Địa huyệt lĩnh chủ huyết lượng tụt tới đáy. Bành một tiếng, thân hình nặng nề ngã xuống mặt đất làm cả động quật rung lên ầm ầm.
Nhiếp Ngôn lắc mình né đi. Địa huyệt lĩnh chủ ngã xuống, trong lòng hắn thở phào một hơi. Hắn dự cảm địa huyệt lĩnh chủ sẽ tự bạo nên đã cho Thập Lý Họa Sa tránh trước đi. Xem ra là hắn đã suy nghĩ quá nhiều. Địa huyệt lĩnh chủ cũng không có tự bạo.
Xác địa huyệt lĩnh chủ nằm trên mặt đất, trông như một đầu cự kình.
Từng đạo bạch quang sáng lên quanh người Nhiếp Ngôn. Level thoáng cái bạo tăng lên 35, đám đội viên còn lại ai cũng up ít nhất 1 cấp.
“Lão đại, xem rơi ra cái gì”
Nhiếp Ngôn đang chuẩn bị cúi xuống tìm trang bị rơi ra từ địa huyệt lĩnh chủ. Chỉ thấy toàn thân nó bỗng nhiên căng lớn, như một quả khí cầu cỡ nhỏ. Phía trên chi chít mạch máu căng lên rồi nứt ra, máu tươi phun tung tóe, một cỗ lực lượng dao động từ từ xuất hiện.
“Mọi người mau tránh”
Nhiếp Ngôn biến sắc hét lên.
Đây là thi bạo!
Hiện tượng thi bạo khi giết quái cực kỳ hiếm thấy.
Đám đội viên dù sao cũng đều là tinh anh, gặp biến không loạn, lập tức ào ào lui lại, lao ra phía ngoài.
Chỉ nghe oanh một tiếng, sóng xung kích lấy trung tâm là vị trí địa huyệt lĩnh chủ ầm ầm lan ra xung quanh.
Dù đã chạy ra ngoài nhưng tốc độ của sóng xung kích quá lớn, đám đội viên căn bản không kịp né tránh, đều bị sóng xung kích cuốn vào, ào ào ngã trên mặt đất.
Không một ai may mắn thoát nạn.
Nhiếp Ngôn cũng không chạy được. Sóng xung kích do địa huyệt lĩnh chủ thi bạo quá mạnh, căn bản không cách nào né tránh. Hắn cũng không lập tức phóng thích linh hồn, trở về mộ địa phục sinh. Chỉ thấy bốn phía trở thành một mảnh bao la bát ngát, khắp nơi đều tỏa ra bạch quang lộng lẫy, đẹp như thiên đường. Nội tâm Nhiếp Ngôn không khỏi sinh ra lòng hiếu kỳ. Rốt cuộc chuyện gì đã sảy ra?
Hắn nhìn về phía trước, chỉ thấy một thân ảnh mắt mờ lưng cong, không nhìn rõ khuôn mặt, hoàn toàn do bạch quang ngưng tụ mà thành.
Hắn du đãng trong không gian trống trải, ngẫu nhiên dừng lại, mờ mịt nhìn phía trước, bóng lưng gầy guộc, thê lương mà xa xưa.
Hắn mê mang, mờ mịt nhìn Nhiếp Ngôn. Một loại cảm giác khác thường dâng lên trong lòng Nhiếp Ngôn. Lần lượt từng hình ảnh lóe lên trong đầu hắn. Đó là vài bức họa của nữ hoàng Phỉ Na Tư. Nhiếp Ngôn tựa hồ có thể cảm nhận được vô tận bi ai từ đáy lòng địa huyệt lĩnh chủ.
Nội tâm khẽ động. Nhưng địa đồ, hình ảnh về nữ hoàng Phỉ Na Tư này, phải chăng là một trong những manh mối để hắn tìm kiếm?
Chỉ thấy cái linh hồn địa huyệt lĩnh chủ hóa thành một đạo bạch quang, bay tới, tiến vào ba lô của Nhiếp Ngôn, bay xung quanh cuốn nhật ký Bối Nội Đặc, cuối cùng dung nhập vào trong đó.
Nhiếp Ngôn nhìn lại cuốn nhật ký, hình như nó đã xảy ra chút biến hóa.
Nhật ký Bối Nội Đặc: Bất hủ linh hồn, kẻ si mê ti tiện.
Thuộc tính vật phẩm: Nắm giữ vật phẩm trong tay, có thể khai thông một cánh cổng truyền tống hắc ám. Xuyên qua không gian, nối liền cùng thế giới dưới mặt đất. Cổng truyền tống mở ra tại vị trí ngẫu nhiên. Hắc ám truyền tống mỗi 5 ngày có thể mở ra một lần, mỗi lần duy trì trong 20”.
Vật phẩm tự động khóa, không thể giao dịch, không thể bị rơi.
Về cổng truyền tống hắc ám. Đây là một kỹ năng có tính ngẫu nhiên rất lớn. Mỗi 5 ngày sử dụng được một lần, duy trì 20”. Nếu như trong 20” này không mở ra cổng hắc ám truyền tống, như vậy phải đợi ít nhất 5 ngày nữa. Hơn nữa vị trí mở ra còn không cố định.
Không biết khi nào mới có cơ hội đi ngó qua thành thị dưới mặt đất. Kiếm một ít trang bị tốt ở đấy đem về bán, thuận tiện xem luôn có giải quyết được nhiệm vụ này hay không.
Qua một khoảng thời gian, cũng không biết bao lâu, âm thanh hệ thống vang lên.
Hệ thống: Người chơi Thập Lý Họa Sa sử dụng thuật phục sinh đối với bạn, có đồng ý hay không?
Có chứ lại!
Một đạo bạch quang mỹ lệ rót lên thân thể Nhiếp Ngôn. Hắn được phục sinh, sống lại.
Nhìn bốn phía, chỉ thấy Thập Lý Họa Sa và Đại Ca Thất Tử đang hồi sinh từng người một. Lúc nãy toàn quân bị diệt, Thập Lý Họa Sa trở về nhìn thấy thảm trạng liền sợ ngây người. Nàng trước hết hồi sinh cho Đại Ca Thất Tử, sau đó hai người cùng nhau hồi sinh các đội viên còn lại.
Nhiếp Ngôn tìm tòi một phen. Trên mặt đất có ba kiện trang bị, là một pháp bào, một kiện hộ thối (giáp bảo vệ tay), một mai bảo thạch. Tất cả đều là trang bị cấp ám kim.
Pháp bào và hộ thối là trang bị của pháp sư, lại là sáo trang*. Trang bị hắc ám cấp 50 đi theo bộ. trong đó pháp bào thêm 2% lực công kích ma pháp, hộ thối thêm vào 3% lực công kích.
*Sáo trang: Bộ đồ. Sau khi kiếm đủ cả bộ thì kích hoạt được thuộc tính ẩn.
Hai kiện trang bị này thuộc tính vô cùng tốt. Trong tất cả các bộ sao trang cấp 50, bộ này là sáo trang ma pháp tăng sức mạnh hắc ám.
Nếu có thể gom góp nguyên bộ hắc ám sáo trang này lại, lực công kích ma pháp có thể vượt qua một ngàn.
Nhiếp Ngôn share thuộc tính hai trang bị trong kênh pt.
Thủy Sắc Yên Đầu lên tiếng:
“Địa huyệt lĩnh chủ mỗi ngày spawn một lần. Hay là chúng ta ở đây kiếm đủ bộ hắc ám này luôn đi”
Hắn rất rõ ràng, một bộ sáo trang có bao nhiêu giá trị.
“Thế thì phỏng chừng phải ở chỗ này vài ngày. Thế thì tiện thể, sát quái, kiếm đủ bộ luôn”
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút rồi trả lời. Bọn hắn ít cũng phải mất vài ngày mới có thể rửa sạch pk, hết hồng danh. Địa huyệt lĩnh chủ dù sao cũng đã xử lý rồi. Vậy cũng chỉ có thể ra ngoài train quái thường. Đợi ngày mai nó spawn rồi lại đến xử lý.
Ma pháp sư trong công hội nhiều lắm. Một bộ sáo trang hắc ám nhất định là không đủ dùng, có nhiều hơn nữa cũng vẫn là thiếu. Chỉ có thể tính toán, nhiều nhất là phân cho hai người. Đây là vấn đề hết sức nhạy cảm, xử lý không tốt, không đủ công bằng rất dễ làm cho các thành viên trong công hội sinh ra khúc mắc.
Ngoại trừ hai kiện hắc ám, còn có một mai bảo thạch, là một khỏa bảo thạch thất phẩm tương đối hiếm thấy, tăng nhanh nhẹn. Loại bảo thạch cấp bậc này, lại thêm thuộc tính nhanh nhẹn thì đúng là cực phẩm trong bảo thạch. Nhiếp Ngôn dự định dùng để khảm lên trang bị
trên người.
Đám đội viên nghỉ ngơi hồi phục, ăn bánh bao cho full máu. Sau đó tiếp tục ra ngoài train quái.
Nhiếp Ngôn đi theo team, kiếm tí exp, một bên quản lý các sự vụ trong Tạp La Nhĩ thành.
Đúng lúc này, Yểu Yểu đột nhiên pm cho Nhiếp Ngôn.
“Niết Viêm, xong Q rồi, được thưởng 1 kỹ năng thánh đường ma pháp, cám ơn ngươi nhé”
Nếu không phải có Nhiếp Ngôn chỉ điểm, nàng căn bản không làm nổi Q này.
“Không cần khách khí, ngươi dù sao cũng là thành viên trong Ngưu Nhân Bộ Lạc mà”
Nhiếp Ngôn cười cười trả lời.
Nghe Nhiếp Ngôn nói, Yểu Yểu có chút thất vọng. Chẳng lẽ ngoại trừ những thứ này thì không còn nguyên nhân nào khác sao? Trong game, nàng cùng Nhiếp Ngôn quen nhau lâu như vậy, từ ngày đầu tiên gặp nhau bên hồ, càng về sau, gặp gỡ càng nhiều, nàng càng hy vọng Nhiếp Ngôn trong game… thích nàng.
Tạ Dao và Nhiếp Ngôn trong hiện thực cũng chỉ gặp nhau có mấy lần thôi. Nàng vẫn có chút cảm giác lạ lẫm. Nhưng trong game, với Niết Viêm nàng lại cảm thấy phi thường quen thuộc. Cùng nhau sát quái luyện cấp, cùng nhau đi phó bản… chẳng lẽ so ra còn kém vài lần gặp mặt trong hiện thực sao. Nhưng mà Niết Viêm đối với nàng lại thuy chung bảo trì khoảng cách nhất định.
“Ngươi học được skill thánh đường ma pháp gì?”
“Thần thánh tịnh hóa”
Nhiếp Ngôn nhíu mày, trong số cao cấp ma pháp, thần thánh tịnh hóa coi như thuộc hàng trung phẩm, như vậy là tương đối khá rồi.
“Cũng không tệ lắm”
“Thời gian đến rồi, ta trước logout đã”
Yểu Yểu mũi cay cay, Nhiếp Ngôn thủy chung chỉ quan tâm mấy thứ này, toàn bộ cũng chỉ có Ngưu Nhân Bộ Lạc của hắn mà thôi.
“Vậy được rồi”
Nhiếp Ngôn nghe ra vẻ không hài lòng trong ngữ khí của Yểu Yểu liền không nói gì nữa. Nhìn một chút thời gian, không sai biệt lắm, cũng đến giờ logout rồi.
Thấy Yểu Yểu đã logout, Nhiếp Ngôn liền quay qua xem xét một chút tin tức các nguồn thu nhập trong hôm nay. Thích Khách Liên Minh thu được hơn một ngàn kim tệ, Tinh Không Dược Điếm hơn năm nghìn kim tệ, tiền cho thuê các địa điểm hơn hai ngàn kim tệ, kênh giao dịch siêu cấp hơn năm ngàn kim tệ. Đại khái nhẩm qua cũng được 13, 14 ngàn kim tệ. Tập đoàn Long Dược ở bên ngoài thu mua, một ngày không sai biệt lắm cũng chỉ 2, 3 vạn kim tệ mà thôi. Mà đây là vẫn còn mấy hạng mục đang phát triển trong cứ điểm nữa. Tương lai mỗi ngày còn có thể thu nhiều tiền lời hơn.
Ngoại trừ tiền lời ở ngoài, Nhiếp Ngôn còn đem điểm tín dụng ở khu giao dịch qua tay bán cho tập đoàn Long Dược. Số tiền này, ngoài việc trả cho Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện còn dư lại rất nhiều.
Ngưu Nhân Bộ Lạc hiện đã không cần Nhiếp Ngôn đầu tư nữa. Tài chính của tập đoàn Long Dược đã đủ rồi. Hiện Nhiếp Ngôn đã chuyển sự chú ý từ công hội sang mục tiêu trọng điểm khác: Cuồng Chiến Liên Minh thuộc Phỉ Thúy Chi Thành.
Kiếp trước, Cuồng Chiến Liên Minh được Tây toàn đoàn, tập đoàn bài danh thứ 6 tại Á Châu đầu tư. Bất quá về sau lại rút vốn. Lí do chính là kiếp trước Tào Húc đập phá quá nhiều tiền, biến Cuồng Chiến Liên Minh thành tài sản cá nhân, việc này làm cho đại lượng game thủ chuyên nghiệp rời đi. Thực lực công hội suy giảm lớn, hơn nữa lúc ấy Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm lại hai mặt giáp công. Dưới tình huống nguy cơ trùng trùng, người ta rút vốn cũng là chuyện bình thường.
Mà lúc này, Cuồng Chiến Liên Minh hẳn là không có tập đoàn nào đầu tư, bơm tiền. Vừa vặn là cơ hội tốt cho Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn lại không tiện ra mặt, liền pm cho Quách Hoài, nói hắn tìm Ái Tình Sát Thương thương lượng chuyện đầu tư. Nếu như Ái Tình Sát Thương đồng ý, hắn sẽ dùng danh nghĩa cá nhân đầu tư vào Cuồng Chiến Liên Minh. Điều kiện hợp tác cụ thể đến lúc ấy sẽ tiếp tục bàn bạc.
Nhiếp Ngôn phân phối xong việc. Đúng lúc này, Thác Bạt đột nhiên pm tới.
“Trong tay ngươi còn dư vàng không, ta đang cần gấp một ít tài chính”
“Bao nhiêu?”
Nhiếp Ngôn hỏi. Thác Bạt không phải loại người thiếu tiền. Nếu chỉ vì vài vạn kim thì phỏng chừng hắn sẽ không mở miệng mượn kim tệ. Việc này tất nhiên không đơn giản.
“Trong một tháng, ta cần 60 vạn kim tệ”
Nhiếp Ngôn vừa nghe xong liền hít một hơi lãnh khí, hỏi:
“Có việc gì mà cần nhiều kim tệ như vậy?”
Từng ấy tiền, đầu tư bơm cho nguyên một công hội cũng không có vấn đề gì! Nhiếp Ngôn nghĩ nghĩ, theo thu nhập hàng ngày của mình, rút ra khoản tiền lớn như vậy, tuy là có chút khó khăn, nhưng cũng không phải là không thực hiện nổi.
“Nếu như ngươi có thể giúp ta kiếm số tiền kia, ta nguyện ý dùng nhà hàng Thác Bạc 3 sao trong game để trao đổi. Kể cả 11 cửa hàng, 21 miếng đất và ba nhà bán đấu giá”
Thác Bạt tiếp tục ném ra một quả boom tấn.
Nhiều tài sản như vậy hiện tại, ít nhất giá trị cũng 20 vạn kim tệ. Tới 1 tháng sau ít cũng 7-80 vạn kim tệ. Tương lai tỷ giá bất động sản lại càng khó có thể đánh giá! Thác Bạt đem cả đống tài sản này vứt cho Nhiếp Ngôn, chỉ là đổi lấy 60 vạn kim tệ?