Nhiếp Ngôn chém gió với Yểu Yểu một hồi rồi gửi cái trang bị Á Truyền kỳ Áo Khoa Phỉ tri thức chi thủ cho cô. Về phần món Á Truyền kỳ khác là Ngả Na cầu nguyện hộ thủ thì quăng vào kho hàng.
Nhiếp Ngôn tặng đồ cho Yểu Yểu, cũng như Yểu Yểu cho hắn đồ, đây là chuyện bình thường, không phải quan hệ bí mật gì.
Giọng nói của Yểu Yểu giống như một hơi thở xuân làm cho hắn tạm thời quên đi mọi phiền não.
Yểu Yểu nghe kể sau khi nàng tiến vào bản đồ ẩn, Nhiếp Ngôn trở về giải quyết xong phiền toái của Ngưu Nhân Bộ Lạc, liền yên lòng.
Tốc độ gom kim tệ của tập đoàn Long Dược không so được với tập đoàn Thế Kỷ, chống đỡ 1, 2 ngày thì còn được chứ nếu duy trì thời gian dài họ sẽ sụp đổ mất.
Nhiếp Ngôn thống kê một chút, tính cả Yểu Yểu vào thì hiện tại Ngưu Nhân Bộ Lạc có hơn 60 người đạt đến yêu cầu chuyển chức. 60 người này cũng là những người có cơ hội rất lớn đánh sâu vào đỉnh cao nghề nghiệp. Tiềm lực phát triển của Ngưu Nhân Bộ Lạc trong Tín Ngưỡng này, chỉ sợ chỉ có vài công hội như Thiên Sứ Bá Nghiệp, Thiên Sứ Trụy Lạc, Đại Địa Long Đằng… là có thể so sánh mà thôi.
Nhiếp Ngôn chào tạm biệt Yểu Yểu rồi truyền tống đến Bối Nhĩ tiểu trấn. Đây là một trấn nhỏ yên tĩnh, khắp nơi đều là kiến trúc bằng đá theo kiểu mới, chạm khắc tinh vi, đủ thấy cư dân nơi đây giàu có cỡ nào. Khắp nơi cỏ cây xanh mượt, hoa trổ như lụa… làm cho người ta có cảm giác đẹp đẽ trang nhã.
Trên đường lác đác vài NPC cư dân vội vã đi lại, trên mặt họ tràn đầy lo lắng, ưu sầu.
Nhiếp Ngôn nhớ lại lúc nói chuyện với NPC Đạo tặc, đến trấn nhỏ này cứ tùy tiện hỏi NPC cư dân ở đó một chút, bọn họ sẽ phát nhiệm vụ giết Đạo tặc tàn ác. Phần thưởng nhiệm vụ này khá nhiều kim tệ, cho nên thường có người chơi tổ đội đến đây farm tiền.
Nhiếp Ngôn lúc biết tin tức này cũng hơi bất ngờ. Hắn nhận nhiệm vụ rồi đi ra ngoài trấn, triệu hồi Phúc Nhĩ Khắc Nạp chiến mã sau đó cưỡi ngựa phi về phía Bắc của Bối Nhĩ Sơn.
Chiến mã lướt qua con đường mòn gập ghềnh, hai bên núi hiện ra một vài con Cức Mộc Cự Quái (cây gai bự:v), to nhưng mấy cọc gỗ, toàn thân phủ đầy gai nhọn. Bọn chúng là quái level 60, lực công kích cùng phòng ngự rất cao.
Đúng lúc này, trong khe núi chợt vang lên từng tiếng ma pháp nổ kịch liệt. Chỗ này là khu quái level 60, công hội nào có thể tổ chức train ở đây nhỉ?
Nhiếp Ngôn nhớ cái khe núi này hình như có xuất hiện Cức Mộc lĩnh chủ level 60. Đoàn đội có thể săn lĩnh chủ level 60 cũng không đơn giản.
Hắn suy nghĩ một chút liền lao về phía khe núi, trước tiên đi xem một chút đã.
Hắn đứng trên sườn núi cao nhìn xuống, chỉ thấy phía dưới có một con quái vật khổng lồ toàn thân đen nhánh đang giận dữ gầm thét. Vây quanh nó là một đoàn đội khoảng 6, 70 người, Thuẫn chiến sĩ phía trước, Pháp sư ở phía sau liên tục bắn ra ma pháp.
Cả Tạp La Nhĩ Thành, công hội có khả năng săn giết Lĩnh chủ level 60 chỉ có vài cái mà thôi, Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Già Lam Thần Điện, Quang Minh Thánh Diễm, Khải Hoàn Đế Quốc, trừ 5 công hội này ra thì không còn công hội nào làm được.
Nhiếp Ngôn phát hiện ra đám người này là người thuộc Khải Hoàn Đế Quốc, level cũng rất cao, thấp nhất là 45, 46.
Bọn hắn dàn quân hình bán nguyệt phía trước Cức Mộc lĩnh chủ, ngoài ra còn một đám Đạo tặc điên cuồng tấn công sau lưng nó.
Pháp sư chia ra đứng rải rác xung quanh, người thì đứng trên tảng đá, người thì đứng trên cây… Phàm là chỗ có thể đứng liền đầy ắp người.
Khải Hoàn Đế Quốc! Nhiếp Ngôn nhếch miệng cười. Hắn không có thời gian dây dưa với mấy tên Khải Hoàn Đế Quốc này, nhưng nếu cứ im im bỏ đi thì không phải phong cách của hắn. Làm hội trưởng của Ngưu Nhân Bộ Lạc, lặng lẽ bỏ chạy sẽ bị người ta cười nhạo.
Ít nhất phải nói cho bọn Khải Hoàn Đế Quốc biết, Nhiếp Ngôn hắn đã tới đây!
Nhiếp Ngôn lững thững đi xuống, ngón tay vừa động, miệng hắn liền đọc một câu chú ngữ. Trong phút chốc, một con Hoàng Kim Địa Long khổng lồ xuất hiện bên cạnh hắn. Một người một rồng từ từ đi xuống khe núi.
“Trần Tục, chút nữa Cức Mộc lĩnh chủ sẽ triệu hồi dây leo ra, lúc nó tru lên, 3 giây sau phải cố gắng phòng ngự.”
Một Thánh ngôn pháp sư đang bình tĩnh chỉ huy chiến cục. Hắn là người có danh vọng ở Khải Hoàn Đế Quốc, gọi là Hoạt Ngư. Hắn là Thánh ngôn pháp sư mạnh nhất của Khải Hoàn Đế Quốc, chịu trách nhiệm lãnh đạo đoàn đội săn giết Cức Mộc lĩnh chủ.
“Thiên Duệ, pháp thuật gia trì!”
“Được!” Lưu Thụy đáp, hắn quăng ra một cái pháp thuật gia trì, kỹ năng này có thể tăng tốc độ công kích của nghề nghiệp pháp hệ.
Tên nhân vật của Lưu Thụy là Thiên Duệ, hiện đang level 44, trong Khải Hoàn Đế Quốc bài danh top 10. Trước kia thứ hạng này còn khiến hắn hơi đắc ý, nhưng hiện tại lại làm hắn cảm thấy bị sỉ nhục. Hắn liếc qua khung bạn bè, Tạ Dao đã lên level 52, tốc độ quá nhanh. Hơn nữa trên người Tạ Dao ít nhất có ba món Á Truyền kỳ, nhiêu đây bản lĩnh ở trong mắt người chơi bình thường đã trở thành thần rồi!
So sánh với Tạ Dao, hắn cảm thấy vô cùng tự ti. Nếu Tạ Dao chỉ hơn hắn 1, 2 cấp hắn còn có lòng tin cố gắng, nhưng đây là 8 cấp… Hắn không khỏi cảm thấy vô lực.
Cho dù hắn có cố đuổi kịp Tạ Dao thì nữa, thì người nam nhân xuất hiện phía sau Yểu Yểu lúc trước đã trở thành bóng ma trong lòng hắn. Niết Viêm! Hắn đã trở thành huyền thoại bất hủ! Cho dù hắn tùy
tiện đi tới đâu cũng thu hút ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người. Lưu Thủy mỗi tối đều gặp ác mộng, mơ thấy Tạ Dao rúc vào trong ngực tên kia, trong lòng hắn vô cùng tức giận, hắn không chiếm được thì ai cũng đừng mơ chiếm được!
Dưới sự chỉ huy của Hoạt Ngư, đội ngũ hành động vô cùng trơn tru, Thuẫn chiến sĩ gắt gao kiềm chế Cức Mộc lĩnh chủ.
“Tăng tốc độ tấn công lên, Cức Mộc lĩnh chủ sắp chết rồi! Mục sư, động tác nhanh lên một chút!”
Hoạt Ngư khẩn trương hét lên, lúc này HP của boss chỉ còn trên dưới 2%.
Đúng lúc này, một người chơi kinh hãi la lên.
“Hoạt Ngư lão đại, có người tới!”
“Bỏ mẹ, là Hoàng Kim Địa Long… Là Niết Viêm tới!”
Nghe tiếng hét, Hoạt Ngư quay đầu nhìn về phía sườn núi xa xa. Chỉ thấy Niết Viêm cùng Hoàng Kim Địa Long đang sóng vai đi tới. Thân hình khổng lồ của Hoàng Kim Địa Long làm hắn có chút run sợ. Nhiếp Ngôn xuất hiện giống như tiếng gọi của Tử Thần, chẳng lẽ Nhiếp Ngôn muốn động thủ sao.
Nhìn Nhiếp Ngôn từ từ đi tới, bọn hắn gần như nín thở.
“Nhanh tay lên, giết chết Cức Mộc lĩnh chủ đi!” Hoạt Ngư hét lên khẩn trương. Cho dù Nhiếp Ngôn muốn động thủ, bọn họ cũng phải cướp được trang bị của boss trước.
Nhiếp Ngôn nhìn lướt qua Cức Mộc lĩnh chủ, khuôn mặt lạnh lùng. Cức Mộc lĩnh chủ rơi xuống nhiều món rất vô dụng, người chơi chuyên nghiệp thường sẽ không để ý.
Hắn chẳng qua là đi ngang thôi, xuất thủ với mấy tên này có chút tự hạ thấp bản thân.
Khoảng cách giữa Nhiếp Ngôn với bọn người Khải Hoàn Đế Quốc chỉ còn 50 mét. Bọn họ khẩn trương nhìn hắn, nhưng từ đầu tới cuối vẫn tấn công Cức Mộc lĩnh chủ. Đúng lúc này, da Cức Mộc lĩnh chủ biến thành màu đỏ.
“Cẩn thận, nó muốn triệu hồi dây leo, mau buff cho Thuẫn chiến sĩ!”
“Nhanh lên!”
Cức Mộc lĩnh chủ gầm lên, chỉ thấy một đống dây leo từ dưới đất bò lên quấn chặt lấy đám người Khải Hoàn Đế Quốc. Chỉ có vài Thuẫn chiến sĩ được buff hộ thuẫn là tránh thoát được dây leo.
Thình thịch, thình thịch, vô số ma pháp nổ tung trên thân Cức Mộc lĩnh chủ. Nó gầm lên thảm thiết rồi ngã xuống.
Hai Thuẫn chiến sĩ vội vàng lao lên nhặt trang bị.
Hoạt Ngư thấy hai Thuẫn chiến sĩ nhặt hết trang bị mà boss rơi xuống, tâm tình liền thả lỏng. Hắn nhìn Nhiếp Ngôn đang tới gần, tựa hồ cảm thấy có một sự giải thoát, kế tiếp, vận mệnh tiếp theo của họ phải chăng là sẽ bị Nhiếp Ngôn tru diệt?
Đám người Khải Hoàn Đế Quốc đang bị dây leo trói buộc, không cách nào di động. Mắt thấy Nhiếp Ngôn ngày càng gần, chỉ còn hơn 10 mét, thêm vào hình thể đáng sợ của Hoàng Kim Địa Long làm cho bọn hắn run sợ. Hoàng Kim Địa Long thở ra từng luồng hơi lửa nóng rực, mắt nó như chuông đồng nhìn những người chơi này làm cho trong lòng họ cảm giác như bị đá đè.
Có điều, Nhiếp Ngôn chỉ thản nhiên lướt qua, hắn liếc nhìn đám người kia một cái rồi tiếp tục đi tới.
“Nghe lệnh ta, ai cũng không được công kích trước!” Hoạt Ngư nhanh chóng la lên trên kênh tổ đội. Hắn nghĩ Nhiếp Ngôn sở dĩ không động thủ là muốn đợi bọn họ công kích trước để Nhiếp Ngôn có thể phòng vệ chính đáng, hắn không thể để Nhiếp Ngôn đắc ý.
Bất quá, Nhiếp Ngôn xuất hiện ở đây cũng làm cho bọn hắn cảm thấy áp lực vô cùng, chẳng lẽ Nhiếp Ngôn muốn diệt đoàn hắn?
Nơi này toàn bộ gồm 67 người, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, đến lúc dây leo biến mất, bọn họ như thủy triều rút ra hai bên, chừa đường cho Nhiếp Ngôn đi qua.
Khuôn mặt lạnh nhạt của Nhiếp Ngôn khắc sau vào tâm trí của họ. 67 người, nhưng không một ai dám ra tay với Nhiếp Ngôn, ai nấy đều tự động lui lại.
Đây là một loại miệt thị đến cỡ nào!
Giống như Nhiếp Ngôn căn bản không sợ bọn họ bất ngờ ra tay.
Nhiếp Ngôn sóng vai cùng Hoàng Kim Địa Long xuyên qua giữa đám người, thản nhiên như đi giữa đồng trống.
Hoạt Ngư giơ pháp trượng lên rồi lại để xuống, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, 67 người sẽ lập tức công kích Nhiếp Ngôn. Nhưng hắn nhớ lại lần Nhiếp Ngôn bị Chiến Đao Thị Huyết bao vây sau đó vẫn đồ sát mấy chục người, lòng hắn lại chán nản. Nếu như bọn họ công kích Nhiếp Ngôn trước, thì người nằm trên đất rất có thể không phải Nhiếp Ngôn mà là bọn họ!
Ánh mắt Nhiếp Ngôn quét qua đám người Khải Hoàn Đế Quốc, không ai dám tiếp xúc với ánh mắt hắn. Lúc này, Nhiếp Ngôn dường như đã trở thành thần!
Chợt ánh mắt hắn dừng lại tern6 một người.
Không ai khác, người này tên nhân vật là Thiên Duệ, cũng chính là Lưu Thụy. Không ngờ tên này cũng ở đây, oan gia ngõ hẹp!