Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chạy thoát


trước sau

So với Tái Lý Tư Thác Đặc, Hắc ám giác đấu sĩ như là một đứa nhỏ suy dinh dưỡng.

Toàn thân kim giáp Tái Lý Tư Thác Đặc như là một Thái thản Cự nhân từ viễn cổ sống lại, khiến cho người ta có một cảm giác áp bức nặng nề.

Nếu như để cho hắn đi tới gần vậy thì rất nguy hiểm!

Trong ý niệm Nhiếp Ngôn chỉ huy Hăc Ám Đấu Sĩ nhảy lên đánh tới Tái Lý Tư Thác Đặc.

Nhìn thấy Hắc ám giác đấu sĩ đánh tới, ngọn lửa xanh biếc trong hốc mắt của Tái Lý Tư Thác Đặc chớp động, không để ý tên Hắc ám giác đấu sĩ hèn mọn nhỏ bé trước mặt, tay trái vung lên đánh bay Hắc ám giác đấu sĩ ra ngoài.

Hắc ám giác đấu sĩ nặng nề rơi xuống, dừng ở góc tường trên đầu xuát hiện -139 điểm thương tổn.

Công kích của Tái Lý Tư Thác Đặc thật khủng bố, đánh Hắc ám giác đấu sĩ phòng ngự cao vậy mà mất tới 20% máu.

Hắc ám giác đấu sĩ lảo đảo đứng lên, lại hướng Tái Lý Tư Thác Đặc đánh tới.

Chỉ cần Hắc ám giác đấu sĩ cản trở Tái Lý Tư Thác Đặc thì Nhiếp Ngôn mới có cơ hội chạy trốn.

Về sau muốn cũng không dễ dàng riệu hồi ra sinh vật như Hắc ám giác đấu sĩ, mặc dù đáng tiếc nhưng cũng không còn biện pháp nào, hơn nữa thời gian triệu hồi của nó cũng sắp hết.

Hắc ám giác đấu sĩ ôm lấy eo của Tái Lý Tư Thác Đặc, Tái Lý Tư Thác Đặc liền vung cự kiếm, kiếm quang hiện lên, một cánh tay của Hắc ám giác đấu sĩ bay lên, sau đó Tái Lý Tư Thác Đặc dùng khủy tay đánh bay Hắc ám giác đấu sĩ.

Tái Lý Tư Thác Đặc là vong linh nên hành động cũng chậm chạp giống như vong linh khác, mỗi một động tác đều rất cứng ngắc. Cho nên Hắc ám giác đấu sĩ vừa rồi có thể né được một kích trí mạng.

Hắc ám giác đấu sĩ rơi xuống còn lại 21% máu, đã không thể chống thêm một kích của Tái Lý Tư Thác Đặc.

Tâm trạng Nhiếp Ngôn căng thẳng, Hắc ám giác đấu sĩ chính là vật cản bước chân Tái Lý Tư Thác Đặc, nhưng vẫn không thể cản Tái Lý Tư Thác Đặc tới gần hắn.

8s ……. 6s…….5s…….

Tái Lý Tư Thác Đặc vung cự kiếm trong tay, cự kiếm sắc bén lóe lên hàn quang sáng như tuyết, đây là một kích trí mạng!

Nhiếp Ngôn dường như thấy được cảnh mình bị phanh thây, khóe mắt đảo qua Hắc ám giác đấu sĩ, trong lòng vô cùng cấp bách, mau, mau, mau lên.

Hắc ám giác đấu sĩ đứng lên, thậm chí còn không đứng vững, liền hướng Tái Lý Tư Thác Đặc đánh tới.

Thây cự kiếm Tái Lý Tư Thác Đặc lập tức sẽ trảm lên người Nhiếp Ngôn, Hắc ám giác đấu sĩ vọt tới, oành, Tái Lý Tư Thác Đặc bị Hắc ám giác đấu sĩ đâm vào lảo đảo vài bước, nó tức giận vung cự kiếm bổ ngang qua.

Hàn quang hiện lên, Hắc ám giác đấu sĩ bị tước thành hai đoạn, rơi xuống mặt đất xương cốt rải rác bốn phía.

Tái Lý Tư Thác Đặc phanh thây Hắc ám giác đấu sĩ xong liền hướng tới Nhiếp Ngôn.

3s, 2s,1s.

Rốt cuộc đọc xong Hồi thành quyển trục, một luồng ánh sáng trắng hiện lên, Nhiếp Ngôn biến mất trong hư không.

Cảnh tượng biến đổi, Nhiếp Ngôn một lần nữa xuất hiện ở Tạp La Nhĩ thành, rốt cuộc cũng thoát được tên kia, đáng tiếc duy nhất là không mang theo Hắc ám giác đấu sĩ được.

Ài, quên đi cũng không có biện pháp nào, mặc dù không bị Tái Lý Tư Thác Đặc phanh thây thì Hắc ám giác đấu sĩ cũng biến mất thôi.

Nhưng mà lấy được Tác Ca Đặc chi bố ngoa, mục đích đã đạt được. Kế tiếp chính là tìm cách mang nó vào.

- Các người đang ở đâu?

Nhiếp Ngôn phát tin tức cho đám Đái Đầu Đại Ca Thất Tử.

- Chúng ta đã trở lại dược điếm Tạp La Nhĩ thành.- Đái Đầu Đại Ca Thất Tử nói, thành Tác Ca Đặc nhiều điều cổ quái nên họ không muốn ở lâu nên đã trở lại thành.

- Đến khu đấu giá đi.

Nhiếp Ngôn phát tin tức cho Đái Đầu Đại Ca Thất Tử.

- Được.

Một lát sau, nhóm của Đái Đầu Đại Ca Thất Tử đã từ ngã tư phía Đông đi tới.

- Chào các ngươi.

Nhiếp Ngôn gật đầu hỏi thăm bọn họ, lần này nếu không nhờ họ giúp, Nhiếp Ngôn không thể lấy được bảo thạch và
Tác Ca Đặc chi bố ngoa.

- Chào ngươi.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử và mọi người cùng chào hỏi.

- Nhiệm vụ hoàn thành rồi sao?- Di Vong hỏi, hắn không có mở miệng hỏi là nhiệm vụ gì, dù sao đây cũng là chuyện riêng của Nhiếp Ngôn.

- Xong rồi.

Nhiếp Ngôn gật đầu nói:

- Dựa theo ước định, ta sẽ đưa các người một kiện trang bị Hoàng Kim.

- Không cần, ngươi cứ giữ lại.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử từ chối.

- Các ngươi có hai đội viên bị chết, cũng không thể cho các ngươi làm không công được. Bằng không sẽ rất không công bằng.

Nhiếp Ngôn nói, xin giao dịch với Đái Đầu Đại Ca Thất Tử. Ấn tượng Nhiếp Ngôn đối với Đái Đầu Đại Ca Thất Tử rất tốt, những người này xem như hiền hậu về sau có thể kết giao.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử nhấn xác nhận, nhìn thấy trang bị trong bảng giao dịch, trong lòng giật mình.

Đó là lót vai của Chiến Sĩ, tuy cấp 10 mới mang được nhưng tuyệt đối là đồ tốt, lực lượng +13, nhận tính +17. Trang bị như vậy thì ít nhất phải hơn 30 bạc.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử nghĩ tới Nhiếp Ngôn chỉ tùy tiện đưa ra một kiện trang bị Hoàng Kim tệ là xem như xong, dù sao trang bị Hoàng Kim cũng là rất xa xỉ thuộc tính trụ cột cũng không tệ. Nhưng không nghĩ đến Nhiếp Ngôn sẽ đưa ra đồ tốt như vậy. Đái Đầu Đại Ca Thất Tử không từ chối, nếu từ chối thì không nể mặt, một món phòng trang của Chiến Sĩ đối với đoàn đội mà nói là vô cùng quan trọng!

- Chúng tôi từ chối thì bất kính, sau này Niết Viêm huynh đệ có gì cần hỗ trợ thì chúng tôi sẽ toàn lực giúp đỡ.

Đái Đầu Đại Ca Thất Tử chân thành nói, không giống như lúc trước nữa.

Ban đầu Nhiếp Ngôn nghĩ sẽ đưa ra một trang bị Hoàng Kim bình thường thôi, nhưng mà thấy bọn họ tận lực dẫn quái, còn chết hai người, vậy thì không thể cho bọn họ chịu thiệt được, dù sao lót vai của Chiến Sĩ Nhiếp Ngôn cũng không dùng, còn tiền thì Nhiếp Ngôn không cần một chút đó.

Nếu những người này ngại ngùng từ chối cả bổi, sẽ làm cho Nhiếp Ngôn thấy phản cảm, Nhiếp Ngôn thích những người sảng khoái, có vẻ giao thiệp tốt, cũng không dối trá, nhìn qua Đái Đầu Đại Ca Thất Tử và mọi người phía sau, Nhiếp Ngôn nói:

- Về sau cần hỗ trợ ta sẽ tìm các người. Nói không chừng còn tìm các người tổ đoàn nữa.

- Chúng ta luôn sẵn lòng.

Di Vong ở một bên chen vào nói, bọn họ đã có ý thành lập đoàn, tuy rằng chỉ là ý niệm nhưng chưa kịp thực hiện, Nhiếp Ngôn muốn mời họ gia nhập, cầu còn không kịp nữa là. Lúc trước muốn kéo Nhiếp Ngôn vào đội của mình, xem ra bây giờ không thể nào rồi, miếu của bọn họ nhỏ quá không thể lưu vị đại thần Nhiếp Ngôn này được.

Du hí vửa mở được một tuần, người xứng đáng vào đoàn không nhiều, lúc này Nhiếp Ngôn mua chuộc những ngoạn gia đứng đầu, thật là một cơ hột tuyệt vời. Hắn có thể thường xuyên thu gom một số thứ tốt, đánh nhiều tinh anh cấp cao hơn, ngẫu nhiên cùng đoàn đội muốn đi phó bản thật là một lựa chọn tuyệt vời.

Nhiếp Ngôn cùng nhóm Đái Đầu Đại Ca Thất Tử nói chuyện một hồi, cảm thấy bọn họ thật là mấy người này không tệ nên đều thêm bọn họ vào hảo hữu, sau này tiện liên hệ với nhau hơn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện