Sát khí trong không gian này quá tà ác, đối với tu sĩ ảnh hưởng rất lớn, Tư Lăng cảm giác được linh lực trong đan điền cũng có chút không ổn định, vội vàng thu lại thần thức, sau đó ra khỏi Phi Thiên Thuyền, rồi thu hồi nó lại.
Nơi này quá mức nguy hiểm, Phi Thiên Thuyền đã sinh ra linh thức nên khó có thể điều khiển, sợ đến lúc đó nó lại quậy phá lung tung mang đến nguy hiểm, Tư Lăng tạm thời quyết định không cần.
Tư Lăng dán tấm Ẩn Thân phù trên người mình, sau đó lại đánh giá trái tim to lớn này.
Kỳ thực trong lòng Tư Lăng là muốn hủy diệt nó. Nó quá nguy hiểm, nếu để nó lột sát thành Sát Ma, sẽ mang đến cho đại lục Thương Vũ nguy cơ không cách nào tưởng tượng nổi, sinh linh đồ thán là không tránh khỏi, đến lúc đó sợ là ngay cả nơi ẩn thân mình cũng không tìm được. Bất quá, giờ nó tuy rằng chỉ là trái tim, nhưng khí tức của nó quá mạnh mẽ, với tu vi hắn bây giờ là căn bản không có cách gì phá huỷ nó, làm không tốt còn có thể kinh động nó, đến lúc đó thì tới phiên hắn bị diệt.
Làm sao bây giờ?
Đang lúc suy tư, đột nhiên cảm giác được có thứ gì đó đang hướng về trung tâm thân cây, Tư Lăng nhanh chóng vọt vào trong góc, cẩn thận thu lại khí tức. Rất nhanh hắn liền nhìn thấy những hốc cây xung quanh trung tâm đi ra một nhóm hoạt tử nhân vẻ mặt cứng ngắc, mỗi hoạt tử nhân đều khiêng mấy thi thể Sát Thú. Hoạt tử nhân đi tới trận pháp phía dưới trái tim, sau đó quăng thi thể Sát Ma vào một mắt trận trong trận pháp, Tư Lăng đoán nơi đó chính là lối vào của những không gian luyện thi kia.
Hoạt tử nhân không có thần trí, hoàn toàn bị sát khí trong cơ thể điều động, giống như một con rối hình người. Bất quá so với con rối, động tác của bọn họ linh hoạt hơn nhiều. Tư Lăng quan sát một chút, liền phát hiện những hoạt tử nhân này hẳn là bị khống chế, chỉ không biết kẻ khống chế bọn họ là người của Ma tộc hay là một kẻ nào khác.
Chờ sau khi những hoạt tử nhân kia rời đi, Tiểu Yêu Liên truyền lời với Tư Lăng: "Tư công tử, kế tiếp làm sao bây giờ?" Trong thanh âm mang theo một loại hi vọng khẩn cầu mong sớm rời đi.
Tư Lăng liếc nhìn trái tim to lớn nọ, sau đó quyết đoán nói: "Còn một khoản thời gian nữa Sát Ma mới xuất thế, chúng ta đi ra ngoài xem tình huống trước đã." Nơi này sát khí ngút trời, lúc trái tim Sát Ma trưởng thành, chắc chắn sẽ phát sinh dị thường, Tư Lăng không tin những lão quái Hóa Thần trong đại lục Thương Vũ sẽ không phát hiện.
Nghe được quyết định của Tư Lăng, Tiểu Yêu Liên mừng muốn phát khóc. Nó là yêu thực thuần khiết, vô cùng không thích loại sát khí tà ác này, đối với bản thể của nó có ảnh hưởng. Mà ngược lại với Tiểu Yêu Liên, Trọng Thiên có vẻ lưu luyến không rời, nếu không phải biết bằng năng lực hiện tại của nó không phải đối thủ của trái tim này, có lẽ nó đã sớm phun một ngụm yêu hỏa qua để luyện hóa nó thành viên đại bổ cho mình.
Nhìn dáng vẻ của Trọng Thiên, Tư Lăng không khỏi có chút cứng đờ hỏi: "Ngươi sẽ không thật sự có ý đồ với nó chứ? Ngươi là yêu thú, nó là Sát Ma, nó vô dụng với ngươi, đúng không?"
Trọng Thiên lườm hắn một cái, lấy đuôi đập vào mặt Tư Lăng, cho rằng hắn là tên dân đen không có thường thức. Chờ nghe nó giải thích rằng sức mạnh Sát Ma bị luyện hóa xong sẽ trở thành viên đại bổ cho nó, Tư Lăng đã đờ đẫn. Suy cho cùng thì ai không thường thức chứ? Rõ ràng là sự tồn tại của nó quá quỷ dị, hắn không có thường thức ở chỗ nào chứ? Hắn chưa từng nghe ai nói yêu thú có thể thôn phệ ma hạch của ma thú để thăng cấp. Bình thường ma thú và yêu thú không phải đều là nước sông không phạm nước giếng, mỗi người tự tu luyện lấy sao? Hơn nữa loại sức mạnh cực kỳ tà ác này căn bản là không phải là thứ mà tu sĩ và yêu thú có thể chịu đựng mà? Thông thường chỉ cần nhìn thấy thì sẽ lập tức tiêu diệt nha.
Cho nên nói, kỳ thực giống loài của Trọng Thiên chính là sống lạnh gì cũng không kiêng[1]?
[1]Ý là thứ gì cũng ăn hết, không lo đồ còn sống hay đồ nguội lạnh.
Lúc rời đi, Trọng Thiên thừa dịp Tư Lăng không chú ý, lặng lẽ phóng ra một tia yêu hỏa đến gần trái tim Sát Ma. Tia yêu hỏa màu đỏ tím này vô cùng không nổi bật, tựa như tơ nhện bắt đầu chui vào trong mạch máu của trái tim...
*********
Cây cổ thụ này rất to lớn, hốc cây mở rộng mọi hướng, hơn nữa có rất nhiều Hoạt tử nhân. Bọn chúng vội vội vàng vàng, chỉ có một mục đích, chính là vận chuyển thi thể Sát Thú bị giết chết đến trung tâm thân cây để trở thành chất dinh dưỡng cho trái tim Sát Ma. Tư Lăng luôn cẩn thận mà tránh né bọn chúng, tạm thời cũng không muốn đối đầu với bọn Hoạt tử nhân này.
Không biết đi bao lâu, Tư Lăng cảm giác rõ ràng rằng bọn hắn đã đi lên phía trên, rất nhanh liền thăm dò rõ ràng địa hình nơi này. Trái tim Sát Ma ở vị trí trung tâm nhất của thân đại thụ này, mà thân cây này có địa thế chia làm năm tầng, mình hiện đang đứng ở vị trí trung tâm tầng thứ năm.
Tốn ba ngày Tư Lăng mới đi tới tầng thứ ba. Nơi này rõ ràng giảm bớt rất nhiều Hoạt tử nhân, mà Tư Lăng còn đụng tới một vài nhân tu đang dè dặt cẩn thận đi lại.
Ba nam hai nữ, đều mặc đạo bào màu xanh, bên trên vẽ ký hiệu đồ đằng[2] của một môn phái. Tư Lăng nhớ tới loại đồ đằng này là phục sức của đệ tử trong Huyễn Tây Đảo ở các đảo Nam Hải.
[2]图腾 Đồ đằng/vật tổ, tô - tem (totem): Ở đây hẳn là ý ký hiệu cỗ xưa, biểu tượng thiêng liêng biểu thị cho một môn phái.
Tư Lăng trốn ở một bên, nhìn bọn họ cẩn thận từng li từng tí mà tiến lên, sau đó một cô nữ tu không cẩn thận phát ra tiếng động, khiến một Hoạt tử nhân cách đó không xa chú ý, sau đó không chút lưu tình mà bắt đầu công kích.
"Tiểu sư muội cẩn thận!"
Tuy rằng bọn họ rất nhanh liền giết chết tên Hoạt tử nhân kia, nhưng âm thanh đánh nhau cũng kéo tới càng nhiều hoạt tử nhân. Nhìn đám Hoạt tử nhân đang nhào về phía bọn họ, mấy tu sĩ sắc mặt đều cực kỳ khó coi, rối rít bắt đầu chạy về phía trước, tựa hồ không muốn đối đầu với đám hoạt tử nhân này.
Một nam tu dáng dấp anh tuấn mắng một tiếng, căm hận nói: "Đám hoạt tử nhân này cảm giác mà nhạy thế không biết? Rõ ràng cũng không có thần trí."
"Cẩn thận, đừng để bị bọn chúng cào bị thương, sẽ bị sát khí ăn mòn."
Một tu sĩ khác trên mặt mang theo bi thương, nói: "Bọn hắn cũng thật đáng thương, vốn là người bình thường tốt đẹp, lại bị sát khí ăn mòn nguyên thần, chỉ còn sót lại một cái xác, cả luân hồi cũng không được phép nữa. Những đệ tử mất tích ở Sát Hải trong môn phái chúng ta sợ cũng đã thành hoạt tử nhân như vậy ..."
Nghe vậy không còn ai nói chuyện nữa.
Đang quan sát ở bên cạnh, Tư Lăng có chút đăm chiêu, mãi đến lúc những tu sĩ kia đều chạy xa, Tư Lăng mới cẩn thận mà đi tới, vừa đi vừa suy tư. Xem ra tu sĩ Nam Hải đã
phát hiện khác thường, cho nên mới phải phái những tu sĩ này tới đây kiểm tra. Không biết bọn hắn đã phát hiện trái tim Sát Ma hay chưa.
Đi không được bao lâu, lại nghe được âm thanh chiến đấu, chờ khi nhìn thấy đám người kia, Tư Lăng giật mình kinh hãi.
Lại là Tô Hồng Phi và Liễu Thành Phong, còn có ba tu sĩ không quen biết.
Ánh mắt Tư Lăng lướt qua, sau đó dừng lại ở trên người Liễu Thành Phong và Tô Hồng Phi. Liễu Thành Phong lúc này mặt mày hưng phấn, giơ một thanh trọng kiếm màu đen, chiến đấu hăng say, cả người hừng hực sát khí. Sức chiến đấu của Tô Hồng Phi cũng không tầm thường, nắm đấm bao bọc một loại sức mạnh khổng lồ đánh tới, Hoạt tử nhân lập tức bị đánh nát nửa người. Cố tình một cô cái bạo lực như vậy lại là một người tướng mạo khí chất dịu dàng, nhìn thực sự là quá không hợp.
"Tư công tử, cô nương kia rất... Rất dũng mãnh." Tiểu Yêu Liên yếu ớt phát biểu ý kiến của mình, hiển nhiên tam quan đã bị tàn phá.
Tư Lăng nhìn trời, truyền âm nói với nó: "Cho nên sau này ngươi có gặp cô ấy thì phải hết sức cẩn thận." Cũng không phải tất cả con gái đều là ôn thuần đáng yêu.
Tiểu Yêu Liên lập tức lên tiếng, nó tuyệt đối sẽ cẩn thận.
Tuy rằng ở đây gặp phải bọn Liễu Thành Phong thật bất ngờ, nhưng Tư Lăng mới từ không gian luyện thi đi ra, tình huống bên ngoài không hiểu rõ lắm, lúc này cũng không muốn gặp lại bọn Liễu Thành Phong, bèn dự định rời khỏi đây trước.
Lúc một người một yêu truyền âm quyết định rời xa chỗ thị phi này, đột nhiên đại gia Trọng Thiên không an phận mà nhảy ra, tốc độ quá nhanh khiến Tư Lăng căn bản không phản ứng kịp. Nó một mình đâm thẳng vào đám Hoạt tử nhân, một vuốt liền cào chết một tên Hoạt tử nhân, vô cùng hung mãnh. Có sự gia nhập của nó, những tu sĩ kia giảm bớt áp lực, cũng sinh mấy phần cảm kích đối với yêu thú đột nhiên xuất hiện này.
Tư Lăng trên người dán Ẩn Thân phù lục phẩm, chỉ cần cẩn thận một chút, Hoạt tử nhân căn bản sẽ không phát hiện ra hắn, mà đám Tô Hồng Phi càng không thể phát hiện được. Lúc đang chuẩn bị không thèm để ý tới Trọng Thiên mà trực tiếp rời đi thì lại bị Liễu Thành Phong và Tô Hồng Phi phát hiện, buộc hắn phải dừng bước.
"Ôi, này không phải yêu thú nhà Tư tiểu đệ sao? Tại sao lại ở chỗ này? Lẽ nào Tư tiểu đệ cũng ở gần đây?"
Tô Hồng Phi nhàn nhạt mà liếc nhìn sang chỗ hắn đang ẩn thân, ánh mắt lành lạnh kia làm trong lòng Tư Lăng trầm xuống. Nàng ta có thể cảm giác được sự tồn tại của hắn, giống như lúc trước khi Yêu Liên xuất thế, khi đối phó với tu sĩ Điệp Diện ở chỗ hang núi nọ, Tô Hồng Phi cũng là dễ dàng nhìn thấu ẩn thân của hắn như thế. Tại sao?
Nghĩ thế, Tư Lăng cũng thu hồi Ẩn Thân phù, sau đó làm ra vẻ mới vừa đi tới, thấy hoạt tử nhân còn rất nhiều, không nói hai lời liền tiến lên hỗ trợ.
Có Tư Lăng hỗ trợ, hoạt tử nhân ở đây rất nhanh liền bị giết sạch, sợ trận chiến này lại kéo tới càng nhiều Hoạt tử nhân, mấy người vội vội vàng vàng ly khai.
Chờ đến một chỗ an toàn, mọi người mới dừng lại nghỉ ngơi, Liễu Thành Phong cũng cảm thấy có chút hứng thú hỏi: "Tư tiểu đệ, cậu cũng bị bảo quang[3] trên đảo này hấp dẫn đến sao? Ta đến Sát Hải hơn ba năm, vậy mà chưa lần nào gặp được cậu cả."
[3]*Quần sáng của bảo vật.
Mười năm trôi qua, Liễu Thành Phong từ một thiếu niên như ánh mặt trời trở thành chàng thanh niên tuấn lãng (tuấn tú sáng sủa), nhưng vẫn là một thanh niên cởi mở đơn thuần, nụ cười sạch sẽ như ánh mặt trời, làm cho người ta chán ghét không nổi.
Tư Lăng nhàn nhạt cười, không chút biến sắc mà nói: "Đúng đấy, không nghĩ tới lại gặp cậu ở chỗ này." Trong lòng đồng thời phân tích lời nói của Liễu Thành Phong, hiểu được cây đại thụ nọ sinh trưởng ở trên đảo này, hơn nữa khí tức toả ra lúc trái tim Sát Ma trưởng thành đã bị người ta biến thành bảo quang dị bảo xuất thế để che giấu.
Xem ra tất cả những thứ này là có người cố ý hành động.
Hai người trò chuyện mấy câu, Liễu Thành Phong bèn giới thiệu Tư Lăng cho ba tu sĩ này nhận thức. Bọn họ là tu sĩ Lưu Tiên Đảo ở Nam Hải, Đảo chủ Lưu Tiên Đảo có quan hệ sâu xa với Thiên Tông phái, cho nên lần này mới cùng nhau hành động. Ba tu sĩ này đều là Trúc Cơ hậu kỳ, xem ra hẳn cũng là người trẻ tài ba trên Huyễn Tây Đảo. Sau khi giới thiệu lẫn nhau, đều không keo kiệt mà cho Tư Lăng một nụ cười thân thiện, có lẽ là do lúc trước Trọng Thiên xuất hiện đã giúp bọn hắn một tay, làm bọn hắn sinh lòng cảm kích, lưu lại ấn tượng tốt.
Tư Lăng mặt không hề cảm xúc mà tiếp nhận, trong thâm tâm lại nói, Trọng Thiên sao có thể làm việc tốt được chứ, nhất định là muốn làm chuyện gì đó mới đi giúp bọn họ.
Tiếp đó Liễu Thành Phong lại nhân cơ hội nói tới tình hình của Vô Phương Đảo này, cười nhạo nói: "Hiện tại toàn bộ tu sĩ Nam Hải đều vội vàng tới nơi này, mục đích chính là vì dị bảo sắp xuất thế. Nhưng ta lại cảm thấy sự tình khác thường, dù là dị bảo cũng không thể sinh ra ở nơi nồng nặc sát khí này. Hơn nữa nơi này thực sự là quỷ dị vô cùng, trong lòng ta luôn có dự cảm không tốt..."
Tư Lăng phụ họa nói: "Ừ, ta cũng cảm thấy nơi này có gì đó quái lạ, đặc biệt những Hoạt tử nhân kia, rõ ràng là bị sát khí ăn mòn thần trí, đã biến thành con rối." Nói xong, Tư Lăng thản nhiên mà nhìn người ở chỗ này một chút, đã thấy sắc mặt Tô Hồng Phi bình tĩnh, tựa hồ không hề thấy quái lạ, mà mấy người còn lại đều lộ ra thần sắc suy tư.
"Chúng ta chuyến này là muốn đến trung tâm đại thụ để thăm dò tình hình, Tư tiểu đệ, nếu không cậu cùng đi với chúng ta được chứ?" Liễu Thành Phong mời mọc. Sức chiến đấu của Tư Lăng không tầm thường, có hắn đi cùng cũng coi như là thêm người trợ lực.
Tư Lăng do dự do dự một chút, liền đáp ứng.