Chương 1
Mỗi nhà đều là một cuộn dây phức tạp.
Tựa như Lăng Dục Cẩn vẫn luôn biết người nhà của mình có chút kỳ lạ.
Nhưng mà không nghĩ tới, thời điểm hôm nay đẩy cửa vào nhà, thân hình bốn người đang ngồi trong phòng khách phá lệ kỳ quái.
Không đúng, bây giờ chỉ mới năm giờ rưỡi chiều giờ Bắc Kinh thôi mà, sao hôm nay mọi người đều trở về sớm vậy?
Không phải nói là học sinh trung học được giảm sức ép, được tan học sớm nhất sao?
Theo lý thuyết, thời gian này Lăng ba Lăng mẹ hẳn là đang vội vàng ở quán ăn tư gia làm sinh ý, mà Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền đều đang là học sinh cao trung, buổi chiều cần phải học bốn khóa cộng thêm một hồi kiểm tra nhỏ, không ngốc ở trong quán cùng trường học, lại chỉnh tề trầm mặc ngồi trên ghế sa lông như vậy làm gì?
Là bởi vì buôn bán nhưng luôn mở cửa muộn lại đóng cửa sớm nên quán ăn rốt cục cũng phá sản? Hay là trình độ quậy phá của Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền đã quá nghiêm trọng nên rốt cục cũng bị đuổi về?
Trong lòng chuyển qua mấy trăm lời kịch an ủi người nhà, bỗng nhiên Lăng Dục Cẩn ngẩn người, ơ đợi đã, tại sao mình lại dùng cái từ "rốt cục" này?
Nhưng mà hiện tại không phải là lúc rối rắm chuyện này.
Nghe thấy thanh âm mở cửa, bốn người đang ngẩn người chờ Lăng Dục Cẩn tan học về rất rõ ràng đã bị dọa sợ hết hồn, giống như là hoa hướng dương nhìn thấy ánh mặt trời, đồng loạt quay đầu nhìn Lăng Dục Cẩn, cười như không chút nào để ý, "A, Cẩn bảo, chào buổi chiều~"
"À... Chào buổi chiều, mọi người ngồi ở đây làm gì thế?" Diễn xuất như vậy, chẳng lẽ đang chuẩn bị hội nghị thẩm tra trong gia đình, lôi chuyện cũ của mình ra?
Lăng Dục Cẩn có hơi khẩn trương, là mình bị phát hiện ngày hôm qua ăn vụng pudding mà ba đặt trong tủ lạnh? Hay là bị phát hiện tuần trước mình làm mất tiểu hà bao mẹ đưa?
Đặt túi sách lên kệ gỗ, rón rén đi tới phòng khách, ngồi xuống sô pha đối diện bốn người, Lăng Dục Cẩn nhìn biểu tình có chút ngưng trọng của người nhà, chuẩn bị chủ động thẳng thắn sai lầm, hy vọng tranh thủ được xử lý khoan hồng.
Pudding đặt ở trong hộp là bị lấy lầm, lúc Lăng Dục Cẩn cầm thìa chuẩn bị ăn mới phát hiện đây là pudding, với lại, nam sinh mà tùy thân mang theo cái hà bao màu hồng nhạt thật sự là rất nữ tính, cậu thừa nhận, hà bao là do mình cố ý giấu đi.
"Được rồi, cái bánh trong tủ lạnh ..."
"Cẩn bảo, chúng ta có chuyện rất quan trọng muốn nói cho con/em!"
Trăm miệng một lời? Lăng Dục Cẩn chớp chớp mắt, khiêm nhượng một phen, "...Mọi người nói trước đi."
Hình như không phải là hội nghị thẩm tra?!
Anh hai Lăng Kiệt Sâm nhìn nhìn Lăng ba Lăng mẹ, gật đầu ý hỏi một chút, đôi mắt hoa đào xinh đẹp cong thành nguyệt nha, sau đó vỗ tay một cái bốp lớn, giọng điệu như là giáo viên nhà trẻ mang đám nhóc con đi chơi xuân, "Cả nhà chúng ta sẽ đi du lịch, có vui không~~"
Hoàn cảnh đang nghiêm túc như vậy, lại nói cái này?
Lăng Dục Cẩn bị ngữ khí có thêm cuộn sóng kia của anh trai làm cho rét lạnh một phen, chà xát da gà da vịt trên cánh tay mình, "Anh, anh nói chuyện bình thường đi, không được run giọng!"
Lăng Thanh Huyền thấy Lăng Kiệt Sâm nói không được, ỷ vào thân cao một mét tám, một bàn tay liền đẩy ông anh trai song sinh của mình qua một bên, đoạt quyền lên tiếng.
"Không phải là du lịch, mà chúng ta sẽ chuyển nhà, Cẩn bảo, cả nhà chúng ta sẽ đi tới những chỗ khác ở, em tốt nhất là nên chuẩn bị tâm lý một chút."
"Cho nên, chỉ là chuyện chuyển nhà? Không còn chuyện gì khác?" Lăng Dục Cẩn có chút nghi ngờ nhìn bốn người đối diện, ngữ khí vạn phần hoài nghi, "Không cần phải gạt em."
Người nhà Lăng gia rất ít khi nói dối, mỗi lần muốn nói dối thì lập tức liền hết nhìn đông lại tới nhìn tây, từ lúc Lăng Dục Cẩn về nhà đến giờ, Lăng ba Lăng mẹ đã tản ánh mắt ra khắp nơi rồi này.
Này còn không phải là nói dối nữa?!
Thấy Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền không lừa gạt được Lăng Dục Cẩn, Lăng ba và Lăng mẹ chỉ có thể chủ động thẳng thắn, "Cẩn bảo, con thật sự là càng ngày càng khó lừa gạt, được rồi, chúng ta nói thật với con, tuần sau cả nhà chúng ta sẽ dọn tới thế giới tinh tế."
"À, Thế Giới Tinh Tế..." Cái địa danh này nghe rất quen tai, "Từ từ, đây là địa danhnào?"
Lăng Dục Cẩn gật gật đầu chuẩn bị rời đi lại dừng bước lại, nếu như cậu không có nhớ lầm, thì phần lớn địa danh trong nước hẳn là không có nơi nào có tên Thế Giới Tinh Tế, nhà mình chuẩn bị đi đâu?
"Là loại thế giới tinh tế này nè, có phải rất thú vị không?" Lăng Kiệt Sâm cho Lăng ba Lăng mẹ một ánh mắt trấn an, sau đó như hiến vật quý lấy ra một cái túi từ sau lưng, rầm rầm đổ ra một đống băng đĩa lên bàn trà, hai mắt Lăng Dục Cẩn quét qua, 《 Siêu nhân 》, 《 Kẻ huỷ diệt 》, 《 Chiến tranh giữa các vì sao 》, mấy cái đĩa khác thì không thấy rõ tên, nhưng hình ảnh thu nhỏ trên đĩa đều là lấy vũ trụ làm bản đồ, nhìn qua chỉ thấy một mảnh xanh đen.
Cho nên, cái nơi Thế Giới Tinh Tế này, thật sự là ý trên mặt chữ "thế giới tinh tế"?
Lăng Dục Cẩn ngồi trở lại sô pha lần nữa, còn có chút không quá tin tưởng nhìn bốn người đối diện, "Hôm nay không phải là ngày cá tháng tư, chuyện đùa này cũng không buồn cười, nếu nhà mình chuẩn bị chuyển nhà thì cũng không sao, con không có vụ không thích ứng hoàn cảnh linh tinh đâu, kiểm tra sơ trung cũng không có vấn đề gì, mọi người cứ yên tâm."
Bình thường Lăng ba Lăng mẹ không quá thích coi phim, anh hai và chị ba cũng luôn thần thần bí bí tự chơi đùa đồ đạc của mình trong phòng ngủ, người duy nhất trong nhà thích coi phim về đề tài tinh tế, cũng chỉ có Lăng Dục Cẩn.
Chẳng lẽ bởi vì sợ sau khi chuyển nhà mình sẽ không quen, mới cố ý lấy cớ nói về thứ yêu thích của mình?!
Lăng Kiệt Sâm thấy Lăng Dục Cẩn cho rằng cả nhà đang nói giỡn thì có chút phát sầu, thu dọn gọn lại băng đĩa trên bàn trà, sau đó trưng cầu ý kiến của Lăng ba Lăng mẹ, "Có nên nói thật với tiểu Dục không ạ?"
"Hiện tại dựa theo tình trạng linh hồn người nhà bị bài xích, về sau còn có khả năng đi tới thế giới tu tiên, cho nên, nên nói thật với tiểu Dục!" Lăng Thanh Huyền cũng từ sau lưng lấy ra một cái túi, run run vài cái đổ ra không ít tiểu thuyết, Lăng Dục Cẩn dùng thị lực 5.2 nhìn lướt qua, tất cả đều là một loạt sách nổi tiếng 《 Phàm nhân tu tiên truyện 》,《 Thiên ngoại phi tiên 》, 《 Tu tiên cuồng đồ 》 ,...
Lăng Dục Cẩn nhìn hai đống trước mặt, vẫn cảm thấy đây giống như không phải đang chuẩn bị chuyển nhà, mà là anh hai và chị ba đang chuẩn bị bỏ thi cao trung, lấy cớ về nhà mở một tiệm cho thuê sách đĩa.
"Hai anh chị đều là học sinh cao trung mà, sao trong túi không có sách?" Lăng Dục Cẩn bỗng chú ý tới điểm này, đã sắp tới ngày thi cao trung rồi mà trong túi sách của anh chị lại là mấy cái thứ này, chuyện bỏ học nhất định chỉ là sớm hay muộn mà thôi!
*thi cao trung = thi đại học(?)
Lăng ba Lăng mẹ còn đang nặng nề ấp ủ bầu không khí để giải thích, nghe được lời của đứa út thì lập tức kịp phản ứng lại, tức giận trừng hai đứa lớn, "Đúng rồi, sách của hai đứa đang ở đâu hả? Chuẩn bị thi cao trung rồi mà còn không có chừng mực!Sách đâu?"
"Tháng sau là đi tới thế giới tinh tế rồi, hình như là không cần thi cao trung đâu? Lịch sử và chính trị có học hay không cũng đâu có sao đâu!"
"Đúng vậy, ba mẹ à, ba mẹ hãy bỏ qua cho tụi con đi, vật lý và toán thật sự là rất khó khăn, lúc con tu tiên cũng không cần dùng đến mà!"
Hai đứa con lớn của Lăng gia lập tức cúi đầu nhận sai, nhưng lòng cũng kiên quyết không thay đổi.
Kiểm tra tri thức cao trung ở thế kỷ 21 hoàn toàn không dùng được trong thế giới tinh tế và thế giới tu tiên, người thì tháng sau đã đi, ai còn quản có thi cao trung hay không!
"Không được, nói không chừng ngày nào đó chúng ta sẽ trở lại thì sao? Còn chưa biết tỉ lệ thời gian trôi qua của ba thế giới như thế nào đấy, lỡ từ hai thế giới kia trở về còn có thể tham gia thi cao trung thì sao, không nên chậm trễ việc học tập!" Tuy rằng biết hai đứa lớn nhà mình không phải là người thường, nhưng loại chuyện lớn như thi cao trung này, làm sao có thể bởi vì xuyên qua liền bị ảnh hưởng đâu~
Ngồi cạnh nghe Lăng ba Lăng mẹ giáo dục anh chị về tầm quan trọng của bằng cấp, Lăng Dục Cẩn chỉ cảm thấy càng lúc càng không thích hợp, "Từ từ đã, ba mẹ, con cảm giác mọi người còn có cái gì đó cần giải thích với con một chút, cái gì gọi là tỉ lệ thời gian trôi qua?"
"Tiểu Dục, con nghe xong mấy cái này thì cũng không nên sợ hãi, chúng ta vẫn là ba mẹ anh chị của con." Lăng ba là chủ của một gia đình, trước tiên trấn an đứa út một chút, lại chỉnh lý ngôn ngữ vài phút, sau đó thận trọng chuẩn bị mở miệng nói ra chân tướng cho con trai, "...Tiểu Sâm con nói đi!"
Lăng Kiệt Sâm: "..."
"Ba, con là Kiệt Sâm, đừng gọi con là tiểu Sâm!" Lăng Kiệt Sâm đáng thương hề hề giơ tay nói, sau đó ngồi thẳng người mở miệng, "Anh kỳ thật là đến từ tinh hệ Como trong tương lai, nơi đó đã phát triển đến trình độ đại khái so với hiện tại thì nhanh hơn mười thế kỷ, cũng có thể xưng là thế giới tinh tế. Trước khi tới nơi này, anh vừa lúc thành niên hai mươi lăm tuổi, cũng tên là Kiệt Sâm, khi tỉnh lại thì liền biến thành đứa nhóc Lăng Kiệt Sâm mới sinh, đây là lần đầu tiên anh được làm một người con, được làm một người anh trai, cảm giác rất tuyệt."
Có mở đầu, câu kế tiếp liền dễ dàng hơn nhiều, "Tiểu Dục, chị đến từ thế giới Đồ Dương, cách hiện tại bao nhiêu năm thì chị không thể khảo chứng, nhưng nó cùng loại bối cảnh với tiểu thuyết tu tiên, trước khi tới nơi này thì chị vừa lúc biến hóa thành người sau năm trăm năm tu luyện, đạo hiệu là Thanh Huyền, sau khi tỉnh lại cũng biến thành đứa nhỏ Lăng Thanh Huyền mới sinh, lần đầu tiên làm người nên thỉnh chỉ giáo nhiều hơn."
"Tiểu Dục, ba vào lúc ba mươi tám tuổi thì trùng sinh về lại, trước đó không có kết hôn cũng không có con, sau khi trùng sinh lại gặp được mẹ của con, kết hôn xong thì cái thai thứ nhất gặp được tiểu Sâm và tiểu Huyền, cái thai thứ hai là con. Rốt cục cũng nói ra được bí mật này. Bà ơi, tôi thật cảm động..."
"Mẹ thì đến từ một trăm hai mươi năm trước, là một nữ tử khuê phòng, lúc mười tám tuổi chết trong nạn đói, vừa tỉnh lại liền trở thành một nữ tử lưu lạc ven đường, được ba của con nhặt về nhà, cuối cùng kết hôn sinh ra được các con. Cảm giác chia sẻ bí mật cho người một nhà thật tốt. Ông à, đến ôm một cái nào!"
Tìm không thấy nửa điểm dấu vết cả nhà đang nói dối hoặc là nói giỡn, một nửa quả táo đang gặm trong tay Lăng Dục Cẩn bộp một tiếng rơi xuống đất, chần chờ nửa ngày mới nói, "Ừm thì... con năm nay mười lăm tuổi, không có trùng sinh cũng không có xuyên qua."
Này hết thảy đều là đang nằm mơ đi?
Vươn tay nhéo đùi mình một phen, Lăng Dục Cẩn đau nước mắt đều sắp rớt xuống, nhìn người nhà ném từng quả bom xong liền thoải mái đi tới đi lui trong phòng khách, cậu nhìn đến mức chóng mặt liền vươn tay hô dừng, "Mọi người có thể tiếp tục giải thích vì sao