Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Thánh đường ma pháp


trước sau

Cuồng Đào cầm trong tay hoàng kim tháp thuẫn dùng kỹ năng Anh dũng đả kích xông lên hấp dẫn một con hạt sư. Sau đó một đòn thuẫn kích quét ngang, ngăn đỡ cả ba con hạt sư còn lại.

Hành động của hắn vô cùng nhanh nhẹn, không có chút kỹ thuật thì làm thế nào ngỗi vững cái ghế thủ tịch MT của Thần Thánh La Mã đế quốc chứ?

Ba con hạt sư càng lúc càng công kích Cuồng Đào dữ dội. Một đám gia trị tổn thương bay lên trên đầu Cuồng Đào, cùng lúc đó từng đạo bạch quang cũng chiếu rọi lên người hắn. Lượng máu của Cuồng Đào cứ liên tục nhảy nhót lên xuống.

Là một chủ MT phòng ngự mà vẫn không chịu được công kích mãnh liệt như thế.

Những người chơi cận chiến khác kể cả Hồ Ly Bán Tỉnh vội chạy lên san sẻ áp lực vói Cuồng Đào.

- Chú ý giải trừ tê liệt!

- Nhớ rồi! - Cuồng Đào đáp.

Phía sau trận doanh của pháp sư là một mảng quang hoa sáng loáng như ngọc, hàng loạt ma pháp được phóng tới oanh kích nhóm hạt sư đi đầu. Một con hạt sư liền bị ma pháp tạc bay ra ngoài.

Nhiếp Ngôn tiến tới phía sau con hạt sư còn lại, giáng cho nó một đòn Kích vựng cùng một đòn yếu hại công kích.

-103,-123, hai cái trị số thương tổn bay lên trên đầu con hạt sư.

- Ta kháo, sát thương cao như vậy sao!

Chúng đội viên đều ngây cả ra. Đây còn là công kích của đạo tặc sao, so với một số chiến sĩ trong đội còn cao hơn a.

Trong quan niệm của bọn họ, chiến sĩ công kích cao hơn đạo tặc, đạo tặc tốc độ đánh nhanh hơn chiến sĩ chính là lẽ thường. Giờ đột nhiên nhìn thấy một tên đạo tặc trâu như vậy, tất cả đều giật mình.

Nhiếp Ngôn cầm hai thanh trủy thủ, công kích mạnh, tốc độ đánh lại cao, quả thực là biến thái.

Bịch, bịch, hai con hạt sư còn lại liên tiếp ngã xuống đất. Toàn đội phối hợp với nhau rất rõ ràng lưu loát, cho dù là Nhiếp Ngôn cũng không thể bắt bẻ.

Vừa đánh chết ba con hạt sư thì mười ba con phía sau cũng vừa chạy tới.

Sáu chiến sĩ tất cả đều tiến lên, kể cả Hồ Ly Bán Tỉnh. Phía sau là đám thánh kỵ. Thánh kỵ sỹ cũng đồng dạng với chiến sĩ nên có lúc sẽ đảm nhiệm vai trò của chiến sĩ. Vài thánh kỵ trang bị tốt thậm chí có năng lực phòng ngự không thua gì chiến sĩ.

- Đó là hạt sư có lực công kích cao. Cuồng Đào, chế trụ con hạt sư đầu lĩnh.

Hồ Ly Bán Tỉnh trong lòng thất kinh, huyết lượng giảm xuống vèo vèo. Đến hắn còn như vậy huống chi những người khác.

Công kích của hạt sư còn vượt quá tưởng tượng của Hồ Ly Bán Tỉnh, làm bọn hắn ứng phó tới luống cuống tay chân. Hoàn hảo là chiến sĩ đã chiếm cư vị trí tốt nếu không nhiều hạt sư như vậy chiến đấu toàn lực thì hậu quả có thể đoán được.

Nếu lấy phó bản bình thường áp dụng cho phó bản cấp chuyên gia hiển nhiên là không thích hợp.

- Phong Lãnh, dùng Chước Nhiệt Lưu Tinh, bằng không là không kịp rồi!

Hồ Ly Bán Tỉnh khẩn trương kêu lên. Áp lực của nhóm trị liệu là rất lớn, một chút sai lầm sẽ dẫn tới hậu quả nghiêm trọng. Hắn không thể không lật con át chủ bài ra.

Chước Nhiệt Lưu Tinh, Thánh đường ma pháp?!

Nhiếp Ngôn vừa định ngăn cản thì đã khong còn kịp. Tên Thánh ngôn pháp sư tên là Phong Lãnh đã rút ra một quyển tư văn màu hoàng kim, bắt đầu ngâm xướng ma pháp.

- Quá lãng phí! Ở nơi này lại đi dùng Thánh đường ma pháp.

Nhiếp Ngôn ảo não nghĩ. Nếu có Chước nhiệt lưu tinh, lúc hạt sư vương không còn nhiều máu lắm tung ra có thể tiết kiệm được nhiều thứ. Hiện tại lại ngăn không kịp.

Có nhiều loại ma pháp. Tối cường thì có vài loại. Bao gồm: Nhân loại Thánh đường ma pháp, Cự nhân tộc Khoa Sa Đặc ma pháp, Thú tộc Cuồng nhiệt ma pháp, Tinh Linh tộc Nguyệt thần ma pháp, Ma duệ bộ lạc Hắc ma pháp, Vong linh bộ lạc Vận mệnh ma pháp… Còn có một ít thứ nhất cấp ma pháp. Tỷ như nguyên tố điện ma pháp… tràn ngập địa vực và văn hóa đặc sắc, cùng ngoạn gia tín ngưỡng có quan hệ rất lớn.

Nhưng sự cường đại của chúng là không thể nghi ngờ.

Thánh đường ma pháp chia thành mười sáu bậc.

Chước nhiệt lưu tinh là ma pháp thấp nhất của Thánh đường ma pháp. Nhưng dù là ma pháp thấp nhất, thì đối
với ngoạn gia đã là tồn tại cực kỳ cường đại rồi. Thồi gian phục hồi của nó tới hai ngày, hơn nữa thi triển cũng rất rắc rối, rườm rà.

Đầu tiên phải có Thánh đường ma pháp tư văn, tốn gần một giờ để ngâm xướng, cung cấp ma lực. Một ma pháp bình thường cấp thấp nhất cũng mất ít nhất một ngàn điểm ma lực trở lên. Nói cách khác, giống như tên Phong Lãnh phải đưa ma lực vào liên tục mới có thể hoàn thành ma pháp.

Thi triển một lần chước nhiệt lưu tinh phải đợi đến hai ngày sau mới có thể thi triển lần thứ hai, có thể thấy được ma pháp này phức tạp thế nào.

Đương nhiên Thánh đường ma pháp không phải ai cũng có thể học. Trước mắt, một quyển thánh đường ma pháp kỹ năng thư có giá ít nhất là một vàng trở lên. Hơn nữa không phải cứ có tiền là mua được.

Hồ Ly Bán Tỉnh cho Phong Lãng thi triển Chước nhiệt lưu tinh là vì tình thế trước mắt có vẻ nguy cấp, mặt khác là phô diễn thực lực cùng tài lực trước mặt Nhiếp Ngôn.

Thánh đường ma pháp không phải đoàn đội nào cũng có được.

Dưới công kích kích hung mãnh của đám hạt sư, đám Hồ Ly Bán Tỉnh liên tiếp bại lui.

Mười giây, hai mươi giây, ba mươi giây, tam tổ thủ thế một tổ âm tiết qua đi, kim hoàng sắc ma pháp tư văn trên tay Phong Lãnh phát ra ánh sáng ngọc chói mắt. Trên bầu trời nổi lên những đám mây nóng rực, vô số bạch sắc lưu tinh trên bầu trời rơi xuống.

Ba, ba, ba… Từng đợt lưu tinh như mưa rơi vào trên đầu nhóm hạt sư phía trước.

-302,-321,-301,-310,-310…

Những con số làm người ta hoa cả mắt liên tiếp bay lên. Khỏa khỏa lưu tinh nở rộ đẹp mắt chói mắt, như một đóa đóa Bạch Liên, hoa lệ loá mắt.

Ba đợt chước nhiệt lưu tinh qua đi. Đám hạt sư ngã xuống cả đám, chỉ còn lại con hạt sư đầu lĩnh. Qua ba lượt oanh tạc, con hạt sư đầu lĩnh chỉ còn xíu máu.

Ngay sau đó, hơn mười cái ma pháp đập vào, đánh gục nó

Nếu không có kỹ năng chước nhiệt lưu tinh bọn họ sẽ gặp khó khăn lớn khi đối mặt với đám hạt sư, không chừng có thể đoàn diệt.

Khắp nơi đều là thi thể hạt sư, vài đạo tặc trong đội liền tiến lên thu thập vật phẩm.

- Ma pháp này thế nào?

Hồ Ly Bán Tỉnh có chút đắc ý nhưng cũng không có biểu lộ trên mặt. Theo hắn thấy, Nhiếp Ngôn hẳn chưa gặp qua ma pháp cường đại như vậy, hẳn là được đại khai nhãn giới

Nhiếp Ngôn cười khổ nói:

- Đem Thánh đường ma pháp dùng ở nơi này quả là lãng phí. Nếu giờ gặp phải oa hạt sư thì sao bây giờ?

Nhiếp Ngôn cũng không phải loại gà mờ. Những thứ hắn gặp qua so với Hồ Ly Bán Tỉnh còn nhiều hơn, cho nên nhìn thấy ma pháp thánh đường cũng không có gì kinh ngạc.

Hồ Ly Bán Tỉnh dùng ma pháp thánh đường tại đây quả là dùng dao mổ trâu giết gà. Nếu đụng tới oa hạt sư thì làm sao mà qua được?

Nghe lời của Nhiếp Ngôn, Hồ Ly Bán Tỉnh thoáng chút xấu hổ. Trừ khi là bất đắc dĩ, hắn thật không muốn dùng ma pháp thánh đường. Tình huống vừa rồi quá cấp bách, hơn nữa hắn còn muốn phô trương tài lực trước mặt Nhiếp Ngôn. Nhưng không ngờ chả xi nhê gì. Nhiếp Ngôn có thể nhận ra Thánh đường ma pháp, hơn nữa hiểu biết so với hắn hình như còn nhiều hơn. Người này rốt cuộc là ai?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện