Sư vương và Thực nhân ma thôn thực giả ngày mai mới xuất hiện con mới, còn về cấp bậc thì hắn đã tăng lên rất nhanh, không cần phải đi đánh quái bình thường luyện cấp. Thời gian dư dã hắn có thể kinh doanh một ít nghề phụ.
Nhìn qua trang bị Thực nhân ma thôn thực giả tuôn ra, tổng cộng hai kiện đều là thứ không tệ.
Huyết tinh chi nỏ ( cấp Hoàng Kim): nỏ cầm một tay, cần cấp bậc 5.
Thuộc tính: công kích kiểm định +11, mang vào 10% hiệu quả đâm xuyên phá giáp, tam trọng kính xạ.
Tốc bắn: 16, độ lệch 3%.
Giới hạn: không.
Nguyệt sắc tế lễ chi trượng ( cấp Hoàng Kim): cần cấp bậc 5.
Thuộc tính: công kích 32-38, mang vào kỹ năng 3 cấp Quang minh bạo liệt, 20% tăng cường sát thương đối với hệ Ác ma.
Hạn định: giới hạn Quang minh trận doanh Thiện lương thủ tự Thánh Ngôn Pháp Sư sử dụng.
Bởi vì Nhiếp Ngôn đơn thân một người một mình đấu tinh anh cấp cao, vượt cấp sát quái có tăng thêm bạo dẫn, đầu não thưởng cho rất nhiều, Nhiếp Ngôn đã liên tục thu hoạch được bốn kiện trang bị Hoàng Kim, mỗi một kiện trong những trang bị đó đều không tầm thường, nhất là Huyết tinh chi nỏ lại làm cho hắn kinh hỉ hơn, 10% thuộc tính đâm xuyên phá giáp quả thực không tệ.
Nỏ trên tay và chuôi Huyết tinh chi nỏ này hoàn toàn không phải một cùng một cấp bậc, hàng tốt sao so với hàng nên vứt đi, chuôi nỏ trên tay là từ chỗ NPC mua xem như hoàn thành hết sứ mệnh của nó cũng vẻ vang lui xuống được rồi.
Cầm lên Huyết tinh chi nỏ thay đổi, còn cơ nỏ một tay kia ném vào trong khu bán đấu giá chắc là có thể bán được chút tiền, lúc mua cũng mất 37 đồng nên khi bán ra có thể lấy lại mười mấy đồng.
Nhiếp Ngôn trở lại Tạp La Nhĩ thành, lúc này đại đa số ngoạn gia đều ở dã ngoại thăng cấp, nhưng trong thành vẫn còn không ít người, trên đường người đến người đi, tiệm dược tề sư cơ cao giai ở góc đường kia không muốn sôi động cũng không được, các ngoạn gia ở bên ngoài luyện cấp tiêu hao hết dược phẩm đều phải đến nơi này để tiếp tế.
Còn như khu đấu giá tọa lạc tại trung tâm thành lại càng sôi động hơn, trên đường cái còn có rất nhiều quầy hàng của ngoạn gia ngẫu nhiên cũng sẽ có một số đồ hợp ý xuất hiện.
Nhiếp Ngôn đi vào khu đấu giá một chuyến, bán đi trang bị không cần dùng rồi tiếp tục mua phối phương Hắc phân dược tề trong khu đấu giá, Hắc phân dược tề và nguyên liệu cũng thu mua hết không chừa lại chút nào, chờ ngày mai phó bản mới mở ra, khi nhiều nghiệp đoàn đều tiến vào khai hoang, đột nhiên phát hiện Hắc phân dược tề ngày xưa giá rẻ không ai để ý lại biến mất tung tích, ngẫu nhiên có Dược tề sư vừa chế tạo ra mấy bình Hắc phân dược tề, liền bị tranh nhau mua gần như không còn. Mà Nhiếp Ngôn thu gom Hắc phân dược tề lại trở thành thứ đầu cơ kiếm lợi, hắn có thể dùng phương pháp tiêu thụ đói khát, chậm rãi bán tháo Hắc phân dược tề và phối phương trong tay, định giá đầu cơ, phó bản mới tiến triển càng lớn thì nhu cầu của các ngoạn về Hắc phân dược tề càng lớn, giá càng dễ bị nâng lên. Lúc vừa mới bắt đầu, Nhiếp Ngôn có thể bán tháo Hắc phân dược tề, phối phương và nguyên liệu Hắc phân dược tề trước, đến giai đoạn gần kết thúc lại lần nữa bán tháo phối phương, thông qua phương thức như vậy là có thể kiếm được rất nhiều tiền, sau khi buôn bán lời kiếm được được một khoản lại cân nhắc đầu tư vào việc khác.
Thu mua Hắc phân dược tề mất không ít tiền, như bình thường Nhiếp Ngôn lại đến vài tiểu trấn thu mua răng nanh Biên bức, sau đó sang tay bán lại kiếm lời hơn 30 bạc. Răng nanh Biên bức trên thị trường bị Nhiếp Ngôn thu mua hầu như không còn, chờ khi các ngoạn gia tiếp tục đánh quái quái có đươc răng nanh Biên bức hắn mới có thể tiếp tục thu mua.
Trong lòng Nhiếp Ngôn âm thầm buồn bực, bởi vì hắn ở Lâm Khắc tiểu trấn không thu mua được răng nanh Biên bức mà đây là một trong nơi chủ yếu có răng nanh Biên bức.
- Tạp Địch tiên sinh, đây là răng nanh Biên bức ngài cần.
- Ngài Niết Viêm tôn kính, vô cùng cảm tạ sự trợ giúp của ngài.
Sau khi giá trị tôn kính Tạp La Nhĩ thành của Nhiếp Ngôn tăng lên, NPC đã bắt đầu dùng kính ngữ nói chuyện với hắn, rõ ràng là nhiệt tình hơn rất nhiều.
Đi ra từ cửa hàng của thợ rèn Tạp Địch cao cấp, Nhiếp Ngôn vừa ngẩng đầu, phát hiện một người mặc áo giáp màu trắng bạc là Thánh Kỵ Sĩ cầm thánh chùy trong tay từ trước mặt đi đến.
Người này ước khoảng hơn ba mươi tuổi, vóc người rất cao hơi mập mạp còn có đặc điểm hơi thô lỗ.
Tên Thánh Kỵ Sĩ kia dùng ánh mắt đề
phòng nhìn Nhiếp Ngôn, hai người đi lướt qua, tên Thánh Kỵ Sĩ kia đi vào cửa hàng nói chuyện với thợ rèn Tạp Địch.
Nhiếp Ngôn nghĩ lại mới người này là ai, chính là Thánh Kỵ Sĩ kiếp trước phát hiện nhiệm vụ thợ rèn, là tên kiếm lời được 10 vàng. Bây giờ gặp gỡ chánh chủ, xem ra nhiệm vụ thu mua răng nanh Biên bức, đã có người thứ hai biết rồi.
Có hai người đồng thời thu mua răng nanh Biên bức, khẳng định sẽ bị nâng giá thu mua, các ngoạn gia cũng sẽ hoài nghi răng nanh Biên bức còn có cách sử dụng đặc biệt khác, do đó tiếc không nỡ bán. Một lần trước còn có Đạo Tặc theo dõi Nhiếp Ngôn, bây giờ có hai ngoạn gia thu mua răng nanh Biên bức giá cao, càng thêm khiến người khác hoài nghi, rất nhanh sẽ có người theo dõi Thánh Kỵ Sĩ này, thợ rèn Tạp Địch cũng sẽ bị bại lộ.
- Xem ra nhiệm vụ này đã không còn kiếm lời được nữa.
Nhiếp Ngôn nghĩ thế.
Nhưng mà nhiệm vụ răng nanh Biên bức, đối với Nhiếp Ngôn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, đã kiếm đủ vốn ban đầu hắn còn có rất nhiều phương thức kiếm tiền đều không kém hơn nhiệm vụ này.
Nhiếp Ngôn nhìn qua tổng tài sản trong tay, trong ba lô có hơn 60 bạc, trong kho hàng còn có rất nhiều Hắc phân dược tề, nguyên liệu và phối phương sắp tăng giá.
Cho dù nhiệm vụ răng nanh Biên bức không kiếm được lời cũng không sao.
Xuyên qua đám người qua lại trên người, bất tri bất giác đi tới cửa nghiệp đoàn Dược tề sư, Nhiếp Ngôn đang thần du vật ngoại, một tiếng rao hàng đánh gãy mơ mộng của Nhiếp Ngôn.
- Tài liệu dược tề cao cấp, Tật tốc triệt thối của Đạo Tặc, bản kỹ năng tốt, vị huynh đệ này không đến xem sao?
Một Thánh Ngôn Pháp Sư mặc pháp bào trắng tinh đang ở cửa nghiệp đoàn Dược tề sư bày quán, nhìn thấy Nhiếp Ngôn đi qua cửa Dược tề sư ánh mắt sáng lên vội vã lớn tiếng.
Thánh Ngôn Pháp Sư kia là một người khôn khéo, hắn liếc mắt là nhìn ra trang bị của Nhiếp Ngôn không tầm thường, có vài kiện đều là trang bị tốt, bản kỹ năng Tật tốc triệt thối này là thứ tốt của Đạo Tặc lúc sơ kỳ, nhưng mà giá cả hơi mắc phải 1 bạc trở lên hắn mới bán.
Thứ đồ mắc như vậy muốn tìm người mua thật không dễ dàng, nhưng đưa vào khu đấu giá chỉ có thể bán lấy tiền, còn phải giao phí đấu giá, hắn sở dĩ ở trong này bày quán là muốn thừa dịp trong khoảng thời gian chờ đoàn tổ đội, dùng mấy thứ này đổi một hai kiện dùng được của Thánh Ngôn Pháp Sư.
Ngoạn gia Đạo Tặc bình thường vốn không mua nổi, cho nên hắn rao hàng gần hai mươi phút, mặc dù có Đạo Tặc đến đây dò hỏi, nhưng sau khi nghe được giá tất cả đều lắc đầu bỏ đi, nhìn thấy Nhiếp Ngôn đi qua tên Thánh Ngôn Pháp Sư cố lên tiếng kêu to. Bởi vì bộ dáng Nhiếp Ngôn thoạt nhìn là người có tiền.
Nhiếp Ngôn quay đầu liếc nhìn tênThánh Ngôn Pháp Sư kia, tên này khoảng hai mươi tuổi, một thân pháp bào màu trắng, cầm trong tay một thanh pháp trượng xám đen, với nhãn lực của Nhiếp Ngôn, liếc mắt một cái là nhìn ra kiện pháp bào kia là pháp bào Quang minh hành giả, pháp trượng xám đen kêu là Lạc nguyệt chi phong pháp trượng, cấp bậc hiện nay không coi là cao nhất nhưng cũng không tệ lắm.
- Vận khí tốt thật, tuôn ra bản Tật tốc triệt thối.
Nhiếp Ngôn cười nhẹ nói, Tật tốc triệt thối là cực kỳ hữu dụng.
- Cũng không có gì, vận khí của ta thật không tệ, ta có mấy cái bằng hữu ở Quang minh hạp cốc đánh quái vài ngày, cũng chưa gặp được thứ tốt, ta mới đánh ba giờ liền rớt ra Tật tốc triệt thối, hiện tại trên thị trường giá một bản Tật tốc triệt thối, so với một kiện Bạch Ngân trang bị còn quý hơn.
Thánh Ngôn Pháp Sư kia thấy Nhiếp Ngôn trả lời, bắt đầu ba hoa, nói chuyện thao thao bất tuyệt.