Trùng Sinh Không Gian: Mộ Thiếu, Sủng Lên Trời

Cô Muốn Dự Thi Đại Học!


trước sau

Hơn nữa, dì hai cho cô ta tiền xài vặt vậy mà chỉ có một hai trăm!

Trước kia tiền tiêu vặt trong một tuần lễ đều dùng gần như một nghìn, dì hai thực sự quá keo kiệt!

Lạc Hiểu Du rõ ràng không hiểu, ở tuổi của cô ta một tuần lễ cầm một hai trăm tiền tiêu vặt đã tính là không ít.

Cô ta lại vô cùng hoài niệm thời điểm Lạc Linh còn ở thành phố Thần Tinh, so nên càng mong mỏi chờ đợi, hi vọng ba Nguyên sẽ đuổi Nguyên Tĩnh Sơ đi, như vậy Lạc Linh liền có thể trở về, nói không chừng khi không có Nguyên Tĩnh Sơ, cô ta còn có thể ở lại Nguyên gia!

Cô ta chính là nghe nói, chú Nguyên đã đuổi Nguyên Tĩnh Sơ ra khỏi nhà.

Nhưng mà, Nguyên Tĩnh Sơ hẳn còn thẻ tín dụng của chú Nguyên đưa, thời gian này chắc là vẫn còn cầm cự được. . .

Lạc Hiểu Du nheo lại mắt, nhìn dáng vẻ Nguyên Tĩnh Sơ phong quang như cũ, trốn đến nhà vệ sinh, gọi điện cho Lý Hạo Thiên. . .

Lúc tan học, chủ nhiệm lớp là thầy Tất có chút đau đầu đi tìm được cô.

Xác định cô là thật sự mang thai, thầy Tất hiển nhiên càng đau đầu hơn, vốn còn nghĩ để cô tham gia thi đấu tiếng Anh. Lần thi đấu này có sức nặng rất lớn, chỉ cần cô thi tốt, dù là thành tích thi tốt nghiệp trung học, trong nước có không ít học viện ngoại ngữ chuyên nghiệp khẳng định cô đều có thể đậu vào được. Nhưng hiện tại ở loại tình huống này, bọn họ căn bản cũng không thể để cô tham gia nữa.

Kỳ thi đại học sắp đến, cô ở loại tình huống này, khẳng định chịu rất nhiều ảnh hưởng, nói không chừng đến một cái trường tốt cũng thi không đậu. . .

"Thưa thầy, em nghĩ tạm thời em sẽ không đến trường nữa." Nguyên Tĩnh Sơ bình tĩnh nói.

Thầy Tất cũng có thể hiểu được, vừa nãy ánh mắt của toàn bộ học sinh lớp ba nhìn Nguyên Tĩnh Sơ ông cũng đã nhìn thấy, dạng ánh mắt thù địch đối với đứa nhỏ này tương lai sợ sẽ lưu lại ám ảnh. Lại nhìn lại Nguyên Tĩnh Sơ, thật sự đáng tiếc, đứa bé này tại sao lại cùng Quý Tư Thần phát sinh quan hệ như thế. . .

Lần này vô luận là sẩy thai hay sinh ra đứa nhỏ sau đó học lại, cuộc đời về sau của cô bé đều bị hủy hoại. . .

Nhưng thầy Tất không nghĩ tới, Nguyên Tĩnh Sơ rất nghiêm túc nói: "Có điều, em vẫn muốn dự thi đại học."

Thầy Tất sửng sốt một chút.

"Thầy Tất, những gì nên học trong học kỳ em cũng đã học được không sai biệt lắm, khoảng
thời gian này, coi như bản thân em ở nhà ôn tập đi!"

Thầy Tất có chút vui mừng, cô cũng không có vì vậy mà chuẩn bị từ bỏ việc học. Có điều, chuyện như vậy cũng chưa từng có tiền lệ. . .

Trung học Thần Tinh có tỉ lệ lên lớp luôn luôn rất cao, nếu là học sinh xác thực bị bệnh một khỏang thời gian dài, bọn hắn cũng sẽ khuyến khích học sinh cùng người nhà, để cho học sinh trước tiên nghỉ ngơi một thời gian, chờ đến năm sau thi lại. Chẳng qua tình huống của Nguyên Tĩnh Sơ không giống, thành tích của cô rất tốt, nếu như chờ năm sau đứa nhỏ sinh ra, hoặc có thể sẩy thai, cuộc sống của cô cùng tâm trạng lại càng dễ chịu ảnh hưởng, nói không chừng đến lúc đó ngược lại thi càng kém.

Thầy Tất do dự một chút, "Để thầy đi xin ý kiến hiệu trưởng một chút."

Nguyên Tĩnh Sơ đi cùng thầy ấy, rõ ràng hiệu trưởng không hề muốn đồng ý, thầy Tất có chút thất vọng rời đi.

Sau khi Nguyên Tĩnh Sơ rời khỏi phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng Lưu nhìn cô, có chút ngoài ý muốn, cũng cảm thấy có chút đáng tiếc.

Lần trước Nguyên Tĩnh Sơ ở trước mặt mọi người chứng minh thành tích của cô là chân thật, ông lúc đầu cũng đối với cô mang kỳ vọng rất lớn, lại không ngờ tới, cô lại náo ra dạng sự tình này. . .

Còn có, cô bây giờ quay lại tìm ông làm gì?

“Bạn học Nguyên, ngồi đi." Bất luận như thế nào, cha của con bé cũng là Nguyên Hoành Nghị, ông nhất định phải cho cô mấy lưu tình.

Nguyên Tĩnh Sơ ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề: "Hiệu trưởng, em muốn về nhà ôn tập, dự thi kỳ thi đại học này."

Thầy Tất vừa rồi đã nói qua, hiệu trưởng Lưu cũng không cảm thấy cái gì ngoài ý muốn.

“Bạn học Nguyên, tôi đồng ý để em về nhà ôn tập, nhưng mà thi đại học, chúng ta có thể chờ đến sau khi em ôn tập đầy đủ, sang năm lại tham gia thi cũng không muộn, có đúng không. . ."

Hiệu trưởng Lưu ý đồ thuyết phục cô, nhưng Nguyên Tĩnh Sơ lại không hề bị lay động: "Hiệu trưởng, em có thể cam đoan, thi đại học em có thể thi đậu đến đại học Đế Đô."

Truyện convert hay : Nông Kiều Có Phúc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện