Sau đó, Lâu Điện lấy ra một chiếc đèn năng lượng mặt trời từ trong không gian đặt ở cửa sổ chiếu sáng, rồi kéo Lâu Linh đến bên cạnh xem xét vết thương trên người cô.
Khi nhìn thấy một mảng bầm tím trên vai, sắc mặt Lâu Điện cũng tối tăm.
“Không sao mà, hai ngày nữa sẽ tan.” Biểu cảm Lâu Linh không có gì đáng ngại, nhưng khi Lâu Điện cầm rượu thuốc xoa bóp máu bầm cho cô, khóe miệng cô đau đến nhe răng.
Lâu Linh luôn miệng la oai oái, người xung quanh nghe thấy nhịn không được bật cười.
“La cái gì? Xoa tan máu bầm ngày mai em mới ít chịu tội!” Lâu Điện không nhịn được cười mắng, trong lòng biết cô la làng như vậy, chỉ muốn dời đi lực chú ý của anh.
Nghĩ như thế, lực nhẹ đi rất nhiều.
“Đau mà! Kêu thế cũng coi như là một kiểu giải tỏa!” Lâu Linh già mồm át lẽ phải.
Lâu Điện vô cùng dịu dàng ngược đãi cô một lần nữa, mới lấy nước từ trong không gian cho cô rửa sạch người một chút, toàn mồ hôi và bùn, hôi thối khó ngửi, anh cũng không muốn ngược đãi bản thân, tự nhiên muốn giúp cô sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái, mới tiện xuống tay.
Phòng ở bên kia rất nhanh đã thu dọn xong, lúc này mọi người thật sự vừa mệt vừa bị thương, Lâu Nghiên bị thương nhẹ nhất xung phong nhận việc đi canh gác, để bọn họ trước hết xử lý vết thương trên người.
May mắn các thương tổn đều là trầy da bên ngoài, cho dù là bị zombie sơn dương đả thương, chỉ cần không bị thương năng, không cần lo lắng lây nhiễm vi rút zombie.
Cánh tay Thu Dung cũng bị sừng zombie sơn dương đâm trúng, để Triệu Văn giúp cô băng bó, tầm mắt như có như không liếc về phía chỗ Lâu Điện.
Trên thực tế, không chỉ cô, những người khác cũng vụng trộm nhìn Lâu Điện, lần này nếu không có anh, chỉ sợ tất cả bọn họ phải bỏ mạng lại nơi đây.
Tuy Thu Dung nghe Lâu Triển nói thực lực Lâu Điện không tầm thường, nhưng cũng không có khái niệm, đêm nay đã tạo cho cô một ấn tượng thật sự.
Dị năng Lâu Điện tuyệt đối cao hơn mọi người, còn cấp bậc là bao nhiêu, cũng khó đoán.
Hơn nữa bọn họ không có cách nào khác thấy rõ công kích của nó, không biết anh dùng biện pháp gì mà có thể lưu lại vết thương trên người con zombie sơn dương, rồi giết chết nó, quả thực là quá lợi hại.
Sau khi xử lý tốt thương thế bản thân, Thu Dung lại hỏi thăm thương tích những người khác, biết không có gì đáng ngại, cũng không ảnh hưởng nhiệm vụ ngày mai, thở nhẹ một hơi.
“Mọi người ngủ trước đi, trừ tôi, A Văn, Tiểu Nghiên gác đêm, đến 3 giờ sáng lại thay người.” Thu Văn nói, lúc trước bọn họ đã ngủ ba giờ, còn có thể đảm đương ca đầu.
Mọi người không có ý kiến.
Lâu Linh đã trở lại bình thường, chờ sau khi dị năng khôi phục, lại đề cao một gốc cây mây biến dị, đặt nó trong góc tường, giúp đỡ canh gác.
Nhìn thấy động tác Lâu Linh, lúc này mọi người nhớ tới công dụng của cây mây biến dị, đêm nay nếu không có cây mây biến dị kéo chân con zombie sơn dương, chỉ sợ bọn họ căn bản không thể