Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Đồ thần chi kiếm


trước sau

Nhiếp Ngôn nhìn qua trang bị trên người mình: Hắc Diệu Bì Giáp, Quỷ Vương Hộ Thối, Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm, Ám Chi Lược Ảnh. Thời điểm còn đi thu thập quyển 1 của Trật Tự Chi Chương, trang bị của hắn mới chỉ thuộc đồ của giai đoạn khởi điểm. Trải qua thời gian thu thập dài như vậy, hiện trang bị của hắn đã sớm áp đảo tuyệt đại bộ phận ngoạn gia.

Nhất là Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm. Trước mắt, có người nào có thể chịu nổi một thanh vũ khí với công kích hơn 600 điểm, bỏ qua chêch lệch cấp bậc +7? Huống chi thuộc tính của Nhiếp Ngôn còn hung hãn như vậy, coi như đám tuẫn giáp chiến sĩ có cẩn thận đến mấy cũng chém chết không ngại!

Không biết ở bên kia có bao nhiêu người. Nếu như toàn một đám đứng top, vậy phải suy nghĩ lại rồi.

Nhiếp Ngôn tự nhiên sẽ không đi chịu chết. Làm một đạo tặc, thời điểm đối đầu với số đông, chiến thật là rất trọng yếu.

“Ngươi cẩn thận một chút, bên kia truyền đến tin tức, bên cạnh cái Tàn Sắc còn có mười mấy người nữa”

Bất quá Quách Hoài nghĩ nghĩ, rồi lại thoải mái cười nói:

“Xem ra ta đã quá lo lắng rồi, nhiều người đối với ngươi cũng là vô dụng phải không?”

Bọn hắn xem ra, với thân thủ của Nhiếp Ngôn, gặp phải chuyện gì cũng có thể thoải mái hoàn thành.

“Ngươi đập chết tên kia, lấy được Trật Tư Chi Chương thì trở về ngay nhé, phương án kiến tạo mấy cứ điểm còn lại còn cần ngươi quyết định. Mặt khác ngày mai, bọn ta muốn cùng nhau đánh phụ bản, cần ngươi tới chỉ đạo nữa”

Thôi Xán Đao Quang nói, bọn hắn muốn đi phụ bản cấp 40 Long Phong Sơn Cốc. Đây là phụ bản mới mở. Bọn hắn trước tiên tập hợp người, đợi Nhiếp Ngôn nữa là cùng nhau vào phụ bản. Có thể tránh được rất nhiều tổn thất.

“Không vấn đề, đến lúc đó các ngươi pm ta”

Nhiếp Ngôn nói, bọn hắn tập trung đám đội viên đứng đầu lại thành một đội, khai hoang phó bản cấp chuyên gia cũng không thành vấn đề.

Nhiếp Ngôn lại suy nghĩ một chút, ngoại trừ mấy chương Trật Tự Chi Chương. Hắn còn muốn đi thu thập một phần tàn phiến nữa của kiện Tác Ca Đặc Âm Ảnh. Nằm ở địa đồ Tạp Long Sơn Cốc. Vị trí của mảnh tàn phiến kia tuyệt đối an toàn, nếu không hắn cũng chẳng ung dung như vậy, đến giờ vẫn không đi thu thập mảnh tàn phiến kia.

Một lát sau, người phụ trách của tập đoàn Long Dược Vu Nhuế tới. Ngưu Nhân Bộ Lạc đem khu thương mại, giao dịch điểm tín dụng giao cho tập đoàn Long Dược. Tập đoàn Long Dược lại tiến hành đầu tư tiếp 5 vạn kim tệ, gia tăng bơm tiền cho Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Có bút tiền của tập đoàn Long Dược đầu tư, Nhiếp Ngôn bắt đầu phân phối cho một đám các đội viên vật phẩm cao cấp. Tỷ như ba lô đại hành trang…. Mặt khác, các đội viên được trang bị chiến mã ngày càng nhiều, số lượng đã đạt tới 3.000 người. Đám đội viên này đều là các ngoạn gia đứng đầu của Ngưu Nhân Bộ Lạc, là “bộ đội” cơ động do Ngưu Nhân Bộ Lạc tỉ mỉ kiến tạo.

Sau khi khai hoang xong cứ điểm. Ngưu Nhân Bộ Lạc trực tiếp up lên công hội cấp năm. Bắt đầu vững bước tiến tới công hội cấp sáu.

Nhờ được đầu tư lượng tiền cực lớn, Ngưu Nhân Bộ Lạc nhanh chóng phát triển, các ngoạn gia ở Tạp La Nhĩ thành đều hướng về Ngưu Nhân Bộ Lạc.

“Ta sang Quang Huy Chi Thành đã. Mặc dù các đại công hội cũng đang tiến hành cướp đoạt, xây dựng địa điểm của mình, nhưng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm tạm thời đã không còn uy hiếp được chúng ta nữa. Chỉ cần đề phòng Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ đột nhiên tập kích thôi. Nhất là Chiến Đao Thị Huyết. Khoảng các với chúng ta gần như vậy, nhất định phải đề phòng!”

Nhiếp Ngôn vẫn là có chút không an tâm dặn dò.

“Yên tâm đi, mấy kiến trúc bên trong cứ điểm mặc dù chưa xây dựng xong, nhưng tường thành đều đã gia cố rồi. Có rất nhiều người phòng thủ. Coi như bị đánh lến cũng có thể chống đỡ được một thời gian ngắn. Chúng ta lập tức có thể tổ chức viện binh cứu viện!”

Quách Hoài nói, hắn đã sớm lo lắng mấy chuyện này rồi. Tuy nói Chiến Đao Thị Huyết ở Quang Huy Chi Thành, khoảng cách với bọn hắn rất gần. Kể cả bọn hắn có cướp được một vài cứ điểm của Ngưu Nhân Bộ Lạc thì cũng giữ không nổi. Tạp La Nhĩ thành là địa bàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc a!

Nhiếp Ngôn gật đầu. Đã có Quách Hoài quan tâm chuyện này, vậy hắn an tâm rồi.

“Bên kia, đám Chiến Đao Thị Huyết, Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liên tiếp có động tác. Có vẻ muốn liên hợp đối phó với chúng ta. Thậm chí còn phái người, đem số tiền lớn đến đào góc tường. Hạ Trùng Ngữ Băng, Bản Chất Ác Ma đều nhận được thư mời của bọn họ rồi. Phần lớn đội viên đều cự tuyệt, bất quá rất khó để đảm bảo bọn họ không động tâm”

Quách Hoài nói. Loay hoay xử lý mấy chuyện này cũng làm hắn sứt đầu mẻ trán.

“Ta nghĩ tuyệt đại bộ phận các đội viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc đều hiểu, đám Chiến Đao Thị Huyết bên kia đưa ra hậu đãi như thế chẳng qua là để phân hóa nội bộ Ngưu Nhân Bộ Lạc mà thôi, nói cũng chẳng tin được. Nếu bọn họ ở lại Ngưu Nhân Bộ Lạc, về sau nhất định sẽ phát triển tốt. Còn nếu như nhảy về phía Chiến Đao Thị Huyết, mặc kệ kỹ thuật của bọn hắn mạnh đến đâu cũng sẽ vĩnh viễn bị xem thường, bị coi là lũ phản bội”

Nhiếp Ngôn nói. Trong Tín Ngưỡng, nếu một ngoạn gia vì lợi ích mà làm ra chuyện tình phản bội công hội sẽ vĩnh viễn bị đánh một cái mác người phản bội phía trước, còn được lưu lại trong hồ sơ cá nhân. Như vậy, từ nay về sau, ai còn nguyện ý tin tưởng ngươi nữa?

Vì các hạng điều khoản của công hội đều cực kỳ hoàn thiện. Một hội viên ưu tú sau khi vào công hội đều cùng công hội ký hiệp nghị, hưởng thụ các hạng phúc lợi của công hội. Một khi trái với hiệp ước, tự ý rời đi cần bồi thường một khoản tiền gấp mấy lần so với các điều trong hiệp ước. Mặt khác vi phạm hiệp ước còn lưu lại ghi chép không tốt. Các thành viên đã ký hiệp ước với công hội đều có điểm giống nhau, rất ít khi phá vỡ hiệp ước bỏ đi. Về phần đám ngoạn gia thông thường phía dưới, nếu bọn họ tham tiền mà dời đi, muốn lưu cũng không lưu được.

Đương nhiên cũng không loại bỏ mấy cái thể loại thấy tiền là đầu nóng lên.

“Chỉ sợ đãi ngộ bọn chúng đưa ra tương đối cao. Vẫn sẽ có người động tâm”

“Sợ cái gì, bọn chúng vì muốn phân hóa nội bộ chúng ta, gửi thư mời đến các thành viên. Đã thế chúng ta cũng sẽ gửi thư mời đến những tinh anh của bọn chúng, đãi ngộ so với bọn chúng đưa ra phải cao hơn! Ngưu Nhân Bộ Lạc hiện không thiếu nhất chính là tiền. Bất quá phải cho người hảo hảo giám thị cái đám muốn tới ăn máng của chúng ta. Cho bọn hắn đãi ngộ tốt nhất, nhưng phải thiết lập điều khoản nghiêm khắc nhất. Trách cho bọn hắn lần sau lại phản bội, đi ăn máng khác lần nữa”

Nhiếp Ngôn nói, công hội tranh đấu như đánh cơ vậy. Không đơn giản chỉ đề phòng bên ngoài. Minh tranh ám đấu phía ngoài cũng là sảy ra không ngừng.

Dưới mọi hình thức, Ngưu Nhân
Bộ Lạc không sợ bất cứ lời tuyên chiến nào. So với các công hội khác, nhân số của Ngưu Nhân Bộ Lạc tương đối ít. Tất cả phúc lợi đều được chia đều cho tất cả thành viên, đây là phi thường hậu đãi rồi. So với các công hội khác còn cao hơn gấp bội. Rất nhiều người muốn vào Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng không có cơ hội. Vót nhọn đầu còn không tìm được môn lộ (*). Số người muốn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, đã ít lại càng ít.

(*) Vọt nhọn một cái que cũng không tìm được chỗ để chọc thủng, xuyên vào. Ý nói cố hết sức, sử dụng nhiều phương pháp nhưng vẫn không có cách nào vào được Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Chính sách lược tinh anh hóa đội viên này mới làm cho từng thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc có thực lực áp đảo so với những đội viên ở công hội thông thường khác. Chính việc này cũng dưỡng thành cảm giác vinh quang khi thân là thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc, cộng thêm trước sau trái phải đều là huynh đệ, là đồng đội của bọn họ. Chiến Đao Thị Huyết đào vách tường trộm người, đối với một bộ phân thành viên trong Ngưu Nhân Bộ Lạc có lẽ có thể sinh ra chút hiệu quả nhất định. Nhưng đối với cả Ngưu Nhân Bộ Lạc mà nói, ảnh hưởng cực kỳ nhỏ bé, không cách nào động chạm đến toàn cục của Ngưu Nhân Bộ Lạc.

“Ta sẽ bắt tay vào làm. Để ta nhìn xem, rốt cuộc là Ngưu Nhân Bộ Lạc chúng ta đắc ý, hay Chiến Đao Thị Huyết chịu không nổi”

Quách Hoài nghe Nhiếp Ngôn nói, nhãn tình sáng lên. Gập ông đập lưng ông cũng được coi là một chiêu rất diệu a.

Chuyện tình công hội do Quách Hoài xử lý, Nhiếp Ngôn yên tâm. Quách Hoài làm việc luôn luôn rất chững chạc. Cộng thêm có hắn chỉ đạo phía sau, chỉ cần đại hướng không sai là được rồi.

Đám người Thôi Xán Đao Quang đã lập một PT ngon. Chuẩn bị đi train level.

“Các ngươi cũng cẩn thận đấy, đừng để cho người ta theo dõi”

Nhiếp Ngôn nói với đám Thôi Xán Đao Quang. Bình thường, bọn hắn đi map train level, dễ dàng trở thành mục tiêu của địch nhân. Tuy rằng gần đây, Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm trở nên yên tĩnh rất nhiều. Nhưng Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn còn có rất nhiều địch nhân khác, ví dụ Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh….v…v.

“Yên tâm đê, bọn ta train ở map 50, chỗ ấy làm gì có ai vào nổi”

Nhiếp Ngôn nhìn đám đội viên này: Thôi Xán Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu, Lãnh Ngạo Ảnh, Thập Lý Họa Sa, Sát Bất Tử Đích Phôi Đản, Hạ Trùng Ngữ Băng, Sơ Luyến Giang Nam. Nguyên một bọn đều là lực lượng tinh anh của Ngưu Nhân Bộ lạc. Nếu như gặp phải chuyện gì, dùng thực lực của bọn hắn, đám người của các công hội khác muốn thịt bọn hắn cũng không phải chuyện đơn giản.

Trong lúc đám người Nhiếp ngôn đang nói chuyện phiếm, xa xa một đám đội viên liên tiếp nhìn qua bên này.

Thủy Sắc Yên Đầu chỉa chỉa Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm trên hông Nhiếp Ngôn nói:

“Phòng công tác Khô Diệc, có mấy đội viên nhờ chúng ta hỏi một chút, thanh kiếm ngươi đang cầm trên tay là cái gì, bọn hắn nói thanh kiếm này trông quá uy vũ, ngưu suất, drop ở đâu, bọn hắn cũng đi kiếm một thanh”

Tạo hình của Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm rất đặc biệt. Toàn thân bao phủ bởi hắc sắc hỏa diễm, liên tục thiêu đốt, phong mang hiển lộ, không có cách nào che giấu. Muốn người ta không để ý cũng khó.

Nhiếp Ngôn ha ha cười, chắc bọn hắn tưởng Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm giống như một số trang bị thông thường kiểu Phân cát chi nhận, Vĩnh Hằng sáo trang… rơi ra tại khu vực cố định, cứ train một thời gian ngắn là rơi ra. Vậy thì bọn hắn nhầm lẫn cỡ ngoại hạng rồi.

“Đây là Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm”

Nhiếp Ngôn cười cười trả lời. Nếu như còn không nói, tên gia hỏa này khẳng định quấn lấy hắn mà hỏi thanh kiếm này rớt ra ở đâu.

Đương trường, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó tin.

“Trạch Ân Nạp Đức, đây không phải tên vua rồng, bạo quân ở niên đại hắc ám sao?”

Thủy Sắc Yên Đầu, miệng có chút khô khốc nói. Lai lịch thanh kiếm này thật sự đem đến cho hắn rung động quá lớn. Vua rồng Trạch Ân Nạp Đức đó, không phải đơn giản như mấy nhân vật truyền kỳ bình thường đâu.

“Đjxmm~, trách không được nhìn ngưu bức như vậy, nguyên lai là đồ của Trạch Ân Nạp Đức!”

Thôi Xán Đao Quang sợ hãi cảm thán nói. Đối với thuộc tính của thanh kiếm này, hắn sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt.

Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm. Vừa nghe tên là đã biết rõ, nó hẳn là một kiện vật phẩm duy nhất.

“Vật phẩm cấp truyền kỳ?”

Thủy Sắc Yên Đầu hỏi. Các vật phẩm có tên nhân vật phía sau đều là á truyền kỳ hoặc truyền kỳ. Hơn nữa lại phong cách tên lại còn chỉ đích danh là kiếm của vua rồng Trạch Ân Nạp Đức. Như vậy chí ít cũng phải là vật phẩm cấp truyền kỳ. Thuộc tính khẳng định không giống bình thường.

“Thần vật bị phong ấn, thuộc tính không kém bao kiêu so với trang bị ám kim cấp 50”

Nhiếp Ngôn nói. Nếu tất cả mọi người đã hỏi, thuộc tính thanh Trạch Ân Nạp Đức Chi kiếm này cũng không cần phải che dấu, gặp dịp, dứt khoát trực tiếp chia sẻ thuộc tính.

Nhất thời, thuộc tính của Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm được đám đội viên điên cuồng truyền bá ra ngoài. Nhìn thuộc tính của nó, trong lòng mọi người đều vô cùng rung động. Đây chính là trang bị của lão đại Ngưu Nhân Bộ Lạc, cuồng tặc Niết Viêm sử dụng!

Mặc dù trước mắt nó chỉ tương đương với thuộc tính của trang bị ám kim cấp 50. Nhưng ở đẳng cấp này, cũng là cực phẩm rồi. Sát thương cao như vậy, vũ khí bưu hãn như vậy, với đẳng cấp trước mắt của các ngoạn gia mà nói quả không thẹn với kỳ danh. Tuyệt đối là một thanh sát lục chi kiếm cường hãn, gọi nó là đồ thần chi kiếm cũng không ngoa!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện