 3 bếp chính cùng 6 phụ bếp đều là nhân công do Lục thị huấn luyện ra, trù nghệ đáng được khẳng định, nhân viên rửa chén là 4 người phụ nữ hơn 40
tuổi, mặc chế phục thời Đường màu trắng đỏ đan xen, thái độ đoan chính, nhìn qua trông như người tay chân nhanh nhẹn có lực, mà nhân viên phục vụ và thu ngân đều là tuấn nam mỹ nữ, nhân số chia đều, nữ mặc sườn xám màu đỏ, dưới chân mang cao gót màu đỏ cao 7 phân, thân hình mảnh khảnh, gương mặt xinh đẹp. Đầu tóc cũng giống như Ella đều được vấn cao, nhìn qua rất tính tế lão luyện. Nam mặc phục trang thời đường màu đen có nút khâu màu bạc, chiều cao tòan bộ đều 1m79 đến 1m80, thân hình cân xứng, ngũ quan tương đối. Lục An Nhiên còn cảm thấy làm nhân viên phục vụ thật sự có hơi lãng phí nhân tài.
Nhìn khắp mọi người một lượt Lục An Nhiên cuối cùng cũng nói chuyện: “Chào mọi người, tôi tên Lục An Nhiên, là cửa hàng trưởng của nhà hàng này, đồng thời cũng đang là một học sinh Cao trung, bởi vì việc học nên tôi sẽ không thể xuất hiện ở đây mỗi ngày, bình thường nếu có bất kỳ vấn đề gì có thể trực tiếp báo cáo với ba vị giám đốc, một số chỉ thị tôi cũng sẽ trực tiếp truyền đạt cho ba vị giám đốc này. Bọn họ có quyền tuyệt đối thực hiện, cái này không thể nghi ngờ. Tất cả các món ăn đều do tôi định đoạt, thay đổi món ăn mỗi quý đều do tôi lựa chọn, 3 vị bếp chính đều có thể đề ra ý kiến, nhưng mà, tôi không nhất định sẽ tiếp nhận.” Lục An Nhiên yêu cầu rất cao đối với chất lượng thức ăn, tay nghề nấu ăn của ba vị bếp chính này cô cũng đã tự mình thưởng thức qua, vấn đề không lớn, ở cả Z quốc này cũng được tính là tay nghề tốt, càng không cần phải so với thành phố S, nhưng những người như thế đa phần đều rất kiêu ngạo, tay nghề nấu ăn càng lợi hại lại càng có sự kiêu ngạo của mình, sau đó loại kiêu ngạo này thật sự rất đáng quý nhưng lại nó cũng là thứ phải thu phục trước khi nhà hàng bắt đầu kinh doanh. Quả nhiên, âm thanh Lục An Nhiên vừa dứt, ba người bếp chính đó sớm đã có chút không phục, tràn đầy vẻ không vui.
“Mọi người đều là do giám đốc Lục tự mình chọn ra.” Lục An Nhiên cười nhạt: “Tôi cũng tin tưởng ánh mắt của giám đốc Lục. Hi vọng từ nay về sau có thể hợp tác vui vẻ.”
Thấy Lục An Nhiên đã nói xong, lại nhìn thời gian cũng không còn sớm nữa, Lục An Minh liền mở miệng: “Mọi người đi làm đi!”
Sau khi tiếp nhận lời nói của Lục An Minh, mọi người liền tản ra, ba bếp chính nhìn nhau sau đó lại nhìn Lục An Nhiên, trên mặt mang theo không vui quay về trong bếp. Một con nhóc chưa trưởng thành cũng dám chỉ chỉ điểm điểm trước mặt ba người bọn họ! Thật sự không biết trời cao đất dày! Nếu như người hôm nay đứng ở đây phát biểu là chú hai Lục Quân Phong của cô, bọn họ sẽ không có điểm nào phản cảm cả, nhưng đổi lại là Lục An Nhiên, trong lòng ba người bếp chính này tự nhiên chính là không phục, bọn họ đều là nhân công lâu năm của Lục thị, ở Lục thị cầm muôi cũng đã được mười mấy hai mươi năm, hôm nay chưa phát tác hoàn toàn là nể mặt mũi của Lục Kiếm Hào, bất quá Lục Kiếm Hào cư nhiên dám để nhà hàng này cho một cô gái mới 16 tuổi chưa trưởng thành quản lý ư, chẳng lẽ Lục Kiếm Hào lớn tuổi hồ đồ rồi ư?
Thật sự quái lạ!
Vừa đến mười giờ, trung tâm mua sắm Long thị chính thức mở cửa kinh doanh, vừa tiến vào làn gió ấm áp cùng với mùi hương sạch sẽ phà vảo mặt, cho người ta cảm giác thoải mái.
Âm thanh dễ nghe bật lên, cộng thêm bước chân hỗn loạn truyền đến, các cửa hàng đều biết đã đến giờ kinh doanh, liền lấy lại tinh thần.
Lục An Nhiên đi ra trước cửa nhà hàng đến bên tay vịn phía bên kia lối đi cúi xuống nhìn vào đám đông nhộn nhịp ở tầng dưới, khóe miệng hơi hơi vểnh lên, tại một khắc này trận chiến đã triệt để kéo ra mở màn...