Editor: Gà
"Không sai, ông chủ đã cho người thu hồi, nhưng lúc
này cha nuôi của nó đang tìm nó, chắc nó đã trốn rồi, theo tôi đoán,
chắc nó đã trốn vào nhà họ Cố, phu nhân, có muốn nhắc nhở vị kia một
tiếng hay không?" Cố Doanh Nặc hé môi cười khẽ, không hề có ý sẽ buông
tha cho Cố Thiếu Đào: "Nghe nói cha nuôi của nó đã phát ra lệnh truy
sát, người bắt được nó sẽ lãnh 20 vạn, giết nó có thể có 50 vạn, cung
cấp tin tức của nó, có thể lấy mười vạn đấy." Nói đến đây, trên mặt Cố
Doanh Nặc lộ ra vài phần mong muốn: "Nhặt được tiền trắng, xài sao cũng
thấy sảng khoái, huống chi bởi vì nó yêu chiều Cố Doanh Tích nên nhiệm
vụ thất bại, hiện giờ công ty bị tập đoàn tài chính Tây Môn ác ý thu
mua, nguyên nhân dĩ nhiên là vì nó luôn rất yêu chị ta, nếu nó biết rằng sau này kết quả bi thảm của bản thân là do Cố Doanh Tích, sẽ nhanh
chóng có kịch hay rồi."
Tuy trước kia Cố Thiếu Đào xem như là em
trai Cố Doanh Nặc, nhưng lúc này Cố Doanh Nặc tràn ngập oán hận với
người nhà họ Cố, bây giờ cô ta giống như đang đắm chìm trong thế giới
của bản thân, xem mỗi một người từng gây bất lợi cho cô ta, hoặc lúc
quan trọng không đứng về phía cô ta thành kẻ địch.
Tuy Cố Thiếu
Đào thật lòng yêu Cố Doanh Tích, nhưng thứ chân tình này, sau một lần
trải qua, Cố Doanh Nặc đã xem nó như trò cười, thật chờ mong ngày Cố
Thiếu Đào phát hiện sự thật. Tay chống cằm, Cố Doanh Nặc hơi tiếc nuối
hỏi:
"Phu nhân, thật sự không cần tôi thêm một nắm lửa nữa sao?"
Ninh Vân Hoan thấy dáng vẻ nóng lòng muốn thử của cô ta, khóe miệng cong lên: "Cái này tùy cô vậy."Có được câu trả lời thuyết phục như vậy, hiển nhiên Cố Doanh Nặc rất vừa
lòng, cô ta nhanh chóng thu lại giấy tờ, trả thời gian trống lại cho
Ninh Vân Hoan.
Mà Cố Doanh Nặc đoán quả nhiên không sai, sau khi
Cố Thiếu Đào xảy ra chuyện bị cha nuôi của mình phát ra một cái lệnh
truy sát, gã như chim sợ cành cong trốn vào nhà họ Cố. Lúc này không thể nghi ngờ rằng nhà họ Cố là nơi thích hợp nhất để tránh né của gã, ra
ngoài lăn lộn một năm, hiển nhiên Cố Thiếu Đào khôn khéo hơn trước kia
nhiều, gã biết nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Bởi vậy gã
đoán trong lúc nhất thời e rằng cha nuôi sẽ không nghĩ ra gã ở nhà họ
Cố, mà gần đây phóng viên truyền thông lại theo sát nhà họ Cố, nhà họ Cố trốn rất kín kẽ, gã nấp ở bên cạnh. Tuyệt đối trong một chốc sẽ không
ai biết.
Trong nhà họ Cố, Cố Nhàn thấy con trai trở về, nước mắt rơi đầy mặt, nóng lạnh hỏi gã mấy ngày qua đã ở đâu.
Gã kính trọng nhất là người mẹ Cố Nhàn này, tuy vì niên thiếu không hiểu
chuyện gã từng hận Cố Nhàn, nhưng ra ngoài mấy ngày nay, Cố Thiếu Đào đã quên lúc trước bản thân hận Cố Doanh Tích từ lâu, thời gian lên men,
hoàn toàn biến thành yêu, gã cũng không giấu diếm Cố Nhàn, chỉ đơn giản
nói ra những gì tự mình trải qua trong một năm qua. Nhưng đối với vị cha nuôi kia, gã sửa miệng, biến thành gã tìm thấy cha ruột của mình, là
nhân vật rất có thế lực và lợi hại.
"Trước đó vài ngày con giúp
ba quản lý công ty, là Hoa Tiêu. Mẹ, mẹ sẽ không trách con không thừa
nhận mọi người chứ?" Cố Thiếu Đào nói xong, Cố Nhàn mới bừng tỉnh, kinh
ngạc nói: "Hoa Tiêu là công ty của con? Khó trách luôn chăm sóc Tích
Tích như vậy, không ngờ lại là con."
"Dạ, con không thể công khai thân phận, sau lưng cha con có rất nhiều kẻ thù. Ông ấy chỉ có con là con trai, không hy vọng con gặp chuyện, bởi
vậy con vẫn giấu kín trong bóng tối, hi vọng có thể giúp đỡ các người,
nhưng không ngờ, cuối cùng vẫn không thể nào giúp các người được. Ngược
lại bởi vì hiện giờ có một kẻ thù rất lợi hại tìm đến ba con, ba con chỉ có đứa con trai này, rất sợ con xảy ra chuyện gì, bởi vậy bảo con trốn
đi trước, mẹ đừng nói gì cho người khác biết đấy."
Cố Nhàn nghe
đến đây. Đương nhiên liên tục gật đầu, lại trao đổi một ánh mắt kích
động với con gái út, bây giờ con trai của bà ta có tiền đồ, có bản lĩnh, nhưng còn biết nhận thức người mẹ này, dường như Cố Nhàn cảm thấy trong lúc nhất thời bản thân có chỗ dựa, mở cờ trong bụng, đương nhiên liên
tục cam đoan tuyệt đối sẽ không tiết lộ tin tức ra ngoài, ngay cả Cố
Doanh Ngữ cũng vui mừng hỏi: "Anh ơi, sau này em có thể làm minh tinh
không?"
Lúc này Cố Thiếu Đào đã thành chó nhà có tang, nhưng
trước mặt mẹ con họ Cố, đương nhiên gã sẽ không ăn ngay nói thật, lúc
trước Ninh Vân Thành cũng để gã trong mắt, bởi vậy Cố Doanh Ngữ vừa dứt
lời, gã hơi do dự một chút, rồi gật đầu, gượng cười: "Đương nhiên, nhưng mẹ, chị đi đâu vậy? Mấy ngày nay con trốn ở đây, nhưng đã quên mất
chị." Nói đến đây, Cố Nhàn cũng không rõ, bởi vậy ú ớ một trận, Cố Thiếu Đào vốn trời sinh tính đa nghi, nhìn thấy Cố Nhàn thế này, hoài nghi có phải bà ta không muốn nói cho gã biết, trong lòng bỗng trầm xuống.
Lúc này Cố Doanh Tích mà Cố Thiếu Đào hỏi đang ở nước ngoài với Tây Môn
Mục, đây là lần đầu tiên ả xuất ngoại, nhìn nước ngoài cao lớn cường
tráng, ả thấy đẹp đến hoảng, phải biết rằng mỹ nữ gì đó cũng là cần hoa
tươi phụ trợ, có năng lực mới tài giỏi.
Thật ra Tây Môn Mục không biết Cố Doanh Tích đẹp thế nào, nhưng trên người ả có một loại khí chất nhu nhược mà bản thân anh ta cần, ai ngờ vừa đến nước ngoài, thấy phụ
nữ ngoại quốc rực rỡ phóng khoáng, khí chất nhu nhược và đáng thương của Cố Doanh Tích có vẻ đặc biệt động lòng người, trong lúc nhất thời Tây
Môn Mục cũng cảm thấy có chút kinh diễm rồi.
Sau khi đến tổ kịch
cũng không quay phim ngay, ngược lại Tây Môn Mục muốn Cố Doanh Tích làm
quen với người của tổ kịch, anh ta xuất thân từ gia tộc lánh đời, tiền
tài tự đến nên không cần lo lắng, bởi vậy mời người của tổ kịch đi du
lịch một tháng, trong lúc đó mọi người vô cùng thả lỏng, anh ta mới dẫn
mọi người đến một thị trấn nhỏ, nơi bộ phim của anh ta cần lấy bối cảnh
được xây dựng bởi tiền tài của nhà Tây Môn.
Mà lúc này Cố Doanh
Nặc cũng có động tác, Tây Môn Mục muốn lặng lẽ quay phim truyền hình của anh ta, để đến lúc đó nhất minh kinh nhân [1], nhưng cô sẽ không để Tây Môn Mục được như ý, bởi vậy Lan Lăng Yến ra hiệu, vận dụng một ít tài nguyên của Lan Bưu, chụp một số ảnh liên quan đến Tây Môn Mục, quan
trọng nhất, xác định chuyện Cố Doanh Tích sẽ là nữ chính, nhanh chóng
liên hệ với các tạp chí lớn, lúc quảng cáo đài truyền hình Lan Ninh cũng tiết lộ chuyện này.
[1] nhất minh kinh nhân: bỗng nhiên nổi
tiếng; gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc ("Sử ký, Hoạt kê liệt truyện": "thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên: bất minh tắc dĩ, nhất
minh kinh nhân". Ví với bình thường không có biểu hiện gì đặc biệt,
nhưng khi làm thì có thành tích khiến mọi người kinh ngạc)
Trước
kia Tây Môn Mục có thế lực nhà họ Tây Môn trợ giúp, bởi vậy có thể giấu
đến không một khe hở, nhưng lúc này tin tức bị người tiết lộ, toàn bộ
thế giới trở thành cái nồi chiên, ai cũng không ngờ vị đạo diễn thiếu
niên thành danh này là người thừa kế của một gia tộc cổ ở Trung Hoa, có
quyền thế như vậy, khó trách trước kia hoàn toàn không cần công ty tài
trợ và quan hệ ngầm, có ai sẽ nghĩ đến vị thiếu gia xuất thân cao quý
này, sẽ làm chuyện như vậy?
Nhà Tây Môn cũng vì con trai, mà nổi
lên mặt nước, bị truyền thông đưa tin bốn phía, trong lúc nhất thời đội
chó săn như phụ cốt chi thư [2], bắt đầu truy đuổi mọi hành động của nhà Tây Môn, bộ phim mới của Tây Môn Mục, đương nhiên cũng giấu giếm không
nổi nữa.
[2] phụ cốt chi thư: như giòi bọ bám vào xương cốt
Vốn nhà Tây Môn ở Trung Hoa được xem như một gia tộc lánh đời, tuy bên
ngoài thanh danh cũng không vang dội, thật ra mang theo một sự xa hoa
khiêm tốn, nhưng lúc này một khi bị lộ diện, lại có liên quan với Cố
Doanh Tích, cấp bậc nhà Tây Môn bỗng chốc rớt xuống vài bậc. Tục ngữ nói đúng, tên bắn chim đầu đàn, trước kia nhà Tây Môn ẩn trong một nơi bí
mật, sinh tồn nhiều năm, đều có cách sinh tồn của bản thân, ai ngờ bị
đâm thủng, trước kia rất nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng
nhưng ở trong mắt những người này đều cho rằng hợp pháp, đương nhiên
không còn dễ dàng để sinh tồn nữa, đối với loại gia tộc lánh đời nhiều
năm này, trong mắt Lan Lăng Yến chỉ đáng giá hai từ: Dê béo!
Lan
Cửu theo dõi gia tộc này, biết
dòng họ này tồn tại nhiều năm, trong nhà
tích góp nồng hậu, anh và Lâm Mậu Sơn thương lượng, bắt tay vào làm, lấy danh nghĩa lũng đoạn giải trí, kiện gia tộc Tây Môn lên tòa án liên
hiệp quốc tế.
Người nào cũng biết mở công ty giải trí, nuôi một
đám minh tinh, thì giống như trồng một mảng lớn cây rụng tiền, từ lũng
đoạn này phải được cân nhắc, tất cả đều xem người ta nói thế nào mà
thôi, gia tộc Tây Môn dính vào hai từ này thì tiền tài quyền thế có lớn
cũng không có tác dụng gì, loại quan tòa này không dễ đánh, dù đánh
thắng thì cũng phải bỏ ra nhiều loại chi phí khổng lồ, nếu thua, chỉ sợ
nhà Tây Môn còn phải giao ra hơn phân nửa tiền tài, chiêu này của Lan
Cửu thật sự âm độc, người nhà Tây Môn chửi má nó sau lưng, cuối cùng bực bội muốn chết, nhưng vẫn không thể lay động thế giới, giao ra một số
tiền vô cùng lớn đủ để phát triển nền kinh tế của một quốc gia, mới xem
như bình ổn được sóng gió này.
Lần này Tây Môn Mục quay phim vô cùng không thuận lợi, sau lưng toàn trắc
trở. Hai người Lan Cửu và Lâm Mậu Sơn được chia một số tiền, vừa lòng nở nụ cười.
Lúc này tiền đào ra từ nhà Tây Môn có thể đủ bằng phân
nửa sản nghiệp đứng tên Lan Cửu, sau khi chia đều với Lâm Mậu Sơn, Lan
Cửu đã vừa lòng, những số tiền này do Liên Hợp Quốc chia ra rồi một ít
rơi vào tay Trung Hoa, lần này gia tộc Tây Môn tổn thất, có lẽ phải bằng giá trên trời.
Ninh Vân Hoan thấy mưu kế lần này của Lan Cửu,
trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh, trong mắt những người này, tiền tài chính là một trò chơi chữ số mà thôi, khó trách trước kia Lan Cửu
không thèm nháy mắt, tài đại khí thô [3] mua đài truyền hình, chỉ bằng
phương pháp giật tiền này của anh, đừng nói một cái đài phát thanh, dù
mua thêm cái nữa anh cũng sẽ không thèm nháy mắt.
[3] tài đại khí thô: có tài nhưng khí chất thì thô thiển, khoe khoang thô tục
Kết quả của chuyện này, đã biến thành vốn Tây Môn Mục muốn quay phim điện
ảnh, bởi vì tài chính gia tộc Tây Môn không đủ mà phải gián đoạn. Nhà
Tây Môn bỏ ra một số tiền lớn để bảo vệ đường tiền tài, nhưng vốn lưu
động lại bị ảnh hưởng, trước đây Tây Môn Mục là đại thiếu gia của gia
tộc Tây Môn, anh ta muốn quay phim, nhà Tây Môn sẽ chi trợ to lớn, hầu
như Tây Môn Mục không vì vấn đề kinh phí mà phát sầu, ai có thể đoán lúc này nhà Tây Môn bị bắt làm chim đầu đàn, bỗng chốc bị lấy đi nhiều
tiền như vậy, sao còn có thể duy trì được sự nghiệp của Tây Môn Mục? Bởi vậy Cố Doanh Tích đang đóng phim đương nhiên cũng bị đưa về nước, lúc
này Cố Doanh Tích đã không còn hoài nghi nữa, ả thật sự cảm giác bản
thân chính là kẻ không may, đi đến đâu, thì có thể mang đến điềm gở cho
người bên cạnh, khi ả bị người nhà Tây Môn đuổi về Trung Hoa, Cố Doanh
Tích uể oải suýt nữa nhịn không được muốn khóc.
Trong TV, Cố
Doanh Tích vừa xuống máy bay đã bị rất nhiều phóng viên truyền thông vây quanh, Ninh Vân Hoan không phúc hậu nở nụ cười. Kiếp trước vì Cố Doanh
Tích có đủ loại vinh quang, đám đàn ông trở thành trợ lực cho ả, một đời này được Lan Cửu bày ra, biến Cố Doanh Tích trở thành một thể truyền
nhiễm, đập tan những người này.
Hiện giờ đàn ông của Cố Doanh
Tích đã bị làm cho tan tác hơn phân nửa, dù không rời khỏi ả, thì đa số
cũng không được việc gì, hiện giờ Ninh Vân Thành đã trở thành một phế
nhân, thù kiếp trước của Ninh Vân Hoan đã báo rồi. Chỉ cần xử lý uy hiếp từ Mộ Cẩn Ngôn, Ninh Vân Hoan sẽ không cần dồn tâm tư vào người Cố
Doanh Tích nữa, đời trước của cô bị lãng phí, đời này muốn làm việc của
bản thân, dù không thiếu tiền, nhưng bản thân cũng nên có hứng thú, bù
lại thời gian lãng phí vô ích này.
Ở nhà họ Cố, lúc này Cố Thiếu
Đào mới thấy được lúc đó Cố Doanh Tích có quan hệ với gia tộc Tây Môn
trên truyền hình, trong nháy mắt sắc mặt Cố Thiếu Đào vô cùng vặn vẹo,
ánh mắt gã âm u, hung hăng nhìn chằm chằm vào bóng dáng như vô tội đáng
thương trên tivi kia, tim như bị dao cắt.
Tất cả sự nghiệp của
gã, vì Cố Doanh Tích mà thất bại, gã luôn có ý đồ muốn nâng Cố Doanh
Tích lên, ai ngờ cuối cùng nhà Tây Môn cấu kết đứng ra, làm hại bây giờ
bản thân phải trốn đông trốn tây, người khiến gã có thể sẽ gặp phải cái
chết, dĩ nhiên là chị Doanh Tích mà gã thích nhất.
Sự thật này
đánh trúng chỗ yếu ớt nhất trong lòng Cố Thiếu Đào, uy hiếp của cái chết và cảm giác như bị phản bội này, giống như một tấm lười dày chặt, che
mất đi tình yêu còn sót lại trong gã, trong lòng gã sinh ra vô số oán
hận, giờ khắc này nếu Cố Doanh Tích xuất hiện trước mặt gã, nếu trong
tay gã có dao, gã tuyệt đối sẽ không chút do dự đâm vào ngực Cố Doanh
Tích.
"A, chị em đã trở về, Thiếu Đào, anh thấy không?" Cố Doanh
Ngữ đeo cặp sách về nhà, thấy vẻ phong quang của Cố Doanh Tích trên TV,
trong mắt lộ ra ghen tị và vài phần hưng phấn, cô ta xinh đẹp hơn Cố
Doanh Tích rất nhiều, làm minh tinh sẽ được nở mày nở mặt như vậy, Cố
Doanh Ngữ cảm thấy Cố Thiếu Đào nên lăng xê cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ
nổi tiếng hơn chị.
Lúc này hai mắt Cố Thiếu Đào đỏ bừng, điên
cuồng trong mắt chuyển động, sao gã không thấy chứ? Gã thấy được chị
Doanh Tích được gã nâng niu trong lòng bàn tay, thật ra chính là con
tiện nhân làm hại gã. Gã yêu ả như vậy, vì sợ nhiệm vụ của bản thân sẽ
mang đến nguy hiểm cho ả, thậm chí gã luôn trốn sau lưng giúp Cố Doanh
Tích bày mưu tính kế, không dám xuất hiện nói ra mọi chuyện gã đã làm vì ả, nhưng Cố Doanh Tích dám cấu kết với người nhà Tây Môn, hại gã ra
nông nỗi như vậy, hiện giờ gã không thể không trốn đông trốn tây, hơn
nữa còn liên quan đến mạng sống.
Càng nghĩ, biểu cảm của Cố Thiếu Đào càng dữ tợn, Cố Doanh Ngữ không nghe thấy gã trả lời, không khỏi có chút không kiên nhẫn đẩy gã một phen: "Thiếu Đào, anh có nghe em nói gì không?" Cái đẩy này, đã đẩy Cố Thiếu Đào vào hiện thực, như cọng rơm
cuối cùng đè chết lạc đà, Cố Thiếu Đào không chút nghĩ ngợi đè Cố Doanh
Ngữ xuống đất. Gã nghĩ đến người họ Cố bạc đãi gã và Cố Doanh Tích cô
phụ gã, rốt cuộc Cố Thiếu Đào không thể nhịn xuống, xét nát quần áo của
Cố Doanh Ngữ.
"Sự tình càng ngày càng thú vị rồi." Mọi chuyện xảy ra ở nhà họ Cố đều bị Cố Doanh Nặc biết rõ, không khỏi nở nụ cười với
loại tình huống phức tạp này, hiện giờ gia tộc Tây Môn bị thua khiến Lan Lăng Yến nhanh chóng thu mua Hoa Tiêu, cái danh lũng đoạn của nhà Tây
Môn, khiến bọn họ không thể không giao ra tất cả lợi nhuận liên quan đến giới giải trí, Lan Lăng Yến nhân cơ hội thu lại, hiện giờ tầng lầu của
Lan Ninh đã cao hơn một bậc rồi, đương nhiên việc Cố Doanh Nặc phải làm
cũng càng ngày càng nhiều, cô ta đã xin vào đại học Đế Đô vừa học vừa
làm, làm cô ta có thể có nhiều thời gian để dốc sức vào công việc hơn.