Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chương 53: Thay đổi hình tượng, mặc thử lễ phục


trước sau

Lục An Nhiên trả lời: “Dennis, hôm nay tôi không cắt tóc, tôi muốn đến khu làm đẹp, anh giới thiệu cho tôi một sư phụ làm đẹp cho nam giới tốt nhất đi!”

Thợ cắt tóc Dennis nghe ý của Lục An Nhiên suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Nếu như là nam, tôi đề nghị Martha, cô ấy là một người đến từ Pháp rất nhiệt tình và đơn thuần, tỷ lệ được các quý ông lựa chọn rất cao, tay nghề cũng không tồi.”

Lục An Nhiên gật gật đầu: “Cám ơn anh!” dứt lời, cô phất tay với Dennis liền đi đến lầu hai, vừa đến lầu hai, nhân viên lễ tân của lầu này liền mặt mày hớn hở nói: “Lục tiểu thư, hoan nghênh quang lâm.”

Lục An Nhiên gật đầu: “Tôi tìm Martha, cô ấy có ở đây không?”

Nhân viên lễ tân gật đầu: “Cô ấy có ở đây. Lục tiểu thư có đặt hẹn trước không?”

Lục An Nhiên không hiểu chớp chớp mắt: “Hẹn trước? Còn phải hẹn trước sao?”

“Ơ…” Nhân viên lễ tân xấu hổ cười, Khải Long đương nhiên phải đặt hẹn trước! Nhưng mà người trước mặt này là thiên kim của Lục thị, có thể là một trường hợp ngoại lệ đi! Nhân viên lễ tân nói: “Lục tiểu thư, xin cô đợi một chút, tôi đi hỏi Martha đã.”

Lục An Nhiên phất tay: “Đi đi!”

Nhân viên lễ tân cười trả lời một tiếng đi vào căn phòng ở cuối đường đi, hơn hai phút trôi qua nhân viên lễ tân lại từ căn phòng đó đi ra: “Lục tiểu thư, có thể đi vào rồi.”

“Ừm.” Lục An Nhiên gật đầu, cùng với hai anh em Lục An Duy và Lục An Hổ bước vào phòng, căn phòng không lớn lắm ước chừng khoảng cỡ 10m2, các loại máy móc làm đẹp không ít, một chiếc giường lớn hơn giường đơn một chút được bày ở chính giữa căn phòng, cạnh chiếc giường có một cô gái người Pháp cao khoảng 1m73 đứng đó, bộ dáng chắc cũng khoảng 22, 23 tuổi, mái tóc xoăn dài màu nâu tùy ý xõa trên vai, ngũ quan tinh xảo cực kỳ giống búp bê Tây Dương, đặc biệt là cặp mắt màu lam kia, giống như một làn nước biển như có thể thấu hiểu mọi thứ lại giống như ẩn chứa một bí mật nào đó. Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, phía dưới là một chiếc quần dài màu trắng gạo, dưới chân là một đôi giầy da màu nâu, makeup đơn giản, nhìn thấy đám người Lục An Nhiên tiến vào, dùng tiếng phổ thông chào hỏi: “Chào mọi người! Tôi là Martha, xin hỏi trong ba người ai muốn làm đẹp?”

Trong khoảnh khắc Lục An Nhiên nhìn vào Martha cô có chút thất thần, thật đúng là một cô gái xinh đẹp như búp bê Tây Dương, diện mạo có điểm giống Sophie Marceau (nữ diễn viên người Pháp, này mọi người muốn biết thêm thì vào google gõ tên là ra), sau khi nghe xong lời nói của Martha, Lục An Nhiên thanh thanh cổ họng đẩy Lục An Duy đang đứng bên cạnh lên: “Anh ấy.”

Lục An Duy cũng rất kinh ngạc: “Anh? Làm đẹp?” đùa cái gì thế?!

Martha nhìn Lục An Duy ánh mắt cũng sáng lên, thật sự là một loại hình ít gặp: “Xin mời nằm lên giường.”

Lục An Duy cau mày lại thật sự có chút không vui: “Tôi không cần làm đâu!”

Lục An Nhiên cũng không vui: “Anh An Duy, anh xem bộ dáng của anh hiện tại đi, tối hôm nay em có một bữa tiệc phải tham dự, anh nếu như cứ trong bộ dạng này, làm sao có thể ở bên cạnh bảo vệ em chứ!”

Lục An Duy nghe lời nói của Lục An Nhiên, chỉ có thể thỏa hiệp, nhiệm vụ, nhiệm vụ! Sau đó nằm lên trên chiếc giường đó, trong lòng vẫn còn cảm thấy kỳ quái.

Khóe miệng Lục An Nhiên đắc ý dương lên: “Martha, giúp tôi chỉnh sửa bộ râu của anh ấy một chút.”

Martha gật gật đầu: “Được.” Vươn hai tay ra, đầu tiên giúp Lục An Duy làm sạch da mặt và chăm sóc da đơn giản, lúc mát xa da mặt, Martha dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve vết thẹo kéo dài trên mặt của Lục An Duy, không nhịn được dùng tiếng Pháp lẩm bẩm vài câu: “Nhất định là rất đau...”

Lục An Duy cũng dùng tiếng Pháp trả lời: “Không sao, đã không còn đau nữa.”

Đối với câu trả lời của Lục An Duy Martha cũng rất kinh ngạc: “Ủa? Anh biết tiếng Pháp à?”

Lục An Duy nhắm chặt mắt trả lời: “Trước đây có học qua.” Bởi vì thân phận đặc biệt, từ nhỏ anh đã phải học ngôn ngữ của nhiều nước khác nhau, thậm chí đến cả ngôn ngữ của một bộ lạc ít người nào đó ở Châu Phi, anh cũng biết nói một chút.

Tay nghề của Martha quả thật rất tốt, đôi tay mềm mại, trắng nõn không xương, dùng lực cũng đủ nặng nhẹ, trải qua sự mát xa của đôi tay đó, Lục An Duy cư nhiên lại xuất hiện loại cảm giác an tâm chưa từng có. Dường như mọi sự mệt mỏi lúc này cũng một quét cuốn đi sạch sẽ.

Sau khi làm chăm sóc da cơ bản xong xuôi, Martha vừa giúp Lục An Duy sửa lại bộ râu vừa dùng vốn tiếng Trung không được cho là tốt lắm nói chuyện với Lục An Nhiên: “Ở đây tôi có một loại sản phẩm dùng để làm mờ sẹo rất hiệu quả, có cần dùng không?”

Lục An Nhiên gật đầu nói: “Dùng.” Mặc dù cô không phản cảm với vết thẹo trên mặt Lục An Duy, nhưng mà làm mờ đi cũng rất tốt.

Lục An Duy thật sự cảm thấy không cần làm như thế: “Không cần.”

Martha cảm thấy bị làm khó nhìn Lục An Nhiên.

Lục An Nhiên cau mày nói: “Không cần quan tâm đến anh ấy, nghe theo lời tôi! Sau này em sẽ phải thường xuyên đi tham gia các loại yến tiệc, như thế này làm sao mà bảo vệ được em cơ chứ!”

Lục An Duy nghe thấy lời nói của Lục An Nhiên chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời ngậm miệng lại.

Martha nghe xong cười, tiếp tục cắt tỉa râu của Lục An Duy, sau khi sửa xong dùng nước sạch rửa sạch, tiếp đó lại bắt đầu giúp Lục An Duy làm mờ sẹo: “Việc làm mờ sẹo này mỗi tuần phải làm một lần, sau đó đại khái là hai tháng sẽ nhận được kết quả rất tuyệt vời.”

Phiền phức như vậy? Lục An Duy có chút khó chịu, anh ghét phiền phức…

Lục An Nhiên có chút suy tư gật gật đầu, hai tháng sau đó cũng là thời điểm Tần Thư Hàm về nước, lúc đó cũng là lúc để Tần Thư Hàm nhìn thấy một Lục An Duy khác so với trước! hai người vốn dĩ chàng có tình thiếp có ý mà!

Nửa tiếng sau, quá trình chăm sóc da đã hoàn tất, Martha nói với Lục An Duy: “Được rồi, đã xong rồi.”

Lục An Duy mở hai mắt ra, vừa lúc đối diện với cặp mắt xanh thẳm của Martha, Martha nhìn đôi mắt Lục An Duy mở ra vậy mà có chút thất thần, đôi mắt của người đàn ông này thật sự rất đẹp, thanh triệt trong suốt. Sự thật mà nói, người đàn ông này cũng có ngũ quan đoan chính, cơ thể cũng rất tuyệt… khiến Martha có chút động lòng.

Lục An Duy ngồi dậy, mang giầy vào rời khỏi chiếc giường, Lục An Nhiên nhìn vào khuôn mặt của Lục An Duy vừa ý gật gật đầu, cô không nhìn lầm, Lục An Duy thật sự rất thích hợp để râu, đặc biệt là kiểu râu mà Martha giúp Lục An Duy chỉnh sửa cũng rất phù hợp với khuôn mặt của anh, càng tăng thêm vài phần thành thục, mỹ lực mê người của đàn ông.
Lục An Duy cho Martha một lời cảm ơn liền muốn rời khỏi.

“Đợi một chút!” Martha gọi mọi người, sau đó từ một ngăn của chiếc tủ màu trắng lấy rắng một cặp kính râm đeo lên mắt của Lục An Duy, sau đó vừa lòng cười: “Được rồi!”

“Ừm… không tệ!” Lục An Nhiên nhìn Martha, mắt thẩm mỹ của cô thật sự rất cao: “Kính râm bao nhiêu tiền?”

“Không cần tiền, tôi tặng anh ấy đấy!” Martha cười nói với Lục An Duy: “Nhớ là tuần sau phải quay lại nhé!”

Lục An Duy gật đầu: “Ừm.” quả nhiên rất phiền! anh một người đại nam nhi, thật sự cảm thấy cái việc làm mờ sẹo này vốn dĩ không cần thiết mà!

Sau khi Lục An Nhiên mang theo Lục An Hổ cùng Lục An Duy rời khỏi Khải Long lại để cho chú Trương chở đến cửa hiệu mà Lục An Nhiên đã đặt lễ phục, vừa khéo lại gặp được người quen.

“Chị An Hân! Chị mặc bộ lễ phục này thật sự rất đẹp nha!”

“Hihi, vậy à? Cũng được thôi!”

Nghe giọng nói quen thuộc của hai người này, Lục An Nhiên hơi hơi cau mày, tại sao lại xui xẻo như vậy cố tình lại gặp bọn họ ở đây? Vả lại, hai người này vào thời điểm nào lại dính với nhau như thế? Tại sao cô không biết.

Lục An Nhiên cau chặt mày liền muốn rời khỏi, thật lòng không muốn giáp mặt với hai người đó, vẫn là đi vòng vòng xung quanh, sau một tiếng đồng hồ mới quay lại vậy!

Nhưng mà Lục An Nhiên vừa muốn xoay người rời đi liền bị phát hiện.

“An Nhiên? Cậu cũng đến đây thử lễ phục à!” ánh mắt của cô gái phát ra lời khen lúc nãy sắc lẻm, lập tức liền phát hiện ra Lục An Nhiên.

Nếu như đã bị phát hiện ra rồi thì không còn biện pháp nữa, Lục An Nhiên kéo căng da đầu trưng ra một nụ cười khó coi: “Sở Dao, chị họ An Hân! Hai người cũng ở đây à!”

Lục An Hân nhìn thấy Lục An Nhiên cũng cau mày vẻ mặt khó coi: “Em cũng đến thử lễ phục?”

Lục An Nhiên trả lời: “Đúng vậy!”

Lúc này, nhân viên cửa tiệm đem theo bộ lễ phục của Lục An Nhiên qua nói: “Lục tiểu thư, lễ phục của cô đã được làm xong, xin mời cô qua bên phòng thử đồ mặc thử một chút.”

Lục An Nhiên gật đầu: “Được.” người nhân viên này thật đúng lúc cứu lấy cô! Cô ở trong lòng yên lặng cho người nhân viên này một nút like, cô thật sự là không muốn nhìn thấy hai người Sở Dao và Lục An Hân này!

Thấy Lục An Nhiên đã đi vào phòng thử đồ phía trong, Sở Dao thu lại nụ cười trên mặt, châm chọc bĩu môi: “Chị An Hân, thật sự không hiểu nỗi, luận về học vấn hay tư cách, chị cũng đều hơn Lục An Nhiên! Tại sao người được coi trọng lại là cô ta?”

Lục An Hân cũng thập phần khinh thường: “Số tốt chăng! Ba cô ta mất tích rồi người ta đương nhiên sẽ quan tâm cô ta nhiều hơn! Hừ…”

Lục An Duy và Lục An Hổ đang đứng bên ngoài cửa đều đem động tác trên miệng và vẻ mặt của Sở Dao cùng Lục An Hân ghi nhớ, hai người vừa hay đang đứng sau một mặt kính, từ trong kính có thể nhìn thấy Sở Dao và Lục An Hân, nhưng hai người kia lại không nhìn thấy họ. Hai anh em họ nhìn nhau, dường như cũng đã hiểu ra nguyên nhân tại sao Lục An Nhiên lại không muốn nhắc đến Sở Dao.

Sau khi hai người oán trách và tâng bốc lẫn nhau một hồi, Lục An Nhiên cũng từ trong phòng thử đồ đi ra, trên người mặc một bộ lễ phục màu tím sẫm được điểm xuyết bằng 142 viên kim cương, dây thắt lưng trên eo cũng được đính thêm một viên kim cương hình ngôi sao, hai chân trần lúc ẩn lúc hiện sau làn váy, trên chân được buộc thêm dải lụa màu tím sẫm thật duyên dáng và sang trọng, dải lụa màu tím quấn quanh mắt cá chân Lục An Nhiên ở đằng sau thắt lại thành một chiếc nơ bướm, có vẻ có chút nghịch ngợm. Ở trên ngực cũng được thiết kế thêm một mô hình ngôi sao hình lập phương, găng tay lụa cùng màu tím sẫm trải đều từ cánh tay xuống tới đầu ngón tay, những viên kim cương được đính lên một cách bất quy tắc tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn, mái tóc dài sau vai được buông thõng tự nhiên, trên cổ đeo một sợi dây chuyền làm bằng bạch kim làm điểm nhấn đặc biệt, mặt dây chuyền hình ngôi sao dán lên trên làn da mịn màng trước ngực.

Hai người Sở Dao và Lục An Hân đều nhìn đến ngây ra, tự nhiên cảm thấy không cam tâm, nhưng mà thật sự là Lục An Nhiên lớn lên đẹp hơn rất nhiều so với hai người! đặc biệt là khi được bộ lễ phục này tôn lên thêm, Sở Dao và Lục An Hân cắn răng, sau đó, Sở Dao nịn hót nói: “An Nhiên! Cậu thật sự quá đẹp! là một người bạn thân thiết nhất của cậu mình cũng cảm thấy tự hào đó!”

Lục An Nhiên cười nhạt ứng phó: “Vậy sao? Cảm ơn.” Cô mạn nguyện nhìn chính mình trong gương, cô cũng rất vừa ý với bộ lễ phục này.

Nhân viên cửa tiệm cũng bị kinh ngạc, cười giới thiệu: “Tên của bộ lễ phục này gọi là “Le Stelle Cadona In MARE”, dịch ra tiếng Trung là “những ngôi sao rơi trên biển”, là tự tay một nhà thiết kế sư nổi tiếng người Italia dựa theo bức ảnh của Lục tiểu thư mà thiết kế đó.”

Lục An Nhiên cười: “Bao nhiêu tiền?” cô quyết định trực tiếp liền thanh toán.

Nhân viên cửa tiệm cười nói: “Ông chủ đã dặn dò qua, bộ lễ phục này phải tặng miễn phí cho Lục tiểu thư, chỉ cần có người hỏi tới, Lục tiểu thư chỉ cần nói ra tên cửa tiệm của chúng tôi là được!”

Cũng thật sự khá là biết làm ăn đó! Lục An Nhiên phụt cười một tiếng sau đó cười nói: “Được! giúp tôi gói lại.”

Trong mắt Lục An Hân hiện lên sự đố kỵ đến phát hỏa, bữa tiệc đêm nay do Long Ngọc Tinh chủ trì, ả tuyệt đối không để cho Lục An Nhiên xuất hiện với bộ lễ phục này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện