Chương 25
Vốn là đang muốn xem trận đấu miệng của mấy học bá tuổi trẻ.
Đột nhiên lại biến thành hiện trường thám hiểm tinh cầu, leo núi qua sông và các loại nguy hiểm bức điên một đám học bá??
Nhưng mà, đổi một phát liền có cảm giác hơn thì sao đây?
"Nhanh nhanh nào, thi đua Cúp hi vọng năm nay đặc biệt phấn khích nha, là một đám học bá bình thường dùng chỉ số thông minh nghiền áp chúng ta, bây giờ họ lạibị thiên nhiên tra tấn đến điên, ha ha ha, nhanh tới đây nhanh tới đây, chúng ta cùng nhau xem~"
Đại khái những lời này chính là nguyên nhân thực sự khi Trực tiếp chưa bắt đầu được bao lâu, nhưng người xem lại càng ngày càng nhiều!
Người thường chính là vui sướng khi thấy một đám người ưu tú mặt xám mày tro đó nha~
Hơn chín mươi vị tuyển thủ tham gia trận đấu đương nhiên là không biết đám người bên ngoài hiện tại đang dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa xem bọn họ rồi, bọn họ vẫn đang cau mày tự hỏi nên chọn lựa ba loại vật phẩm như thế nào.
Nếu quy tắc là phải tìm ra biện pháp sinh tồn, tập hợp ở bờ cát, như vậy việc hợp tác hẳn đã được ngầm đồng ý, phản ứng của đám tuyển thủ cũng rất nhanh, lúc này đang phân tán ra để tìm đội hữu, sau đó tổ hợp lại chọn lựa nhu yếu phẩm hợp lý.
Trong lúc nhất thời, mỗi người đều đánh giá giới tính, tuổi, sở trường cùng với gien của các tuyển thủ, hòng để chọn được đồng đội đạt tiêu chuẩn.
Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm nhất định là phải hành động chung với nhau rồi, đáng tiếc tuổi của Lăng Dục Cẩn nhỏ nhất, với lại thoạt nhìn thân hình của Lăng Kiệt Sâm cũng rất đơn bạc, cho nên không có người nào nguyện ý gia nhập vào đội bọn họ. Cuối cùng thế là, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm là tổ hai người duy nhất trong mấy nhóm tổ bốn người, tổ năm người thậm chí tổ bảy người, thoạt nhìn rất đặc biệt.
Đối với chuyện này, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm chỉ có thể tỏ vẻ, "Trách chúng ta được sao?"
_(:з" ∠)_
"Cái gì!? Ngay cả ba lô cũng là một loại vật phẩm!? Dựa vào cái gì chứ?!" Trong đội ngũ phía trước, tuyển thủ vừa chọn xong ba vật phẩm, đang chuẩn bị nhét đồ vào ba lô thì được thông báo cho biết, ba lô cũng là một loại vật phẩm lựa chọn.
Có còn để cho người ta tiếp tục thi đấu không vậy??
Nhưng bên chủ sự lại khó ở trước sau như một, họ đặc biệt ngạo kiều ném ra một câu, "Cậu cho rằng ba lô là cái thứ nào đó kết quả từ trên cây ra sao? Dựa vào cái gìlại không thuộc về vật phẩm chọn lựa?"
Được rồi, nói thật có lý, quả thực không nói được nên lời phản bác.
Tuyẻn thủ nọ chỉ có thể yên lặng câm miệng, sau đó lại suy xét một lần nữa, rằng nên chọn lựa ba vật phẩm như thế nào cho mỗi người.
"Ba lô, dao găm và ấm nước." Lăng Kiệt Sâm nói ra ba vật phẩm mà mình muốn, anh muốn nghe thử Cẩn bảo sẽ chọn cái gì.
"Vậy em chọn bộ đồ ổn định nhiệt độ, dây thừng và dao găm." Khác với những tổ còn lại, Lăng Dục Cẩn không có chọn thực vật hay nước ngọt, lều trại và túi ngủ tương đối chiếm vị trí cậu cũng không có chọn, có chọn thì cũng chỉ chọn công cụ thôi. Không có biện pháp nào, bởi vì phụ trọng của hai người có hạn, cứ quần áo nhẹ nhàng ra trận thì hơn.
Cũng may vật phẩm mà bên chủ sự cung cấp đều rất thích hợp, dao găm là loại đặc chế, hai lưỡi dao đều rất bén, ở một bên còn có rãnh máu, đại khái dài khoảng một cánh tay, khi cầm lên thì rất vừa vặn, lấy để phòng thân và mở đường là tốt nhất.
Cái ấm thì khá giống cái nồi hình trụ, có cái nắp để đậy kín, vừa nhìn liền thấy nó vừa có thể nấu nước vừa có thể đảm đương vũ khí lâm thời.
Ba lô và dây thừng đều có chung một đặc điểm, đó là chất lượng đặc biệt tốt, thậm chí tuyển thủ sau khi biến thân cũng đeo được.
À, đương nhiên tuyển thủ biến thân ở chỗ này chỉ có gấu, sư tử, hổ, báo linh tinh, không bao gồm bạo long cao gần mười mét, dài hai mươi mét nha. (Vua nằm cũng trúng đạn -> Lăng Thanh Huyền~)
Chọn xong đồ vật, Lăng Dục Cẩn liền mặc lên người Lăng Kiệt Sâm bộ đồ ổn định nhiệt độ, lấy lại ba đeo lên, "Rừng mưa, đầm lầy, núi cao và hoang mạc, chúng ta đổi lại."
Rừng mưa ẩm ướt, hoang mạc nóng rực, còn núi cao lại rét căm căm, Lăng Kiệt Sâm biết nếu như mình bị bệnh thì tuyệt đối sẽ liên lụy tới Cẩn bảo, cho nên anh không có giãy dụa mà mặc lên bộ đồ ổn định nhiệt độ, cầm chặt dao găm trong tay chuẩn bị đi vào rừng cây, sau đó lại bị Lăng Dục Cẩn một phen bắt lại.
"Từ từ, đừng nóng vội!" Tuy rằng bên chủ sự yêu cầu tuyển thủ trong một tháng phải tới bờ biển tập hợp, nhưng mà cũng không vội ở đây một lát, dù sao vừa rồi Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm chọn vật phẩm đã bị hạn chế rất nhiều, hoàn cảnh rõ ràng rất xấu.
Phần lớn tuyển thủ đã tiến vào rừng rậm, Lăng Kiệt Sâm nhìn thấy bên cạnh còn dư lại mấy tổ thì cũng chuẩn bị rời