Hạ Mộng quay lại, hóa ra Thẩm Vãn Hà.Trên tay cô ấy có một túi vải lớn, có vẻ rất nặng.Hạ Mộng vội vàng đi lên phía trước hai bước, cười nói:- Vãn Hà! Thật trùng hợp, cậu cũng tới đây có việc sao?Thẩm Vãn Hà lắc lắc đầu:- Không phải, tớ tới nhà tìm cậu, nhưng không ngờ lại gặp cậu ở đây.Trong lúc nói chuyện, cô ấy quay qua nhìn Hạ Tiêu đang đứng bên cạnh Hạ Mộng, chào anh một tiếng.Hạ Tiêu cũng giống như em gái biết ơn Thẩm Vãn Hà, nở nụ cười chào cô.Thẩm Vãn Hà cười ngượng ngùng.- Hai người làm xong việc rồi sao?- Đã xong, chỉ là đi khai báo thư giới thiệu.Hạ Mộng nhân cơ hội nắm lấy cánh tay Thẩm Vãn Hà.Thẩm Vãn Hà lấy chiếc túi vải xuống đưa cho Hạ Mộng:- Đây là cái bánh kếp mà mẹ tớ tự làm cho cậu. Cảm ơn bánh quy và đường viên lần trước của cậu, mấy đứa em tớ rất thích nó. Mẹ tớ nói bây giờ rất khó khăn, không thể ...- Vãn Hà, mẹ cậu khách sáo rồi. Thật sự là không cần, cậu mang về nhà đi.Không giống như gia đình cô ít người, nhà Thẩm Vãn Hà đông người, đồ ăn cũng không có đủ.Hạ Mộng tặng Thẩm Vãn Hà những thứ đó là vì muốn cảm ơn cô ấy, sao có thể nhận những thứ này.Thẩm Vãn Hà nhét túi vào tay Hạ Mộng, nói:- Cậu cứ nhận đi, nếu không về nhà mẹ lại nói tớ. Tớ thấy hai người đã khai xong thư giới thiệu rồi, vài ngày nữa là phải đi thủ đô đúng không? Vừa hay bánh kếp này cậu có thể giữ để trên đường đi ăn.Tình cảm không thể từ chối, cuối cùng Hạ Mộng đành nhận lấy.- Vãn Hà, cậu về giúp tớ gửi lời cảm ơn dì một tiếng, đợi tớ về, tớ sẽ mang đặc sản về cho cậu.Thẩm Vãn Hà cười toe toét:- Được được, tính ra tớ còn lời to. Chẳng qua, hàng xóm nhà tớ có một người họ hàng quen biết ở kho lương thực, nghe nói hiện tại đơn vị của ba Tần Văn Văn đều đã biết chuyện này, nếu họ giở trò sau lưng chúng ta, thì chúng ta phải làm to chuyện này lên, bọn họ nhất định khó sống.Khi nghe được ba của Tần Văn Văn có thể sẽ gặp rắc rối, Hạ Mộng cũng thấy tâm trạng tốt thêm chút, Hạ Tiêu đi phía sau cũng nhe răng cười vui vẻ.- Vậy thì quá tốt rồi, mong là sẽ có tin tốt.Hai người vừa đi vừa nói chuyện, xoay quanh chủ đề nhà họ Tần, Hạ Mộng không có nói cho Thẩm Vãn Hà biết hai kẻ xấu mà cô gặp là do nhà họ Tần thuê.Thứ nhất là công an vẫn chưa giải quyết được vụ việc, cô cũng không muốn bị mẹ biết được.Sau khi về đến nhà, Tiết Minh Nguyệt cũng cảm thấy nhà Thẩm Vãn Hạ khách sáo nên bảo cô ấy ở lại ăn tối, trước khi về còn gói cho một miếng thịt hươu lớn.Buổi tối, người trong nhà Hạ Mộng còn chưa có cơm nước xong thì thấy Hạ Bằng trở về.Hắn vừa vào cửa, Hạ Mộng liền nhìn ra hắn gầy rất nhiều.- Anh cả, sao anh gầy đi nhiều thế này? Anh ăn không ngon sao? Anh lo lắng vì chuyện của em sao?Hạ Mộng thấy mà tâm đau muốn ứa nước mắt, trước đây anh cả cô có thân hình vạm vỡ, cứng cáp, bây giờ lại gầy hơn trước rất nhiều, bộ râu xồm xoàm, gương mặt hốc hác, tiều tụy.Hạ Bằng cười ha hả không thừa nhận:- Anh không có gầy nhiều, đây là sau Tết trời ấm áp, anh mặc không dày, cho nên cảm giác giống như gầy đi thôi.Thực ra từ lúc trở lại lâm trường, hắn vẫn luôn suy nghĩ về chuyện đó. Hơn nữa, vợ không có nhà, tối đi làm về nhìn quanh nhà thật ảm đạm lại càng nhớ người nhà, càng nghĩ đến trong lòng lại càng buồn bực, ăn không ngon, ngủ không yên, sao không gầy cho được.Tiết Minh Nguyệt cũng đau lòng không thôi, vỗ vào lưng con trai cả hai cái thật to:- Còn cãi bướng gì! Mắt thì trố ra, má thì lõm xuống. Nếu biết trước như vậy thì mẹ sẽ không để vợ con cùng Đồng Đồng xuống đây..Tiết Minh Nguyệt cảm thấy hối hận, bà già rồi, đối mặt với những chuyện lớn không dứt khoát như vậy, nhưng