Đi qua một quảng trường nhỏ, tiến vào con đường buôn bán phồn hoa nhất ở trung tâm cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, ở khúc rẽ giữa quảng trường và phố buôn bán có một căn biệt thự ba tầng xa hoa. Phía ngoài căn biệt thự có hàng rào xây quanh, bên trong vườn trồng đủ loại cây cỏ, muôn hoa khoe sắc, bướm vờn chim hót. Toàn bộ khu đất này rộng khoảng trăm thước vuông.
Cảnh sắc nơi này đặt giữa khu phố xá phồn hoa, sầm uất như một nhân gian tiên cảnh.
Một ngôi biệt thự như vậy mọc lên sừng sững giữa trung tâm buôn bán khiến ai cũng phải chú ý.
Mảnh đất này nếu được xây cửa hàng thì vô cùng đáng giá. Tiếc là Nhiếp Ngôn chỉ có thể ở căn biệt thự này mà không có quyền dỡ bỏ xây cửa hàng. Bởi vì kiến trúc này đã có lịch sử vô cùng lâu đời, được bảo vệ cẩn thận nên mấy lần chiến hỏa cũng không thể phá hủy nó.
Nghe nói kiến trúc này được sáu Pháp sư cấp bậc Truyền kỳ gia trì kết giới phòng hộ, nên lúc ma vật công thành cũng không thể khiến nó bị hư tổn.
Cân biệt thự ba tầng này tạm thời đem làm cứ điểm của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng không tồi, Nhiếp Ngôn vừa nghĩ thế vừa cất bước đi về phía biệt thự.
Ngoài cửa biệt thự tụ tập một đám người chơi, bọn họ đang thảo luận gì đấy.
Nhiếp Ngôn vô cùng kinh ngạc, đám người kia tụ tập ở đây làm cái gì đây? Phá nhà ta à?
Hắn đi đến gần thì nghe được cuộc tranh luận của bọn họ.
“Nhà của Niết Viêm, Niết Viêm này rốt cuộc là NPC nào đó hay là Cuồng tặc Niết Viêm?”
“Chắc không phải Cuồng tặc Niết Viêm đâu, biệt thự này là kiến trúc tiêu chí bậc nhất của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, xung quanh là khu thương mại sầm uất, tương lai sẽ vô cùng phát triển, nói là tấc đất tấc vàng cũng không sai. Cho nên dù Cuồng tặc Niết Viêm có tiền đi nữa cũng có thể đi mua cửa hàng chứ không phải mua một căn biệt thự xa hoa chả có tí tác dụng gì.”
“Nghe nói căn biệt thự này đã có hơn 2000 năm lịch sử, đổi hơn hai mươi đời chủ nhân, có NPC nói trong đây có ẩn dấu bảo tàng, nếu quả thật vậy thì Cuồng tặc Niết Viêm cũng có lý do mua chứ.”
Niết Viêm nghe đến đây liền nhìn lên tấm bảng hiệu ngoài cổng. Chỉ thấy bên cạnh cửa treo một tấm mộc bài thật lớn, trên đấy khắc chữ vô cùng tinh xảo: Nhà Niết Viêm.
Bình thường chỉ cần là NPC có danh tiếng, chỗ hắn ở cũng sẽ có một mộc bài khắc tên mình.
Biệt thự này thuộc về Nhiếp Ngôn nên đương nhiên cũng có mộc bài khắc tên hắn.
Một lát sau, vệ binh tuần tra chợt đi về phía này, xua tan đám người chơi đang tụ tập trước cửa đi. Sau này, khoảng năm mét trước biệt thự sẽ trở thành lãnh địa tư nhân, không có Nhiếp Ngôn cho phép thì người chơi khác không thể đến gần.
Nhiếp Ngôn nhìn vào trong căn biệt thự chợt giật mình, trong đó vô cùng rộng rãi, đồ vật đầy đủ tiện nghi, trong vườn hoa lại còn có sẵn một bãi đất trống rất lớn.”
Nhiếp Ngôn lên công hội thông báo tin tức, căn biệt thự này sau này sẽ là cứ điểm tạm thời của Ngưu Nhân Bộ Lạc tại cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, bên trong có thể dung nạp mấy trăm người.
Trên kênh công hội đang vô cùng sôi động, có thể xây một cái biệt cự cỡ đấy giữa khu thương mại phồn hoa là ngông cỡ nào!
Trang chủ cũng đồng dạng nổ tung lên, căn biệt thự của Nhiếp Ngôn khiến cho biết bao nhiêu người hâm mộ. Có vài phú hào thậm chí nguyện ý trả năm sáu chục vạn kim tệ để mua, bất quá đều bị Nhiếp Ngôn cự tuyệt. Nhiếp Ngôn không thiếu tiền, huống chi căn biệt thự này cũng không thể giao dịch cho người khác.
Biệt thự này tượng trưng cho địa vị của hắn ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, sau này người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc đến đây cũng có chỗ để đặt chân, mà căn biệt thự này cũng sẽ trở thành một trong những vinh dự của công hội. Dù sao, hiện tại vẫn không có một người chơi hay công hội nào được tôn vinh như thế ở thành thị khác cả.
Ban nãy Nhiếp Ngôn nghe người chơi khác bảo trong biệt thự có bảo tàng cũng không tin lắm, những lời đồn này chẳng qua là người chơi truyền miệng thôi, nhưng hắn lại không tin, việc ấy gần như là không có khả năng xảy ra.
Nhiếp Ngôn đi vào biệt thự tìm tòi một chút, thiết kế trong này vô cùng đơn giản nhưng lại không đánh mất sự ưu nhã. Hắn không tìm được cơ quan nào cả, chỉ có thể đi ra ngoài đại sảnh bầy trí bàn ghế lại một chút, biến nơi này thành phòng họp.
Đao Quang Sáng Chói chợt pm sang, hỏi: “Nghe nói ngươi mua một căn biệt thự bên cứ điểm Hi Nhĩ Đốn?”
Nhiếp Ngôn cười: “Là một phần thưởng của nhiệm vụ, sau này tạm thời dùng nó làm cứ điểm luôn, ta đang nhờ Quách Hoài kiếm người sang quản lý đây.”
“Thế thì ngon, chúng ta vừa lúc đang thiếu một chỗ để giải quyết sự việc bên này.” Đao Quang nói, lúc trước hắn nghe tin còn tưởng là lời đồn. Không nghĩ tới Nhiếp Ngôn thật sự có một căn biệt thự, xem ra sau này hành động bên đây cũng thuận tiện hơn.
“Bên ngươi sao rồi?”
“Vừa thịt xong hai con ma vật, đang giết nốt con thứ ba. Lĩnh chủ cấp 90 không ngờ cũng xoàng thôi.” Đao Quang cười nói, giọng nghe có vẻ dễ dàng.
Nhiếp Ngôn cười cười, đây không phải là do Lĩnh chủ cấp 90 quá kém mà là do đám tinh anh đoàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc biến thái quá thôi. Kiếp trước, hắn chưa từng thấy công hội nào có đội hình cao thủ kinh khủng như Ngưu Nhân Bộ Lạc của kiếp này cả, lại thêm một thân trang bị gần như vô địch của đám Thuẫn giáp chiến sĩ Đao Quang, khiêu chiến Lĩnh chủ cấp 90 cũng chả khó gì.
Quách Hoài vừa nhận được tin, Pháp Sư Liên Minh vừa giết được bảy con Lĩnh chủ cấp 80, Thần Thánh Thủ Hộ giết được sáu con Lĩnh chủ cấp 80. Dù sao tinh anh đoàn tanker chủ lực của bọn họ cũng không so được với đám Đao Quang,
Lãnh Ngạo Ảnh, Dịch Diễn nên căn bản không thể giết Lĩnh chủ cao cấp như Ngưu Nhân Bộ Lạc được.
Đây chính là chênh lệch!
Cao thủ tinh anh đoàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc đã vượt xa những công hội kia rồi.
“Cẩn thận một chút, đừng để đám Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ theo dõi. Ngoài ra còn có đám Huyết Sát nữa, coi chừng bị cắn lén.” Nhiếp Ngôn dặn dò. Video PK giữa hắn và Huyết Sát cũng đã được gửi cho đám Đao Quang xem, cả đám cũng đã hiểu được mức độ nghiêm trọng của vụ này. Năm Đạo tặc kia nếu như chủ ý đánh lén bọn họ thì tuyệt đối rất khó phòng bị.
Hành động đánh chết Lĩnh chủ cấp 90 của Ngưu Nhân Bộ Lạc khẳng định cũng đã bị Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ biết, rất khó để không bị bọn chúng ngáng chân, nên đám người Đao Quang không thể không đề phòng.
Nhiếp Ngôn bàn bạc cùng Đao Quang một chút, sau đó tắt khung chat. Tiếp theo hắn lại pm cho Quách Hoài, bảo Quách Hoài an bài chuyện bên cứ điểm Hi Nhĩ Đốn một chút, bao gồm việc quản lý biệt thự và sử dụng sáu miếng đất ra sao.
Nhiếp Ngôn hỏi tiếp: “Bảo thạch buôn bán ra sao rồi?”
“Đã bán hết đợt đầu rồi, nhu cầu thị trường rất lớn, mà bảo thạch phẩm chất từ khá trở lên gần như đều nằm trong tay chúng ta, các người chơi không mua được, chắc rất gấp gáp rồi, có nên bán ra một chút nữa không?”
“Quăng ra 5% nữa đi, sau đó chuyển cho ta 100 vạn kim tệ.”
Quách Hoài sửng sốt, hỏi: “Ngươi cần nhiều tiền như vậy làm gì?”
“Xây khu đấu giá, ta mới mua được thêm sáu miếng đất ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, trong đó có ba miếng nếu đem xây thành sàn đấu giá thì khá ngon, còn dư lại ba miếng thì ngươi tự quyết định, ta đem quyền hạn quản lý giao hết cho ngươi rồi.”
“Ngươi mua được sáu miếng đất bên đấy? Đất đai bên đấy không phải là không bán sao?” Quách Hoài kinh ngạc hỏi lại.
“Ta làm được một cái nhiệm vụ.” Nhiếp Ngôn kể giản lược lại quá trình ban nãy.
Quách Hoài gật đầu, nói: “Thì ra là thế, ta lập tức gửi tiền qua ngay.” Hiện tại Ngưu Nhân Bộ Lạc kiếm một hai trăm vạn kim tệ là rất dễ dàng, tài chính không có chút khó khăn nào.
Một lát sau, 100 vạn kim tệ đã được chuyển đến Nhiếp Ngôn, hắn liền cầm tiền đó xây mấy sàn đấu giá trên mấy miếng đất. Hiện tại xây một sàn đấu giá cấp một tốn khoảng 10 vạn kim tệ, up lên cấp năm cấp sáu cũng tốn khoảng 30 vạn, ba sàn đấu giá tráng lệ chợt hiện lên.
Sàn đấu giá tuyệt đối là nơi kiếm lời nhiều nhất, mà ba sàn đấu giá này lại nằm ở ba khu vực cực kỳ tốt. Hơn nữa Nhiếp Ngôn lại xây sớm, dễ dàng tạo ấn tượng cho đám người chơi. Chỉ cần Nhiếp Ngôn kinh doanh tốt thì chiếm được 80% thị trường của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn cũng không phải là chuyện không thể.
Về ba miếng đất khác thì Nhiếp Ngôn thảo luận với Quách Hoài một chút, quyết định mở cửa hàng Thu thập nguyên liệu, Gia công trang bị, Luyện kim – Phụ ma. Những cửa hàng này so với sàn đấu giá thì kiếm ít tiền hơn nhưng cũng là những nghề nghiệp đang hot.
Có thể hốt được bao nhiêu tiền ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn này thì còn phải đợi thời gian chứng minh, nhưng độ hot của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn thì tuyệt đối không thua thành Tạp La Nhĩ, chắc chắn sẽ kiếm được không ít.
Sau khi an bài xong sáu miếng đất, Nhiếp Ngôn chuẩn bị đi săn một hai con ma vật, tiếp tục thăng cấp. Hắn chỉ còn cách mốc cấp 100 một khoảng ngắn, sau khi đạt được mốc đó, hắn có thể thử thăng cấp lên Thánh ảnh vũ.
Chợt khung trò chuyện của Tạ Dao hiện lên: “Nhiếp Ngôn, anh đang ở đâu?”
“Anh đang ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, nhiệm vụ của em sao rồi?” Nhiếp Ngôn hỏi lại, khoảng thời gian này Tạ Dao một mực tập trung làm nhiệm vụ, lúc nào hắn pm hệ thống cũng thông báo là đối phương đang trong giai đoạn làm nhiệm vụ. Mặc dù có thể cưỡng chế trò chuyện nhưng Nhiếp Ngôn vẫn bỏ qua, tránh để ảnh hưởng đến tiến trình làm nhiệm vụ của Tạ Dao.
“Hoàn thành một giai đoạn rồi, thu thập được ba phần của bộ sáo trang, món thứ tư chắc phải sau cấp 100 mới kiếm nổi.” Tạ Dao cười.
“Sang đây train với anh nè.” Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói. Tốc độ train của Tạ Dao tuyệt đối không chậm, một Đạo tặc cùng một Thánh ngôn pháp sư tấn công từ xa mà phối hợp thì khẳng định sẽ nhanh hơn.
Nhiếp Ngôn nhìn thông tin Tạ Dao thì thấy nàng cũng đã lên cấp 79 rồi, cộng thêm trên người có ba món trang bị Truyền kỳ, pháp thương khẳng định là rất khủng bố.
“Dạ, đợi em 20 phút nha.” Tạ Dao cười đồng ý, nàng triệu hồi thú cưỡi ra sau đó chạy về phía cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.
Kiếp trước lúc cày lên cấp 100, Nhiếp Ngôn từng lăn lộn xung quanh cứ điểm Hi Nhĩ Đốn một thời gian ngắn, đối với khu vực xung quanh đây vẫn có một chút ấn tượng. Trong trí nhớ của hắn, sau khi nơi này bị ma vật vây công, một vài người chơi phía dưới mặt đất cùng trên mặt đất sẽ phát sinh hỗn chiến. Sau khi dọn dẹp xong ma vật, khu vực xung quanh cứ điểm Hi Nhĩ Đốn liền trở thành chiến trường của hai trận doanh.
Trận chiến giữa hai trận doanh có lẽ cũng sắp bắt đầu.