Thư Triển lên lầu, liền gọi điện thoại cho bí thư, kêu hắn tìm người giúp đỡ tìm Thư Tinh.
Sau khi ngắt điện thoại, Thư mẫu lo lắng nói: “Đứa nhỏ này buổi tối đi ra ngoài là muốn làm gì, tức giận cũng không nên đi ra ngoài a, nơi này là nhà nàng mà.”
“Nàng có chừng mực, Tinh Tinh không phải đứa nhỏ lỗ mãng, ta kêu người đi đến những chỗ nàng thường tới để tìm rồi.” Thư Triển xoa xoa mũi, đối với chuyện này trong lòng cũng rất áp lực.
Trước kia cùng lão nhân gia khúc mắc, sẽ giấu ở trong lòng, mọi người đều không nói, duy trì mặt ngoài hoà bình.
Hiện tại theo thời gian bọn nhỏ trưởng thành, loại mâu thuẫn này cũng muốn càng thêm rõ ràng.
Việc ngày hôm nay, hắn cũng coi như là nói rõ cho hai lão, những gì nên có, hắn sẽ có.
Nhưng ở trong lòng hắn, thân sinh cốt nhục mới là quan trọng nhất, sản nghiệp trong nhà, chỉ có thể cho Tinh Tinh.
Thư mẫu sắc mặt kiên quyết nói: “Lần này nếu Tinh Tinh cùng Cố Niệm Đông kết hôn, ta liền đem tài sản sở hữu dưới danh nghĩa của ta đều cho Tinh Tinh làm của hồi môn, người khác đều đừng mơ cầm đi.
Thư Triển, ta biết ngươi đối Thư Vân có hổ thẹn, nhưng ta cũng sẽ không hy sinh hạnh phúc nữ nhi chính mình mà đi sủng nữ nhi người khác.
Ta không phải cái loại thánh nhân này.
Điềm Điềm mấy năm nay luôn tìm Tinh Tinh gây rắc rối, ta cũng mở một mắt nhắm một mắt, nhưng về sau nếu lại nhằm vào Tinh Tinh chúng ta, ta cũng không ngại cùng Thư Vân xé rách mặt.”
“Được rồi, đừng nói đến Thư Vân.
Điềm Điềm là bị sủng hư, ta cùng Thư Vân nói chuyện, nàng bên này chú ý quản lí một chút là được.
Chúng ta hiện tại trở lại quốc nội cũng chỉ có thân cận một chút với cả nhà Thư Vân, lời nói việc làm của Điềm Điềm cũng không đại biểu được thái độ Thư Vân.” Thư Triển trong lòng rất rõ ràng, quan hệ cùng Lưu gia, không chỉ bởi vì tình cảm huynh muội cùng Thư Vân, còn có cùng nhau canh chừng đôi bên.
Trừ phi bất đắc dĩ, nếu không tầng quan hệ này không thể đứt.
Thư gia muốn ở quốc nội phát triển, không thể thiếu Lưu gia.
Trương Ninh không biết chuyện chính mình mua phòng ở này không những làm nàng cùng Tống Kiến Quốc giận dỗi, ngay cả Thư gia cũng đã lan đến nơi.
Sau khi buổi tối nàng về nhà, không buồn hé răng liền ăn cơm, sau đó trực tiếp vào phòng nằm trên giường.
Tống Kiến Quốc nhìn nàng lạnh mặt, trong lòng buồn rầu.
Hắn đã có thói quen nhìn bộ dáng Trương Ninh ôn nhu nhàn thục, săn sóc, tự dưng bây giờ khuôn mặt lạnh nhạt, hắn đột nhiên cảm thấy cực kì không quen.
Sau khi nằm lên giường, hai người đều không nói lời nào.
Tống Kiến Quốc nghẹn nửa ngày, nhịn không được dựa qua.
Trương Ninh bên cạnh lại lập tức xoay người đưa lưng về phía hắn.
“Ninh Ninh, còn tức giận sao?” Tống Kiến Quốc nụng nịu nói.
Trương Ninh không nói lời nào, dù sao lần này nàng quyết định không cùng Tống Kiến Quốc thỏa hiệp, nhất định phải kiên trì, công bằng công chính giải quyết vấn đề này.
Hơn nữa nàng nghĩ thông suốt rồi, mọi người đều nói khi mang thai đứa nhỏ, là thời điểm nữ nhân tinh quý nhất.
Nếu lúc này, nàng không tranh thủ một chút nhân quyền, về sau cũng khỏi cần nghĩ.
Nhìn Trương Ninh nửa ngày không nói lời nào, Tống Kiến Quốc mới trở mình thở dài.
Hôm nay hắn cũng đi bên trong đơn vị hỏi thăm qua, nếu muốn đổi phòng ở, chỉ có thể đến địa vị cấp chính khoa, hắn hiện tại cả cấp phụ khoa cũng chưa tới, nếu muốn đổi nhà đó, không qua mấy năm thì không được.
Nhưng Trương Ninh nói cũng đúng, đứa nhỏ muốn ra đời, trong nhà nhân khẩu nhiều.
Hơn nữa cha nương cho dù không thường xuyên ở bên này, cũng muốn bảo đảm về sau tới có cái nơi để ở.
Bằng không hai vợ chồng già càng không muốn lại đây.
Trương Ninh nửa ngày nghe không thấy động tĩnh, nhẹ nhàng xoay người liếc mắt nhìn Tống Kiến Quốc một cái, thấy hắn đang trợn tròn mắt nhìn trần nhà.
Nhìn Tống Kiến Quốc như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng chua lòm.
“Làm sao vậy?”
Tống Kiến Quốc đảo mắt nhìn nàng, “Ninh Ninh, ngươi có phải cũng thấy ta là người đặc biệt vô dụng, không có bản lĩnh, lại thích sĩ diện hay không.” Hắn trước kia nghe đến loại người không bản lĩnh lại chết vì sĩ diện này, trong lòng còn khinh thường người ta.
Hôm nay đi đơn vị suy nghĩ một ngày xong, phát hiện chính hắn hiện tại đều thành người như vậy.
Vì mặt mũi chính mình, làm tức phụ cùng đứa nhỏ đi theo chịu ủy khuất.
“Ngươi đừng nói bừa, ngươi ở lòng ta là giỏi nhất.” Trương Ninh duỗi tay ôm eo hắn.
Nhìn Tống Kiến Quốc như vậy, nàng trong lòng đột nhiên cảm thấy chính mình cũng rất cố chấp.
Nàng cũng cảm thấy Tống Kiến Quốc có chủ nghĩa đại nam tử, nàng hiện tại không phải cũng đang kiên quyết cùng Tống Kiến Quốc chiến tranh lạnh sao sao? Giữa phu thê có vấn đề, vốn dĩ nên cùng nhau giải thích, sao lại muốn chiến tranh lạnh a.
Hôm nay cả ngày tức giận, trong lòng nàng còn không thoải mái đó.
Tống Kiến Quốc cũng ôm nàng, “Ngươi muốn mua phòng ở, ta không phản đối, nhưng Ninh Ninh, có thể đáp ứng ta hay không, về sau ta có bản lĩnh thay đổi căn phòng lớn, nhà ở vẫn là ta mua được không?”
“Được, ta đáp ứng, nhất định ở căn phòng lớn ngươi mua.
Sau này ta đổi thành một căn có ba phòng ở là đủ rồi.
Dù sao cho dù sinh một đứa nhỏ, một phòng là đủ rồi, cha nương một gian phòng, chúng ta một gian phòng.” Trương Ninh gắt gao nằm ở trong lòng ngực Tống Kiến Quốc.
Dù sao đồ vật của nàng đều là để lại cho đứa nhỏ.
Nàng nuôi đứa nhỏ, Tống Kiến Quốc nuôi nàng.
Như vậy cũng không xung đột.
Buổi sáng ngày hôm sau, Tống Xuân Lan liền phát hiện ca tẩu nàng kết thúc chiến tranh lạnh.
Hai người lại đường mật ngọt ngào giống như trước đây.
Nàng tuy rằng không rõ ràng lắm đã xảy ra cái gì, tuy nhiên như bây giờ luôn là chuyện tốt.
Chiến tranh kết thúc, chuyện mua phòng ở cũng quyết định xong, Trương Ninh gặp việc vui tâm tình sảng khoái, cả người một bộ dáng xuân phong đắc ý*.
[*]Xuân phong đắc ý: cụm từ này được sử dụng với nghĩa rộng hơn, ngoài thành công trong sự nghiệp còn chỉ sự mỹ mãn trong tình ái, hôn nhân; nói chung tất cả mọi lĩnh vực mà đạt được thành công thì vẫn có thể sử dụng “xuân phong đắc ý” để hình dung.
(nguồn: Cloverdane)
Sau khi đến văn phòng, thấy Thư Tinh một bộ dáng uể oải ỉu xìu, kinh ngạc nói: “Làm sao vậy, tối hôm qua không ngủ ngon sao?”
Thư Tinh lắc lắc đầu, đôi tay chống đầu lên trên bàn.
Tối hôm qua nàng vốn dĩ muốn đi tìm Trương Ninh, nhưng nghĩ Trương Ninh cùng Tống Kiến Quốc chiến tranh lạnh, chắc chắn cũng không thể quan tâm nàng được, cho nên nàng dứt khoát đi tìm khách sạn có điều kiện tốt một chút để ở.
Nhưng hoàn cảnh chiêu đãi so với trong nhà thật sự không thể so sánh được, đã không thoải mái còn không nói, thế nhưng buổi tối còn có người ở ngoài đi ra ra vào vào, ồn ào đến mức nàng không thể ngủ.
Cái loại phòng tắm công cộng đen như mực này, cho dù nàng có tắm cũng không dám chắc sẽ tắm sạch.
Nếu không phải vì tức giận, nàng khẳng định sẽ xoay người trở về liền.
Nghĩ đến chuyện trong nhà, một chút tâm tư trở về nàng cũng đã không còn.
Nàng ngẩng đầu nhìn Trương Ninh đang uống sữa bột, thấy sắc mặt nàng không tồi, hỏi: “Chuyện đã giải quyết?”
Trương Ninh cười gật đầu, “Ngày hôm qua ta còn chưa có mở miệng đâu, hắn liền nói chuyện cùng ta.
Vốn dĩ ta còn chuẩn bị lạnh nhạt thêm tí nữa, nhưng sau đó nhìn bộ dáng mất mát của hắn, trong lòng lại không đành lòng.
Không có biện pháp nào, ta làm nữ nhân trời sinh mềm lòng.”
“Vậy ngươi không mua nhà nữa?” Thư Tinh không nghĩ tới Trương Ninh dễ dàng từ bỏ như vậy, tức khắc cảm thấy chính mình ngày hôm qua tranh thủ như vậy có phải uổng phí sức lực hay không.
“Không có a.” Trương Ninh cười nói: “Ta tuy rằng mềm lòng, nhưng chính hắn cũng chủ động thừa nhận sai lầm.
Kỳ thật làm vợ chồng, có vấn đề gì không thể giải quyết nha, đều là người một nhà, nói rõ ràng là được.”
“Có một số việc, cho dù là người một nhà cũng nói không được.” Thư Tinh trong lòng rất ủy khuất.
Trương Ninh hai vợ chồng này cãi nhau, còn không có đến một ngày thì tốt rồi.
Nhà các nàng ở phương diện này, thật ra cũng đã vòng đi vòng lại vài thập niên, còn đang ở hiện tại tức giận đây.
“Căn nhà ngươi muốn kia, ta muốn đi chút làm thủ tục sớm một, ta cũng có thể buông xuống nhanh chút.”
Trương Ninh tự nhiên là cũng nghĩ làm sớm một chút, rốt cuộc việc trang hoàng còn muốn phí thời gian, còn phải sắp xếp một đoạn thời gian, cần phải làm sớm một chút.
“Được, ngươi nếu tiện, chiều nay liền làm.”
Thư Tinh ước còn không được, “Sớm làm sớm thì tốt quá.” Đỡ phải có người nhớ thương.
Buổi chiều Trương Ninh cùng Thư Tinh làm thủ tục sang tên xong, Lưu Điềm Điềm liền từ Thư gia lão thái thái bên này biết được tin tức.
Nàng thở phì phì nói: “Bà ngoại, không phải nói xong hết rồi, cái nhà đó là cho ta sao?” Căn nhà kia tuy rằng có chút cũ, nhưng ở trên đoạn đường tốt, nàng đều đã chuẩn bị về sau trang hoàng là có thể qua đó ở rồi.
Đại viện trong nhà tuy rằng cũng uy phong, nhưng bố cục nào có được như loại căn nhà khí phái này.
Thư lão thái thái khó xử nói: “Không có biện pháp, thời điểm lúc ấy cữu cữu ngươi mua lại, căn nhà đó chính là mang tên nàng, nàng muốn bán, ta cũng ngăn không được.
Bỏ đi, ta cũng không chỉ có một căn này, còn có cái khác mà.” Ngày hôm qua với thái độ của Thư Triển trong lòng nàng cũng rõ ràng, nếu Thư Triển thật sự hạ quyết tâm ra tay độc ác, đừng nói một căn nhà, cho dù là một phân tiền đều đừng nghĩ lấy ra cho Điềm Điềm.
Cho nên nàng cũng không muốn lại truy cứu chuyện nhà ở này.
Lưu Điềm Điềm lại không biết suy nghĩ trong lòng nàng, chỉ cảm thấy hiện tại lão thái thái cũng bắt đầu thiên vị Thư Tinh, không những nói chuyện không tính toán gì hết cả căn nhà cũng cho Thư Tinh, hiện tại còn giúp Thư Tinh nói chuyện.
Nàng cắn môi vẻ mặt không cao hứng.
Thư lão thái thái thấy bộ dáng nàng sắp khóc, trong lòng áy náy, nhanh chóng nói: “Không có việc gì, về sau bà ngoại mua cho ngươi cái càng tốt hơn, ngươi lần trước không phải thích một cái vòng tay của ta sao, đi, chúng ta đi vào phòng thử xem xem, nếu thích hợp, liền cầm đi mà đeo.
Ngươi tuổi này cũng tới rồi, nên trang điểm cho tốt.”
Nghe lời này, Lưu Điềm Điềm lúc này mới nở nụ cười, “Ân, cảm ơn bà ngoại.”
Sau khi từ Thư gia rời khỏi, tâm Lưu Điềm Điềm lại trầm xuống.
Hiện tại thân thế nàng tuy rằng chưa có cởi bỏ, nhưng cả đời này còn dài như vậy, khó bảo toàn về sau sẽ không có người biết.
Vì để ngừa vạn nhất, nàng cũng muốn tích cóp nhiều chút.
Lại còn phải nhanh chóng tìm một người trong sạch mới được.
Nghĩ mấy ngày nay ngẫu nhiên gặp được Cố Niệm Đông, trong lòng nàng