Du Thái đem ngọc bội ném trả lại.
Đương nhiên hắn đã được nghe qua đại danh của Trấn Bắc Vương, lại nghĩ đến những gì đại ca nói trước đó, hắn trầm mặc một lúc rồi đứng sang một bên.
“Tối nay đã đắc tội rồi, mong lượng thứ!”Ảnh Nhị cầm lấy ngọc bội, một lần nữa đeo lên trên thắt lưng, vẻ mặt ngả ngớn: “ Mau đi đi.
”Trước khi rời đi, Du Thái vẫn liếc mắt nhìn vào hòn non bộ, sau đó cúi chào Ảnh Nhị, nắm chặt tay, nhanh chóng rời đi.
Không biết qua bao lâu, Vân Hoàng mang theo đông sương từ bên trong đi ra.
Vân Hoàng nghiêm nghị nói: “Đa tạ ——”Mặc dù không biết Ảnh Nhị vì cái gì lại xen vào việc của người khác, nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút cũng có thể đoán ra được là có liên quan đến Yến Cửu Tiêu.
Ảnh Nhị đi tới, vẻ mặt nghi hoặc: “ Đa tạ thì thật ra không cần, tại hạ chỉ có chút tò mò, đã trễ thế này quận chủ sao lại đến lãnh cung, người đã ném cái gì vào bên trong?”Vân Hoàng hơi nheo mắt lại.
Vừa rồi nàng cảm thấy có người đang theo dõi mình, xem ra giác quan của nàng không sai.
“Vương gia của ngươi đương nhiên sẽ biết.
” Vân Hoàng trả lời một cách cao thâm khó đoán, sau đó kéo Đông Sương rời đi.
Bỏ lại Ảnh Nhị ở phía sau, vẫn đang vò đầu bứt tóc vì không hiểu.
Vương gia thực sự biết sao?Không giống như vậy, quận chủ này thật biết lừa người!Ảnh Nhị đi theo phía sau hai người, không xa cũng không gần, Vân Hoàng đang đi phía trước đột nhiên dừng bước, nhìn lại: “Ngươi còn không mau quay về tìm chủ tử nhà ngươi để bẩm báo?”“Chủ nhân xuất phát đến Nguyệt thành rồi.
”Vân Hoàng ánh mắt có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã che giấu đi: “Xảy ra chuyện gì?”Đột nhiên vào kinh rồi lại âm thầm trở về, nếu nói không có gì thì cũng sẽ không có ai tin, nàng mơ hồ nhớ ra kiếp trước trong khoảng thời gian này Yến Cửu Tiêu chưa từng vào kinh.
Mặc dù không biết lần này vì cái gì……Nhưng, trong lòng của nàng lại sinh ra một ý nghĩ.
Chẳng lẽ có liên quan đến cảm giác giống như bị kim châm đó?Ý nghĩ này rất nhanh đã bị bác bỏ trước khi nó được hình thành, nàng sợ rằng mình bị điên rồi, làm sao có thể có chuyện vô nghĩa như vậy được!Ảnh Nhị suy nghĩ cặn kẽ, cuối cùng mở miệng nói: "Nguyệt thành bên kia quả thực đã xảy ra chuyện, chỉ là thuộc hạ không biết mọi chuyện cụ thể như thế nào.
Chủ tử chỉ kêu thuộc hạ bảo vệ quận chủ người mà thôi.
"“Bảo vệ ta?”“Phải!”Vân Hoàng nhíu mày: “ Vì sao?”Ảnh Nhị cười cười: “Thuộc hạ cũng không biết vì sao, chỉ là cảm thấy Vương gia có thể đã thích quận chủ rồi.
”Vân Hoàng nhất thời không biết phải nói gì.
Người đó sẽ thích nàng sao? Ý nghĩ này lập tức khiến cho Vân Hoàng phải sởn tóc gáy.
“Đừng có bôi nhọ thanh danh của tiểu thư nhà ta!” Đông Sương mắng, rồi giận dữ nói: “Dù chủ tử của ngươi có ưu tú đi chăng nữa, ngươi cũng không thể áp đặt mối quan hệ này lên tiểu thư nhà ta, hơn nữa, chỉ mới gặp mặt được vài lần! Ngươi thật đúng là đăng đồ tử! "Ảnh Nhị sờ sờ chóp mũi, cũng là xấu hổ: “Thứ lỗi!”Lời nói vừa rồi đơn giản chỉ là bắn vào não mà chưa được suy nghĩ thông suốt, nếu vương gia biết chuyện, hẳn là sẽ mang hắn đi giết!Nhưng tại sao vương gia lại đối xử khác biệt với Vân Hoàng như vậy?Ngoại trừ lý do này, thì dường như không còn lí do nào nữa.
Vân Hoàng đột nhiên hỏi: "Ngươi tên là gì?"Hơi ngạc nhiên, Ảnh Nhị nghiêng đầu cung kính nói: "Ly Lạc, quận chủ cũng có thể gọi thuộc hạ là Ảnh Nhị.
"Các ảnh vệ trong vương phủ đều được đánh số thứ tự để tiện theo dõi.
Cả ba người trở lại tử viện.
Đông Sương nhìn Ảnh Nhị vẫn tiếp tục đi theo, nhanh chóng đưa tay ra ngăn lại: "Ta nói, tiểu thư nhà ta muốn nghỉ ngơi, ngươi còn đi theo không?"Ảnh Nhị định thần lại, lắc đầu:" Không.
"Đông Sương vội vàng giậm chân: "Vậy ngươi còn không mau đi, cẩn thận bị người khác phát hiện!"“Bá ——”Trong nháy mắt, Ảnh Nhị đã giẫm lên tiếng gió nhảy lên ngọn cây bên ngoài viện, tựa lưng vào cành cây nhìn ánh trăng, xem bộ dạng này của hắn là không muốn chuẩn bị rời đi rồi, Đông Sương trợn mắt tức giận.
Vào phòng, Vân Hoàng thích thú khi thấy Đông Sương hầm hừ đóng cửa lại.
“Làm sao vậy?”“Hắn chuẩn bị ngủ ở trên cây!” Đông Sương hít vào một hơi: “ Tiểu thư, cho dù hắn là thuộc hạ của Vương gia, nhưng chung quy vẫn là một nam tử, để hắn bảo vệ người như vậy không thích hợp chút nào, vẫn nên