Chỉ đem cửa phòng đóng kín, nét đơn thuần trên mặt Hạ Đồng liền đã giống như nước thủy triều, nhanh chóng rút đi.
Thay vào đó, cũng chỉ còn lại vô tận băng lãnh.
Việc đầu tiên cô làm chính là mở điện thoại ra.
Rất nhanh, trên màn hình điện thoại của cô cũng liền đã hiện ra một tấm bản đồ, cùng với một mũi tên màu đỏ không ngừng nhấp nháy, tựa như là...định vị vị trí?
Đúng vậy, sau khi rời khỏi khách sạn Nhật Tân, Hạ Đồng thật ra cũng không hề lập tức quay về nhà họ Cố.
Mà là đi đến một cửa hàng lớn chuyên bán linh kiện điện tử, mua sắm lượng lớn máy định vị và máy nghe lén.
Sau đó, lại nhân lúc Cố Thiên Thừa còn đang ngủ say mà lắp vào trên ốp lưng điện thoại và những bộ quần áo yêu thích, thường xuyên mặc ra ngoài của hắn.
Thời khắc này, khi nhìn thấy được nơi mũi tên đỏ đang dừng lại, ánh mắt Hạ Đồng liền đã lập tức trở nên oán độc.
Bàn tay hơi hơi siết chặt, móng tay bắt đầu đâm sâu vào da thịt.
Đôi cẩu nam nữ này lại đến đó nữa rồi sao?
Biệt thự ven biển ở Nam Hải, chẳng phải chính là nơi cô phát hiện ra gian tình của bọn họ, sau đó bị trấn nước đến chết à?
Không hiểu vì sao, sau giây phút phẫn hận trôi đi, Hạ Đồng liền đã đột ngột bật cười.
Chỉ là, ý cười này, cũng chưa từng đạt tới đáy mắt.
Theo tiếng tút tút vang lên một cách đều đặn, giây phút đầu dây bên kia vừa có người lên tiếng, Hạ Đồng liền đã nhếch môi, hạ thấp tông giọng hỏi:"Có phải là Quách Dương, Quách tiên sinh hay không?"
"Tôi là ai không quan trọng, chỉ là, tôi có được một tin tức rất lớn, cũng rất đáng tin về Tô Sở Sở, Tô đại minh tinh, không biết ngài có hứng thú đàm luận một chút hay không?"
Chỉ cần là người ở trong giới giải trí thì gần như sẽ không ai không biết, Quách Dương mà Hạ Đồng đang liên lạc này là ai.
Đối phương chính là một trong những tay săn tin đứng đầu giới giải trí.
Hơn nữa, bởi vì ở phía sau có người chống lưng, nên từ trước đến nay cũng chưa từng e dè hay nể mặt ai.
Chỉ cần là tin tức đủ nóng, đủ kình bạo, thì cho dù là thiên vương cự tinh, gã cũng vẫn dám đắc tội, đem tin tức của đối phương công bố ra.
Hạ Đồng cũng là nhắm trúng vào điểm này, cho nên mới cố tình liên hệ với gã.
- ------------------------
Ba ngày rất nhanh liền trôi qua, ngày hôm nay cũng đã là ngày Hạ Đồng chính thức gia nhập đoàn làm phim.
Bởi vì chỉ đóng vai phụ, hơn nữa bản thân còn là người mới, không có tiếng tăm gì, nên sự xuất hiện của Hạ Đồng cũng không gây ra được một chút gợn sóng nào.
Không có người đại diện, cũng không có trợ lý, nên sau khi chào hỏi đạo diễn Trần một tiếng, Hạ Đồng liền đã rất tự giác đi thẳng đến phòng hóa trang của diễn viên quần chúng, bắt đầu trang điểm, thay quần áo.
Kiếp trước, vai diễn Vân Uyển này cũng không phải là do Hạ Đồng đảm nhận.
Bởi vì phải đến tận một năm sau, cô mới chính thức đặt chân vào giới giải trí.
Cảnh quay của Hạ Đồng ngày hôm nay là cảnh quay đối diễn với Tô Sở Sở.
Nhân vật Vân Uyển bởi vì thân thể yếu ớt, được bệ hạ ưu ái, còn đặc biệt ban tặng cho phong hào, nên đã khiến Phương quý phi ganh ghét, cố ý vạch lá tìm sâu, lấy thế bức người, phạt quỳ mấy canh giờ ở dưới mưa.
Đương nhiên, mưa ở đây cũng là giả, đều là do tổ đạo cụ dùng máy bơm nước làm thành.
Hơn nữa, cũng sẽ không thật sự để Hạ Đồng quỳ dưới mưa mấy canh giờ như trong phim.
Thậm chí, nếu như cảnh quay được hoàn thành tốt ngay trong lần đầu tiên, cô cùng lắm cũng sẽ chỉ cần quỳ vài phút đồng hồ.
"Diễn viên vào chỗ!".
Truyện Ngôn Tình
"Tổ ánh sáng chuẩn bị!"
"Điều chỉnh góc máy!"
"Phù Sinh Nhược Mộng, cảnh quay số 7, lần 1, bắt đầu!"
Theo tấm chập được đập xuống, vang lên một tiếng cạch thanh thúy, máy bơm nước cũng đã bắt đầu hoạt động, khiến vô số giọt nước tuôn ra, liên tục trút xuống, cho người ta cảm giác giống như cuồng phong vũ bão đập vào mặt.
Tô Sở Sở mặc một bộ quần áo cổ trang màu tím hồng, thêu hình hoa mẫu đơn lộng lẫy diễm lệ, phối hợp với kiểu tóc phi tiên gắn đầy phục sức xa hoa, chói lóa, thời khắc này cũng đã đứng ở trước mặt Hạ Đồng.
Ở bên cạnh, tỳ nữ cũng đã sớm bung dù, giúp cô che chắn, khiến cho cô dù đứng dưới cơn mưa tầm tã, toàn thân vẫn khô ráo, sạch sẽ, không dính một giọt nước.
Thế nhưng, ở đối diện với cô ta, Hạ Đồng cũng không được may mắn như vậy.
Bởi vì vai diễn yêu cầu, nên quần áo trên người của cô cũng mười phần giản dị, đơn sơ.
Bị nước mưa xối ướt, bộ hoàng y nhạt màu này trong nháy mắt liền càng trở nên trắng bệch, dính sát vào người, phối hợp với mái tóc đã có chút bết lại, khiến cả người Hạ Đồng đều trở nên nhếch nhác không chịu nổi.
Nhưng không thể không nói, bộ dạng liễu yếu đào tơ này, quả thật liền chính là Vân Uyển xé sách bước ra, giống đến từng cử chỉ, ánh mắt.
"Trân quý nhân, ngươi vẫn còn chưa biết, bản thân đã sai ở chỗ nào hay sao?" Lạnh lùng liếc nhìn nữ tử đang quỳ gối trước mặt, thị nữ liền không chút do dự, mở miệng truy vấn.
Mặc cho thân thể bị nước mưa xối ướt, nhưng nữ