Trúc Thanh Hi dừng trước nhà Từ thái y, nàng kéo thấp nón che mặt, gõ vào cửa ba tiếng "cộc cộc cộc". Cửa mở, một hạ nhân đi ra.
"Công tử tìm ai?"
"Ta tìm Từ thái y." Trúc Thanh Hi từ tốn.
"Công tử tìm lang y khác đi, Từ thái y không phải là người mà ai muốn cũng có thể mời về chữa bệnh."
Trúc Thanh Hi phì cười. nàng đưa túi thơm trước đây Từ thái y đặc biệt làm tặng nàng lúc nhận nàng làm đồ đệ cho tên hạ nhân.
"Ta là người quen của Từ thái y. Huynh đưa vật này cho Từ thái y, Từ thái y nhất định sẽ nhận ra ta."
Tên hạ nhân vào trong được một lúc rồi hớt hải chạy ra.
"Tại hạ đắc tội với công tử rồi, mời công tử vào trong."
Trúc Thanh Hi đi vào, cách bài trí vẫn như cũ, xung quanh nhà trồng nhiều loại cây cảnh, vào mùa hạ nơi đây xanh ngắt mát mẻ, chỉ tiếc hiện tại đang là mùa đông, cây lá xác xơ, quang cảnh đìu hiu cô quạnh. Giữa sân vườn có một ông lão da dẻ nhăn nheo, tóc bạc trắng đang chậm rãi tập dưỡng sinh.
"Sư phụ." Trúc Thanh Hi vui vẻ chạy đến.
Từ thái y dừng động tác, mỉm cười nhìn nàng.
"Đứa trẻ này, còn nhớ ra người sư phụ là ta."
Trúc Thanh Hi lại gần đỡ Từ thái y vào sân trong.
"Sư phụ, con tìm được nhiều loại thảo dược quý, cố tình đem đến biếu sư phụ bồi bổ cơ thể." Nàng đặt hộp lớn được gói kĩ lên bàn.
"Thật hiểu chuyện." Từ thái y vuốt chòm râu bạc, cười hà hà.
Từ thái y có hai người con, trưởng nữ Từ Thảo Trân được gả đi xa, quý nam Từ Long Tuấn vốn là thị vệ ở trong cung, trong một lần đối đầu với thích khách không may bỏ mạng. Sư mẫu ba năm trước vì tuổi già sức yếu mà cũng đã qua đời. Từ thái y hiện phải sống trong cảnh đơn độc, tẻ nhạt ngày qua ngày.
Sau bữa trưa, Trúc Thanh Hi phụ Từ thái y sắp xếp lại số thảo dược mới.
"Thanh Hi, con ở trong cung gặp bất trắc gì sao?" Từ thái y lên tiếng.
Trúc Thanh Hi bỏ gọn đám thuốc vào hộp, nàng ngồi đối diện với Từ thái y thành thật khai báo.
"Sư phụ, quả thực có vài chuyện đã xảy ra."
Mấy tháng trước, khi Trúc Thanh Hi nói về chuyện rời Trúc phủ đi chu du thiên hạ, Từ thái y đã tìm đến Trúc Ang Cư hỏi rõ. Từ thái y dành hơn nửa đời người phục vụ Hoàng tộc, lời nào thật lời nào giả ông còn lạ gì. Trúc Ang Cử đương nhiên không qua mặt được ông, đành đem toàn bộ sự thật chuyện Trúc Thanh Hi cải trang nam nhân tiến cung làm thị vệ kể ra.
Từ thái y day trán. "Có chuyện gì, con nói đi."
"Sư phụ có biết thái úy Mộng An Tích không?"
"Làm sao con biết ông ta?"
Giọng Từ thái y chứa đầy phẫn nộ, thái độ phản ứng dữ dội khi nghe đến cái tên Mộng An Tích.
Trúc Thanh Hi đi thẳng vào trọng điểm.
"Con nghi ngờ hậu duệ Mộng gia vẫn còn sống."
Tin này đối với Từ thái y mà nói là vô cùng chấn động, ông uống vội vài tách trà trấn tĩnh bản thân.
"Thanh Hi, nếu đã nhắc đến Mộng An Tích chắc con cũng biết chuyện bảy năm trước ông ta ám sát Hoàng Thượng bất thành."
"Con biết."
"Chính là lần vi hành đó, đám thích