Nghe Hắc Kỳ nói, Tư Lăng cao hứng không thôi, trong lòng quyết định nhất định phải tóm được Băng Phách Thạch, lập tức tức bắt đầu hỏi dò thủ tục của buổi đấu giá Chợ đen kia.
Hắc Khi có ý muốn kết giao với hai người, tất nhiên cũng không che giấu, nói rằng: “Buổi đấu giá Chợ đen tổ chức mỗi năm một lần, mỗi lần tổ chức ở một thành phố khác nhau, vào trước một tháng ở nơi tổ chức sẽ rộng rãi phát thiếp mời màu đen, chỉ có người giữ hắc thiếp mới có thể đi vào hội trường. Bất quá Hắc thiếp này cũng không phải dễ có, Chợ đen làm việc rất thần bí, buổi đấu giá tuy rằng không bí mật, nhưng người bình thường thì không thể nào dễ dàng tìm được phương pháp đi vào, chúng tôi sở dĩ có thể biết được, cũng là nhờ Phó minh chủ Liên Minh Tán Tu của chúng tôi.”
“Vậy phải như thế nào mới có thể lấy được Hắc thiếp?”
“Hiện nay Hắc thiếp có lẽ đã phát xong, muốn lấy được cũng không phải đơn giản.” Hắc Kỳ khẽ mỉm cười, “Nếu Tư tiền bối và Tư đạo hữu không chê, chỗ ta có một tấm Hắc thiếp, có thể mang năm người đi vào, đến lúc đó chỉ phiền phức các vị ra vẻ là đệ tử Liên Minh Tán Tu thôi.”
Sau khi nghe xong, Tư gia huynh đệ hiểu rõ. Tấm Hắc thiếp này là thiếp mời Chợ đen phân phát cho Liên Minh Tán Tu, cho phép mang theo bốn đệ tử cùng đi, cũng coi như là một loại bảo tiêu hộ vệ.
Tư Hàn thoáng suy tư, liền gật đầu đồng ý.
Tư Lăng trên mặt mang theo nụ cười, nếu huynh trưởng đã đáp ứng, hắn tự nhiên cũng không ý kiến.
Thấy thế, Hắc Kỳ hết sức cao hứng, sau đó lại nói một chút về tình hình của buổi đấu giá, sau đó vì còn có chuyện, bèn trao đổi Truyền Âm phù với nhau, rồi mới từ biệt Tư Lăng rời khỏi Đa Bảo Các.
Có được tin tức của Băng Phách Thạch, hai người Tư Lăng cũng không còn tâm tình đi dạo, trở về lầu một thanh toán trước những vật liệu Tư Lăng mua, còn những thứ còn lại thì nộp tiền đặt cọc, chờ chúng nó chuyển tới thì trả nốt. Tư Lăng mua không tính là nhiều, nhưng cũng là một giao dịch lớn, làm điếm tiểu nhị cao hứng không thôi, chỉ cần xong đợt này là đủ một năm thu nhập của hắn. Tư Lăng kiểm tra hàng hóa không có sai sót, ở dưới khuôn mặt tươi cười nhiệt tình của điếm tiểu nhị rời khỏi Đa Bảo Các.
Mọi việc đã định, hai người liền vào thành tìm một khách sạn, mướn hai gian phòng hảo hạng làm nơi nghỉ chân tạm thời.
Đi vào trong phòng, Trọng Thiên nhảy đến trên giường lăn lăn, vỗ cái bụng biểu thị đói bụng, Tiểu Yêu Liên cũng từ trong tay áo Tư Lăng bò ra, ôm viên linh quả bắt đầu gặm. Tư Lăng không thể không gọi tiểu nhị khách sạn đưa cơm canh tới, sau đó đóng cửa phòng lại, hai huynh đệ liền ngồi xuống nói chuyện.
Lúc trước ở bên ngoài, có lời gì cũng khó nói, cho nên giờ Tư Lăng mới kể lại lúc trước ở Huyễn Thiên bí cảnh làm sao kết bạn cùng bọn Hắc Kỳ cho Tư Hàn nghe. “Đại ca, xem ra địa vị Hắc Kỳ ở Liên Minh Tán Tu không tầm thường, lúc trước hắn còn rất nhiệt tâm mà mời đệ gia nhập Liên Minh Tán Tu, bất quá khi đó đệ nghĩ rằng sẽ gia nhập phái Thiên Tông, cho nên đã từ chối.”
Tư Hàn gật đầu, suy tư nói: “Liên Minh Tán Tu tuy rằng trải rộng khắp đại lục Thương Vũ, nhưng lại hết sức phân tán, tất nhiên là muốn giao hảo cùng đại môn phái ở các nơi. Thiên Tông phái ở Tây Cảnh là môn phái đệ nhất, bọn Hắc Kỳ có quan hệ tốt với Thiên Tông phái thì có lợi mà vô hại, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, bọn hắn cũng không cần quá cẩn thận mà giúp một phen. Ta đoán, ba người Hắc Kỳ cũng muốn đi Thông Thiên Tháp, đến lúc đó nếu có phát sinh chuyện gì bất ngờ, cũng có thể thêm người bằng hữu hỗ trợ.”
Tư Lăng mỉm cười, hắn cũng nghĩ như vậy, cho nên lúc đó cũng không từ chối hảo ý của bọn Hắc Kỳ.
Nửa tháng sau, buổi đấu giá đúng hạn mà tới.
Buổi đấu giá tổ chức vào buổi tối nên trước khi hội hợp với bọn Hắc Kỳ, Tư Lăng đi tới Đa Bảo Các lấy mấy vật liệu trước. Sau khi trả số linh thạch còn lại, hai người đi về hướng thành tây, hội họp với ba người Hắc Kỳ ở một gian khách sạn.
Chợ đen tuy rằng gọi Chợ đen, những cũng không phải thật sự không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ là nghe nói chủ nhân Chợ đen là người thích làm gì thì làm, yêu thích khiêu chiến quy tắc thế gian, cho nên mới lấy cái tên như thế, làm người ta hiểu lầm thôi. Bọn họ hàng năm tổ chức đấu giá không có nơi cố định, thường thì sẽ thuê một cái sàn đấu giá ở trong thành dùng để làm hội trường. Lần này buổi đấu giá tổ chức ở Phòng đấu giá Lam Đồ của Tàng Ngọc Thành. Lúc chạng vạng, trước sàn đấu giá Lam Đồ đã tụ tập rất đông xe linh thú, các tu sĩ có thể thu được Hắc thiếp đều là thế lực ở khắp nơi, tất cả đều ngẩng đầu hiên ngang mà bước xuống từ xe linh thú.
Đều là kẻ có tiền!
Nhìn những ngọc bội treo trên eo đều là thượng phẩm pháp khí, trong lòng Tư Lăng yên lặng cảm thán như thế. Lại nhìn về bọn hắn, thế nhưng phải dựa vào người khác mới có thể kiếm được tiêu chuẩn đi vào, Tư Lăng không khỏi oan ức cho đại ca nhà mình.
Tư Lăng tinh tế quan sát, phát hiện bên cạnh sàn bán đấu giá còn có cái cửa nhỏ. Không giống với những tu sĩ đang xếp hàng ở cửa chờ đi vào hội trường, ở đó là mấy tu sĩ vẻ mặt căng ngạo ung dung đi vào từ cửa nhỏ, căn bản không cần phí thời gian xếp hàng như bọn hắn. Lại nhìn dáng dấp ân cần của tu sĩ thủ vệ, liền biết lai lịch bọn họ không tầm thường, cửa nhỏ này hẳn là lối đi cho khách quý.
Ngay khi Tư Lăng đánh giá những người kia, phát hiện một đám người đang được một vị tu sĩ Nguyên Anh dẫn đường đi vào cửa nhỏ, trong đó có hai người là sư huynh muội mà nửa tháng trước họ đã gặp. Có lẽ là phát hiện ánh mắt đánh giá của Tư Lăng, người sư muội kia nhìn sang; lúc phát hiện là Tư Lăng, mặt mày sáng rỡ, vừa mừng vừa sợ, lộ ra nụ cười xinh đẹp với hắn.
Tư Lăng nhanh chóng thu hồi tầm mắt, thấy rốt cục đến lượt bọn hắn đi vào, liền đi vào theo, không quay đầu lại.
Diện tích Sàn bán đấu giá vô cùng lớn, bởi tu sĩ Chợ đen mời tới đều người có thân phận, cho nên hội trường được thiết kế thành dạng ghế lô, không phải loại vị trí công cộng, nhằm bảo vệ riêng tư của khách hàng. Đây cũng là nguyên nhân mọi người yêu thích buổi đấu giá do Chợ đen tổ chức. Từ trên nhìn xuống, sàn bán đấu giá do đông đảo ghế lô lần lượt xếp thành một vòng tròn, sân khấu ở trung tâm.
Trên Hắc thiếp có ghi số ghế lô, Hắc Kỳ rất nhanh thì tìm tới ghế lô ghi trên thiếp mời. Sau khi mấy người họ tiến vào, liền nhìn thấy trong ghế lô có cái bàn trà, trên khay trà bày đặt linh trà, linh quả, các loại điểm tâm, vách đối diện ghế lô là một tấm thủy tinh trong suốt để cho bọn hắn có thể nhìn thấy sân khấu.
Càng lúc càng đông người tiến vào sân. Đến chừng mười phút trước khi buổi đấu giá bắt đầu, người
đến gần như đông đủ, trên sân khấu truyền đến tiếng chiêng trống.
“Các vị đạo hữu, hoan nghênh đi tới buổi đấu giá Chợ đen tổ chức ở Tàng Ngọc Thành, ta là chủ trì lần đấu giá này.” Một tu sĩ trung niên đứng ở trên sân khấu hướng về ghế lô ở bốn phương tám hướng mỉm cười, nhìn tu vi, thế nhưng là tu sĩ Nguyên Anh, có thể thấy được gốc gác Chợ đen hùng hậu cỡ nào. Mà tu sĩ Nguyên Anh này không chỉ là người bán đấu giá, cũng coi như là tu sĩ trấn giữ trong hội trường. Ở những nơi mà mọi người không nhìn tới, còn có vài vị tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, trừ phi là tu sĩ Hóa Thần, nếu không thì không ai dám cướp của hoặc là phá hoại buổi đấu giá này.
“Vị này chính là Nguyên Anh trưởng lão Khâu Viễn Sơn của Chợ đen, địa vị ở Chợ đen rất không tầm thường.” Hắc Kỳ bắt đầu giải thích cho bọn Tư Lăng một ít tin tức trong Chợ đen, cũng là tin tức có thể dễ dàng hỏi thăm được trong giới này.
Người bán đấu giá nói một chút về quy củ của buổi đấu giá, sau đó mới tuyên bố buổi đấu giá bắt đầu. Một nữ tu ăn mặc vô cùng xinh đẹp mỹ lệ nâng một cái khay lót vải đỏ đi ra, bên trên đặt vật phẩm muốn bán đấu giá.
Theo thông lệ của buổi đấu giá bình thường, đồ vật phía trước đều khá là phổ thông, vật phẩm then chốt thì cuối cùng mới xuất hiện, cho nên độ quan tâm của mọi người với vật phẩm phía trước cũng không cao, giá cả cùng phải chăng; càng gần đến mức cuối, kinh hỉ mới càng nhiều. Bất quá Chợ đen so với những trận bán đấu giá khác thì có vẻ cao cấp hơn, vật phẩm bán đấu giá đều là thứ tốt, luôn khiến người ta đổ xô tới, vì lẽ đó lúc bắt đầu đấu giá, người đấu giá vô cùng nhiều, giá cả nhảy đến con số khiến người khó có thể tưởng tượng.
Tư Lăng nhìn xem mà cứng lưỡi. Nếu không phải bọn hắn đào được linh mạch, hắn giờ vẫn còn là một người nghèo, căn bản không đủ sức tham gia đấu giá. Bất quá đồ vật phía trước tuy khá tốt, nhưng cũng không phải thứ mình cần, hắn không kiên nhẫn xem mọi người tranh cướp, bèn quay đầu hỏi dò Hắc Kỳ xem Băng Phách Thạch bán đấu giá ở vị trí thứ mấy.
“Ta nhớ hẳn là ở giữa. Băng Phách Thạch tuy rằng khó tìm, nhưng chỉ có tu sĩ biến dị băng linh căn cần sử dụng, cho nên người muốn không nhiều, cũng sẽ không có bao nhiêu người tham dự đấu giá, Tư đạo hữu không cần phải lo lắng.” Hắc Kỳ mỉm cười nói.
Tư Lăng gật đầu, yên tâm hơn nửa, bắt đầu quan sát buổi bán đấu giá, cũng nên tăng chút kiến thức chứ.
Lúc đấu giá đến vật phẩm thứ chín, trên sân khấu nữ tu nâng lên một bình thủy tinh chứa hai hạt linh chủng, vỏ ngoài màu đỏ rực như muốn nổi lửa, khiến cho người ta hoa mắt mê mẩn. Người bán đấu giá giới thiệu, hai hạt giống này là linh chủng tìm được ở Thiên Diễm Hỏa Sơn, đã được Giám định sư đánh giá, đây là hạt giống của linh thụ cao cấp, tuy rằng phán định không ra là linh thụ gì, nhưng trong hạt giống ẩn chứa hỏa linh lực vô cùng tinh khiết. Hai hạt linh chủng này định giá là 20 ngàn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không dưới một ngàn linh thạch.
“Tư công tử, nhanh mua nó đi, nhanh mua nó đi.” Tiểu Yêu Liên ở trong tay áo Tư Lăng lăn qua lăn lại mà kêu la.
Tư Lăng nghe người chung quanh báo giá, bởi vì không biết là hạt giống của linh thụ gì, cho nên ít tu sĩ đấu giá hơn trước, một số người chẳng qua chỉ là linh thạch quá nhiều, muốn mua đến xem là thứ gì thôi. Tư Lăng vừa quan sát vừa hỏi: “Chúng nó là linh chủng gì?”
Tiểu Yêu Liên có vẻ rất vui mừng, non nớt nói: “Là thứ tốt đó, chúng là hạt giống của Hỏa Diễm Thụ, trong Hỏa Diễm Quả ẩn chứa hỏa linh lực vô cùng tinh khiết, ăn một trái Hỏa Diễm Quả có thể bù đắp được linh lực Tư công tử đả tọa một tháng.”
Đúng là thứ tốt, có thể cấp tốc khôi phục linh lực, hơn nữa ăn nhiều cũng có thể tích lũy linh lực, trong lòng Tư Lăng mừng rỡ, lập tức quyết định mua lấy. Nhìn thấy giá đã tranh đến mười vạn, lập tức ra tay thêm vào một ngàn.
“101,000 linh thạch.”
“105,000 linh thạch.”
“110,000 linh thạch.”
“115,000 linh thạch.”
...
Đợi khi giá nâng lên tới 150,000 linh thạch, rốt cục chỉ còn sót lại ba người đấu giá, ngoại trừ Tư Lăng, hai người khác là một nam, một nữ.
“160,000 linh thạch.” Một giọng nam lười biếng kêu lên.
Tư Lăng nhìn tới, nhìn thấy chủ nhân của giọng nói là một nam tử mặc cẩm phục xanh ngọc ở ghế lố xéo phía đối diện, tướng mạo tuấn mỹ phi phàm, ung dung quý khí. Bầu bạn bên người hắn là hai nữ tu yêu mị, đang bóc vỏ nho cho hắn ăn, khắp nơi lộ ra một luồng khí tức ám muội phong lưu.
“170,000 linh thạch.” Một giọng nữ kêu lên, thanh âm trong trẻo du dương, vô cùng êm tai.
Tư Lăng vừa nhìn, không ngờ lại là nữ tu mấy lần thấy hắn thì mặt đỏ kia, làm hắn không khỏi cảm thấy quá trùng hợp.
“180,000 linh thạch.” Tư Lăng cũng tăng giá.
Nghe được tiếng nói của hắn, hai người kia đồng thời nhìn sang, nam tử mặc cẩm bào xanh ngọc nhìn thấy Tư Lăng, ánh mắt lóe lên, sau đó khẽ mỉm cười với hắn, nụ cười tràn ngập sức quyến rũ của nam nhân thành thục, làm cho người ta xúc động. Mà Hứa Phiên Nhiên phát hiện ra người tranh giá với mình là Tư Lăng, mặt lại đỏ lên, lại lộ ra nụ cười vui mừng. Kỷ Trường Ca ở bên cạnh có thể nhìn thấy nàng ta siết chặt nắm tay, đây là biểu hiện kích động, không khỏi mắt lộ trào phúng.
“200,000 linh thạch.” Cẩm bào nam tử một hơi bỏ thêm 20 ngàn.
Lúc này Hứa Phiên Nhiên không hé răng, mọi người thấy nàng đỏ mặt, có chút không hiểu, nhất thời đều nhìn phía ghế lô của Tư Lăng bên này, sau đó trong lòng liền hiểu rõ.
Tư Lăng không quản bọn họ nhìn mình thế nào, đồng thời tăng giá: “250,000 linh thạch.”
Chỉ là hai hạt giống linh chủng không biết loại gì, cái giá 250,000 linh thạch này thật quá cao. Mọi người đều nhìn Tư Lăng với ánh mắt không phải nhìn tên ngốc thì chính là nhìn tên phá gia chi tử, sau đó cũng đồng thời nhìn về phía cẩm bào nam tu, muốn xem lần này thêm giá bao nhiêu. Cẩm bào nam tử lại tùy ý nở nụ cười, ăn quả nho nữ tu đưa tới tận môi, ngậm miệng không nói, hiển nhiên là đã từ bỏ tranh giá.
Hai hạt linh chủng Hỏa Diễm Quả đã được Tư Lăng đấu giá thắng.