Gió lạnh rít gào, thỉnh thoảng có những âm thanh tê tâm liệt phế vang lên giữa đêm đen. Năm con Lãng Mỗ Tri Chu đang rảo bước trong bóng tối nhờ sự điều khiển của Nhiếp Ngôn. Chúng bắt đầu công kích những con Lãng Mỗ Tri Chu khác, tạo thành một vùng hỗn loạn giữa cánh đồng.
Đám Lãng Mỗ Tri Chu kéo cả đàn xông lên, Nhiếp Ngôn lập tức thao túng năm con Lãng Mỗ Tri Chu chạy về, cảnh rượt đuổi đó trông thật tráng lệ.
Thấy trước mặt càng ngày càng nhiều Lãng Mỗ Tri Chu, Nhiếp Ngôn lấy một tấm cao cấp quyển trục, bắt đầu ngâm xướng một đoạn chú ngữ tối nghĩa. Từng đạo, từng đạo ma pháp nguyên tố dần hội tụ bên cạnh hắn.
Loài người có thiên phú về trí lực, ngoài ra Nhiếp Ngôn cũng mặc rất nhiều trang bị tăng trí lực nên điểm trí lực của hắn cao vô cùng, đạt đến 122, trong giới đạo tặc, điểm trí lực này tuyệt đối vô cùng hiếm thấy.
Trí lực cao giúp Nhiếp Ngôn có thể sử dụng thuận lợi phần lớn quyển trục và ma pháp đạo cụ.
Đám Lãng Mỗ Tri Chu càng ngày càng gần, trong bán kính mấy chục mét quanh Nhiếp Ngôn có tới mấy trăm con.
Đúng lúc ấy, Nhiếp Ngôn hoàn thành âm tiết cuối cùng trong đoạn chú ngữ, lâp tức mây đỏ quay cuồng trên bầu trời, ánh lửa cuồn cuộn nóng rực như mưa rào rơi xuống.
Chớp mắt, trong bán kính 20m, lửa cháy hừng hực, tựa như địa ngục trần gian. Trong đám cháy, đàn Lãng Mỗ Tri Chu rít gào thảm thiết, từng đám, từng đám giá trị thương tổn nhảy lên. Mười mấy giây sau, mặt đất bị thanh lý sạch sẽ, toàn bộ đàn Lãng Mỗ Tri Chu đều chết hết.
Nhiếp Ngôn nhìn kinh nghiệm của mình, kinh nghiệm đã vọt điên cuồng lên 73%, trong khi lúc trước hắn mới tăng lên level 40 mà thôi.
Một lát sau, lửa cũng tắt, trên đất chỉ còn toàn xác nhện, trang bị vương vãi lả tả. Trong năm con Lãng Mỗ Tri Chu Nhiếp Ngôn điều khiển cũng có hai con chết. Sau khi xử lý nốt đám Lãng Mỗ Tri Chu tàn huyết ở phụ cận, Nhiếp Ngôn bắt đầu thu thập trang bị.
Tiền thì nhặt được 3 vàng, còn lại là một đống hỗn độn, cái gì đáng giá thì lưu lại còn không thì vứt hết, tránh chật chỗ.
Trong đám vật phẩm, có một thứ làm hắn chú ý.
Đó là một cái đầu lâu nhỏ bé cỡ bàn tay, toàn thân đen nhánh, bên trên gắn bảo thạch màu lam. Có ngọn lửa màu lam rực cháy trong hốc mắt, nhảy nhót liên tục, tạo thành cảnh tượng kỳ lạ.
Chiêu Hồn Đầu Cốt: vật phẩm môi giới, yêu cầu trí lực 500.
Vật phẩm miêu tả: vong linh pháp sư sử dụng làm môi giới, gọi về vong linh sinh vật, phụ dong linh hồn, hài cốt tàn phá của voi ma mút…
Vật phẩm này không biết dùng làm gì, là đồ vật của vong linh pháp sư, hình như là vật phẩm đặc thù, không biết đáng nhiều tiền không. Nhiếp Ngôn cũng không để ý, ném thẳng vào ba lô.
Ngoại trừ Chiêu Hồn Đầu Cốt ra, không còn thứ gì khác đáng giá, đàn Lãng Mỗ Tri Chu gần Nhiếp Ngôn lần lượt tan biến trong không gian. Thi thể bọn nó đều bị hệ thống làm mới.
Nhiếp Ngôn tiếp tục lure quái, đánh quái, thời gian cứ thế trôi qua.
Đến lúc logout, Nhiếp Ngôn đã lên level 43, Hoàng Kim Địa Long cũng lên level 39, thiếu chút nữa lên tới 40. Hoàng Kim Địa Long học thêm 1 skill mới, Liệt Diễm Bao Vi, toàn thân bốc cháy, tất cả sinh vật trong bán kính 5m đều bị lửa đốt.
Thời gian càng dài, càng nhiều người chơi có sủng vật, đại đa số cấp bậc đều không cao, thời gian trưởng thành cũng rất dài. Hoàng Kim Địa Long của hắn cũng là số 1, số 2 trong tất cả đám sủng vật.
Nếu tiếp tục như thế, đến Nhiếp Ngôn cũng không tưởng tượng nổi Hoàng Kim Địa Long sẽ trưởng thành đến mức nào nữa.
Hai ngày liên tục, dùng hết quyển trục thì điểu khiển Hoàng Kim Địa Long đánh quái luyện cấp, level tăng cũng khá nhanh, đã đến level 47, đồ vật cũng không thiếu.
Nhiếp Ngôn nhìn qua bảng xếp hạng level, cao nhất là Đường Nghiêu, level 53, Thị Huyết Cuồng Đao cũng tới level 53, kinh nghiệm chỉ kém Đường Nghiêu một chút. Dù sao thế giới dưới lòng đất cũng không phải địa bàn quen thuộc của Nhiếp Ngôn, nếu trở lại mặt đất, tốc độ luyện cấp của Nhiếp Ngôn phải tăng gấp mấy lần.
Giết thêm mấy ngàn con Lãng Mỗ Tri Chu, Nhiếp Ngôn cũng không phát hiện thêm đồ vật như Chiêu Hồi Đầu Cốt… Trong lòng hắn xác định đây cũng không phải hàng vỉa hè, thường những đồ có tỷ lệ rơi thấp sẽ khá có giá.
Nhiếp Ngôn triệu hồi Hoàng Kim Địa Long trở lại, nhìn ra xa, không biết trong Tri Chu hạp cốc này rốt cuộc có cái gì. Hai ngày ở đây mà hắn còn chưa thể đi vào bên trong thám hiểm.
Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng của Ba Hành Giả chi giới, dán sát vào vách đá, bò vào trong, thỉnh thoảng gặp hang nhện trên vách đá, hắn cẩn thận bò ra xa để vượt qua.
Xuyên qua khe đá dài hẹp, trong bóng tối phía xa, ẩn hiện một vài tòa nhà, le lói một hai ánh đèn dầu, lộ vẻ như mộng như ảo.
Vầng sáng bên cạnh Nhiếp Ngôn như cảm ứng được cái gì, chấn động kịch liệt.
Hệ thống: Ngươi phát hiện bộ lạc người nhện Tạp Lạp Tư.
Có thể có liên quan đến nhiệm vụ? Nhiếp Ngôn leo về phía trước, ở đó có một dòng suối rộng chừng mười mấy mét, chia cách vách đá. Nước trong suối sủi bọt cuồn cuộn, tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc, con suối này tràn ngập chất kịch độc. Hắn tiếp tục sử dụng kỹ năng của Khiêu Dược Giả chi giới, nhảy lên, bay từ vách đá bên này sang vách đá đối diện, như một con thạch sùng dán sát vào vách đá.
Nhiếp Ngôn leo xuống, tiến vào trạng thái Tiềm Hành, đi vào thôn trang.
Hắn quan sát xung quanh, phát hiện ra địa hình nơi này hoàn toàn bị phong bế, ba mặt là vách đá ngăn cách, phía trước lại bị chắn bởi dòng suối. Nơi này có thể nói là hoàn toàn biệt lập.
Trừ khi có các loại vật phẩm đặc thù như Khiêu Dược Giả chi giới, Phù Không chi giới, mới có thể sang bờ bên kia.
Nhiếp Ngôn xuất hiện giữa cánh đồng, một gã người nhện xuất hiện gần đó, hắn từ từ tiềm hành, sử dụng kỹ năng trinh sát
lên người nhện.
Người nhện: level 60, HP: 3000/3000.
Xung quanh không có người nhện nào khác xuất hiện, Nhiếp Ngôn tiềm hành ra sau lưng người nhện.
Người nhện đang săn côn trùng. Nhiếp Ngôn bất ngờ tấn công, đâm thẳng Trạch Ân Nạp Đức kiếm vào gáy người nhện.
Gã người nhện sợ hãi, muốn chạy trốn.
Nếu nó chạy trốn thành công thì Nhiếp Ngôn cũng không nên sống trên đời làm gì nữa. Hắn đâm trúng mục tiêu, sử dụng Trạch Ân Nạp Đức kiếm thi triển Bối Thứ, sau đó là Dịch Cốt, người nhện còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống mặt đất, trở thành một cái xác không hồn.
Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng ngụy trang, thân thể dần biến hóa thành một gã người nhện, sau đó đi tới thôn trang.
Dọc đường, Nhiếp Ngôn gặp rất nhiều người nhện, hoặc là đang kiếm ăn, hoặc là đang chế tạo các loại công cụ.
“dahud…” Từng âm thanh cổ quái phát ra từ miệng bọn nó, hình như đang trao đổi gì đó, Nhiếp Ngôn cũng không hiểu.
Nhiếp Ngôn không biết tiếng người nhện, đây là một loại ngôn ngữ không hề phổ biến.
Ngôn ngữ trong Tín Ngưỡng được thiết kế hết sức kỳ diệu, chia làm các loại hệ thống khác nhau, hàng trăm hàng ngàn loại ngôn ngữ. Như trong Vong Linh đế quốc cũng có tới năm, sáu loại vong linh ngữ, có khác biệt một chút. Người chơi Vong Linh đế quốc dùng vong linh ngữ trao đổi với nhau, nếu Nhiếp Ngôn chưa học qua Phàm Bỉ Á vong linh ngữ, chắc chắn sẽ không hiểu bọn họ đang nói gì. Nếu đã học xong vong linh ngữ, hệ thống sẽ tự động phiên dịch. Khi ngụy trang thành người chơi trận doanh tà ác, những lời Nhiếp Ngôn nói ra đều được chuyển tự động thành vong linh ngữ. Người chơi muốn đến Đồ Thư Quán học tiếng nói của chủng tộc khác, đặc biệt là trận doanh đối địch, nếu không bỏ ra mấy vạn vàng, chắc chắn sẽ không thể học được.
Cứ như vậy, người hai chơi trận doanh tà ác và thiện lương không thể trao đổi được với nhau. Làm vậy để tăng cảm giác thần bí của trận doanh đối địch.
Bởi vì Nhiếp Ngôn chưa từng học qua tiếng người nhện, Nhiếp Ngôn không hiểu gì hết, chỉ có thể im lặng, bởi nếu hắn mở miệng nói một tiếng thôi, sẽ bị lộ ngay.
Vầng sáng kia vẫn vờn quanh Nhiếp Ngôn, xung quanh hắn đã xuất hiện người nhện tinh anh. Nhiếp Ngôn chỉ sợ bị phát hiện, nên siết chặt Tùy Cơ Truyền Tống quyển trục, sẵn sàng truyền tống khi có biến.
Đám người nhện này đi sát qua Nhiếp Ngôn. Hắn chợt nhận ra là bọn chúng không nhìn thấy vầng sáng bên người mình.
Ánh huỳnh quang yếu ớt làm hắn liên tưởng đến như có một tinh linh đang nhảy múa bên cạnh.
Liệu nó có phải là một dạng tinh hồn đặc biệt? Nhiếp Ngôn ngẫm nghĩ, liệu rằng bên trong vầng sáng này có lưu lại một ít ký ức? Liệu rằng dùng Linh Hồn dược tề có thể nhìn ra điều gì đó? Hàng loạt câu hỏi đặt ra chờ hắn tìm lời giải.
Hắn suy nghĩ nát óc rồi tặc lưỡi, thôi thì đợi ra ngoài rồi tính tiếp.
Nhiếp Ngôn đi vào thôn người nhện. Trong thôn, một số người nhện đang tụ lại bàn tán chuyện gì đó. Trong đêm, nhìn đám sinh vật xấu xí này thật đáng sợ.
Giống như đang tiến vào một thôn quỷ!
Nhiếp Ngôn trầm mặc. Một vài người nhện thấy Nhiếp Ngôn, quay ra nói xí la xí lô. Nhiếp Ngôn chẳng hiểu mô tê gì nên đành phải tiếp tục im lặng.
Hắn đi trên con đường lầy lội giữa thôn, sát qua một đám người nhện. Trước mặt hắn có một tòa nhà ba tầng khá to lớn, có một cầu thang tiến thẳng lên tầng hai.
Tòa lầu này lộ vẻ cũ kỹ, cũng là tòa kiến trúc bắt mắt nhất mà Nhiếp Ngôn nhìn thấy từ nãy đến giờ.
Thấy tòa nhà này, Nhiếp Ngôn lập tức hiểu, trong này nhất định có một vài tin tức trọng yếu.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, đi vào, tìm tòi cẩn thận, leo lên cầu thang, tiến vào tầng hai, vẫn không phát hiện ra cái gì. Chính giữa tầng hai có một cầu thang làm bằng gỗ, hắn leo lên, len lén nhìn vào tầng ba. Hắn phát hiện ra hai gã người nhện mặc giáp, trong góc cách đó không xa có một bảo rương cấp ám kim. Bảo rương này không biết làm bằng chất liệu gì, trên đó khắc những ký hiệu quỷ bí, ngoài ra còn một số đồ án lạ lùng.
Hai gã người nhện như cảm nhận được cái gì, nhìn ngó bốn phía, ánh mắt quét về phía cầu thang. Bọn chúng không phát hiện bất cứ điều gì, lại tiếp tục khôi phục trạng thái bình thường.
Nhiếp Ngôn thi triển kỹ năng trinh sát lên hai con quái.
Người nhện Y Nhĩ Duy Kỳ: tinh anh level 60. HP: 12000.
Người nhện Y Tư Lôi Nhĩ: tinh anh level 60. HP: 11700.
Là hai boss tinh anh. Nhiếp Ngôn nhíu mày, Nhiếp Ngôn muốn xử lý hai con quái tinh anh cùng một lúc cũng không dễ dàng, hơn nữa phải xử lý gọn gàng, lặng lẽ. Bởi nếu kinh động đến đám người nhện khác thì rắc rối lớn.