Sau khi hoàn thành công tác thông báo tuyển dụng công nhân, nhà máy cũng rất nhanh chóng bắt đầu di dời nơi sản xuất.
Tân nhà xưởng là kiểu gia đình, quy mô cùng thiết trí không gian nhà xưởng hoàn toàn là dựa theo ý tưởng của Trương Ninh mà thiết kế, cho nên lợi dụng hết tất cả để hoàn thiện, trên cơ bản không có không gian trống.
Hơn nữa bên trong phòng nghỉ cùng nhà ăn đều đã có.
Phía sau nhà xưởng là ký túc xá cũng ở đang xây dựng.
Những chuyện lớn nhất đều đã xong xuôi, Trương Ninh cũng không quá vội vàng nữa, giữa trưa thấy Tống Xuân Lan lại đây đưa cơm, cười nói: “Xuân Lan, lần này ta đã bận rộn xong rồi, về sau không cần tới đưa ta cơm nữa.” Hiện tại trời lạnh, nàng cũng không muốn để cô em chồng vì đưa cơm cho nàng cả ngày đạp xe đạp đi qua lại ở hai nơi.
“Không có việc gì tẩu tử.” Tống Xuân Lan đột nhiên khẩn trương nói: “Lò gạch bên kia gần đây cũng chưa có mối làm ăn gì, ta tới một chuyến cũng rất tiện, lái xe có hai mươi phút cũng không trì hoãn việc gì.”
Trương Ninh đem bát cơm lấy ra, vừa ăn cơm, vừa nói: “Dù không trì hoãn, hôm nay cũng lạnh.
Ngươi lái xe dễ dàng bị đông lạnh, ta giữa trưa về nhà một chuyến cũng không có gì, hơn nữa hiện tại nhà ăn sắp sửa là có thể khởi công, đến lúc đó ta liền ở nhà ăn ăn.”
Nghe Trương Ninh vừa nói như vậy, Tống Xuân Lan trên mặt có chút mất mát.
Nàng nhéo nhéo ngón tay, cúi đầu nói: “Vậy được rồi.”
Trương Ninh chính ăn cơm, thấy nàng như vậy, đoán được vài phần tâm tư.
Nàng nói: “Xuân Lan, ngươi cùng cái người Cao Lỗi kia, thật sự không gì?”
Tống Xuân Lan nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên, trên mặt đỏ rực, nhìn chính là có bộ dáng tâm tư.
“Chúng ta thật sự không gì.”
Trương Ninh thấy thế, cười nói: “Chúng ta đều là nữ nhân, ngươi trong lòng có chuyện liền cùng ta nói, ta cũng sẽ không nói cho cha nương.
Chỉ là ngươi phải nghe ta, đừng cùng hắn đơn độc lui tới.
Cho dù như thế nào, cũng phải sau khi gặp mặt người lớn mới nói tiếp được.”
Nàng không nghĩ cô em chồng nhất thời xúc động, vượt qua ranh giới kia, đến lúc đó liền phải gả cho Cao Lỗi, về sau cũng bị người dèm pha.
“Tẩu tử, thật không có gì.” Tống Xuân Lan cau mày, không vui nói: “Người ta đối với ta không làm những chuyện đó.”
Hóa ra cô em chồng đây là yêu đơn phương.
Trương Ninh nở nụ cười, “Xuân Lan, chuyện tình cảm, ta không nói có kinh nghiệm gì.
Tuy nhiên, nếu người ta một chút manh mối đều không có, ta liền không thể dựa vào quá thân cận, bằng không ngươi sẽ quá mệt mỏi.”
Tống Xuân Lan nhấp miệng cúi đầu, hiển nhiên không nghe lọt tai.
Nữ nhân trong thời gian yêu không có cách nào nghe được lời người khác khuyên.
Trương Ninh trước kia chưa từng yêu, cho nên không có loại cảm giác này, hiện tại tuy rằng yêu, nhưng đã qua cái loại xúc động này rồi, cho nên đối với tâm tình hiện tại của Tống Xuân Lan cũng không phải rất rõ ràng.
Tuy nhiên trước kia nàng cũng gặp qua không ít tiểu cô nương vì yêu mà xúc động.
Xa không nói, liền nói Chu Tuệ kia, không phải cả chuyện chạy trốn cũng làm ra được sao?
Trương Ninh nghĩ chuyện cô em chồng này yêu đơn phương, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Cô em chồng ngày thường đối với nàng không tồi, lại là thân muội muội duy nhất của Tống Kiến Quốc, nàng làm tẩu tử, cũng muốn nàng sống tốt.
Chính là nếu Cao Lỗi không thích hợp với Xuân Lan, việc này liền khó làm.
Trương Ninh cơm nước xong, Tống Xuân Lan yên lặng thu thập chén đũa đặt vào trong rổ, sau đó rầu rĩ không vui rời đi.
Trương Ninh trong lòng thở dài, nghĩ cần phải tìm một cơ hội nhìn xem Cao Lỗi rốt cuộc là người như thế nào, có phải thật sự đối với cô em chồng không có hứng thú hay không, hay là giống như Tống Kiến Quốc là cái hũ nút.
Bên này Tống Xuân Lan vừa ra cửa, vừa lúc gặp Cao Lỗi từ bên ngoài trở về, trên mặt hắn mang theo ý cười, nhìn bộ dáng cực kì vui vẻ.
Tống Xuân Lan thấy hắn, trong lòng tức khắc vui vẻ, lại có vài phần khẩn trương.
Thấy Cao Lỗi trực tiếp đi qua, nàng nhanh chóng nói: “Cao Lỗi.”
Cao Lỗi đang nghĩ ngợi tới chuyện vừa rồi, trong lòng vui sướng, nghe tiếng la Tống Xuân Lan, hắn theo bản năng quay đầu lại.
Thấy Tống Xuân Lan, trên mặt hắn còn mang theo ý cười sung sướng, làm sự văn nhã trên mặt hắn càng thêm đẹp vài phần.
Hắn cười nói: “Xuân Lan, ngươi tới rồi.”
Tống Xuân Lan mặt càng đỏ hơn, cứng đờ gật đầu một cái, miễn cưỡng cười nói: “Ta đưa cơm cho tẩu tử ta, ngươi thì sao, giữa trưa ăn ở đâu, ta mới vừa cho ngươi bàn làm việc thượng thả cơm.”
Nàng hiện tại mỗi lần tới, đều là mang hai phần cơm, Cao Lỗi cùng tẩu tử nàng mỗi người một phần.
Ngày thường thời điểm ăn cơm, hai người còn có thể trò chuyện một lát, hôm nay lại không gặp được người.
Cao Lỗi nghe vậy, cười nói: “Về sau ngươi đừng đưa cho ta, mỗi lần ngươi đưa cơm, lòng ta rất ngượng ngùng, người ta nhìn cũng không được tốt.
Hiện tại trấn trên không phải mở một tiệm ăn sao, bên trong cái gì đều có, giá cũng không đắt.
Ta hôm nay đi ăn một chuyến, cảm giác khá tốt.
Về sau liền ở bên kia ăn.”
Nghe Cao Lỗi nói về sau không cần đưa cơm, Tống Xuân Lan trong lòng mất mát, nàng cắn cắn môi, gật đầu cười nói: “Vậy được rồi, ta về sau liền không tiễn.”
Nàng còn muốn cùng Cao Lỗi nhiều lời trong chốc lát, tiếng chuông đi làm nhà máy bên này liền vang lên.
Cao Lỗi nhanh chóng nói: “Xuân Lan, ta phải đi làm, lần sau có cơ hội lại nói.” Nói xong liền vội vội vàng vàng đi rồi.
Nhìn bóng dáng Cao Lỗi, Tống Xuân Lan cúi đầu thở dài.
Mắt nhìn tới gần ăn tết, việc buôn bán của nhà máy Trương Ninh cũng càng thêm tốt, rất nhiều hàng hóa