Trong đầu hắn vẫn còn đang suy nghĩ về chuyện ngày 19 tháng 10, thân thể lại vì người dưới thân này mà thiêu đốt.
Lê Quân Kì chậm chạp hôn lên cổ Cố Đình Kha, có chút mê mẩn hôn đường cong cằm tinh xảo của anh, khiến cho Cố Đình Kha cười khẽ.
Rõ ràng...!Tối hôm qua vừa mới cùng người này tiếp xúc thân mật...!Lại vẫn có cảm giác mỗi một lần chạm đến, ngọn lửa trong lòng sẽ bị đốt lớn hơn...
Hai tay Lê Quân Kì chống trên ghế sô pha, từ trên cao nhìn xuống Cố Đình Kha, mắt không chớp lấy một cái.
Như thể cảm nhận được tầm mắt nóng bỏng phía trên, Cố Đình Kha mở mắt, bên trong cặp mắt kia, là sự thâm tình khiến người ta trầm luân - đã tích lũy từ trước, sau khi thổ lộ...!Anh đã không muốn che giấu bất cứ thứ gì, kể cả ánh mắt.
"Quân Kì..." Cố Đình Kha nhẹ nhàng gọi: "Sao vậy? Nhìn anh thôi cũng thoả mãn được à?"
Nói xong, anh nhấc chân ma sát đũng quần đã phồng lên của Lê Quân Kì, làm cho Lê Quân Kì phát ra tiếng thở dốc dồn dập.
"...Mỗi lần nhìn anh...!Em đều cảm thấy...!Yêu anh thêm một chút..." Nén tiếng thở dốc khó nhịn, Lê Quân Kì nói dứt quãng, bàn tay đem quần áo Cố Đình Kha vừa mặc lại tử tế cởi ra.
"Có thấy buồn nôn không..." Cố Đình Kha nâng eo dùng hạ thể của mình cọ sát hạ thể Lê Quân Kì, nâng tay ôm lấy cổ Lê Quân Kì, thuận theo Lê Quân Kì mà cởi bỏ áo sơ mi ra, để lộ lồng ngực trơn bóng rắn chắc.
"...Nếu thấy buồn nôn thì em không nói nữa..." Lê Quân Kì nhẹ liếm cơ ngực Cố Đình Kha, hơi ngượng ngùng trả lời.
"A..." Cố Đình Kha cười: "Anh có nói là không thể nói đâu...!Ưm..."
...
Lê Quân Kì ngậm một bên đầu nhũ Cố Đình Kha vào miệng, khẽ khàng liếm cắn, chỉ cảm thấy thân thể dưới thân theo sự liếm láp của hắn truyền đến những trận run rẩy tuyệt vời.
"Thật mẫn cảm." Lê Quân Kì nhả đầu nhũ trong miệng ra, dựng thẳng thân mình, nhìn Cố Đình Kha từ trên cao.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu lên thân thể Cố Đình Kha, đầu nhũ vừa bị liếm qua kia hơi sưng đỏ, bên trên còn bóng một tầng nước trong suốt lấp lánh nằm trên lồng ngực đang hô hấp phập phồng của Cố Đình Kha, trông vô cùng câu dẫn.
"...!Chỉ cần là em chạm vào...!Bất kể nơi nào..." Cố Đình Kha khó nhịn ưỡn ngực: "...!Đều là điểm mẫn cảm của anh..."
Nghe vậy, Lê Quân Kì cảm thấy hai má của mình như bị lửa thiêu, nóng lên...
Người này...!Dùng ngữ khí đứng đắn và bộ dạng tinh anh...!Lại nói ra mấy câu dâm đãng như vậy...!Thật sự rất quyến rũ...
"Quân Kì...!Bên này cũng muốn..." Cố Đình Kha nói, bàn tay bắt đầu xoa nắn đầu nhũ không được hỏi thăm bên còn lại, đầu nhũ bị ngón tay thon dài xoa nắn, như ẩn như hiện dưới ngón tay.
Lê Quân Kì không chịu nổi nữa, nói: "Em có cho phép anh xoa sao?"
Cố Đình Kha có vẻ càng không chịu nổi Lê Quân Kì dùng giọng điệu ra lệnh mà nói, anh mở miệng, thanh âm có chút ủy khuất, lại bởi vì thanh tuyến trầm thấp ôn nhu mà trở nên gợi cảm không ngờ: "...!Nhưng em lại không...!xoa anh...!Nơi này của anh...!Rất khổ sở..."
"...!Rất khổ sở?" Lê Quân Kì đưa tay vuốt trán Cố Đình Kha: "Em nghe không hiểu cái gì gọi là rất khổ sở...!Anh Đình..."
"Ưm..." Cố Đình Kha hơi bất đắc dĩ nhìn người yêu ác liệt trước mắt, da mặt vốn rất dày cũng phải nổi lên một tầng hồng nhạt: "Anh...!Nơi này của anh rất ngứa...!Cần...!A...ưmm...!Đừng liếm như vậy..."
Lời còn chưa dứt, tay Cố Đình Kha đã bị kéo sang một bên, bên nhũ hoa đáng thương kia bị nhét vào trong miệng, cảm giác ấm áp ướt át vô cùng, khoái cảm trí mạng lập tức vọt vào trong đầu Cố Đình Kha khiến anh trở nên mộng mị, không còn bộ dạng khôn khéo ngày thường.
"Hoá ra anh Đình thích bị liếm đầu nhũ." Lê Quân Kì bình tĩnh nói xong đột nhiên mạnh mẽ cắn đầu nhũ hơi nhô ra kia.
"Ưm..." Cố Đình Kha vừa thở hổn hển, vừa nói tiếp: "Chỗ này...!Cũng rất thích đó..." Anh nói xong, kéo tay Lê Quân Kì, chạm vào vùng thâm xung quanh đầu nhũ: "...!Nơi này nữa...!Lúc bị em chạm tới...!Anh chịu không nổi..."
"Ông đây sẽ làm anh sướng mà." Lê Quân Kì nở nụ cười, cúi đầu ngậm luôn cả quầng thâm vú kia, tay còn lại xoa nắn cơ ngực, hạ thể cũng dán vào Cố Đình Kha mà cọ sát.
"...!Không được...!A...!Quân Kì...!Đối tượng là em...!Anh...!Anh hoàn toàn nhịn không nổi...!A...!Quân Kì...!Đừng có cọ như vậy...!A...!Ưmm..."
Sau vài tiếng kêu cao vút, Lê Quân Kì cảm thấy hạ thể của người này kề sát với hắn có chút dịch thể ẩm ướt tràn ra, hắn lùi lại, nhịn không được bật cười.
"Nhóc con, em cười cái gì..." Giọng Cố Đình Kha hơi khàn khàn còn mang theo chút xấu hổ nhưng càng nhiều hơn là một loại cảm giác thoả mãn lười biếng.
"Ây, Cố Đình Kha, có phải anh thích cùng em tuyên dâm giữa ban ngày lắm không?" Lê Quân Kì nói: "Anh xem, chỉ có em có tài năng làm cho anh sướng như vậy...!Ưm...!Xử nam?"
"Nhóc con..." Cố Đình Kha nghe thấy hai chữ cuối cùng của Lê Quân Kì, đưa tay vỗ nhẹ đầu Lê Quân Kì vài