Từ sâu trong lòng huyệt động sóng nhiệt liên tiếp cuồn cuồn trào ra, càng đi vào nhiệt độ càng cao, mọi thứ xung quanh đều bị nung đỏ. Người chơi muốn đến nơi này train quái, ít nhất phải 25 cấp, kháng hỏa hơn 7 thì có thể đi lại mà không mất máu, kháng hỏa hơn 30 thì có thể chống đỡ kỹ năng của Địa Ngục Hỏa. Kiếp trước, khi nhiều người chơi vượt qua 30 cấp, mới có công hội tổ chức khai hoang nơi này, lấy được Trí Tuệ chương.
Địa Ngục Hỏa sau khi bị xử lý, phải đợi hai ngày mới load mới. Cho nên, nhiều công hội phái người canh chừng, đợi quái load mới lập tức báo cáo, chỉ vì tranh giành Địa Ngục Hỏa mà chiến tranh thường xuyên phát sinh, người chơi rớt cấp vô số.
Địa Ngục Hỏa thực lực không thấp, địa hình lại hẹp, chật chội nên rất khó đối phó.
Nhiếp Ngôn cẩn thận bước qua những khối nham thạch nóng bỏng, xuyên qua một đường hầm dài và hẹp, trên tường dưới đất khảm đầy ngọc thạch, quang mang lập lòe, thì ra đây là một quặng mỏ, chuyên sản xuất Hỏa viêm chi tinh.
Xa xa phía cuối huyệt động, ánh lửa hừng hực, một thân ảnh chậm rãi đi qua đi lại, đó chính là Địa Ngục Hỏa.
Nhiếp Ngôn không dám tới gần, nấp xa xa quan sát, với thực lực của hắn hiện giờ, nếu bị nó phát hiện là chết chắc. Địa Ngục Hỏa thời gian biểu chia là 2 phần, thức và ngủ. Lúc thức, cảm giác của nó rất cường, bao quát phạm vi 30m, cho nên Nhiếp Ngôn chỉ có thể nấp ngoài xa mà chờ thời cơ tới.
Thời gian trôi qua, đã 5 phút đồng hồ, kháng hỏa dược tề mất tác dụng, máu Nhiếp Ngôn bắt đầu giảm xuống đều đều, cứ 8 điểm 1 giây. Hắn liền uống một bình thong thả hồi máu, mỗi gây tăng lên 5 điểm, liên tục 120’, cộng với thuộc tính cơ bản máu tự hồi phục, liền cân bằng với tốc độ mất máu.
120’ qua đi, thong thả hồi máu dùng hết, hắn vẫn tiếp tục chờ, không khí nóng rực vẫn không ngừng hong khô máu hắn, chờ cho máu giảm còn 20 điểm, hắn liền dùng một bình trung cấp kháng hỏa, sau đó ngồi xuống chậm rãi hồi máu.
Thời gian vẫn chậm rãi trôi, hắn vẫn không ngừng chịu đựng. Biết thế lúc trước mua vài món đồ kháng hỏa, bây giờ sẽ không gặp phiền toái kiểu này. Chỉ có điều, người chơi Đạo Tặc rất ít chú ý đến trang bị kháng hỏa, hơn nữa trang bị Đạo Tặc kháng hỏa cao cũng không nhiều, rất ít xuất hiện ở bán đấu giá, mấy loại này, đồ Chiến Sĩ hay chức nghiệp khác thì nhiều.
Dù sao hắn cũng là chủ nhân Tinh Không dược điếm nên tiêu hao nhiều dược tề như thế cũng không đáng quan tâm.
Hai giờ trôi qua, hắn vẫn đang cầm cự chờ đến thời gian Địa Ngục Hỏa ngủ say.
Vì Trí Tuệ chương, chịu chút khổ cực này đáng giá. Trí Tuệ chương là dễ lấy nhất so với các trương Trật Tự chương khác.
Lại 30 phút nữa trôi qua, sóng nhiệt bỗng nhiên giảm hẳn cường độ, cái nóng bắt đầu giảm bớt, chỗ cuối huyệt động kia, ánh lửa cũng thôi không mãnh liệt nữa. Địa Ngục Hỏa đi ngủ!
Chờ chắc chắn nó ngủ say, Nhiếp Ngôn cấp tốc sử dụng Âm ảnh vũ bộ, chạy tới cuối huyệt động.
Rốt cuộc, Nhiếp Ngôn cũng nhìn rõ bộ dang Địa Ngục Hỏa, một thạch nhân to lớn đang ngủ say, cao hơn 5 mét, toàn thân từ đá cấu thành. Lúc nó thức, toàn thân hừng hực hỏa diễm thiêu đốt, đến khi nó ngủ, hỏa diễm mới lui đi, có còn cũng chỉ ở đầu các ngón tay bằng đá, một vài ngọn lửa màu lam nhảy múa.
Nó nằm ngủ chặn trước một góc huyệt động.
Nhiếp Ngôn nín thở Tiềm hành từng bước cẩn thận đi qua chỗ nó ngủ, chỉ cần một tiếng động khẽ thôi, cũng đủ đánh thức nó. Nhưng hắn cũng không có thời gian dây dưa, hai phút, vỏn vẹn trong hai phút.
Trên nền huyệt động, một vài khe nham thạch sục sôi, hơi nóng bức người.
Từng dòng nham thạch chầm chậm chảy, người chơi chỉ cần chạm tay, liền khô không ít máu.
Nhiếp Ngôn cẩn thận tột cùng, từng bước nhẹ nhàng đi sát qua bên người Địa Ngục Hỏa.
Tên này ngáy như sấm rền!
Qua chỗ Địa Ngục Hỏa nằm, Nhiếp Ngôn liền tăng tốc, nhanh nhất tiếp cận thạch thất cuối huyệt động.
Một thạch thất hoàn toàn cấu tạo bởi hỏa viêm tinh thạch, toát ra hỏa nguyên tố nóng rực. Nếu tại đây thu thập hỏa viêm tinh thạch, năng suất hẳn cực cao, nhưng thợ mỏ bình thường sẽ không có cơ hội vào chỗ này,vì các công hội đã bao hết.
Giữa thạch thất nóng rực, hỏa diễm thiêu đốt không ngừng, một trương Trật Tự chương trôi nổi trên không, tỏa ra hồng quang chói mắt.
Nhiếp Ngôn mừng rỡ hướng tới, ngón tay hắn vừa chạm tới, xung quanh hỏa diễm bỗng nhiên biến mất, tờ Trật Tự chương nhẹ nhàng hạ xuống.
Hắn liền phóng vào ba lô.
Tổng cộng được 3 trương rồi.
Hiện tại, nếu hắn dùng tùy cơ truyền tống quyển trục thoát đi là tuyệt đối an toàn. Nhìn lại thấy thời gian còn nhiều, liền quyết định tiết kiệm, tập một thói quen không lãng phí mới là tốt.
Nghĩ là làm, hắn nhanh chóng bóp nát một quyển trục gia tốc rồi chạy như điên ra phía ngoài.
- Nhanh… nhanh hơn nữa..!
Hắn cầu tốc độ max, vì hắn đang đánh cược với thời gian, mỗi giây trôi qua là vô cùng quý giá.
Địa Ngục Hỏa đang dần thức tỉnh, trên cơ thể nó hỏa diễm bắt đầu nhảy múa. Mặc dù đang chạy có cờ nhưng Nhiếp Ngôn vẫn cảm giác được trên người Địa Ngục Hỏa đang không ngừng phát tán sóng nhiệt, nhiệt độ mỗi lúc một tăng cao.
Mắt thấy sắp đụng phải Địa Ngục Hỏa, Nhiếp Ngôn nhún người, bật cao lên. Hắn nhảy cao hơn 3m, trên không vượt qua người Địa Ngục Hỏa. (Nguyễn Duy Bằng phải theo thằng này mà học hỏi thôi!)
Tay trái vươn ra, một đạo tơ nhện xuất hiện, bắn tới đỉnh huyệt động phía xa xa. Hắn kéo mạnh, cơ thể đang ở trên không lập tức bay tiếp về phía trước, như chuồn chuồn dỡn nước vượt qua Địa Ngục Hỏa hơn 10m.
Địa Ngục Hỏa rốt cục tỉnh ngủ, nó phát hiện Nhiếp Ngôn đang bay lượn, trong lòng
giận không chịu nổi, cất bước đuổi theo.
- Hống…!
Một tiếng gầm vang, khắp nơi rung chuyển. Tiếp sau đó, rầm… rầm…từng bước chân nặng nề nện xuống nền huyệt động, cả huyệt động như run rẩy.
Nhiếp Ngôn cố gắng ổn định thân thể, chạy vội ra bên ngoài.
Tuy to lớn, nhưng tốc độ của Địa Ngục Hỏa rõ ràng nhanh hơn hẳn Nhiếp Ngôn, đuổi càng lúc càng gần. mắt thấy sắp bị đuổi kịp, Nhiếp Ngôn móc ra một phân Thiểm quang trần quăng ra sau, bùm một phát, ánh sáng chói mắt đột nhiên bạo phát. Địa Ngục Hỏa hai mắt nhói đau, nó gầm lên thê lương, một cỗ sóng nhiệt mãnh liệt tràn ra, như muốn nuốt hết mọi thứ.
Nhiếp Ngôn nắm chắc tùy cơ tryền tống quyển trục, nếu tới bước cuối cùng, hăn liền không do dự dùng nó rời khỏi đây.
Nhìn sóng nhiệt mãnh liệt liếm tới, hắn chuyển thân nhanh chóng nấp sau một khối nhanh thạch.
Ngay lúc sóng nhiệt chết người tràn qua.
Mặc dù không tiếp xúc trực tiếp, nhưng máu của hắn điên cuồng bốc hơi, nháy mắt mất hơn 200 điểm, hắn nhanh chóng dùng một bình trung cấp nháy mắt hồi phục, máu lập tức tràn đầy.
Trung cấp nháy măt hồi phục có thể nhanh chóng phục hồi 500 máu, cho nên người chơi trên 30 cấp dùng sẽ không lãng phí.
Hắn còn nhớ rõ, Địa Ngục Hỏa phát ra công kích loại sóng nhiệt này cũng không mạnh lắm, chỉ cần không trực tiếp trúng đòn, mất máu cũng không nhiều. Cho nên Nhiếp Ngôn mới dám tự tin nấp sau khối nham thạch, mặt dù vẫn trong phạm vi ảnh hưởng của sóng nhiệt.
Sóng nhiệt qua đi, Nhiếp Ngôn lại tăng tốc chạy nước rút.
Địa Ngục Hỏa hai mắt vẫn còn đau đớn, vài giây sau nó mới phát hiện bóng dáng Nhiếp Ngôn, lúc này đã chạy xa xa hơn 10m.
Địa Ngục Hỏa lập tức đuổi theo, cứ thế trước chạy sau đuổi. Lúc sau, Nhiếp Ngôn an toàn thoát ra khỏi huyệt động, Địa Ngục Hỏa mới hậm hực trở về.
Ra khỏi huyệt động, chạy tìm một nơi an toàn, tham lam hít một hơi không khí trong lành, hắn liền lấy Trí Tuệ chương ra xem.
Trí Tuệ chương: chương 4, cuốn 1 Trật Tự chương.
Tàn phiến truyền kì vật phẩm.
Vật phẩm miêu tả: người nắm giữ Trật tự chương, đạt được truyền thừa của thần, mang sứ mạng gieo rắc vinh quang của thần.
Thuộc tính: cứ thăng 5 cấp nhận được 2 trí lực, 1 điểm kỹ năng. Trí lực +30, chuyên chú +15, ý chí +15, nhận tính +16, nhảy lên +15, phản xạ +15, tốc độ +16.
Kỹ năng: Khí định, sau khi ngâm xướng ma pháp, giảm thời gian colddown của tất cả các kỹ năng ma pháp tấn công đơn thể, ma pháp tiêu hao gấp đôi.
Hỏa Diễm Hải: trong 30m vuông lập tức bao phủ bởi biển lửa, thương tổn phát ra tương quan với trí lực.
Hạn định sử dụng: thiện lương thủ tự.
Phụ chú: để vật phẩm vào ba lô lập tức có tác dụng.
Đối với Nhiếp Ngôn mà nói, hai kỹ năng dùng không được, trong tay Pháp Sư thì mới có thể phát huy ưu thế lớn nhất.
Hắn nhìn trạng thái của mình, Trí Tuệ chương thêm vào hiệu quả không bao nhiêu, hắn nuối tiếc rất nhiều. Bất quá mục đích của hắn là tìm cho đủ 6 trương Trật Tự chương, hợp thành cuốn thứ nhất. Cho nên dù Trí Tuệ chương không mang lại hiệu quả gì, với hắn cũng không ảnh hưởng chi.
Hắn cất nó vào ba lô, sử dụng Tiềm hành, biến mất trong rừng cây.
Cấp bậc ngày càng tăng lên, phụ cậnđã có không ít người chơi hoạt động nên hắn cẩn thận là hơn hết.
Mục tiêu kế tiếp là Quang minh tu đạo viện, nơi cất giữ chương 1, cuốn 1 Trật Tự chương, Chính Nghĩa chương.
Quang minh tu đạo viện cách nơi này rất xa, cho nên trên đường đi hắn có thể tìm kiếm bảo rương, rèn luyện kỹ năng mở khóa.
Kỹ năng mở khóa của hắn hiện đang là sơ cấp, 17/100 độ thuần thục.
Mở khóa kỹ năng là một kỹ năng tương đối khó luyện, mà bản thân là một Đạo Tặc, không luyện kỹ năng này, liền mất đi ý nghĩa của chức nghiệp mình chơi. Tốc độ tìm kiếm bảo rương của hắn đã là nhanh lắm rồi, 2 giờ tìm được 12 cái, chuyện này đối với người chơi bình thường khác mà nói, hẳn phải mất gần tháng trời, vì tại dã ngoại, một bảo rương là tương đối khó tìm.
Bất quá, khi tới cấp 30, người chơi cũng có đủ cơ hội rèn luyện kỹ năng này, hơn nữa bảo rương trong phụ bản cũng có nhiều, như Tác Tư sơn cốc, sào huyệt Mỹ Đỗ Toa đã có ba bốn cái bảo rương.