Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Hắc ám giác đấu sĩ


trước sau

Hắc ám giác đấu sĩ không ngừng công kích Khô lâu giác đấu sĩ, ném Khô lâu giác đấu sĩ đập một cách nặng nề vào tường.

Ầm oanh oanh, Khô lâu giác đấu sĩ bị tùy ý chà đạp, nó vẫy cái đuôi nện lên người Hắc ám giác đấu sĩ, một tiếng oành Hắc ám giác đấu sĩ bị đẩy lui vài bước nhưng lập tức vọt lên lại.

Chiến đấu kịch liệt, Khô lâu giác đấu sĩ và Hắc ám giác đấu sĩ giống như là hai cự thú đến từ viễn cổ đang liều mạng đánh nhau

Nhiếp Ngôn nâng Huyết tinh chi nỏ lên đỉnh đầu, thành thạo lắp vào mũi tên thương tổn, sưu sưu sưu, một loạt thương tổn trên đầu Khô lâu giác đấu sĩ bay lên, tuy không cao lắm nhưng rất khả quan, ít nhất là cũng được mấy chục điểm, ngẫu nhiên có phá giáp có thể tạo thành trên trăm điểm thương tổn.

Khô lâu giác đấu sĩ và Hắc ám giác đấu sĩ quấn vào một chỗ, mà mỗi lần Nhiếp Ngôn bắn tên đều có thể tìm được vị trí chính xác để bắn Khô lâu giác đấu sĩ.

Trong lúc Nhiếp Ngôn dùng các loại huyết bình hồi phục máu để thi triển Vong linh tế lễ với Khô lâu giác đấu sĩ nhưng đáng tiếc là liên tiếp ba lần đều thất bại.

Nhìn qua lượng máu của mình chỉ còn lại khoảng 12%, không đủ để thi triển Vong linh tế lễ. Băng vãi, các loại huyết bình cũng đã xài hết giờ chỉ còn chờ tự động phục hồi.

Dưới công kích mãnh liệt của Hắc ám giác đấu sĩ, lượng máu của Khô lâu giác đấu sĩ đã gần tới đáy.

Thật ra Nhiếp Ngôn cũng muốn biến Khô lâu giác đấu sĩ còn lại thành sinh vật triệu hồi của mình. Nhưng xem ra là không được rồi, lượng máu của Hắc ám giác đấu sĩ cũng không hơn Khô lâu giác đấu sĩ là bao nhiêu, nếu tiếp tục kéo dài Hắc ám giác đấu sĩ bị Khô lâu giác đấu sĩ xử lý thì thật lỗ.

Sau khoảng 20 giây chiến đấu, Khô lâu giác đấu sĩ bị Hắc ám giác đấu sĩ đánh trúng một quyền vào ngực, lượng máu đã tới đáy, oán khí từ lồng ngực bốc ra bay lên không trung dần dần tán đi, chỉ còn lại bộ xương khô mất đi chống đỡ ngã ầm xuống đất vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.

Một tiếng leng keng, một luồng sáng trắng chiếu lên người Nhiếp Ngôn, hắn lại thăng lên 1 cấp đến cấp 6.

Đầu lĩnh 10 cấp được hưỡng 1700% kinh nghiệm vượt cấp.

Nhiếp Ngôn đến bên cạnh bộ xương của Khô lâu giác đấu sĩ, thu lấy trang bị rơi ra, đó là hộ oản (đồ lót vai) 10 cấp của Chiến Sĩ. Bất ngờ là trang bị cấp Hoàng Kim, phòng ngự 57-62, +13 lực lượng, +17 nhận tính, tuyệt đối là đồ tốt, đoán là có thể bán được không ít tiền.

Trang bị Chiến Sĩ cấp Hoàng Kim mặc dù thuộc tính kém, nhưng phòng ngự cao, nhất đinh có thể bán được giá cao. Huống chi lại tăng thêm lực lượng, nhận tính. Kiện này so ra chỉ hơi thấp hơn Sư Vưỡng Thuẫn một chút thôi.

Trang bị này nếu trả dưới 20 bạc thì đừng mong lấy đi từ trong tay Nhiếp Ngôn, nếu là người quen thì phải xem lại giao tình thế nào đã.

Xử lý xong Khô lâu giác đấu sĩ, Nhiếp Ngôn đã là cấp 6 13%, nhìn qua bảng cấp bậc, cao nhất mới chỉ cấp 8, nhưng lại là Pháp Sư, Đạo Tặc tốc độ đánh quái mau cỡ nào cũng kém hơn Pháp Sư, vì Pháp Sư có thể thoải mái vượt cấp đánh quái hơn, có thể thả diều (từ trên cao phóng ma pháp), hoặc công kích từ xa, hoặc là công kích tập thể, thậm chí có thể giết Boss mà không bị thương, chức nhiệp cận chiến thì không dễ dàng làm được như vậy. Đương nhiên, Nhiếp Ngôn là cá biệt trong đó.

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua Hắc ám giác đấu sĩ Giác Đấu Sĩ, thân hình nó đầy những vết thương nhưng nhìn bằng mắt thường thì có thể thấy nó đang nhanh chóng khép lại, ở trên tay thì có một cây răng cưa sắc nhọn dài sơ với trước thì nhìn khủng bố hơn. Ngọn lửa xanh bốc cháy trong hốc mắt lóe ra quang mang âm u lạnh lẽo, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Hắc ám giác đấu sĩ ngẩng đầu cao ngạo, quỳ gối trước mặt Nhiếp Ngôn.

Nó hiện tại là sinh vật triệu
hồi của Nhiếp Ngôn!

Nhiếp Ngôn hiện tại có thể tùy ý điều khiển nó.

Nhiếp Ngôn ngẩng đầu nhìn cửa ra phía trên chắc hẳn lúc này có thể đi rồi.

Nhiếp Ngôn đứng trên hai tay của Hắc ám giác đấu sĩ, hai tay Hắc ám giác đấu sĩ hất lên, Nhiếp Ngôn thoải mái nhảy lên phía trên địa cung. Hắc ám giác đấu sĩ cũng nhảy theo, ầm, tiếng hai chân hắn chạm đất phát ra.

Có một siêu cấp thịt thuẫn, lúc này không cần sợ những Khô lâu giác đấu sĩ bình thường nữa.

Dưới sự bảo vệ ba giờ của Hắc ám giác đấu sĩ, Nhiếp Ngôn phải lấy được Bóng ma Tác Ca Đặc.

Nhiếp Ngôn đi về hướng trung tâm thành, Hắc ám giác đấu sĩ đi phía sau Nhiếp Ngôn, thân hình cao lớn của nó giống như là một Cự nhân.

Nhiếp Ngôn vừa xuất hiện thì có vô số Khô lâu nhào về phía hắn, cái đuồi Hắc ám giác đấu sĩ quét ngang, giống như gió cuốn lá vàng mùa thu, một đám Khô lâu té lên mặt đất, từng khúc từng khúc kinh nghiệm tăng lên.

Nhiếp Ngôn ra lệnh cho Hắc ám giác đấu sĩ xử lý rất nhiều Khô lâu, chỉ chừa lại hai Khô lâu pháp sư, cách một thời gian lại sử dụng Vong linh tế lễ, rất nhanh thuận lợi thu được bốn Khô lâu pháp sư, 2 Băng hệ, 1 Hỏa hệ, 1 Lôi hệ, bốn Khô lâu pháp sư bảo vệ ở bên cạnh Nhiếp Ngôn.

Một mạch xuyên qua thông đạo mê cung, Nhiếp Ngôn dựa vào đoạn ký ức ngắn khi luyện cấp ở đây tìm cửa vào trong thành.

- Ở trong này thăng cấp thiệt là nhanh.

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua kinh nghiệm nhận được, chỉ trong vòng vài chục phút, đã được 8%, theo tốc độ của Nhiếp Ngôn càn quét thì Khô lâu không kịp xuất hiện để mà đánh.

Đột nhiên, sau lưng truyền đến tiếng động, Nhiếp Ngôn nhíu mài, hình như là tiếng người.

- Ở trong này tốc độ luyện cấp rất nhanh, nhưng mà số lượng Khô lâu nhiều quá, thiếu chút nữa là chạy không kịp, nếu muốn ở đây đánh quái phải kêu thêm hai ba tên Mục Sư mới được, hai Mục Sư còn lâu mới nổi.

- Mục Sư nhiều cũng phiền lắm. Có nhiều Thánh Ngôn Pháp Sư thì tốt hơn, có 200% công kích tăng thêm, đánh quái nhanh hơn nhiều.

- Cũng đúng, chúng ta về tổ đội thêm Thánh Ngôn Pháp Sư đi.

- Cuối đường này là đầu lĩnh Khô lâu pháp sư, chúng ta qua đó xem thử trước.

Thanh âm của vài ngoạn gia từ sau truyền đến, nhưng lại nghe thấy rất rõ ràng, Nhiếp Ngôn cả kinh, quay đầu đi, vừa lúc đối diện với 8 ngoạn gia từ chỗ rẽ đi ra.

Lập tức vài ngoạn gia còn nói chuyện thì im lặng hết.

- Sao đột nhiên các ngươi không nói nữa? Sao ngây ngốc hết rồi?…

Một Áo Thuật Pháp Sư buồn bực hỏi, nhìn theo ánh mắt của mọi người, thanh âm cũng lập tức dừng lại.

Một thân trang bị Đạo Tặc của Nhiếp Ngôn đang đứng ở cuối thông đạo, nhất là hai thanh chủy thủ vừa nhìn là biết không phải tầm thường. Một tên Đạo Tặc, làm sao lại xuất hiện ở đây, càng làm cho người ta sợ hơn là đứng cạnh Nhiếp Ngôn là một thân hình to lớn, toàn thân đỏ sậm, cái đuôi thật lớn, hơn nữa hai tay phủ đầy gai nhọn, vừa thấy là biết nó khác với Khô lâu bình thường ở đây rồi.

Ngoại trừ Hắc ám giác đấu sĩ, ở bên còn có 4 Khô lâu giác đấu sĩ Pháp Sư, chúng nó đứng phân tán ra, bảo vệ ngoạn gia ở bên trong.

Bởi vì có Hắc ám giác đấu sĩ, thân phận của Nhiếp Ngôn lại càng thần bí hơn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện