Nhiếp Ngôn pm cho Quách Hoài, hắn cần lấy vài món trang bị trong kho hàng công hội, một vài món so với trang bị trên người hắn còn tốt hơn, đều đánh ra từ Tác Tư sơn cốc hoặc Mỹ Đỗ Toa sào huyệt. Còn có một ít trang bị Áo Pháp, Thánh Ngôn, vừa vặn để cho Đường Nghiêu cùng Yểu Yểu dùng, đem trang bị của bọn họ tăng lên một chút, hiệu suất đánh quái nhanh hơn, ngoài ra trên người có một vài món cần có người chuyển về.
Trên người Nhiếp Ngôn có một số trang bị tốt nhất, ví dụ như vật phẩm trang sức hoặc là đặc thù vật phẩm đều là không có trên thị trường, nhưng Hộ Thủ, Hộ Kiên các loại của hắn, so sánh với các trang bị khác không phải tốt nhất,ngược lại không bằng một ít đồ của thành viên Khải Hoàn.
- Tinh Không dược điếm sản xuất vài bình trung cấp hồi phục lập tức, ngươi tìm người đi lấy vài bình. Phái người có thể tin được đến, người này tốt nhất là Đạo Tặc.
Nhiếp Ngôn nói với Quách Hoài, Đạo Tặc vận chuyển hàng đều có ưu thế rất lớn, hơn nữa tốc độ cũng cao.
- Tốt, gửi cái tọa độ của ngươ. Ta sẽ cho người của công hội đưa những thứ mà ngươi muốn tới.
- Tọa độ 38528.59683. (Zap: rộng thối thần #31)
- Tốt, ta cho người đến đó, người này tên gọi Aun, đặc biệt kết nạp nha. Các ngươi không nên ở một chỗ quá lâu, tránh bị người của Khải Hoàn cắn ah.
Quách Hoài nói, hắn cực kì lo lắng cho sự an toàn của Nhiếp Ngôn cùng Đường Nghiêu, bởi một khi hai người đó xảy ra vấn đề sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Ngưu Nhân Bộ Lạc.
- Đợi một chút, ngươi nói cái gì, lập lại lần nữa.
Nhiếp Ngôn nghe được cái danh tự Aun thì trong lòng chấn động.
- Ta cho Aun mang thứ đó đưa qua. Còn nói là ngươi phải núp cho kỹ vào, làm sao vậy?
- Ngươi xác định người đó tên Aun.
Nhiếp Ngôn hỏi.
- Đúng vậy, có gì ah, hắn là một trong những thành viên đầu tiên của công hội chúng ta. Hắn là người đầu tiên đạt 600 điểm cống hiến ah, hiện tại 15 tuổi, hắn nói hắn rất sùng bái hội trưởng, lại có thể train quái 30 cấp, cho nên một mực muốn gặp Đường Nghiêu. Hắn cũng lvl 10 rồi, kết quả theo chúng ta đi một chuyến Y Đan Bối Đa, rớt lại lvl 7, tiểu gia hỏa này thực lực không tệ, vậy mà giết chết ba tên Tinh Anh Khải Hoàn, ta chuẩn bị trọng điểm bồi dưỡng hắn. Có cái gì không đúng sao?
Quách Hoài nghi hoặc mà hỏi, tên Aun này mới 15 tuổi ah, tuổi nhỏ, tâm tư cũng đơn thuần. không phải là gián điệp công hội khác chứ.
- Không có gì, ngươi cứ cho hắn đưa tới là được rồi.
Nhiếp Ngôn bình tĩnh lại, không biết có phải là người kinh tài tuyệt diễm Aun của kiếp trước không nữa, đã từng liên tục ba năm quán quân đấu trường khiêu chiến Ảnh Vũ, từng được vinh dự khen là thiên tài Đạo Tặc, tính lại, tín ngưỡng vừa khai mở, tuổi của Aun không lệch lắm là 15 tuổi. Hai tháng sau khi tiến vào trò chơi, liền hiển lộ ra thiên phú kinh người, phía diễn dàn chính phủ có rất nhiều video của người này, được người chơi xưng là Thánh Điển Đạo Tặc, là tấm gương đầu tiên của Đạo Tặc PK. Nhiếp Ngôn từng ở video của Aun học được rất nhiều thứ. Nhưng mà Quách Hoài lại phát tới tin tức nói hắn bây giờ là tiểu đệ của ngươi, một lát nữa sẽ mang đồ tới cho ngươi. Thiên tài Đạo Tặc lại thành công nhân bốc vác, cái này làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.
Nhiếp Ngôn không có nghĩ tới Aun lại gia nhập vào Ngưu Nhân Bộ Lạc. Cũng bởi vì kỹ xảo PK cao siêu nên làm cho bọn người Quách Hoài chú ý..Có câu vàng đến chỗ nào cũng sáng, không nghĩ tới khối vàng này lại lạc vào trong túi của Nhiếp Ngôn.
Hiện tại Aun chỉ là cậu bé15 tuổi đích mà thôi. Nhưng mà, tài hoa là một loại thiên phú bẩm sinh, ai cũng không cải biến được, Aun chính là như vậy. (Zap: nhao sừ chính là như vậy)
Tín Ngưỡng không thiếu thiên tài, tuổi trẻ nhưng lại có thể làm cho rất nhiều cao thủ lão làng đầy kinh nghiệm đều sợ hãi thán phục bởi kỹ thuật của họ, bọn họ là sủng nhi của trời, "18 tuổi Ma Đạo Sư, 19 tuổi thủ hộ Kỵ Sĩ, còn có thiên tài Đạo Tặc Aun" trong điển tịch của Tín Ngưỡng có ghi chép lại dấu ấn những thiên tài này.
Những người có thiên phú này trác tuyệt, trong tương lai cái lực lượng này là không thể bỏ qua, nếu như có thể chiêu mộ Aun, sẽ có ý nghĩa rất lớn đối với Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nhiếp Ngôn, Đường Nghiêu cùng Yểu Yểu vừa núp vừa trò chuyện. (Zap: chơi vui quá cho tớ chơi với, vừa núp lùm vừa 8 ah, lại có mỹ nữ thiệt là hạnh phúc ah)
- Ta thấy trong kho hàng công hội có hai kiện trang bị bỏ qua đẳng cấp +1, tuy kém Áo Thuật Tinh Linh, nhưng ít ra còn có thể dùng, một lát train quái thì mặc vào.
Nhiếp Ngôn nói, hắn bỗng nhiên có một ý tưởng, về sau nên hay không kiếm một bộ trang bị bỏ qua đẳng cấp, chuyên dùng để train quái nhỉ.
Một người chơi bình thường ở giai đoạn sau, nhất là các người chơi hơn một trăm cấp đều giống nhau, đều bắt đầu tìm kiếm các loại trang bị bất đồng, một bộ trang bị đánh quái, một bộ trang bị PK, trang bị kháng hỏa, trang bị kháng lôi v....v.......
Đường Nghiêu vẫn còn vì chuyện của Áo Thuật Tinh Linh mà phiền muộn, tâm tình của hắn trong lúc nhất thời rất khó bình phục, một cái gật đầu lên tiếng.
- Yểu Yểu, nhóm Vũ Lam hiện tại thế nào?
- Bọn họ có mấy người bị rớt trang bị, đẳng cấp cũng rớt rất nhiều, vẫn còn đang buồn bực. Bọn hắn để ta đối với ngươi mọt tiếng xin lỗi.
Yểu Yểu với Nhiếp Ngôn nói.
- Xin lỗi? Vì cái gì?
Nhiếp Ngôn sững sờ.
- Dù sao chuyện này cũng bởi vì bọn ta mà nên, tin tức ngươi cùng bọn ta hạ Hắc Diễm là do đội viên của đoàn bọn ta tiết lộ, đội viên đó đã bị chúng ta trục xuất rồi.
- Cái này cùng đoàn đội của các ngươi không thể đánh đồng, chỉ là hành vi của một cá nhân mà thôi.
Nhiếp Ngôn cười cười nói, bọn họ lo nghĩ nhiều quá, bất quá đối với rất nhiều người chơi mà nói thì vinh quang của đoàn đội là một thứ không thể xâm phạm, giống như là một chỉnh thể, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn. (Zap: một người vinh cả đội vinh, một người làm bậy cả đội bị tiếng xấu)
- Ta gửi cho đoàn các ngươi một số điểm cống hiến công hội, nếu như có cần trang bị thì đến kho hàng của công hội mà lấy.
- Ừm, cám ơn ngươi, Niết Viêm. (Zap: nguyên văn là Nhiếp Ngôn nhưng Yểu Yểu chưa biết mà nên sửa lại Niết Viêm)
Yểu Yểu cảm kích nói, cứ như vậy, Vũ Lam tỷ sẽ không vì trang
bị mà lo lắng nữa, cứ bình thường đi train lvl là được.
Nhiếp Ngôn cười cười, đoàn đội Vũ Lam bây giờ là một chi lực lượng trọng yếu của công hội, có tăng phúc lợi rồi thì bọn họ mới có thể tại hoạt động lâu dài trong công hội được, vì công hội tạo ra thành quả.
Trong lúc Nhiếp Ngôn cùng Yểu Yểu trò chuyện, thì trong lòng sinh ra một loại cảm giác khác thường, có tặc!
Ánh mắt của hắn tập trung một bụi cỏ xa xa, cảm giác cực mạnh giúp hắn có thể đại khái xác định vị trí đối thủ, tiến nhập trạng thái Tiềm Hành.
Một người chơi lúc bình thường có thể mơ hồ cảm giác được có Tặc đang tới gần. Người chơi cảnh giác tương đối cao có thể phòng bị, nhưng không thể phát hiện vị trí cụ thể của Đạo Tặc được. Năng lực cao hơn thì có thể lờ mờ phát hiện hướng đi của Đạo Tặc. Năng lực cao cao hơn nữa, có thể nhìn thấu Đạo Tặc đang ẩn núp, vì vậy có thể khóa chặt tên Đạo Tặc đang ở đó.
Nhiếp Ngôn đã phát hiện đại khái vị trí của đối thủ, bất quá thấy không rõ lắm.
Chân Thực Chi Nhãn!
Con mắt Nhiếp Ngôn tỏa ra một đạo thần quang, đồng tử từng đạo tơ máu hiện ra. Một bóng dáng mơ mơ hồ hồ xuất hiện ở trong tầm mắt hắn.
Nhiếp Ngôn chậm rãi tới gần thân ảnh hoàn toàn ẩn giấu ở trong bóng tối kia.
Đạo Tặc kia tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, Nhiếp Ngôn thần không biết quỷ không hay đi ra sau lưng của hắn, cảm giác của đối phương thấp hơn Nhiếp Ngôn rất nhiều lại thêm năng lực ẩn núp cao siêu, cho nên hắn không phát hiện được Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn đánh một cái Muộn Kích tới cái ót của đối phương.
Tên Đạo Tặc phản ứng rất nhanh, phát hiện đằng sau mình có chút không đúng thì cấp tốc né tránh, chủy thủ của Nhiếp Ngôn giống như độc xà, truy theo, không đợi hắn quay vòng hoàn thành, Muộn Kích đánh trúng cái ót của hắn, làm hắn lâm vào trạng thái choáng váng.
Cái tên Đạo Tặc này trong rất trẻ tuổi bị Nhiếp Ngôn đánh choáng váng. Nhiếp Ngôn đi tới trước người của hắn, khuôn mặt có chút quen thuộc, kiếp trước hắn từng xem qua rất nhiều trong các video. Liếc mắt liền nhận ra, hắn hiện tại còn có chút non nớt, nhưng khuôn mặt cũng không có nhiều thay đổi.
Nhiếp Ngôn thu chủy thủ lại, đình chỉ công kích, Aun đang choáng váng tỉnh lại, phát hiện Nhiếp Ngôn, chớp mắt cằm lấy chủy thủ chuẩn bị công kích.
- Ta là Niết Niêm.
Nhiếp Ngôn tự giới thiệu mình, thoáng đánh giá Aun một chút, mặt trắng, đầu tóc ngắn kiểu học sinh, liếc cái có thể nhìn ra hắn còn là một học sinh
-... Ah, nguyên lai là Niết Viêm lão đại, Vọng Phong Oa Ngưu lão đại bảo ta mang cho ngài vài món trang bị.
Aun thoáng có chút thận trọng.
Có lẽ rất nhiều người không thể nghĩ ra là bảy tám năm sau, cái tên hơi ngượng ngùng chỗ này vậy mà trở thành một thiên tài Đạo Tặc được vô số người ngước nhìn
- Cám ơn.
Nhiếp Ngôn mỉm cười nói.
- Không cần cám ơn, Niết Viêm lão đại, ngươi vừa rồi Muộn Kích thật lợi hại, có thể dạy ta không.
Aun thoáng có chút kính sợ cùng sùng bái nhìn Nhiếp Ngôn nói, Nhiếp Ngôn là người đầu tiên từ khi hắn tiến vào trò chơi có thể làm cho hắn không hề có lực hoàn thủ.
- Ta cảm giác cùng ẩn núp tương đối cao. Cho nên có thể phát hiện cùng truy tung được ngươi.
Nhiếp Ngôn nở nụ cười
Aun lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Chỉ cần có cảm giác cùng thuộc tính cao cũng vô dụng, Tiềm Hành muốn hoàn toàn không bị người phát hiện, đó là không có khả năng, Đạo Tặc không phải thần, vừa rồi lúc công kích, ta vừa động thì ngài liền đoán được ta chạy hướng nào, nhanh chóng điều chỉnh phương hướng công kích của chủy thủ. Ta cảm thấy đây mới là tinh túy.
Nhiếp Ngôn lúc PK tự nhiên sẽ có hình dáng phong cách di chuyển, kỹ xảo công kích của kiếp trước, Đạo Tặc là một chức nghiệp đòi hỏi thao tác phải chính xác, tỉ mỉ, nhưng chính điều này lại ngốn không biết bao nhiêu thời gian mới luyện được. Kiếp trước hắn bỏ ra không biết bao nhiêu thời gian mới luyện thành, thói quen khi PK này đã thẩm thấu vào trong xương tủy của hắn, làm riết rồi quen mà. Kiếp trước chí ít có 2-30 Đạo Tặc có kỹ xảo như vậy, nhưng hiện tại các người chơi vừa mới tiến vào trò chơi, thấy vậy thì cảm thấy thật khó lường.
Nhiếp Ngôn từ trên người Aun lờ mờ phát hiện phong thái của thiên tài Đạo Tặc kiếp trước, đúng là loại năng lực quan sát kinh người cùng với thái độ cực kỳ nghiêm túc, để cho hắn trưởng thành trong PK rất nhanh sẽ trở thành một người mà không ai sánh nổi.
Nhiếp Ngôn bỗng nhiên suy nghĩ, Aun xuất hiện, có phải hay không là một cơ hội của hắn, kiếp trước khoảng cách giữa hắn và Ảnh Vũ chỉ cách một bước. Kỹ thuật cao cấp bậc đó, hắn đã rất khó tiến thêm, cố gắng lắm cũng không tiến được, quan trọng nhất là không thể tiếp cận môn đạo, nhưng Aun lại có thiên phú không gì so sánh nổi, sớm muộn có một ngày sẽ thiên tài Đạo Tặc ai cũng phải ngước nhìn. Nếu như cùng hắn luyện tập, tiến bộ, tuyệt đối có thể học từ Aun rất nhiều kỹ xảo ah.