“Không thể đi tùy quân!” Trương Lão Tam mặt đầy vẻ mặt phẫn nộ nhìn Trương Ninh.
Lý Tế Hồng cũng mặt đầy sốt ruột, “Ninh Ninh a, sao lại đi tùy quân, ở nhà không phải khá tốt sao, đừng đi bên kia.”
Trương Ninh cùng Tống Kiến Quốc nhìn hai lão phản đối như vậy, sắc mặt đều không tốt.
Tống Kiến Quốc miễn cưỡng cười nói: “Cấp bậc hiện tại của ta, có thể để Ninh Ninh tùy quân, đến lúc đó ở gần, cũng tiện chiếu cố.”
“Ngươi không phải nên chuyển nghề sao, muốn cho Ninh Ninh đi tùy quân? Tống Kiến Quốc, ngươi có cái tâm tư này, không muốn quan tâm nhà của chúng ta cứ việc nói thẳng, không đáng để Ninh Ninh đi theo ngươi tùy quân!”
Trương Lão Tam nói, kích động nước miếng phun như mưa.
“Được!” Trương Ninh tức giận đứng lên.
Hôm nay nàng lại đây, vốn dĩ cũng là vì muốn cùng nhà nương đẻ nói một tiếng, lại muốn để Kiến Quốc cho bọn hắn nhìn xem, hiện tại thì hay rồi, vẫn là tính xấu không đổi.
Trong lòng nàng sớm nên biết đến, không thể mềm lòng, bằng không phải đi lên con đường đời trước.
Nàng khẽ cắn môi, lôi kéo cánh tay Tống Kiến Quốc, “Kiến Quốc, chúng ta trở về.”
Tống Kiến Quốc đứng lên, trấn an nàng: “Tới cũng tới rồi, đừng đi như vậy.” Tống Kiến Quốc trong lòng cũng không quá thoải mái, nhưng cũng biết không thể lúc này cùng cha vợ cãi nhau, bằng không quan hệ tức phụ hắn cùng nhà nương đẻ liền càng không xong.
Trương Ninh tức giận, dùng sức lôi kéo hắn cánh tay, “Trở về, ta không muốn ở đây.”
“Ninh Ninh, ngươi đừng vội a, như thế nào đều đến ăn cơm rồi hãy đi.” Lý Tế Hồng nhanh chóng ngăn đón nàng, lại khuyên nhủ: “Ta và cha ngươi đây cũng là vì ngươi tốt, tùy quân vất vả, ngươi chịu không nổi.”
Nhìn vẻ mặt này của nương nàng đều là một bộ dạng vì tốt cho nàng, Trương Ninh tức giận nở nụ cười, “Vất vả? Dù có vất vả, có thể so sánh với thời điểm lúc trước ở nhà vất vả sao?”
“Thật là phiên thiên, cho rằng kết hôn, ta liền không thể giáo huấn ngươi đúng không.” Trương Lão Tam đứng lên, tùy tay liền túm lấy cái chổi bên cạnh muốn đánh Trương Ninh.
Tống Kiến Quốc nhìn, duỗi tay liền đoạt lấy, đem Trương Ninh bảo hộ ở phía sau.
Trên mặt hắn cũng bình tĩnh không được, đen mặt nhìn người Trương gia.
Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, phụ thân mới nói mấy câu liền đối với khuê nữ chính mình động thủ.
Tống Kiến Quốc nghĩ trước kia hắn phụ chính tức là trôi qua như vậy, tức khắc trong lòng vừa tức, vừa đau lòng.
Tay trái gắt gao nắm cánh tay Trương Ninh, tay phải phòng bị Trương Lão Tam lại động thủ.
Trương Lão Tam thấy hắn như vậy, cực kì tức giận, “Tốt a, ngươi đây là muốn đối với ta động thủ đúng không.”
Trương An từ trong phòng chạy ra, thấy tình trạng này, đang muốn tiến lên hỗ trợ, đã bị Tống Hồng Mai lôi kéo.
“Ngươi ngốc sao, người ta là bộ đội, ngươi đi chỉ có bị đánh a.
Hắn không dám đánh cha.”
Hiện tại Tống Hồng Mai không nghĩ sẽ đắc tội cô em chồng biết kiếm tiền.
Nàng trong lòng lại hận cha nương chồng làm hỏng chuyện tốt của nàng, vốn dĩ chuẩn bị thừa dịp lần này ăn cơm, đem quan hệ tốt một chút, lại cùng nàng nói việc đi xưởng thực phẩm trấn trên làm việc đó, hiện tại lại thất bại.
Bên này Trương Ninh đã nhẫn không thể nhịn, lôi kéo Tống Kiến Quốc nói: “Trở về đi, Tết nhất, ta không muốn làm ầm ĩ.”
Tống Kiến Quốc cũng không ngăn cản nàng, đối với Trương Lão Tam cùng Lý Tế Hồng nói: “Cha nương, chúng ta đi về trước.” Nói xong liền lôi kéo Trương Ninh đi ra ngoài.
“Ninh Ninh, ngươi đừng đi a.”
Lý Tế Hồng đuổi theo chạy tới, còn chưa đuổi tới, liền thấy Trương Ninh cùng Tống Kiến Quốc ngồi xe đạp đi rồi.
Nàng cực kì gấp gáp, nhanh chóng quay đầu lại nhìn Trương Lão Tam, “Làm sao a, nàng nếu thật sự đi tùy quân, chúng ta nên làm sao a?”
Trương Lão Tam cũng là mặt đầy thanh hắc, “Thành phố B lớn như vậy, ai biết có thể gặp phải hay không?!”
Tống Hồng Mai lôi kéo Trương An vào trong phòng bếp, trộm hỏi: “Ngươi nói một chút cha nương đây là sao, vốn dĩ chuyện đang tốt đẹp, sao lại không khống chế được chính mình đây, nếu đem quan hệ cùng Trương Ninh tốt lên, chỗ tốt còn có thể thiếu sao?”
“Chuyện của cha nương ngươi đừng hỏi, hắn nếu nghe được, lại muốn phát hỏa.”
“Hừ, ta chính là chỉ không rõ, ta còn có thể giả vờ, bọn họ trực tiếp giả vờ cũng không được.”
Trương An không cho là đúng nói: “Giả vờ cái gì, nhà ta nuôi nàng nhiều năm như vậy, nàng vì nhà ta cái gì cũng chưa làm.”
Tống Hồng Mai trước kia cũng thấy chỉ cần cha nương chồng cùng nam nhân chính mình đều nghĩ như vậy, cô em chồng chỉ có thể nhận mệnh, hiện tại nàng nhưng không suy nghĩ như vậy.
Hiện tại có cả nhà Tống Kiến Quốc chống lại nhà mình bênh vực Trương Ninh, dù có nhờ cán bộ trong trấn cùng quê nhà giúp đỡ, bọn họ cũng không có cách nào náo loạn, cô em chồng cùng lắm thì không trở về nhà là được, còn bọn họ nhưng cái chỗ tốt gì đều không vớt được.
Nghĩ lần này cô em chồng lại cùng trong nhà nháo, hơn nữa lập tức liền phải đi tùy quân, nàng muốn tạo quan hệ tốt, cũng không có cơ hội, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhà máy kia ở nơi đó kiếm tiền, nàng một chút chỗ tốt đều không vớt được.
Trương Ninh cùng Tống Kiến Quốc một lần cũng chưa quay đầu lại.
Trương Ninh ngồi ở trên ghế sau không nói lời nào, chỉ dựa vào lưng Tống Kiến Quốc, nhìn chính mình cách Trương gia thôn càng ngày càng xa, trong lòng áp lực mới chậm rãi lui đi ra ngoài.
Tống Kiến Quốc ở phía trước lái xe cũng không dễ chịu.
Hắn biết tức phụ chính mình không vui vẻ, cũng biết nàng là vì sao khó chịu, nhưng hắn lại không có biện pháp an ủi nàng.
Nói cha vợ không phải, hắn làm không được.
Nhưng nói tức phụ chính mình sai rồi, lại tuyệt đối không phải.
Cho nên chỉ có thể buồn đầu vẫn luôn dẫm lên xe hướng trong nhà đi.
Hai người vừa đến trong nhà, Trương Ninh liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Tống mẫu cùng Tống Xuân Lan đang ở trong phòng bếp nấu cơm, nhìn hai người nhanh như vậy liền đã trở lại, nhanh chóng chạy ra.
Còn chưa nói lời nào, Trương Ninh liền vào phòng.
Nàng đối với Tống Kiến Quốc đang ở một bên đặt xe đạp nói: “Kiến Quốc, sao, không phải muốn ăn cơm trưa sao, sao nhanh như vậy đã trở lại?”
“Không có việc gì, Ninh Ninh không thoải mái, trở về nghỉ ngơi một chút.” Tống Kiến Quốc cũng không nghĩ đem chuyện nói cho cha nương.
Việc này đối với tức phụ hắn mà nói, cũng không có gì vẻ vang, nói ra cũng không được tốt.
Hắn tuy rằng nói như vậy, nhưng Tống mẫu cũng đoán được chút manh mối.
Trước đây thời điểm hai vợ chồng nói muốn đi Trương gia, nàng liền lo lắng nháo đến khó xử, lúc này thật đúng là bị nàng đoán trúng.
Nàng trong lòng cũng không dễ chịu, vì để người nhà họ Trương không làm ầm ĩ, nàng còn chuẩn bị nhiều đồ vật như vậy đâu, thật là lãng phí.
Sớm biết rằng với cái tính tình này, chỉ cần cắt hai cân thịt là được.
Nàng cũng biết việc này không tốt, chính mình trong lòng hiểu rõ là được, lại chui vào phòng bếp đi nấu cơm.
Tống Kiến Quốc vào trong phòng, nhìn Trương Ninh đã đắp chăn nằm trên giường, hắn đi qua đi đem chăn mở ra, liền nhìn nàng đang lau nước mắt.
“Tức phụ, không khóc.” Tống Kiến Quốc trong lòng không dễ chịu, cầm lấy khăn lông bên cạnh gối đầu lau nước mắt cho nàng.
Lại bò qua đi ôm nàng.
“Kiến Quốc, ngươi nói bọn họ sao không thích ta, ta rốt cuộc nơi chỗ nào không tốt, bọn họ sao không thích ta a……” Trương Ninh ôm Tống Kiến Quốc khóc lên, nước mắt theo cổ chảy xuống tới làn da trước ngực Tống Kiến Quốc.
Nàng suy nghĩ hai đời, cũng chưa nghĩ thông suốt, vì sao huyết mạch chí thân thân nhân, muốn đối với nàng như vậy.
Tống Kiến Quốc cũng nói không nên lời là vì nguyên nhân gì, chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ phần lưng nàng.
Trấn an nói: “Không có việc gì không có việc gì, về sau chúng ta thương ngươi là được.
Cha nương ta đều rất quý người đó.”
Trương Ninh nghe xong khóc lợi hại hơn, gắt gao ôm hắn không tiếng động khóc.
Tuy nhiên đã trải qua hai đời, Trương Ninh tuy rằng khó chịu, nhưng khôi phục cũng mau, ngày hôm sau tinh thần lại khôi phục.
Tống mẫu cùng Tống lão đầu thấy tinh thần nàng như vậy, cũng đều yên tâm.
Bọn họ thật đúng là lo lắng con dâu vì việc này tức giận bị bệnh, Tết nhất, thật đúng là không đáng giá.
Bởi vì muốn tùy quân, Trương Ninh cũng bắt đầu chuẩn bị.
Nên thu thập quần áa cũng đã chuẩn bị xong.
Còn có đồ vật thời điểm tùy quân phải dùng, có thể mang cũng đều mang.
Thời gian thu thập đồ vật như vậy, đều dùng mấy vài ngày.
“Trương Ninh muốn đi tùy quân?!”
Chu Tuệ bên này nghe được Chu gia đại tẩu Thiệu Tiểu Hồng nói tin tức, tức khắc sắc mặt đại biến.
(editor: Thấy Chu Tuệ là thấy drama -.- )
Thiệu Tiểu Hồng vốn là cùng nam nhân nàng nói đến chuyện ở nhà máy, thuận miệng nhắc tới chuyện Trương Ninh muốn đi tùy quân, không nghĩ tới đã bị cô em chồng chính mình nghe được, tức khắc trong lòng liền hoảng.
Chu Tuệ không phát hiện nàng mặt lạnh đi, ngược lại lôi kéo nàng nói: “Tẩu tử, ngươi cùng ta hỏi thăm xme, Trương Ninh thật sự muốn đi tùy quân sao, là thật vậy chăng?”
Chu Tuệ trên mặt kinh hoảng luống cuống.
Nếu Trương Ninh thật sự đi tùy quân, về sau nàng cùng Tống Kiến Quốc thật sự không có cơ hội.
Hơn nữa đến lúc đó Trương Ninh mang thai, Tống Kiến Quốc là loại người có trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không buông tay.
Không thể để Trương Ninh đi tùy quân, nhất định không thể.
Nhìn Chu Tuệ trong mắt điên cuồng, Thiệu Tiểu Hồng rùng mình một cái, đem tay nàng đẩy ra, “Người ta tùy quân liên quan gì đến ngươi a, ta cũng nói cho ngươi biết, ngươi đừng đi nháo.
Nàng còn không biết ta là tẩu tử ngươi đâu, bằng không công việc này của ta khẳng định không thành công.” Nàng thật vất vả mới vào nhà máy, ngày thường mặt Chu Tuệ cũng không dám thấy, có thể trốn liền trốn, thật vất vả ở lại kiếm tiền, nếu để cô em chồng đi nháo, nàng bị người phát hiện, công việc không phải ném đi sao?
Chu Cường thấy nàng đối với muội muội chính mình có thái độ này, trên mặt suy sụp, “Công việc kia của ngươi không làm thì bỏ đi, vừa lúc đi trấn trên giúp Tuệ Tuệ, buôn bán của nàng cũng không ít người.”
“Dựa vào cái gì a, ta lại không phải đến Chu gia các ngươi làm trâu làm ngựa, tại sao phải giúp đỡ nàng?”
“Thiệu Tiểu Hồng, ngươ không nói lý, lúc trước nếu không phải nhà các ngươi muốn nhiều tiền lễ hỏi như vậy, Tuệ Tuệ có thể gả cho Tống gia sao, chịu nhiều ủy khuất như vậy?”
Thiệu Tiểu Hồng nghe hắn lại nhắc tới việc này, trong lòng cũng không vui vẻ, mặt đầy cả giận nói: “Những cái tiền lễ hỏi đó, nhà của chúng ta là bắt được ngươi đưa đến sao? Nhà ngươi chính mình phải cho, còn trách nhà chúng ta muốn nhiều.
Muội muội ngươi không phải làm theo cầm sính lễ của người ta sao, sau đó liền cùng người chạy trốn?”
Chu Tuệ nghe được lời này, tức khắc mặt trắng bệch, thân mình lay động lên.
Chu Cường nhìn thấy muội muội bộ dáng thương tâm, trong lòng giận dữ, duỗi tay đánh Thiệu Tiểu Hồng một cái tát.
Chỉ nghe chang một tiếng, Thiệu Tiểu Hồng nửa khuôn mặt vừa hồng vừa sưng.
“Ngươi đánh ta?” Thiệu Tiểu Hồng bụm mặt ngậm nước mắt nhìn Chu Cường.
Nàng là trăm triệu không nghĩ tới, Chu Cường thế nhưng sẽ đánh nàng.
Nghĩ đến từ sau khi Chu Tuệ trở về, nàng ở Chu gia liền trong ngoài không phải người, hiện tại Chu Cường thế nhưng Tết nhất đều đối với nàng động thủ, nàng tức giận khóc lên, chỉ vào Chu Cường nói: “Hay cho ngươi Chu Cường, lúc trước ngươi cầu cưới ta, hiện tại cưới về nhà liền đối với ta như vậy.
Ngươi là cảm thấy ta không theo ngươi liền sống không nổi nữa đúng không, nói cho ngươi biết, muội muội ngươi có thể bỏ trốn cùng người, ta cũng có thể cùng ngươi ly hôn.
Cuộc sống này lão nương không chịu nổi!”
Thiệu Tiểu Hồng nói xong trực tiếp xoay người vào trong phòng.
Chu Cường vội vã muốn đi đuổi theo, lại thấy muội muội chính mình sắc mặt tái nhợt, nhanh chóng đỡ nàng ngồi xuống, “Tuệ Tuệ, ngươi đừng thương tâm, tẩu tử ngươi miệng không giữ cửa, đợi lát nữa ta đi giáo huấn nàng.”
“Ca, ta không có việc gì.” Chu Tuệ bị nói đến chỗ đau, trong lòng khó chịu, cảm giác từng hối hận lại một đợt một đợt tập kích nàng.
Chẳng lẽ đã làm chuyện sai chuyện, liền không thể sửa lại sao.
Nàng cũng chỉ là làm sai một lần, đã vì cái sai lầm này bị khổ cả đời, vì cái gì mọi người không thể tha thứ cho nàng.
Vì cái gì người Tống gia không thể tiếp nhận nàng?
Nàng vừa nghĩ, vừa nhịn không được bụm mặt khóc lên.
Nàng thật sự muốn sửa lại.
Nàng cũng chuẩn bị dựa vào năng lực chính mình mở nhà máy kiếm tiền, để cha nương chồng cùng Tống Kiến Quốc biết nàng không hề kém hơn so với Trương Ninh.
Vì cái gì mọi người đều nhìn không tới nỗ lực của nàng, vì cái gì đều không muốn cho nàng cơ hội lần này.
Chu Cường ở một bên nhìn, hoảng sợ.
Nương hắn hôm nay về nhà lão cữu gia, trong nhà cũng không ai giúp đỡ khuyên nhủ.
Hắn trong lòng hận tức phụ chính mình thật là người nhẫn tâm, sao liền chọn chuyện muội muội thương tâm mà nói.
Thấy Chu Tuệ khóc thương tâm, Chu Cường trong lòng cũng càng thêm tức giận, đứng dậy liền hướng vào trong phòng, chuẩn bị để Thiệu Tiểu Hồng ra nhận sai.
Còn không có vào nhà đâu, Thiệu Tiểu Hồng liền dẫn theo tay nải ra ngoài.
“Ngươi đây là làm gì?” Chu Cường trừng mắt nhìn bao trong tay nàng.
Thiệu Tiểu Hồng xoa xoa nước mắt, đối với hắn hừ lạnh một tiếng, “Nhà các ngươi ta trèo cao không nổi, ta đây liền trở về.
Yên tâm, chờ ta đi trở về, ta để cha nương ta trả lại tiền lễ hỏi cho ngươi, nhà của chúng ta có thể so với nhà các