Cơ quan trên tường được mở ra, trong bóng đêm phát ra quang mang chói mắt, Nhiếp Ngôn nhìn vào bên trong ám cách, bên trong là một mớ lộn xộn, có nhiều vật chắc là NPC lấy đi rồi, nhưng vẫn còn nhiều vật là các loại bảo thạch.
Nhiếp Ngôn xem qua một lượt những bảo thạch lấy được, năm viên May mắn bảo thạch (1) đều trân quý hơn Kiên nhận bảo thạch(1) và Sinh mệnh bảo thạch(1), ngoài ra còn hai viên Kiên nhận và ba viên Sinh mệnh. Phẩm chất 1 là bảo thạch tệ nhất nhưng vẫn cực kỳ hiếm, mỗi viên May mắn bảo thạch(1) giá trị hơn 5 bạc, còn Kiên nhận và Sinh mệnh thì khó nói, dù sao thị trường cũng chưa có người bán loại này. Nếu để bảo thạch công tượng khảm vào trang bị có thể gia tăng thuộc tính Kiên nhận và Sinh mệnh.
Tìm tới công tượng, bỏ ra 2 bạc có thể đục một lỗ trang bị, Hoàng Kim thì được 2 lỗ, Ám Kim 3 lỗ, Truyền Kì thì được 5 lỗ, lại bỏ ra thêm 3 bạc thì có thể khảm bảo thạch vào, khảm Kiên nhận bảo thạch(1) thì được 5 điểm nhận tính, khảm viên Sinh mệnh(1) thì được 50 điểm sinh mệnh.
Bởi vì tác dụng của chúng rất lớn nên các đoàn đội luôn ra sức tranh nhau cướp, nhưng mà sản lượng cực thấp cho nên căn bản là có giá không có hàng, khó có thể mà mua được. Bình thường Kiên nhận và Sinh mệnh bảo thạch khảm vào Ám Kim trang bị mới có lời, còn trang bị Hoàng Kim thì thuộc tính cực tốt, như thuẫn các loại gì đó mới khảm vào.
Phát tài rồi, Nhiếp Ngôn thầm nghĩ hôm nay thu hoạch rất nhiều, mặc kệ thế nào thì khẳng định đã thu hồi được lộ phí. Nếu đưa bảo thạch này ra thị trường thì sẽ khiến cho đại đa số người cướp nhau đến đỏ mắt. Đương nhiên, Nhiếp Ngôn tuyệt không bán, có nhiều bảo thạch như vậy có thể làm cho trang bị của mình tăng thêm một cấp! Cho dù bán cũng phải cung cấp cho mình sau đó có dư bao nhiêu mới bán cho một số bằng hữu thân quen.
Những bảo thạch này làm Nhiếp Ngôn hưng phấn mãi.
Thu bảo thạch vào trong túi, lục một lát trong ám cách, xác nhận là không còn thứ gì, Nhiếp Ngôn mới đóng cơ quan lại, bơi vào bên trong.
Trong lúc di chuyển Nhiếp Ngôn để ý thạch bích xung quanh mà không phát hiện gì khác thường.
Bơi trong thủy đạo hơn 10 phút, Nhiếp Ngôn nhìn thấy phía xa có tia sáng, liền hướng phía trước bơi tiếp, rốt cuộc ngoi lên mặt nước, phía trước là một không gian vô cùng lớn, trống trải, có thể chứa vài trăm người, trung tâm có một quan tài Hoàng Kim, dài chừng 5 thước, rộng 2 thước, cao 2 thước, phủ đầy điêu khắc, khắp nơi bên trên là các loại Long văn tinh xảo.
Trong này không còn cái gì khác ngoài quan tài Hoàng Kim.
Nơi này hình như không có quái vật, Nhiếp Ngôn từ trong nước nhảy lên, đi tới bên quan tài màu vàng lớn kia. Hắc Ám Đấu Sĩ cũng chui ra mặt nước, đứng cách chỗ Nhiếp Ngôn không xa.
Bóng ma Tác Ca Đặc, một vật phẩm Truyền Kỳ cường đại của Đạo Tặc, có nhiều lịch sử truyền thuyết, nghe nó là ở "Niên đại Hắc ám", thành chủ Tác Ca Đặc, lĩnh chủ Tái Lý Tư Thác Đặc từng sử dụng vật này, sau này trong chiến tranh vật này bị phân thành mảnh nhỏ, khi ngoạn gia thu thập được 3 mảnh tàn phiến, sẽ có được cường đại ma lực của Bóng ma Tác Ca Đặc sẽ một lần nữa được khôi phục nguyên trạng.
Tàn phiến này tạm thời không có tác dụng, chỉ sau này mới có hiệu quả, nhưng quan trọng là Nhiếp Ngôn biết chỗ 2 tàn phiến kia, một cái ở bản đồ cấp 30 và một ở bản đồ cấp 60, tuy còn xa nhưng cũng có một mục tiêu rõ ràng.
Truyền Kỳ vật phẩm, đây là vật phẩm mà vô số ngoạn gia có mơ cũng không dám mơ, đã có cơ hội lấy được, Nhiếp Ngôn sẽ không bỏ qua, cùng lắm cấm lấy tàn phiến này trước, sau đó luyện cấp lên rồi lại đi tìm tàn phiến còn lại. Xét về mặt lâu
dài thì chỉ là làm nền cho sau này thôi.
Nhiếp Ngôn đi tới bên kim quan, trên kim quan có một hàng văn tự, cũng là ngôn ngữ Long Tộc: ‘Huyệt mộ của Tái Lý Tư Thác Đặc lĩnh chủ, người phạm vào sẽ bị trừng phạt!’
Thứ Nhiếp Ngôn muốn tìm chính là ở trong kim quan này, Nhiếp Ngôn phải mở kim quan tài ra.
Tàn phiến bóng ma Tác Ca Đặc gần trong gang tấc!
Nếu đã tới bước này rồi thì Nhiếp Ngôn sẽ không bỏ cuộc.
Hắc Ám Đấu Sĩ tiến tới gần kim quan, ngọn lửa xanh biếc trong hốc mắt không ngừng lập lòe, nó chỉ là vong linh, không có trí tuệ, không biết sợ hãi, chỉ có bản năng đó là bảo vệ Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nhìn qua bảng thuộc tính của Hắc Ám Đấu Sĩ, sau khi vào trong không gian này thì thêm một hạng thuộc tính.
Hắc Ám uy áp [??]: toàn thuộc tính -20%
Thuộc tính của Hắc Ám Đấu Sĩ giảm xuống hai thành.
Không biết kim quan này có gì đáng sợ, trong lòng Nhiếp Ngôn lo ngại, nếu ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, không lấy được Bóng ma Tác Ca Đặc mà mình phải trả giá thì thật là lỗ nặng.
Tin tức về Kim Tự Tháp trong Tác Ca Đặc cổ thành cũng chỉ là tin vỉa hè thôi, không ấn tượng lắm, đối với kim quan thì mới nghe lần đầu.
Không biết chỗ này dùng Hồi thành quyển trục được hay không.
Nhiếp Ngôn lấy ra một Hồi thành quyển trục xem thử, có thể sử dụng được! Biết nơi này có thể sử dụng được Hồi thành quyển trục, tâm tình Nhiếp Ngôn thả lỏng một chút. Cùng lắm là có chuyện gì thì sử dụng Hồi thành quyển trục, còn Hắc Ám Đấu Sĩ thì ở lại ngăn cản là xong.
Phiêu lưu và lợi ích luôn cùng tồn tại, nếu không mạo hiểm thì sao mà thu hoạch được chứ?
Nhiếp Ngôn quyết định, đến bên cạnh kim quan, sờ bên trên một chút, tìm được một khối kim loại lồi lên, chính là nơi mở cơ kim quan! Nhiếp Ngôn cẩn thận đè xuống, rồi sau đó thối lui đến phía sau Hắc Ám Đấu Sĩ, nếu có gì nguy hiểm thì có thể dựa vào hắn.
Trong kim quan phát ra tiếng chuyển động làm người ta kinh hãi, kim quan từ từ chuyển động, nắp quan tài từ từ mở ra, tiếng nắp quan tài và kim loại phía dưới ma sát như là sắt thép va chạm cực kỳ khó nghe.
Sau khi nắp quan tài mở ra, một thi thể mặc trọng giáp xuất hiện trước mắt Nhiếp Ngôn, thi thể đã mục nát, chỉ còn lại bộ xương, đỉnh đầu đội đầu quan màu vàng, hai tay chắp trước ngực cầm một thanh trường kiếm. Có thể thấy được khi hạ táng hắn vẻ mặt trang nghiêm lại trang trọng.
Khắc Lỗ kim chúc, Hắc chúc thủy tinh, Nhiếp Ngôn nhìn qua thi thể mặc toàn đồ quí, tim đập nhanh hơn, này toàn là đồ vô giá.
Trang bị của thi thể này Nhiếp Ngôn cũng không thể sử dụng, đóng vật phẩm này không nhẹ, lực lượng hiện tại của Nhiếp Ngôn dù dùng toàn lực nó cũng di động được nó.
Nhiếp Ngôn nhìn vào trong quan tài, bên cạnh thi thể còn một cái hộp gỗ nhỏ, nhìn qua cực kỳ bình thường, đặt giữa những đồ quí giá này hình như không thích hợp, mắt Nhiếp Ngôn sáng lên, thứ này đúng là thứ Nhiếp Ngôn muốn.
Tim của Nhiếp Ngôn đập càng nhanh hơn.
Bóng ma Tác Ca Đặc, thứ vô số Đạo Tặc thèm nhỏ dãi, cứ lẳng lặng nắm ở đó gần trong gang tấc, dễ như trở bàn tay, đây là một việc làm cho người ta kích động đến cỡ nảo chứ!