Chương 37
Collins không như cá sấu, không cần giải thích đã có thể hiểu nên lái xe thế nào, được khiêng lên cao chạy vài vòng xong, chàng rồng Komodo lập tức vừa lòng, liền thoải mái sẵn sàng kéo xe trữ nước chạy vèo vèo vèo lên phía trước.
Quả nhiên, bốn chân đúng là có ưu thế hơn hẳn hai chân.
Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm thấy tốc độ giờ đã nhanh hơn trước ít nhất gấp ba bốn lần, vừa lòng gật đầu, vị tài xế này, rất thích hợp!
Nhưng cùng lúc vấn đề cũng tới, xe trữ nước được Collins kéo thoải mái, vậy Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm vẫn dùng hai cái đùi bước đi à?
Tuy rằng Collins không để ý, nói thêm hai anh em Lăng Dục Cẩn Lăng Kiệt Sâm ngồi trên xe cũng không sao, nhưng đây dù sao cũng là tuyển thủ, để một mình Collins vừa kéo xe trữ nước vừa kéo thêm hai anh em họ, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm cảm thấy rất băn khoăn.
"Không sao đâu, mấy cậu có ngồi lên cũng không nặng." Đối với Collins mà nói, cho dù có thêm hai anh em Lăng Dục Cẩn Lăng Kiệt Sâm, cũng chưa có nặng bằng một nửa con trâu hắn vồ được đâu, kéo cũng dễ nữa.
Nhưng Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm lại luôn có một loại ảo giác, rằng vị trước mặt chính là công nhân vất vả kéo xe, còn hai anh em họ chính là giai cấp bóc lột của chủ nghĩa tư bản, đặt ở thời đại đặc biệt, thế nào cũng bị đả đảo cho coi.
Cho nên, tài xế không thể chỉ có một mình Collins, phải tìm thêm mới được.
Lăng Điềm Điềm đang trốn trong áo Lăng Dục Cẩn lập tức bày mưu tính kế, "Đà điểu đà điểu~"
(o゜▽゜)o☆[ Bingo! ]
"Anh, đà điểu!"
Nói tới sa mạc, sao lại có thể quên mất con vật moe moe như đà điểu chứ~
Ở đây phải đặc biệt cảm ơn những tập《Thế giới động vật》do tổ chuyên mục quay, cùng với Lăng ba Lăng mẹ hay mang bọn nhỏ tới vườn bách thú chơi đùa vào ngày nghỉ.
Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm cũng hiểu biết không ít về đà điểu nhé!
Ở trên địa cầu, đà điểu là loài chim có hình thể lớn nhất được biết, tuy rằng không bay được, nhưng lại nổi danh chạy trốn nhanh, vứt trên đường cao tốc cũng có thể cam đoan đạt tới tốc độ hạn chế thấp nhất.
Trên mình đà điểu là lông chim với hai màu trắng đen, chiều cao có thể đạt tới 2m50, có cái cổ rất cao, chân thon, mắt to, lông mi đặc biệt dài.
Khụ, bề ngoài không phải là trọng điểm, để cho đôi mắt Lăng Dục Cẩn sáng ngời chính là, cậu đã từng cưỡi đà điểu rồi, cảm giác kia như là đang bay ý.
Hơn nữa, đà điểu chịu nặng không tồi, ngay cả khi có một người đứng trên trứng đà điểu, nó cũng sẽ không vỡ, chứ nói chi là chi sau của đà điểu trưỡng thành cực kỳ phát triển!
"Thế nhưng, mình đi đâu để tìm đà điểu đây?" Lăng Kiệt Sâm đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất hiện thực, tìm một con đà điểu trong sa mạc có cái gì khác với mò kim đáy bể?
"Có thể sẽ có vị tuyển thủ gien đà điểu nào đó, với lại đà điểu nổi danh là thị lực tốt,sẽ có biện pháp mà!" Vì thế, Lăng Dục Cẩn đặt năm cái huy chương lúc trước "câu" được trên núi tuyết ra, cùng với một bao thịt và một chai nước, cột lên cây gậy leo núi đã bị chế thành "gậy cán dài", bắt đầu ngồi chờ đà điểu mắc câu.
Thật sự được à?
Lăng Kiệt Sâm hoài nghi ngẩng đầu nhìn hai cái gói to cộng thêm năm miếng huy chương sáng long lanh trên gậy, không biết vị tuyển thủ đà điểu kia có xuất hiện không.
Nhóm khán giả quả thực có xúc động muốn quỳ xuống ——
-Lúc trước tui còn đang tò mò là làm sao Cẩn bảo biết được trong nhóm tuyển thủ đa gien giả có rồng Komodo, hiện tại ngẫm lại, ha hả, muốn biết lý do sao? Bằng vận khí đó cưng!
-Bây giờ còn lại mười hai tuyển thủ, tui đã mua màn ảnh cá nhân của bọn họ hết rồi, tui muốn nói cho quý vị chuyện này, tuyển thủ số 007 có thể biến thân thành đà điểu thật sự đang ngay tại phụ cận Cẩn bảo đó~
-Có thể thêm huy chương cộng điểm, có thịt khô điền đầy bụng, cùng với nước ắt không thể thiếu, cho dù là biết mấy thứ này chính là mồi, những tuyển thủ khác cũng sẽ rất khó kháng cự!
Collins trộm ngắm cây gậy dài được cột đồ vật này nọ đang cắm trên xe trữ nước, sau đó lắc đầu, sao có thể có tuyển thủ chạy tới đây chứ? Này đã tỏ rõ ở đây có bẫy rập rồi!
Sau đó, một con đà điểu "bịch bịch bịch" chạy tới, con đà điểu này cao khoảng 3m, đôi mắt to đen bóng thẳng tắp nhìn chằm chằm bọc thức ăn nước uống trên cây gậy.
Vì thế, khi đà điểu dừng lại trước xe trữ nước, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm liền biết, sắp có thêm tài xế mới nhậm chức rồi ~(づ●─●)づ Haiiii
Còn khi Collins nhìn thấy con đà điểu đen giống đực này, bên tai liền vang dội thanh âm bạt tai "bốp bốp bốp".
Ai nói là bởi vì biết đây là bẫy rập thì sẽ không có tuyển thủ khác tới, không phải là con đà điểu này đã xuất hiện rất nhanh sao?
Nhưng mà, cho dù đà điểu trông cao cỡ nào thì căn bản cũng không cách nào hoàn thành động tác khiêng mình lên cao, Collins nghĩ đến đây liền có chút xíu vui vẻ, cảm thấy đà điểu có gia nhập vào bọn họ hay không cũng không hề gì.
Dù sao, bị khiêng lên cao là phương thức nhận lương độc nhất vô nhị của hắn, không cho phép đạo!
Nhưng tuyển thủ số 007 Kasimov căn bản không quan tâm tới ánh mắt của nhóm Lăng Dục Cẩn, dù sao trong thế giới quan của hắn, thiếu cái gì thì đoạt đi là được, từ khi tiến vào sa mạc tới giờ, Kasimov đang vừa đói vừa khát thì chợt chú ý tới thịt và nước phía trên cây gậy dài kia.
Đừng nói đây là bẫy rập, cho dù có là độc, hắn cũng muốn ăn!
Bánh xe trữ nước có gắn lá chắn, độ cao không vượt qua 1m, cộng thêm hai cây gậy leo núi cố chế thành gậy cán dài, độ cao tổng thể không vượt quá 3m50, đối với đà điểu mà nói, chỉ cần nhảy nhẹ một phát là có thể dùng miệng gắp xuống rồi.
Kasimov căn bản không thèm để ý hai anh em Lăng Dục Cẩn Lăng Kiệt Sâm, mà con thằn lằn lớn ở kia thì chỉ đang nằm sấp, một bộ không có hứng thú tới hắn, lá gan Kasimov liền phình to chuẩn bị phi thân nhảy lên đoạt thịt khô và bình nước.
Là một vị đà điểu tổng tài bá đạo có nội tâm thích cường thủ hào đoạt, Kasimov tỏ vẻ, đoạt chút thịt và nước của mi coi như đã cho mi mặt mũi rồi đấy nhé, cùng lắm thì sau khi trận đấu kết thúc sẽ bồi thường mi gấp bội.
Kasimov bị người nhà cưỡng chế ném vào trận đấu, hắn đã sắp bị hoàn cảnh dã ngoại bức điên rồi, hiện giờ hắn đặc biệt hoài niệm ngày trước kia khi mình còn làm một tên phú nhị đại, không chuyện ác nào không làm.
Mà Lăng Dục Cẩn đứng bên cạnh xe trữ nước còn chưa có nói chuyện với tuyển thủ số 007, liền nhìn thấy đà điểu trực tiếp nhảy lên lấy đi thịt khô và nước, cậu lập tức tay mắt lanh lẹ kéo mạnh một chân đà điểu xuống.
Làm cho Kasimov đang ở giữa không trung làm động tác giương cánh bay lên lập tức ngã sấp mặt, sau đó còn chưa đứng lên kịp thì đã bị người ta một phát kéo cổ.
Ui, cổ nhỏ như vậy, hẳn là bị kéo rất đau. Collins đang nằm sấp bên cạnh yên lặng cảm khái, may mắn là mình da dày thịt béo, cổ vừa ngắn vừa to, chứ không lỡ như bị Lăng Dục Cẩn kéo cổ lên cao, phỏng chừng ba giây sau liền vì hít thở không thông mà thăng thiên.
"Lớn mật, mi biết ta là ai không?!" Kasimov bị nắm ở điểm yếu, không thể động đậy, chỉ có thể tức giận trợn tròn đôi mắt vốn đã rất lớn, có ý đồ dùng sát khí bức lui Lăng Dục Cẩn.
"À há, vậy mi có biết ta là ai không?!" Lăng Dục Cẩn trực tiếp thêm lực đạo kéo cổ đà điểu, lấy chân đè lại đôi chân thon của đà điểu, sau đó dùng ngữ khí đặc biệt kiêu ngạo hỏi lại.
Kasimov có chút kinh ngạc, nhìn chằm chằm Lăng Dục Cẩn, chần chờ vài giây, "Ta họ Karla, mi biết chứ?" Tập đoàn Karla chuyên buôn bán phi hành khí số lượng có hạn trong toàn Liên Bang, biết bao nhiêu người có giấc mộng nắm giữ một chiếc phi hành khí để theo đuổi đam mê thể nghiệm tốc độ, là người kế thừa tập đoàn Karla, Kasimov cái khác thì không dám nói, nhưng phú nhị đại giàu hơn hắn tuyệt đối là kiếm toàn Liên Bang cũng tìm không được vài người.
"Ồ, vậy thì thế nào? Thế từng nghe tới họ Lăng chưa?" Lăng Dục Cẩn hoàn toàn không biết thân phận của đà điểu trước mặt ra sao, dù sao tất cả mọi người đều đang trong vùng cát vàng này, nghiêm trang nói hưu nói vượn ai sợ ai.
"Lăng?" Kasimov ngơ ngác, hoàn toàn không biết nên làm thế nào? Chẳng lẽ Lăng thị chính là một trong những gia tộc mà ba mẹ thường hay ân cần dạy bảo để mình chú ý tới sao?
"Ngay cả họ Lăng cũng không biết, hửm!" Lăng Dục Cẩn vươn tay ném đà điểu đi, sau đó đứng lên vỗ vỗ cát vàng trên bàn tay, chỉ chỉ Kasimov, "Tốt nhất thì nghe lời chút đi, có biết chưa!"
(⊙v⊙)
Hình như mình đã chọc phải nhân vật gì đó rất ghê gớm thì phải? Kasimov ngốc hồ hồ đứng bên cạnh Collins, bỗng chợt phát hiện, ế ế ế, đây không phải là Collins – người thừa kế tập đoàn Coilia trùm năng lượng ánh sáng sao?
Thú thái như rồng Komodo rất ít thấy, nhưng tầng quản lý Coilia chính là thuần một sắc rồng Komodo!
Kasimov ở trong lòng hiện ra một cái cân, cân thử phân lượng của hắn và Collins, phát hiện ra hắn và Collins đều là phú nhị đại cùng cấp bậc, mà thế lực sau lưng hai vị thiếu niên họ Lăng này lại có thể khiến cho Collins ở đây kéo xe, nhất định là có lai lịch gì đó mà nói ra liền có thể hù chết một đám người!
Một con đà điểu đang lâm vào âm mưu luận, một con rồng Komodo cảm thấy mỹ mãn khi được khiêng lên cao, xe trữ nước và hai anh em Lăng gia, lấy tốc độ cực nhanh đi trong phiến sa mạc này.
Lăng Kiệt Sâm trộm hỏi em trai: "Cẩn bảo, em đã sớm đoán được Kasimov là ngườikế thừa tập đoàn Karla à?"
"Hả? Tập đoàn Karla? Con đà điểu này á?"
"Em không biết? Vậy những lời vừa rồi...?" Lăng Kiệt Sâm dù sao cũng vẫn có 25 năm kinh nghiệm sinh hoạt ở Liên Bang trước khi xuyên qua, anh có ấn tượng rất sâu đối với tập đoàn Karla này, Kasimov vừa nói ra tên mình thì Lăng Kiệt Sâm đã nghĩ tới thân phận cậu ấy rồi.
"Em chỉ hù dọa cậu ta thôi."
Lăng Dục Cẩn trưng ra vẻ mặt vô tội.
Nhưng mà ngẫm lại thì, cả nhà bọn họ hoặc là trọng sinh hoặc là xuyên qua, người bình thường duy nhất là Cẩn bảo thì từ sau khi rời khỏi địa cầu, phong cách cũng càng ngày càng khác, Lăng Kiệt Sâm cũng không tính đi thảo luận về bối cảnh gia đình Kasimov.
Dù sao, đợi đến khi tìm được nguyên liệu cho dược tề ổn định linh hồn, Lăng gia năm miệng ăn sẽ lập tức phất phất tay rời khỏi tinh hệ Como, đừng nói là có