Trong thời gian Cố Doanh Tích học năm ba đại học không có cùng với bất kì ai có quan hệ, dù sao thì diện mạo của cô ta chỉ được xem như thanh tú mà thôi, ở trong trường đại học đế đô toàn tuấn nam mỹ nữ mà nói, cô ta cũng chỉ là một con vịt con xấu xí mà thôi, thậm chí kiếp trước còn có người nói cô ta như vậy nữa, khi đó Ninh Vân Hoan thân là bạn thân của cô ta, có không ít lần đều đứng ra giúp cô ta nói chuyện.
Cũng bởi vì Ninh Vân Hoan hết lòng hết dạ với cô ta như thế, mới làm cho nữ chủ cùng Ninh Vân Hoan nhanh chóng trở thành bạn bè.
Điều kiện gia đình Cố Doanh Tích cũng không tốt, có thể nói cô ta có đủ tiêu chuẩn của một nữ chủ “chim sẻ”.
Cô ta có một người mẹ thân thể không tốt, đang cần thay thận, nhưng lại có một đứa em trai nuôi cùng hai đứa em gái đang còn đi học, bởi vậy cô ta rất cần tiền, sau này quan hệ của Ninh Vân Hoan cùng cô ta tốt hơn, thấy hoàn cảnh của cô ta đáng thương, nên vào năm đại học thứ tư của Cố Doanh Tích đã mang cô ta vào công ty nhà mình.
Đến lúc này liền giống như dẫn hổ về nhà, đầu tiên không biết tại sao Ninh Vân Thành trong lúc vô ý đã cướp đi lần đầu tiên của cô ta, từ đó về sau mở ra cuộc sống khổ sở của Ninh Vân Hoan, bởi vì sự tình đó đối với Ninh Vân Hoan là bước ngoặc lớn trong cuộc đời của cô, cho nên cô nhớ rất rõ ràng sự tình lần đầu tiên của Cố Doanh Tích.
Nhưng hiện tại lại xảy ra chuyện gì? Mặc kệ là thịt văn hay là kiếp trước, lần đầu tiên của Cố Doanh Tích không phải đều thuộc về Ninh Vân Thành sao, cũng bởi vì vậy nên Ninh Vân Hoan mới trở thành vật hy sinh nữ phụ số một trong cuốn tiểu thuyết này.
Nhưng vì sao kiếp này cùng kiếp trước lại khác nhau? Chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân cô trùng sinh lần nữa, không những cô cùng Lan Lăng Yến trong lúc vô tình đã xảy ra quan hệ không bình thường, cũng làm cho lần đầu tiên của Cố Doanh Tích xảy ra thay đổi?
Nghĩ như vậy, Ninh Vân Hoan khẽ thở dài một tiếng, vừa chuẩn bị quay đầu lại nhìn xem người người đàn ông đoạt đi quyền lợi lần đầu tiên của Ninh Vân Thành là ai, thì bất ngờ có một bàn tay từ phía sau ôm lấy thắt lưng của cô, nhẹ nhàng kéo cô vào trong lồng ngực người nọ.
Ban đầu cô còn muốn giãy dụa, nhưng khi cảm nhận được lồng ngực cứng rắn quen thuộc phía sau, tiếng kinh hô của Ninh Vân Hoan vừa đến bên miệng liền bị cô cắn môi nuốt xuống.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, tiếng hít thở hơi lớn đó đã làm cho thân thể của nam nhân bên trong đột nhiên cứng đờ lại, tiếp theo là một giọng nữ thét lên:
“Không cần, không cần chạm vào nơi đó, rất đau! ! ”
Nhìn xem cảnh này làm cho người ta xấu hổ, nhưng Ninh Vân Hoan không có từ bỏ ý định đẩy bụi hoa trước mặt mình ra xem, thì Lan Lăng Yến đã đem thân thể cô xoay lại, một tay khác ôm lấy mặt cô vùi trong lòng hắn.
Từ bên trong bụi hoa không ngừng truyền đến tiếng kêu thống khổ của phụ nữ, còn có tiếng thở d.ốc ngày càng lớn của đàn ông truyền ra:
“Tiểu lừa gạt, chỉ có đau thôi sao?”
Ninh Vân Hoan không nhịn được cả người run rẩy, cảm giác thật buồn nôn, sau một hồi kịch liệt thở .dốc, Cố Doanh Tích phát ra tiếng thở gấp giống như sắp chết, lúc này bên trong mới dần dần yên tĩnh lại.
Những chuyện này tất cả chỉ phát sinh trong thời gian ngắn mà thôi, đằng sau bụi hoa người đàn ông đang kéo cô gái xụi lơ xuống dưới vào trong ngực mình, giúp cô ta che đi phân nửa cảnh xuân lộ ra bên ngoài, thanh âm cùng ánh mắt như độc xà bắn thẳng tới chỗ Ninh Vân Hoan đang đứng, trong mắt toát ra vẻ tàn nhẫn.
Xuyên qua những khe hở của lá cây, Lan Lăng Yến thấy được ánh mắt hung ác của hắn ta, nhưng hắn chỉ mỉm cười, một tay ôm lấy người trong lòng, không cho cô giãy dụa mở mắt ra nhìn cảnh tượng xấu hổ phía trước, lấy tay gạt những bông hoa tường vi bên cạnh qua một chút, hướng người đàn ông hung dữ bên trong cười cười.
Một bên đem bàn tay vừa mới gạt những bông hoa kia ra làm một cái động tác bóp cò súng, một con mắt híp lại, một ánh mắt khác thì lộ ra tươi cười, nhắm ngay đầu người đàn ông kia điểm một cái, miệng nhẹ giọng nói:
“Bùm!”
Thanh âm cùng động tác bóp súng của hắn làm giống như thật, tuy rằng trên mặt