- Đi bộ quá chậm, có con ngựa mà cỡi thì nhanh hơn nhiều.
Nhiếp Ngôn thầm nghĩ thế nhưng mà ngựa cũng phải tới hai tháng sau mới bắt đầu thông dụng. Trước mắt ngựa rất quý giá, một con ngựa tối thiểu cũng 10 vàng trở lên, thiệt không có lời.
Nhiếp Ngôn dùng một Gia tốc quyển trục, chạy như bay về Tác Ca Đặc cổ thành.
Một đạo hồng ảnh xẹt qua bình nguyên, nhanh chóng biến mất ở phía cuối bình nguyên.
Nửa giờ sau, Nhiếp Ngôn đã tiến vào bên trong một đầm lầy đen tối. Bởi vì cách thị trấn quá xa nên rất có ít ngoạn gia đánh quái. Trước mắt có rất ít ngoạn gia đến chỗ này. Đương nhiên cũng không phải là không có, vẫn có không ít ngoạn gia cấp cao thích mạo hiểm, dọc đường đi hắn cũng gặp vài đội ngũ ngoạn gia.
Những bụi cây thấp bé phân tán chung quanh, sương mù lượn lờ che khuất ánh mặt trời. Thi thoảng, từng cơn gió lạnh thổi qua khiến cho xung quanh có chút âm trầm.
Trên mặt đất khắp nơi đều là vũng nước, lâu lâu lại thấy một hai xác động vật đang thối rửa. Trong lùm cây thỉnh thoảng có vài con chim bay qua. Trong đầm lầy đen tối, nơi nơi đều ẩn giấu nguy cơ.
Hệ thống: Ngài phát hiện ra đầm lầy Nạp Đặc Lan.
- Đến nơi rồi.
Nhiếp Ngôn nhìn sương mù lượn lờ trong lòng thầm nghĩ, xuyên qua khu vực này phải tốn một chút khí lực.
Nhiếp Ngôn cẩn thận xuyên qua bụi cây, tận lực né tránh các sinh vật có thể xuất hiện. Qua một bụi cỏ rậm rạp, cảm giác siêu cao khiến hắn cảm thấy có nguy hiểm.
Một tiếng sưu, một thân ảnh tráng kiện từ bụi cỏ lao ra, xông đến chỗ Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn theo bản năng lăn mình tránh né thân ảnh kia. Sau cũng nhìn thấy diện mạo của nó. Nguyên lai là một con Cự tích (thằn lằn) đầm lầy, một con Cự tích rất lớn. Dài hơn hai mét, trên làn da xanh đậm lấm tấm đốm đen. Đầu, móng và đuôi che kín bởi gai nhọn, đầu gai lóe lên màu xanh biếc, đây là đầm lầy Cự tích có độc. Độc của nó có thể khiến người ta toàn thân cứng ngắc, liên tục trong hai ba giây. Loại Cự tích này khá nguy hiểm.
- Là mấy thứ này sao.
Trong lòng Nhiếp Ngôn căng thẳng. Loại đầm lầy Cự tích này máu không nhiều và cũng khá yếu ớt. Nhưng nếu bị nó công kích là có thể chết người.
Kiếp trước có cao thủ từng lưu truyền một câu thế này: Ngàn vạn lần không được xem thường đó là quái vật gì, dù là đầm lầy Cự tích cấp thấp nhất cũng có thể làm ngươi xơ cứng.
Khi cấp bậc còn thấp, thứ này gần như là sát thủ của Đạo Tặc và Pháp hệ. Một khi trúng kịch độc của đầm lầy Cự tích liền bị xơ cứng. Ngay lập tức chúng sẽ xé ngươi thành mảnh nhỏ. Cho dù là Thuẫn Giáp Chiến Sĩ thì sau một chốc cũng sẽ chết dười hàm răng của chúng.
Đầm lầy Cự tích: 6 cấp, huyết lượng: 360/360.
Con Cự tích sau khi vồ hụt liền rơi xuống đất. Một tiếng nổ ầm, bụi bay mù mịt.
Nhiếp Ngôn lăn mình xong, tay phải cầm chủy thủ liền đâm vào ót con Cự tích. Một chiêu Kích vựng, sau đó là Ám sát, Thiết cát thêm Yếu hại công kích, -79,-83,-97. Một đám thương tổn bay lên trên đầu con Cự tích bay lên. Đầm lầy Cự tích run rẩy một chút rồi ngã xuống đất.
Đầm lầy Cự tích rất yếu ớt, chỉ cần không bị cắn trúng thì việc đánh chết chúng thì vô cùng đơn giản.
Dưới công kích của Nhiếp Ngôn, con Cự tích không còn chỗ phát huy khả năng.
Thay một thân sáo trang cấp 5, công kích của Nhiếp Ngôn đã cao hơn 60 điểm. Tai thời điểm này, chỉ số này đối với những người chơi khác là không tưởng. Công kích của hắn cao như vậy cộng thêm sự nhanh nhẹn của Đạo Tặc, thương tổn tạo ra quả là thái quá. Ngoài trừ hội trưởng một số nghiệp đoàn, rất ít ngoạn gia có thể có được trang bị như hắn. Huống chi hắn còn có Dũng khí chi chương là một vật phẩm nghịch thiên.
Ý chí cường đại, cảm giác nhạy bén, năng lực vận động cực mạnh, công kích sắc bén cộng thêm tốc độ rất nhanh.
Nhiếp Ngôn dù là vượt cấp giết đầm lầy Cự tích cũng ko có cảm giác cố sức.
Một đường chém giết đâm lầy Cự tích, thân thủ linh hoạt khiến cho đám Cự tích không đụng được vạt áo của hắn.
Càng đi vào sâu trong đầm lầy sương mù càng đậm, tầm nhìn giảm xuống. Điều này khiến cho mỗi bước đi của Nhiếp Ngôn càng thêm cẩn thận. Mặc dù nói hắn có thể giết đầm lầy Cự tích nhưng kịch độc của chúng có thể giết người.
Sương mù bồng bềnh, trong sương mù thi thoảng lại lờ mờ xuất hiện một ít ảo giác.
Đó là một chiến trường xa xôi. Các chiến sĩ gào thét, tiếng ngựa hí, cứ quanh quẩn bên tai. Một cơn gió nhẹ thổi qua, những hình ảnh đó lại tiêu tán trong gió.
Những tiếng bước chân trầm trọng hỗn tạp truyền tới, quả là một cảm giác chân thật.
Lúc đầu Nhiếp Ngôn vẫn chưa phát hiện điều dị thường, mãi cho tới khi cảm giác dưới chân chấn động mới cảm thấy có điểm không thích hợp. Đảo mắt nhìn lại, một con Cự tích trong bụi cỏ chậm rãi bò ra. Cái lưỡi đỏ tươi thò ra, một mùi tanh hôi đập vào mặt.
Con Cự tích này dài đến năm thước, toàn thân phủ đầy vảy đen, tứ chi cường tráng chống trên mặt đất, trên cái đuôi dài che kín gai nhọn, trên cổ còn có những vảy trắng tạo thành hoa văn quỷ dị.
Trong mắt những cư ân nguyên thủy tại đầm lầy Nạp Đặc Lan, Cự tích có hoa văn trắng nơi cổ là một tồn tại vô cùng đáng sợ. Hoa văn trắng là đại biểu cho thần bí và tử vong.
Con Cự tích này, hiển nhiên khác xa so với Cự tích bình thường.
Con Cự tích phát hiện ra Nhiếp Ngôn liền nhanh chóng bò về phía hắn. Khi bò cái đuôi không ngừng đánh qua đánh lại, tốc độ cực kỳ nhanh. Loại tư thế này giúp nó có tốc độ nhanh hơn, loáng một cái đã nhào tới trước mặt Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nhanh chóng lùi về sau, rồi dùng trinh sát.
Xà tích: Á tinh anh 7 cấp, huyết lượng 1200/1200.
Thấy đó là Xà tích, trái tim Nhiếp Ngôn thắt lại. Làm sao lại gặp nó chứ.
Xà tích chỉ có ở đầm lầy Nạp Đặc Lan, là một sinh vật á tinh anh. Với cấp bậc hiện tại của Nhiếp Ngôn, đụng tới đầu lĩnh đồng cấp cũng chỉ có nước chạy trối chết chứ đừng nói chi tới á tinh anh 7 cấp. Lúc trước có thể giết 7 cấp tinh anh Sư vương và 8 cấp á tinh anh Thực nhân ma Thôn thực giả là nhờ lợi thế địa hình. Nhưng ở trong này hắn muốn đối phó với Xà tích là không có khả năng. Chúng chính là vương giả chân chính của đầm lầy.
Huyết lượng của Xà tích không bằng sinh vật tinh anh nhưng công kích của nó cũng rất lợi hại, có kịch độc, lầy lội còn có mê vụ. Người chơi từ cấp 10 trở xuống không thể một mình đối đầu với Xà tích. Chỉ đội ngũ năm người cấp 10 trở lên mới dám động tới chúng. Chúng được xưng là sát thủ đầm lầy, không ít ngoạn gia khi luyện cấp ở đầm lầy chết dưới mồm chúng.
Xà tích nhanh như thiểm điện bổ nhào tới trước mặt Nhiếp Ngôn. Một luồng khói độc xanh biếc phun ra, nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh.
Khói độc xanh biếc tanh hôi tản ra, chỉ thoáng ngửi một chút liền cảm thấy đầu váng hoa mắt.