“Như vậy sao!” Lục An Nhiên thật sự rất muốn ụp nguyên khay cơm vào mặt Sở Dao: “Nhưng mà mình đã ăn no rồi! Buổi chiều thi tiếng Anh, mình còn nhiều chỗ không biết, mình đi trước nhé.” Bỏ qua khuôn mặt tươi cười của Sở Dao, Lục An Nhiên cầm lấy khay cơm đã ăn xong của mình liền đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, sau đó đem khay cơm đổ phần đồ ăn thừa còn sót lại vào nơi tập trung đồ ăn thừa.
“Mình cũng ăn no rồi.” Tần Thư Mặc cũng đứng lên.
“Mình, mình cũng ăn no rồi...” Lý Mặc Nhiên cho dù có vô dụng cũng nhận ra không khí ngượng ngùng lúc này, nếu cứ ngồi đây cũng sẽ không tốt cho lắm!
Một chiếc bàn bốn người ngồi, hiện tại chỉ còn xót lại một mình Sở Dao, bàn tay trái để dưới bàn nắm lại thật chặt mà đấm xuống ghế, Sở Dao căm ghét nhìn vào bóng dáng đang rời đi của Lục An Nhiên, từ sau khi đẩy Lục An Nhiên xuống hồ bơi, thái độ mà Lục An Nhiên đối xử với cô ta càng ngày càng lạnh nhạt, thậm chí cô ta còn nghi ngờ rằng, có lẽ Lục An Nhiên đã biết được rằng lúc đó người đẩy cô xuống hồ chính là ả ta... nhưng mà không đúng... Từ lúc sinh ra cho đến nay Sở Dao và Lục An Nhiên đã chơi với nhau, tình bạn thân thiết mười lăm năm, ả ta sớm đã hiểu rõ tường tận tính cách của Lục An Nhiên. Nhưng mà hôm nay, ả ta cư nhiên lại cảm thấy không nhận ra Lục An Nhiên nữa... trong lòng Sở Dao có chút sợ hãi, sợ hãi tất cả mọi chuyện đều vượt quá tầm kiểm soát của ả, nếu thật sự như thế, thì phải làm như thế nào mới tốt đây?
Rời khỏi căn tin trường học, Lục An Nhiên đi qua ba bốn con đường đến bên ngôi đình cạnh cái hồ nước ngay cổng sau trường học để hóng gió, hôm qua sau khi thi xong trên đường về nhà đi ngang qua cổng sau cô đã chú ý đến nơi này, quả thật là một nơi thích hợp để nghỉ ngơi đọc sách. Ngồi trong đình, Lục An Nhiên lấy ra tài liệu tiếng Anh mà Lâm Đạt gợi ý cho một lần nữa xem lại những đề mà mình vẫn chưa làm được.
“Đây là tạm thời muốn ôm chân phật sao?” Tần Thư Mặc theo sau Lục An Nhiên đến đây cười nói.
“Cậu là người đứng đầu Phụ Chúc Nhất trung, tự nhiên sẽ không phải giống như mình!” Đôi mắt Lục An nhiên chưa hề rời khỏi quyển sách.
“Đề bài của ba lần thi thử đều thuộc dạng cơ bản, nếu như thi thử cũng đều phải căng thẳng như vậy, vậy thì cuộc thi cuối kỳ còn nói được sao?” Tần Thư Mặc đẩy đẩy gọng kính màu vàng trên sống mũi lên: “Ba năm Cao trung càng không cần nói nữa.”
“Kỳ thi cuối cấp Sơ trung còn chưa thi qua, nghĩ xa xôi như thế làm cái gì chứ?” Lục An Nhiên cũng biết là do chính bản thân mình lo lắng quá rồi, nhưng mà đây cũng là lần đầu tiên sau hai kiếp sống cô cố gắng học hành để tham gia cuộc thi như vậy!
“Cậu lật tới phần 74 của quyển tài liệu này, nhớ kỹ đoạn hội thoại trong trang đó đi, bài viết và bài nói hôm nay nói không chừng có thể sử dụng đến!” Tần Thư Mặc ý tốt nhắc nhở.
“Ừm?” Lục An Nhiên cuối cùng cũng dời tầm mắt ra khỏi quyển sách chuyển qua người Tần Thư Mặc: “Làm sao cậu biết được sẽ sử dụng tới?”
“Cậu cũng nói đó! Dù gì mình cũng là người đứng đầu Phụ Chúc Nhất trung!” Tần Thư Mặc cười nói.
Lần này Lục An Nhiên mới chính thức nhìn kỹ khuôn mặt của Tần Thư Mặc, cũng giống như lời nói mà nữ sinh chung phòng hôm qua nói, Tần Thư Mặc lớn lên thật sự có loại khí chất của soái ca, làn da trắng hồng, gương mặt luôn nở nụ cười mỉm, trên sống mũi là cặp mắt kính gọng vàng, đem lại cho người xung quanh một cảm giác nho nhã thanh thoát, mái tóc được cắt tỉa gọn gàng thoải mái rất phù hợp với độ tuổi. Cảm giác cả người toát lên vẻ tự tin từ trong ra ngoài, làm cho người khác có cảm giác muốn đến gần, muốn được ỷ lại. Chiều cao trên dưới 1m74, vừa lúc cao hơn một cái đầu so với Lục An Nhiên hiện tại.
“Reng reng reng reng...” tiếng chuông thứ nhất báo hiệu bắt đầu giờ thi reo lên, Lục An Nhiên lấy lại tinh thần.
“Bắt đầu thi rồi, đi thôi!” Tần Thư Mặc nhìn về phía phòng thi nói với Lục An Nhiên.
“Ừm.” Lục An Nhiên trả lời một tiếng, đóng lại quyển sách tiếng Anh. Cùng với Tần Thư Mặc đi về phía phòng thi. Đi về phía chỗ ngồi, Lục An Nhiên lật đến phần 74 của quyển tài liệu, học thuộc đoạn đối thoại trong đó, đợi đến khi chính thức bắt đầu giờ làm bài, khi đề thi phát xuống, Lục An Nhiên mở đề ra xem, quả nhiên đề bài đọc viết trong đó đều đề cập đến đoạn hội thoại đó, tức khắc sửng sốt, nhìn qua Tần Thư Mặc ngồi bên cạnh, sau đó lộ ra một nụ cười ôn nhu.
Tần Thư Mặc này thật sự có chút lợi hại! Lục An Nhiên vừa làm bài, vừa nhớ lại ký ức có liên quan đến Tần Thư Mặc của kiếp trước, mới phát hiện kiếp trước hai người không có bất kỳ liên hệ nào, vắt hết óc đều không nghĩ ra có một người như thế. Ai bảo kiếp trước cô chỉ biết đến trò chơi và truyện tranh chứ, hoàn toàn không lo học hành? Người học giỏi mà cô biết, cũng chỉ có một người là Sở Dao và một người đã từng là bạn cùng bàn với cô Lâm Đạt mà thôi! Vả lại, nếu không phải sau này Sở Dao cứ ở trước mắt cô nói xấu Lâm Đạt, chỉ sợ là ngay cả Lâm Đạt cô cũng quên sạch sẽ luôn!
Hai ngày thi thử rốt cuộc cũng kết thúc Lục An Nhiên cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau khi nộp bài thi, Lục An Nhiên thu dọn hết dụng cụ, thời điểm muốn tạm biệt Tần Thư Mặc, liền phát hiện cậu ta sớm đã rời khỏi lớp học, Lục An Nhiên chỉ có thể nhướng nhướng mi, vác cặp lên rời khỏi phòng học được bố trí thành phòng thi này.
Thời gian chờ đợi quả thật rất dài, nhưng mà điều muốn đến cũng sẽ đến thôi...
Thành tích thi thử lần thứ ba toàn quốc được dán trên bảng thông báo của trường, đồng thời trên bảng tin cũng dán thông báo phòng thi kỳ thi cuối cấp Sơ trung chính thức toàn quốc.
Lục An Nhiên đứng giữa những bạn học sinh tra cứu thành tích, trên bảng điểm đầu tiên tìm thấy tên của chính mình, thành tích kỳ thi lần này thật không tệ, xếp thứ 194 toàn thành phố S, xếp thứ 32 toàn trường. Cũng thuận lợi được xếp vào lớp trọng điểm của kỳ thi cuối cấp.
Từ lúc sinh ra cho đến nay, lần đầu tiên thi được thành tích cao như thế này, Lục An Nhiên cảm thấy dưới chân run rẩy, muốn hoan hô nhảy nhót, nhưng lại cảm thấy không tốt lắm.
“Thi cũng không tệ đó chứ!” Lâm Đạt không biết từ khi
nào đã xuất hiện bên cạnh Lục An Nhiên.
Lục An Nhiên cười cười với Lâm Đạt, sau đó lại nhìn vào thành tích của Lâm Đạt, bỏ xa Lục An Nhiên đằng sau, xếp thứ 3 thành phố S, đứng đầu toàn trường, đối với thành tích của Lâm Đạt Lục An Nhiên vốn không cảm thấy ngạc nhiên, cô cười nói với Lâm Đạt: “Cảm ơn cậu đã giúp đỡ mình lâu như vậy!”
“Không có gì!” Lâm Đạt cũng cười nói: “Đi thôi! Chúng ta vẫn còn chung một lớp!”
“Ừm!” Lục An Nhiên vô cùng cảm thấy may mắn khi đó đã học hỏi Lâm Đạt, cũng rất cảm kích sự giúp đỡ của Lâm Đạt. Thậm chí còn cảm thấy may mắn vì mình là người cùng bàn với Lâm Đạt.
Đến khi Lục An Nhiên và Lâm Đạt đến lớp học mới, phát hiện trong lớp học đã có rất nhiều người, hai người đi đến bên bàn cạnh cửa sổ sau cùng, lần nữa lựa chọn là bạn cùng bàn. Người đi theo sát phía sau là Sở Dao, rõ ràng lúc nhìn thấy Lục An Nhiên ngồi trong lớp học ả ta đã vô cùng sửng sốt, nhưng sau đó nghĩ lại là do Lục Kiếm Hào đã nhét tiền để Lục An Nhiên được đẩy vào lớp này, sau đó liền bình thường trở lại. Ả ta mới không tin, đối với thành tích như thế của Lục An Nhiên, nổ lực trong vòng một tháng liền có thể thi vào lớp chọn này!
Sở Dao cùng với những bạn quen biết trong lớp chào hỏi nhau sau đó đi tới bàn của Lục An Nhiên: “An Nhiên, thật trùng hợp! Chúng ta lại được học chung một lớp rồi! Haha~
“Đúng đó!” Lục An Nhiên ngoài cười nhưng trong không cười, Sở Dao có thể tiến vào lớp chọn này cũng không phải điều đáng nhớ, kiếp trước bởi vì muốn cùng vào chung một lớp với Sở Dao, đã làm nủng với Kỷ Nhu rất nhiều, Kỷ Nhu mới đi đến trường học chủ động tặng quà hay gì đó, mới có thể đem cô vào lớp này, lần này là do chính cô tự thi vào, nhưng mà thật sự lại không muốn cùng một lớp với Sở Dao như vậy!
Sở Dao cười nhạt nghênh ngang ngồi trên bệ cửa sổ trước mặt Lục An Nhiên, dẫn đến Lục An Nhiên cùng Lâm Đạt đều đồng thời nhíu mày, có chút phản cảm. Nhưng mà hai người vẫn không nói gì.
“An Nhiên thành tích hôm nay cũng phát ra rồi, hai người chúng ta cùng nhau đi dạo phố đi! Chúng ta đã rất lâu không cùng nhau đi dạo phố rồi, Sở Dao cả khuôn mặt đều hướng về phía trước, mẫu trâm cài áo chủ đề mới mới ra của hãng Chanel cô ta đã muốn từ rất lâu rồi!
“Hôm nay mình bận việc.” Lục An Nhiên vẫn là không khách sáo mà cự tuyệt, những lần mà Sở Dao hẹn Lục An Nhiên đi dạo phố, Lục An nhiên đều rất vui vẻ, vả lại lần nào cũng là do Sở Dao dẫn đi, mà cô lại là người cầm theo túi tiền.
Đối diện với lời cự tuyệt của Lục An Nhiên, hiển nhiên Sở Dao vẫn không thể tượng tưởng được, ngay cả lời nói phát ra cũng không vui: “Chuyện gì thế? Chúng ta cũng đã quá lâu rồi không đi dạo phố nữa!” còn quá nhiều đồ mà cô ta thích đang đợi Lục An Nhiên đến thanh toán!
“Tối nay gia sư sẽ đến.” Lục An Nhiên cũng nói thật lòng.
“Đã mời được gia sư rồi sao?” Lâm Đạt nhìn Lục An Nhiên.
“Đúng đó!” Lục An Nhiên cười nói: “mình đem ý kiến của cậu nói cho mẹ mình nghe, sau đó liền mời đến một người.”
“Vậy thì tốt!” Lâm Đạt gật gật đầu, thành tích trước mắt của Lục An Nhiên đều có được do được củng cố kiến thức căn bản rất tốt, điều này cũng dựa vào tài năng trời cho cộng với sự nổ lực của cô sau này, nhưng mà những ngày về sau này càng khó đi hơn! Nếu như kịp thời mời được một gia sư xuất sắc, còn lại 103 ngày này, đương nhiên cũng sẽ có một không gian để tiến bộ!
“Cậu… cậu mời gia sư sao?” Sở Dao sửng sốt một chút: “Vậy không phải là cậu sẽ không còn thời gian chơi trò chơi nữa sao?” nội tâm cô ta không nguyện ý để cho Lục An Nhiên được học tập đàng hoàng.
“Trước mắt thì mình đã chơi hết tất cả các trò chơi rồi!” hai tay Lục An Nhiên nắm chặt lại, kiếp trước toàn bộ thời gian đều dành để ăn và chơi trò chơi, kiếp này đúng lúc có thể sử dụng toàn bộ thời gian để cố gắng rồi.
“Hơ...” Sở Dao cắn cắn môi. Lục An Nhiên từ nhỏ hành động đã có phần nhanh hơn so với cô ta, lúc ở nhà trẻ đã như vậy. Sở Dao phải vắt hết óc mới nghĩ ra cách lừa này, đem tất cả trò chơi, truyện tranh đều giới thiệu cho Lục An Nhiên, như vậy, thành tích cô ta càng ngày càng tốt, thành tích của Lục An Nhiên lại càng ngày càng kém. Trong lòng Sở Dao mới có được cảm giác cân bằng. Nhưng theo như hiện tại Lục An Nhiên lại bắt đầu muốn chuyên tâm học hành. Không biết như thế nào, Sở Dao xuất hiện một tia khủng hoảng. Vả lại nói đến gia sư, Sở Dao sớm đã muốn mời một vị gia sư rồi, mỗi lần đến lớp học thêm, bởi vì phải bắt kịp tiến độ các lớp, giáo viên lớp học thêm giảng bài thật sự có chút chậm, cô ta sớm đã không vừa ý rồi. Vì thế Sở Dao đề nghị: “An Nhiên, mình có thể hay không cùng học chung gia sư với cậu?”
“Không được!” Lục An Nhiên lập tức cự tuyệt: “ Vị gia sư này là do đích thân ông nội mình mời cho mình, cũng sẽ dạy mình ở nhà của ông nội, cậu cũng biết, ông nội mình thật sự cũng không thích cậu.”
“Vậy cậu không thể dọn về nhà của cậu sao!” Sở Dao rõ ràng có chút tức giận, tại sao Lục An Nhiên này lại cứ muốn chống lại ả chứ! Ả muốn Lục An Nhiên như thế nào, Lục An Nhiên chỉ cần ngoan ngoãn làm theo không tốt sao! Đáng ghét như thế tại sao không đi chết đi!
“Không được!” Lục An Nhiên tiếp tục cự tuyệt yêu cầu của Sở Dao, khóe miệng nở một nụ cười trào phúng.