Trùng Sinh Không Gian: Mộ Thiếu, Sủng Lên Trời

Các Người Đừng Nghĩ Đến Việc Bước Chân Vào Nguyên Gia!


trước sau

Lũa ngẩng đầu lên, hốc mắt Lạc Hiểu Du đã tràn đầy nước mắt.

"Tĩnh Sơ ... cậu..."

Nguyên Tĩnh Sơ thu tay về, căm hận nhìn Lạc Hiểu Du, Lạc Hiểu Du không khỏi lùi về phía sau một bước.

"Giả bộ đến thật đáng thương!"

Nguyên Tĩnh Sơ từng bước đến gần cô ta, "Những chuyện đã xảy ra vào đêm trước cậu đừng tưởng tôi không biết chuyện gì đang xảy ra?! Cậu đưa Quý Tư Thần về phòng tôi, nghĩ rằng nếu tôi cùng cậu ta phát sinh quan hệ ba tôi sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà sao? Tôi nói cho cậu biết, cho dù ba có đuổi tôi ra khỏi nhà, cậu cũng đừng hòng bước chân vào nhà chúng tôi!”

Những người xung quanh bỗng nhiên ồn ào.

Nguyên Tĩnh Sơ nhìn Lý Tử Nghiên, lạnh lùng nói: "Cậu không phải ghét nhất là kẻ thứ ba sao? Sao lại tốt với con gái của kẻ thứ ba như vậy?"

Đồng tử của Lý Tử Nghiên co rút lại.

Bố mẹ cô ly hôn vì người thứ 3. Sau khi mẹ kế bước vào, cô và anh trai sống không hề yên ổn, cho nên bọn họ mới có thể không tiếc bất cứ giá nào để bò lên cao, nhưng không ngờ rằng mẹ của Lạc Hiểu Du hóa ra lại là kẻ thứ ba?!

Lý Tử Nghiên đột nhiên quay đầu nhìn Lạc Hiểu Du.

Thấy ánh mắt những người xung quanh đều thay đổi, Lạc Hiểu Du có chút chột dạ: "Nói nhảm!"

“Tôi đang nói nhảm sao?” Nguyên Tĩnh Sơ cười khúc khích, “Không phải Lạc Linh là mẹ cậu sao? Bốn năm trước, không phải là bà ta đã tiến vào Nguyên thị, quyến rũ ba tôi, trở thành người tình trong bóng tối của ông ấy sao?!

Trong giọng điệu của cô chất chứa hận ý sâu sắc, "Nguyên Tĩnh Sơ tôi thật sự bị mù, mới coi cậu như một người bạn tốt! Để cho cậu ở đằng sau giật dây!"

Lạc Hiểu Du không biết sao cô biết chuyện này, nhất thời mất cảnh giác không biết nên giải thích như thế nào.

Nguyên Tĩnh Sơ nghĩ đến kiếp trước, ngay cả giọng nói của cô cũng bắt đầu run rẩy, "Năm lớp mười, cậu nói với tôi nếu điểm số của tôi giảm xuống, ba tôi nhất định sẽ quan tâm, sẽ để cho tôi đi gặp mẹ, cho nên tôi vẫn luôn duy trì là đứa bét lớp. Cậu đưa tôi đến hộp đêm, dạy tôi cách hút thuốc, uống rượu, đua xe... cậu nói chắc chắn ba tôi sẽ nổi giận. Cậu khiến tôi mỗi lần gặp ba đều cãi nhau đến long trời lỡ đất ... Tôi cứ tưởng rằng cậu thực sự suy nghĩ cho tôi. Hừ, không ngờ cậu lại muốn thế chỗ của tôi, trở thành đại tiểu thư của Nguyên gia! Lạc Hiểu Du, tôi nói cho cậu biết, chỉ cần tôi còn ở đây, cậu và mẹ cậu đừng mơ bước được nửa bước vào Nguyên gia! ”

Đôi mắt cô có chút mơ hồ, lồng ngực khó thở, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của
những học sinh xung quanh nhìn Lạc Hiểu Du, trong lòng cô tràn đầy vui sướng!

Mặc dù điều này cũng khiến cô cũng trông rất thảm, nhưng ít nhất, Lạc Hiểu Du cũng không thể duy trì hình tượng đẹp đẽ như vậy trước mặt mọi người. Kiếp trước cô đã chịu quá nhiều mất mát như vậy, kiếp này cô sẽ không để lặp lại những sai lầm tương tự.

Các học sinh xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.

"Không thể nào? Lạc Hiểu Du thật sự đã làm chuyện như vậy sao?!"

"Mẹ cậu ấy hình như tên là Lạc Linh ... Hơn nữa, cậu ấy xuất thân từ một gia đình đơn thân. Người ta nói rằng mẹ cậu ấy đã sinh con trước khi kết hôn ..."

"Tôi cũng chưa từng nghe cậu ấy nói về ba của cậu ấy ... Nhưng Lạc Hiểu Du thường ngày có vẻ giàu có, chẳng lẽ là tiền của Nguyên gia sao?!"

...

Lạc Hiểu Du nghe những câu này, trở nên vô cùng căng thẳng, run rẩy đứng lên, rưng rưng nước mắt nhìn cô: "Tĩnh Sơ ... tại sao cậu lại nói như vậy? Rõ ràng là cậu nói cậu thầm thương trộm nhớ Quý Tư Thần mới làm như vậy ... Bây giờ cậu thành công, muốn hắt bát nước bẩn lên người tôi sao?"

Quý Tư Thần bị Chung Vũ Hàng gọi đến, tình cờ nghe thấy lời của Lạc Hiểu Du, nhìn thấy bộ dạng run rẩy của Lạc Hiểu Du, còn có bộ dạng bẩn thỉu của Lý Tử Nghiên, sắc mặt hắn càng lạnh hơn.

Chung Vũ Hàng còn nói cái gì mà Nguyên Tĩnh Sơ bị Lạc Hiểu Du hãm hại, nhưng những gì hắn nghe thấy bây giờ hoàn toàn không phải như vậy!

Nguyên Tĩnh Sơ không ngờ rằng cô ta vẫn có thể tìm ra cách để bản thân vô tội, trước ánh mắt khinh bỉ của Quý Tư Thần, cô nở một nụ cười trào phúng.

Xét về độ không biết xấu hổ, cô không thể sánh bằng.

Nhìn thấy vẻ mặt của những người xung quanh lại thay đổi thái độ nghi ngờ, Nguyên Tĩnh Sơ cười thầm.

Hiểu lầm, thì cứ hiểu lầm đi, cô không cần những người này ủng hộ.

Vừa định rời đi, liền bị lớp phó Lâm Nguyệt chạy tới chặn lại:

"Nguyên Tĩnh Sơ! Lạc Hiểu Du ... còn có Lý Tử Nghiên ... thầy hiệu trưởng gọi các cậu đến!"

Truyện convert hay : Hỗn Độn Thần Vương

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện