Phía Tần Nghĩa Xương bên này cũng không vui vẻ gì. Ông ta còn cho rằng chuyện này em trai ông ta giải quyết đã ổn thỏa, đến lúc đó Hạ Mộng sẽ bị bà nội của ả ta kiềm chế, phải đắn đo suy nghĩ, nào ngờ vừa nhà về mới biết được kế hoạch lại bị phải tác dụng.Bây giờ chuyện giả mạo này đã bị truyền đi rất xa, ngay cả ở đơn vị của ông ta cũng có rất nhiều đồng nghiệp biết về chuyện này, chỉ là ngại mặt mũi, mới không có thể hiện rõ ràng ra mặt, nhưng không tránh khỏi châm chọc mỉa mai sau lưng. Trong một đơn vị đâu phải ai cũng tốt đâu, sẽ có những người có quan hệ không tốt, nên bị ghen ghét. Gần đây còn có người ở trước mặt lãnh đạo của ông ta nói chuyện xấu nhà ông ta..Tần Nghĩa Xương nhìn Tần Văn Văn vẫn phát điên như cũ, làm ầm ĩ không ngừng, càng làm ông ta tức giận muốn nổ phổi, tất cả đều tại đứa con gái ngu xuẩn lại tự phụ này của ông mang đến.- Mày còn có mặt mũi mà làm loạn? Nếu không phải bởi vì mày, tao với mẹ mày còn có người trong nhà này, anh em bạn bè đâu đến nỗi bận sứt đầu mẻ trán xử lý hậu quả của mày! Cuộc sống yên ổn lại bởi vì mày mà rối tung hết lên! Mày lại muốn nháo cái gì, cũng đừng giải quyết thế nào nữa, mày ngoan ngoãn thôi học cho tao, sau đó bồi thường gì đó cho cô ta, giải quyết như vậy có lẽ cô ta sẽ đồng ý!Giữa hai hàng lông mày của Trần Quốc Hương lộ ra sự mệt mỏi cùng bất lực, hiện tại mọi chuyện ồn ào thành như vậy, bà ta cũng cảm giác thể xác và tinh thần đều mỏi mệt, hơn nữa vì chuyện con gái gây ra mà anh trai bà ta cũng oán trách, trước mặt không nói gì nhưng sau lưng chắc chắn có. Nếu chỉ vì chuyện này mà làm ồn ào lớn thì công việc của bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.Tần Miễn cũng đồng ý, hắn ta không biết đây là lời thật lòng hay lời lúc ba hắn đang nóng tính, nhưng nếu có thể giải quyết chuyện này như vậy, thì mọi chuyện liền dễ dàng, mục đích chính của Hạ Mộng chỉ là muốn em gái hắn ta thôi học, giờ bọn họ thỏa mãn yêu cầu này, có lẽ chuyện này sẽ được giải quyết.Tần Văn Văn nghe vậy liền sống chết không muốn theo:- Con không thôi học, có chết con cũng không thôi học! Các người có phải ba mẹ con hay không, có phải người nhà của con hay không? Sao có thể ép con như vậy!Trần Quốc Hương bị con gái gào đến đau đầu:- Rốt cuộc là ai đang bức ai? Thái độ của Hạ Mộng con còn không thấy sao? Chính là đầu trọc không sợ bị túm tóc, muốn cá chết lưới rách, người mẹ quả phụ của cô ta, cùng người nhà bọn họ quá cứng đầu, trước đó mẹ nói những lời kia chỉ là để uy hiếp cô ta mà thôi, chẳng lẽ chỉ bởi vì chuyện này mà đi hại mạng người sao?Trần Quốc Hương chỉ là mạnh miệng ăn nói hung ác chứ bà ta không dám làm ra hành động độc ác như vậy. Hơn nữa nếu chỉ vì chuyện này mà dính mạng người cũng không đáng, huống chi là bọn họ đuối lý trước.Tần Văn Văn rũ mắt, dưới đáy mắt là một mảng âm trầm cùng oán hận không che giấu được.Ba người nhà họ Tần thấy Tần Văn Văn rũ đầu cũng không nói gì, thì hai mặt nhìn nhau, bọn họ cảm giác được có chút quỷ dị khác thường.- Con gái, con…!Tần Văn Văn ngẩng đầu, chán nản khóc lóc nói:- Con cũng không phải cố ý muốn làm mọi người khó xử, chỉ là chưa chấp nhận được. Bởi vì các người cũng không biết sau khi con đi đại học trải qua bao nhiêu khó khăn, phải trả giá như thế nào, vất vả bao nhiêu. Cái ngành sợi hóa học tổng hợp đó không phải ngành con thích, rất nhiều lúc thầy giảng bài con nghe đều không hiểu, làm thực nghiệm con cũng…. Con cố gắng nỗ lực vì muốn học tập tốt. Còn có những người trong ký túc xá đó, vài người đều là từ nông thôn tới, ăn mặc quần áo chắp vá, thói quen sinh hoạt cũng không tốt, thậm chí buổi tối đi ngủ con cũng ngủ không được, nhà ăn càng không cần phải nói. Ăn không ngon, ngủ không tốt, bạn học cũng không tốt, cho nên con mới không chờ được đến kỳ nghỉ đông liền gấp gáp muốn trở về, con thật sự là quá nhớ nhà, quá nhớ mọi người, nhưng con thật sự không nghĩ tới, trở về