Bên kia Tần Văn Văn, cũng ở nhà khóc rống không ngừng. Cô ta vô cùng hối hận chính mình nhất thời không đề phòng, bị Hạ Mộng âm hiểm xảo quyệt chui chỗ trống.Tần Miễn từ bên ngoài trở về nhìn đến em gái chật vật bộ dạng thê thảm, liền bị sợ hãi, còn tưởng rằng Tần Văn Văn gặp phải việc gì. Sau khi biết được là Hạ Mộng cùng Thẩm Vãn Hà lại đây, lấy đi chứng minh sinh viên, còn đánh em gái hắn ta một trận, tâm tình của hắn thực phức tạp. Phần đau lòng em gái ăn đánh, phần lại cảm thấy sự tình bại lộ Hạ Mộng tức giận đánh người cũng là đương nhiên.Tần Văn Văn tràn đầy hận ý trừng mắt nhìn Tần Miễn:- Hiện tại anh vừa lòng chưa?Tần Miễn nhíu mày hỏi lại:- Anh có cái gì vừa lòng?Tần Văn Văn hừ lạnh một tiếng:- Trước đó không phải anh vẫn luôn có cảm giác áy náy tiếc hận cho Hạ Mộng sao? Nếu không có sự việc này, anh có phải hay không theo đuổi đồ tiện nhân kia?Tần Miễn cảm thấy Tần Văn Văn quả thực không thể nói lý, vì vậy hắn không có lên tiếng, đi lấy một cái khăn lông trở về.Kết quả, Tần Văn Văn lại không cảm kích ném qua một bên, sau đó cuồng loạn hướng hắn gào:- Bớt giả mù sa mưa đi! Chuyện này đều tại anh! Nếu không phải anh, Hạ Mộng căn bản không có khả năng biết, ngày đó ở cửa rạp chiếu phim gặp bọn họ khi đó tôi liền cảm giác được có gì đó không thích hợp, với cái biểu tình kia của anh chỉ cần không phải người ngu thì đều có thể đoán ra được có điều gì đó!Tần Miễn hiểu em gái mình, từ nhỏ đến lớn phàm là xảy ra chuyện đều chưa bao giờ nghĩ nguyên nhân do mình mà vĩnh viễn đi oán trách người khác trước tiên. Hắn cũng không rõ ràng, vì sao Hạ Mộng đoán được sự việc mạo danh này, cũng lười cãi cọ, liền vội vàng rời nhà đi tìm cha mẹ.Thực mau, vợ chồng nhà họ Tần cùng Tần Miễn cùng nhau đã trở lại. Tần Văn Văn lập tức ủy khuất khóc lớn:- Ba, mẹ, Hạ Mộng đánh con, hai người nhanh nghĩ lại biện pháp tìm người bắt con tiện nhân đó lại! Tốt nhất đưa ả ta đi lao động cải tạo!Tần Nghĩa Xương đã nghe con trai nói đại khái sự tình trải qua, mặt âm trầm quát lớn nói:- Hồ nháo! Đem người bắt lại là hạ sách, kia không phải muốn cá chết lưới rách sao? Việc này nháo lớn, đối với chúng ta tuyệt không có chỗ tốt!Trần Quốc Hương phi thường đau lòng con gái ăn đánh, cũng hận không thể hung hăng thu thập Hạ Mộng một phen, nhưng đồng thời cũng rõ ràng, không thể làm như vậy.- Đúng vậy, việc này vốn dĩ chính là chúng ta đuối lý, vẫn là nhanh ngẫm lại kế tiếp làm sao……Tần Văn Văn không cam lòng đánh gãy lời nói của bà ta:- Chúng ta đi tìm cậu! Hắn có năng lực như vậy, còn trị không được một người bình thường như Hạ Mộng?Trần Quốc Hương sắp bị Tần Văn Văn làm tức chết rồi, tức giận nói:- Tìm cậu con có thể trị người ta như thế nào? Cậu con trước kia đồng ý hỗ trợ làm chuyện này, cũng không nghĩ tới có một ngày sự tình bại lộ! Chờ hắn biết, khẳng định cũng sẽ bị tức no……Hai con đường đều không được, có năng lực thất vọng, bực bội cực kỳ, sắc mặt dữ tợn kêu:- Vậy con đây bị đánh oan sao? Con còn đang đau muốn chết!Cô ta còn chưa từng có bị ăn mệt lớn như vậy đâu! Nghĩ đến Hạ Mộng đánh cô ta xong liền nghênh ngang rời đi, cô ta liền hận không thể xé nát Hạ Mộng, huỷ hoại ả ta!Trần Quốc Hương nhịn không được oán trách cô ta:- Oan cái gì? Phía trước không phải đã nói với con rất nhiều lần, cách xa Hạ Mộng ra nếu không muốn bị người ta nhìn thấu! Con còn cố ý dính vào làm gì, sau đó còn kích thích người ta, hiện tại bị người ta nhìn ra, hôm nay cô ta khẳng định là có chuẩn bị mà đến, bằng không vì cái gì mà tìm được chứng minh sinh viên của con?Tần Văn Văn oán hận nhìn về Tần Miễn phía bên cạnh:- Chuyện này có thể trách ta sao? Muốn trách nên trách anh con ý!Cô ta kích động nhảy lên, liền động đến chỗ đau, đau nhe răng trợn mắt.Trần Quốc Hương mày nhăn:- Như thế nào có thể trách anh con?Tần Văn Văn cực kỳ đúng lý hợp tình nói:- Không trách hắn thì trách ai? Lúc trước con gặp Hạ Mộng cùng người nhà cô ta một chút cũng chưa lộ ra điều gì, vì vậy khẳng định là bởi vì hắn!Tần Miễn gục đầu xuống:- Là con, đều là con sai, trách con.Tần Nghĩa Xương bực bội nôn nóng đi tới đi lui, lại càng thêm tức tối, chỉ vào mặt Tần Văn Văn mắng to:- Muốn trách thì trách chính mày! Trước đó cố tình không nghe tao và mẹ mày nói, ăn tết không cần về, mấy cái người bạn học của mày ở nông thôn lên đại học giống mày không phải là thành thành thật thật ở đó sao? Nếu mày không trở lại, không đi tìm Hạ Mộng,thì