Sau khi Tần Hiên bị cảnh sát mang đi, liền một mực không có tin tức.Hà Vũ từng tự mình đến cục cảnh sát hỏi thăm, được thông báo Tần Hiên vô tội sớm đã được thả ra.Tin tức này, khiến trường học một hồi xôn xao.Nhưng từ đầu đến cuối Tần Hiên cũng không đến lớp, cũng không ai biết hắn rốt cuộc ở đâu.Trong trường học, Lục Vân Phàm cau mày, chân chó săn Vương Hiểu một mực trung thành trái phải theo cạnh hắn.“Ngươi nói, Triệu Uy bị cách chức ?” Lục Vân Phàm hít sâu một hơi, giật mình.Hàn Phong đạo quán bị Tần Hiên quét ngang, tin tức này đã để hắn trợn mắt hốc mồm.Bây giờ, thậm chí ngay cả Triệu Uy đều bị cách chức .Đây chính là cục trưởng cục thành phố, ai có quyền lớn như vậy đem Triệu Uy cách chức?“Ta thăm dò được, hình như là thị trưởng tự mình ra lệnh! Không chỉ có thế, một nhà Triệu Minh Vũ đều dời khỏi thành phố Tĩnh Thủy!” Vương Hiểu mặt mày cũng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, một tiểu tử nghèo không quyền không thế, lại có thể khiến thị trưởng ra tay?Cái này hẳn chỉ là trùng hợp thôi?“Chẳng lẽ là Triệu Uy đắc tội người nào không thành?” Lục Vân Phàm trầm giọng nói, hắn như thế nào cũng không biện pháp tin tưởng, chuyện này nguyên nhân gây ra là bởi vì Tần Hiên.Dù sao, hắn đã sớm đem bối cảnh của Tần Hiên điều tra nhất thanh nhị sở, cha mẹ không ở đây, hiện tại ở nhờ nhà người khác.Kẻ như vậy, lại có bối cảnh gì được?“Lục thiếu không cần lo lắng, ta đoán tên Tần Hiên kia hẳn là sợ, bằng không, làm sao đến giờ vẫn chưa đi học?” Vương Hiểu một bên nịnh nọt cười nói: “lại nói, liền xem như thị trưởng, trong mắt của Lục thiếu, chỉ sợ cũng không đủ thành đạo!”Hắn là thiếu gia của Lục gia, Lục gia chính là Tĩnh Thủy thế gia, liền xem như đạo sư của thị trưởng hiện nay cùng gia gia Lục Vân Phàm cũng là hảo hữu chí giao.Lục Vân Phàm gật đầu, cười nhạt nói: “Ta đương nhiên sẽ không đem một tên Tần Hiên để vào mắt, bất quá bây giờ xem ra, hắn coi như thức thời! Nếu như hắn còn dám xuất hiện, ta chỉ có thể tự mình động thủ đối phó hắn!”“Đúng vậy, Lục thiếu chẳng qua là vì muốn giữ hình tượng trước mặt Tiêu Vũ, do đó mới không ra tay, bằng không mà nói, tên họ Tần kia sớm đã bị Lục thiếu đè như đè một con kiến!” Vương Hiểu vội vàng nói.Lục Vân Phàm nghe nói không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Bất quá trong lòng hắn vẫn còn có chút nghi hoặc, Triệu Uy bị cách chức, điều này thật sự chỉ là trùng hợp sao?Một thời gian sau đó, Tần Hiên vẫn chưa từng xuất hiện trong trường học.Sự chú ý của mọi người đến Tần Hiên cũng dần dần nhạt đi.Ngược lại Hà Vũ, nàng mỗi ngày đều đi tới lớp Tần Hiên học nhìn một chút.Có đôi khi giả vờ đi ngang qua liếc mắt một cái, chỗ ngồi của Tần Hiên vẫn trống rỗng.“Tần Hiên, bây giờ còn biết trốn học!”Hà Vũ nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi.Tiêu Vũ một bên lẳng lặng lật quyển bút ký, nhìn phật văn.
Nghe Hà Vũ nói, không khỏi ngẩng đầu nở nụ cười: “Ngươi rất quan tâm ca ca ngươi?”“Hừ! Ta không có dạng ca ca này!” Hà Vũ bĩu môi, thấp giọng nói: “Còn nửa tháng là thi, gia hỏa này sẽ không phải cũng không thèm đi thi chứ?”Tiêu Vũ nở nụ cười, nàng khẽ lắc đầu, “Cứng miệng, mềm lòng!”Bất quá, Tần Hiên thật lâu chưa đến trường học, lấy thành tích học tập của Tần Hiên, e rằng về sau cũng chỉ có thể học trường hạng ba.Nàng mặc dù thường xuyên nghiên cứu kinh phật, nhưng việc học cũng không chậm trễ, lấy thành tích của nàng, thi đậu một trường hạng nhất cũng dễ như trở bàn tay.
Huống chi, nàng đã sớm có mục tiêu rõ rệt, lúc vừa vào lớp 10 đã xác định rõ con đường phía trước.Lúc này, hai thân ảnh từ xa đi tới.“Tiêu Vũ!”Lục Vân Phàm cưởi mỉm, mang theo tùy tùng Vương Hiểu chậm rãi đi tới.Nụ cười trên mặt Tiêu Vũ dần dần biến mất, thần sắc bình tĩnh, một đôi mắt không hề bận tâm, ngẩng đầu lên hỏi: “Có chuyện gì?”Hà Vũ cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng, tức giận trừng mắt nhìn Lục Vân Phàm.Các nàng đều không phải kẻ ngu, lúc trước Tần Hiên gặp phải phiền toái nhiều như vậy, kẻ đầu têu chính là vị Lục thiếu gia trước mắt này.“Ngày mai có một thịnh hội trên du thuyền, ta xin cha ta được mấy tấm vé, các ngươi có muốn cùng đi không?” Lục Vân Phàm khuôn mặt anh soái mang theo nụ cười ấm áp, đối với thái độ không chào đón của Tiêu Vũ cùng Hà Vũ cũng không để bụng.Vương Hiểu một bên cười nói: “Đó là du thuyền Cảnh Hào, nghe nói người ở bên trong không phú thì quý, xem như ta cũng nhờ vào Lục thiếu mới có thể đi vào.”Du thuyền Cảnh Hào không chỉ cố định ở thành phố Tĩnh Thủy, tại các tỉnh Lâm Hải, du thuyền Cảnh Hào cứ 3 tháng lại chuyển địa điểm một lần, bên trong quyền quý không biết bao nhiêu, thân phận thấp nhất cũng là tài sản hơn ức, còn có rất nhiều thế gia quyền lực điên đảo một phương.Người bình thường cả đời này e rằng cũng không thể đi lên một lần, có thể leo lên du thuyền Cảnh Hào, là chuyện mà rất nhiều người vẫn lấy làm kiêu ngạo.“Ta không đi, sắp thi rồi, ta còn phải ôn tập!” Hà Vũ nghiêm mặt, trực tiếp cự tuyệt.Lục Vân Phàm biểu lộ hơi cứng lại, bất quá hắn cũng không để bụng.Nhân vật chính mà hắn mời là Tiêu Vũ, còn Hà Vũ......!Lục Vân Phàm cười lạnh trong lòng, loại công chúa màu xám này, hắn không hứng thú.
Người khác không biết thân phận Tiêu Vũ, nhưng hắn biết,