Thành phố Tĩnh Thủy, Hà Vũ lông ngồi cau có, cầm bút vẽ bậy lên sổ.“Tần Hiên, tên hỗn đản, vậy mà trốn học!”Hà Vũ thầm hận chửi bới.Còn có ba ngày nữa là thi tốt nghiệp, tên này mất tích lâu như vậy, ngay cả Tiêu Vũ cũng không biết Tần Hiên đi nơi nào.Sau khi tan học, Hà Vũ chạy như bay về lớp Tiêu Vũ.Tiêu Vũ lẳng lặng ôm phật kinh, nhìn thấy Hà Vũ cũng không kinh ngạc, ngược lại lộ ra một nụ cười nhạt.“Tiêu Vũ, thật là ngươi không biết Tần Hiên đang làm gì?”“Ừm!” Tiêu Vũ buồn cười nhìn Hà Vũ.Trong khoảng thời gian này, Hà Vũ cơ hồ mỗi ngày đều tới hỏi, cũng may là Tiêu Vũ tâm tính bình hòa, nếu là những người khác, đã sớm không kiên nhẫn được.Hà Vũ giống như muốn tiết giận, dùng chân đá đá mấy hỏn sỏi dưới chân, làm như mấy hòn sỏi này là khuôn mặt của Tần Hiên vậy.“Nghe nói, người của Dược Thần Đường đến!” Tiêu Vũ bỗng nhiên mở miệng, trong đôi mắt nổi lên dị sắc.“Dược Thần Đường?” Hà Vũ khẽ giật mình, hừ một tiếng nói: “Là đám lão đầu kia a?”Nàng biết được bối cảnh của Tiêu Vũ, sự tình đối với người bình thường nghe rợn cả người này, Hà Vũ cũng không ngại nói.“Gia gia tự mình đi mời xem bệnh cho tỷ tỷ.”Nghĩ tới thương thế của Hà Vận, giọng Hà Vũ của không khỏi trầm xuống một chút.Tổn thương đoạn mạch, cho dù là Dược Thần Đường lại có thể làm được gì?Tình trạng gần như phế bỏ tu vi này nếu dễ dàng chưa khỏi, vậy phế công đoạn mạch cũng sẽ không xảy ra nhiều như thế.“Bất quá, lần này nghe nói là Đại trưởng lão Dược Thần Đường tới,” Tiêu Vũ lẳng lặng nói: “Nghe nói vị đại trưởng lão này có năng lực diệu thủ hồi xuân, được các đại gia tộc kính ngưỡng, ngoại trừ lão đường chủ Dược Thần Đường có thể cứu người sắp chết, toàn bộ Hoa Hạ không ai có thể so sánh y thuật với ngài ấy.”Hà Vũ nhếch môi, không nói gì.“Vì thế, Hà gia bỏ ra đại giới không nhỏ?” Ngữ khí Tiêu Vũ nhẹ nhàng, đem phật kinh khép lại, nhìn về phía Hà Vũ.
“Nếu có khó khăn, ta có thể giúp đỡ một chút.”Hà Vũ sắc mặt có chút gượng gạo, ngẩng đầu miễn cưỡng cười, “không cần!”Tiêu Vũ liền không nói gì, trong đầu hiện lên thân ảnh Tần Hiên,“Có lẽ, cũng không cần ta hỗ trợ?”Phía dưới tòa nhà tập thể cũ kỹ, rất nhiều người vây xem bên cạnh một chiếc xe, âm thầm nghị luận.“Chiếc xe này từng thấy ở trên mạng, hình như có giá hơn ba triệu?”“Tê, đây là xe nhà ai? Aizzz, cuộc đời này của ta có thể ngồi lên lái một lần thật tốt.”“Xuỵt, nói nhỏ thôi, có người xuống!”Mạc Thanh Liên đi xuống, trong ánh mắt si mê của rất nhiều người, cung kính mở cửa xe.Tần Hiên đi xuống xe, hơi gật đầu.“Tần tiên sinh......”“Không cần, ngươi trở về đi!” Tần Hiên thản nhiên nói.Nói xong, Tần Hiên liền mang theo yêu huyết lên lầu, khi hắn về đến phòng, kinh ngạc phát hiện, Hà Vận không có ở nhà.“Còn chưa hết giờ làm?” Tần Hiên khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gọi điện cho Hà Vận.“Alo?” Âm thanh Hà Vận có chút suy yếu, khiến trong lòng Tần Hiên có cảm giác nặng nề.“Ngươi ở đâu?” Tần Hiên trầm giọng hỏi.“Ta tại Hàm Thủy Lâu Các!” Hà Vận nói xong câu đó, âm thanh tựa hồ càng yếu ớt.
“Tiểu Hiên, lát nữa ta sẽ trở về.”Hàm Thủy Lâu Các?Tần Hiên ánh mắt hơi trầm xuống, trong lòng bỗng nhiên bất an.Hắn lập tức xuống lầu, đón xe đi tới Hàm Thủy Lâu Các.Hiện tại, trong Hàm Thủy Lâu, cả người Hà Vận mồ hôi lạnh tràn trề, mặt cắt không còn chút máu.Cách đó không xa, một cái lão ẩu tay cầm ngân châm, từng cái đâm vào huyệt vị trên người Hà Vận.“Sao rồi?” Tô Vân Nguyệt một bên đầy lo lắng, mặc dù lão ẩu này có vị trí như Thái Sơn Bắc Đẩu tại Dược Thần Đường, nhưng vẫn khiên Tô Vân Nguyệt lo lắng, tâm thần không tập trung.Lão ẩu dần dần đem ngân châm rút ra, lúc này, Hà Vận đang ở trạng thái nửa mê nửa tỉnh.“Kinh mạch của nàng bị đoạn mất vài chỗ, muốn tục mạch, ta mặc dù cũng có thể làm được, nhưng cái giá quá lớn.” Lão ẩu trầm giọng nói, nhìn về phía Tô Vân Nguyệt, “E rằng, Hà gia đáp ứng ta ba cây trăm năm tuyết sâm cũng không đủ để cho ta bỏ ra đại giới lớn như thế.”“Đại trưởng lão, ngài......” Một người trung niên ở bên cạnh thần sắc đột biến, Tô Vân Nguyệt sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.Thời đại này, trăm năm tuyết sâm hoàn hảo vô khuyết biết bao hi hữu? Cho dù Hà gia, tìm tòi mấy năm, khó khăn lắm mới kiếm được hai gốc, còn một gốc vẫn luôn cất giữ, lúc này mới góp đủ yêu cầu của Dược Thần Đường,Không nghĩ tới, lại còn không đủ?Ba cây trăm năm tuyết sâm nếu bỏ ra có thể mời chào 3 tên nội kình đại thành cao thủ, Dược Thần Đường cũng không khỏi quá tham,“Đại trưởng lão, ngài đúng thật là không thích hợp tại Dược Thần Đường tu y thuật trị bệnh cứu người,” Tô Vân Nguyệt cười lạnh, “không bằng đi làm thương nhân, ngài nhất định có thể trở nên giàu nhất Hoa Hạ nhà.”“Vân Nguyệt, không được vô lễ!”Người trung niên nghiêm nghị nói.Tô Vân Nguyệt bĩu môi, lơ đễnh.Lão ẩu cũng không tức giận, con mắt già nua nhàn nhạt nhìn về phía Tô Vân Nguyệt.Nháy mắt, Tô Vân Nguyệt kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo lui lại mấy bước, suýt nữa ngồi bệt trên mặt đất.“Đại trưởng lão!” Trung niên biến sắc, vội vàng nói: “Vân Nguyệt còn nhỏ, không hiểu chuyện!”Lão ẩu nhàn nhạt hừ một tiếng, thu lại khí thế,Tô Vân Nguyệt mồ hôi lạnh tràn trề, nàng từ nhỏ liền ngang ngược, thích bênh vực kẻ yếu, bảo vệ lẽ phải.
Bây giờ đột nhiên nhớ tới, vị này là Đại trưởng lão Dược Thần Đường, không chỉ là thánh thủ y sư của Dược Thần Đường, còn là một vị võ đạo tông sư.Chỉ bất quá, danh khí y thuật vị lão ẩu này cao hơn thực lực, để cho người ta coi nhẹ.Nhưng nếu có người cảm thấy cái lão ẩu này dễ bắt nạt thì sai hoàn toàn.Lão ẩu quay đầu, nhìn qua trung niên nhân của Hà gia, không lên tiếng, tựa hồ chờ đợi trung niên nhân phản hồi.“Ta đi hỏi gia chủ một chút !” Trung niên nhân mồ hôi đầy trán, chuyện này hắn không dám làm chủ.Mấy phút sau, trung niên nhân trở về.“Không biết Dược Thần Đường còn có yêu cầu gì!” Có