Hà Vũ như phát điên, chuyện nối mạch quan trọng thế nào? Đây chính là liên quan đến cả đời của tỷ tỷ nàng, sao có thể để Tần Hiên làm bừa.“Nhị thúc, Vân Nguyệt tỷ, các ngươi có phải điên rồi hay không !” Hà Vũ giận không thể ngừng.Tô Vân Nguyệt cùng Hà Bách Xuyên liếc nhau, lẫn nhau cười khổ.Nếu là lúc trước, cho cho bọn họ một trăm lá gan, cũng sẽ không để một thiếu niên tới giúp Hà Vận nối mạch.Nhưng bây giờ......Bọn hắn có tư cách gì phản đối? Lại có năng lực gì phản đối!“Tần Hiên, ngươi cút ra đây cho ta!” Hà Vũ trực tiếp phá cửa, gầm thét.“Hà Vũ, không được hồ nháo!” Hà Bách Xuyên quát lên, một tay túm lấy Hà Vũ .“Nhị thúc, ngươi điên rồi! Tần Hiên hắn chỉ là một tên tiểu tử chỉ biết mạnh mồm, nếu là......!Nếu là hại tỷ ta......” Hà Vũ gấp sắp khóc.Hà Bách Xuyên muốn nói lại thôi, sự tình hôm nay, hắn tuyệt đối sẽ không để lộ nửa chữ, thấy Hà Vũ náo như vậy cũng không có biện pháp gì.Ngay lúc này, cửa phòng mở ra.Tần Hiên cau mày nhìn 3 người ngoài cửa hỏi: “Các ngươi đang làm gì?”Sắc mặt của hắn có chút trắng bệch, trông giống như bệnh nặng mới khỏi.Hà Vũ nhìn thấy Tần Hiên, càng thêm điên cuồng.“Tần Hiên, nếu tỷ ta xảy ra chuyện gì, ta liều mạng với ngươi!” Hà Vũ chảy nước mắt quát.“Hà Vũ!” Tô Vân Nguyệt khuyên can.“Hà Vận thế nào?” Hà Bách Xuyên trong lúc nhất thời cũng mặc kệ Hà Vũ, lo lắng lỏi.Tần Hiên nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hà Vũ, chậm rãi nói: “Hà Vận ngủ rồi, không đến ba ngày liền có thể khôi phục tu vi nội kình đại thành.”Lời nói này nhường Hà Bách Xuyên ngốc trệ, ngay cả Tô Vân Nguyệt cũng há to mồm.“Ngươi nói cái gì?” Hà Vũ ngừng giãy dụa, khó tin nhìn Tần Hiên.“Kinh mạch đã nối, bất quá thân thể nàng rất yếu ớt, các ngươi tốt nhất đừng làm phiền!” Tần Hiên chậm rãi nói, hắn cau mày liếc mắt nhìn Hà Vũ: “Nếu ngươi lo có thể vào thăm một chút.”Không đợi Tần Hiên nói xong, Hà Vũ liền trực tiếp xông vào trong phòng.Hà Bách Xuyên, Tô Vân Nguyệt cùng với Hà Vũ, 3 người nhìn Hà Vận nằm ở trên giường nghỉ ngơi tảng đá lớn trong lòng một cùng cũng rơi xuống.Hà Bách Xuyên có thể cảm thấy rõ ràng , trong cơ thể Hà Vận đã khôi phục nội kình.Mặc dù so với lúc trước còn yếu ớt đến đáng thương, nhưng nội kình thật sự lại một lần nữa trở về thể nội Hà Vận , ở trong kinh mạch di động, thông suốt.Kinh mạch, thế mà thật sự được nối lại?Tô Vân Nguyệt càng là âm thầm líu lưỡi, nhìn Tần Hiên, trong lòng đều là hãi nhiên.Ngay cả đại trưởng lão Dược Thần Đường cũng không làm được thế mà , Tần Hiên thật sự chữa tốt ?Cái này giống như mộng ảo, để cho người ta khó có thể tin.Tần Hiên ngồi một nơi gần đó nghỉ ngơi, hắn có chút tinh bì lực tẫn .Đầu tiên là thi triển Sinh Tử Huyền Châm, lại giết tông sư, bây giờ lại vì Hà Vận tục mạch.
Coi như hắn từng là Thanh Đế, nhưng bây giờ cũng chỉ có tu vi luyện khí sơ kỳ.
Chuỗi cử động này cơ hồ khiến hắn đến cực hạn.Chừng mấy khắc sau, Hà Vũ đem Tần Hiên đang nghỉ ngơi tỉnh lại.“Tần Hiên, thật là ngươi đã trị tốt thương thế cho Hà Vận ?” Hà Vũ đầy mặt phức tạp, nàng không thể tin được sự thật này.Tần Hiên ở trong mắt nàng cũng chỉ là một tên thành tích học tập bét trường, thế mà nắm giữ y thuật cao như vậy?Cái này sao có thể, nàng tình nguyện tin heo biết bay cũng không tin Tần Hiên làm được.Phàm nhân chỉ có thể từng bước hướng về phía trước, thế gian này có bao nhiêu người có thể một bước lên trời?Coi như Tần Hiên gần đây có chút biến hóa, nhưng cũng không thay đổi được cách nhìn của nàng đối với Tần Hiên .“Ừm!” Tần Hiên gật đầu, Trường Thanh chi lực khôi phục một chút, hắn cũng tỉnh táo được một tẹo.“Ta không tin!” Hà Vũ dứt khoát nói.
“Ngươi nếu đã biết y thuật, vậy tại sao không sớm chữa trị mà để đến tận bây giờ?”“Tần Hiên, ngươi gạt được người khác, không lừa được ta!” Hà Vũ chắc chắn nói.Tần Hiên khẽ giật mình, cũng không nóng giận, cười nhạt nói: “Tin hay không, liên quan gì tới ta?”Hắn ngữ khí bình tĩnh, nhìn Hà Vũ.“Hà Vũ, thương thế của Hà Vận ai chữa tốt không quant rọng.
Quan trọng là..., kinh mạch của Hà Vận đã khôi phục, có hi vọng thành tông sư .”“Ba ngày sau, Hà Vận có thể khôi phục lại nội kình đại thành, thậm chí còn hơn.
Tông sư, đây là mong ước của nàng trước giờ, ngươi nên vì Hà Vận mà cao hứng.”“Còn có phải ta chữa hay không quan trọng sao?”Tần Hiên cười một tiếng, khoan thai quay người.Hắn đi ra ngoài cửa, đôi mắt sâu như biển cả.“Thế gian không tin ta có ức vạn người , thì tính sao? Thành Tiên Giới Thanh Đế duy ta một người, là đủ!”khóe miệng Tần Hiên khẽ nhếch một cái, nối lại mạch cho Hà Vận hắn cũng bớt đi được một tâm sự, mệt mỏi bỗng như tan biến.Bên tai Hà Vũ vẫn văng vẳng lời Tần Hiên nói, ngơ ngác hồi lâu.Một lúc lâu sau, Hà Vũ mới lẩm bẩm: “Ta không tin, Tần Hiên, nếu như thực sự ngươi là loại người mà trên đời này lác đác có