Lôi vân mang đến cho người ta sợ hãi tới mức hít thở không thông, ấy thế nhưng khi thấy Hắc Cẩu một người đứng đó bộ dáng hi hi ha ha đang nhìn nó, con mắt trở nên vặn vẹo dãy dụa lưỡng lự không cam tâm.
Dường như cảm nhận thấy điều đó Hắc Cẩu bèn tung ra độc chiêu, hắn mở miệng nói như đang lẩm bẩm với chính mình nhưng cũng cố ý cho Thiên Nhãn nghe thấy.
- Chủ nhân đang ngủ a, ta gây động tĩnh lớn như vậy lỡ như nàng tỉnh giấc...
Dường như nghe thấy điều gì đó rất đáng sợ, trên trời lôi vân cùng Thiên Phạt chi Nhãn kia tới nhanh bao nhiêu, rời đi lại còn nhanh hơn gấp bội.
Chớp mắt bầu trời đã lại trong veo lấp ánh tinh tú, ánh trăng lại lạnh lẽo chiếu xuống khuân mặt Hắc Cẩu.
- Vẫn còn biết sợ ...!- Hắc cẩu cười mỉm chợt thân hình loé lên rồi biến mất, khi xuất hiện lại đã đứng ngay bên cạnh một lão béo gương mặt phúc hậu - Đã nhìn đủ chưa.?
Âm thanh bình thản khiến cho tên béo giật mình hoảng sợ,.
Lâm Việt từ sau hôm gặp mặt Tử Lăng vẫn một mực suy nghĩ, hắn cho người điều tra xem rốt cuộc Tiêu gia là thế lực nào từ đâu đến.
Kết quả là cũng như những thế lực khác, hắn không tìm ra bất cứ thông tin nào ngoài việc hiện tại Tử Lăng làm khách tại Nam Cung Gia.
Sau cùng hắn cũng cùng chung suy nghĩ giống như mấy nhà kia, Tiêu gia là ẩn thế gia tộc mà Tử Lăng là con cháu ra ngoài dạo chơi.
Lâm gia cũng có người theo dõi, ngay khi chúng nữ rời khỏi Thanh Băng Thành, Lâm Việt liền tò mò không biết Tử Lăng sẽ làm sao đối phó với phiền phức.
Kết quả là hắn chứng kiến một màn kinh tâm động phách, Khôn Phương hai nhà cùng Bách Băng Sơn Hàn Nguyệt Cung hai thế lực lớn toàn quân bị diệt.
Kinh khủng hơn nam nhân kia không rõ nói gì mà thậm chí đến lôi phạt cũng phài rút lui.
Điều này làm cho đầu óc hắn trống rỗng, Tiêu gia rốt cuộc là thế lực nào.? Nam nhân kia rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới gì, ...là Tiên trong truyền thuyết.? Hay thậm chí còn trên cả Tiên, là...!Hắn không muốn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Còn đang thất thần thì bên tai hắn đã truyền tới thanh âm khiến cho Lâm Việt thiếu chút nữa bị doạ chết.
Hắn đứng cách xa cả trăm dặm để quan sát tình hình, nếu như có chuyện gì xảy ra bằng vào tu vi của hắn vẫn sẽ kịp thời làm ra hành động.
Chỉ có điều là không có cơ hội thể hiện.
Gian nan nhìn sang nam nhân ban nãy còn cách hắn trăm dặm xa, bây giờ đã đứng ngay bên cạnh.
Lâm Việt hai chân như đeo chì quỳ xụp xuống, không phải hắn muốn như thế mà là vì Hắc Cẩu lúc này thả ra uy áp đè chặt hắn xuống.
- Tiền...tiền bối..ta...
Lâm Việt mở miệng khó khăn, áp lực đè chặt khiến xương cốt hắn vang lên âm thanh răng rắc như muốn vỡ vụn.
- Là ngươi sao.,? - Hắc Cẩu nhìn ra đây chính là lão béo tại phòng đấu giá, uy áp biến mất làm cho Lâm Việt như nhặt về được một mạng.
- Ngươi là tên đã nhắc nhở chủ nhân nhà ta.?
- Vãn bối không dám..là khi ấy chỉ nói lung tung...
Lâm Việt hoảng sợ nhận được một tin tức khiến hắn run rẩy, chủ nhân...nam nhân này nói chủ nhân hắn là người mà mình đã nhắc nhở.
Vậy vị chủ nhân kia chắc hẳn chính là nữ nhân tại phòng đấu giá...
Nói như vậy thì Tiêu gia thậm chí còn khủng khiếp hơn những gì hắn suy đoán, tồn tại mạnh mẽ tới mức này vẫn chỉ là người hầu.
Hơn nữa hai tiếng " Chủ nhân " mang theo ngữ khí trung thành cực điểm.
Rốt cuộc Tiêu gia đó là tồn tại thế nào.? Sẽ không phải thật sự là từ phía trên...
Phía trên trong truyền thuyết chính là nơi mà vô vàn cường giả hướng tới nhưng vô vọng, nơi đó trong miệng bọn hắn chính là Tiên giới.
Tiêu gia có lẽ nào là từ Tiên giới người đi xuống, thế nhưng Tiên lộ ...!Tiên lộ đã nối lại.?
Bị suy nghĩ này của chính mình doạ sợ, Lâm Việt hoảng hốt.
Tiên lộ vạn năm nay đã bị chặt đứt, vì để đả thông nó không ít cường giả đã vẫn lạc.
Thậm chí còn mang đến tai kiếp vì đả thông tới dị vực, cơ hồ khi ấy nhân loại suýt chút nữa diệt vong.
Về sau Tám vị Nhân Tiên hi sinh tinh huyết thần hồn tạo ra Bát Tiên Phong Cấm Thủ Hộ Trận, đem cả phiến thiên địa này phong ấn ngăn cách với bên ngoài mới tránh thoát khỏi một kiếp.
Cũng vì vậy mà Tiên lộ lại càng trở nên xa vời hơn.
Cũng đừng nghĩ đến còn cao hơn cả Tiên giới, là nơi chỉ tồn tại trong thần thoại địa phương.
Nhưng nếu như những gì hắn nghĩ là thật, Tiêu gia chính là đi qua con đường đó mà đến Vô Thần Đại Lục.
Tiên lộ thực sự đã mở lại, vậy thì...
Còn đang sợ hãi suy nghĩ, hắn không để ý bên cạnh Hắc Cẩu đang lẩm bẩm một mình hoặc cũng có thể nói với hắn.
- Ngươi cũng là mang theo ý tốt đến đây, bất quá có những thứ ngươi không nên thấy rồi.
Chỉ có người chết mới giữ được bí mật...à vẫn còn một cách...
...!...!....!....
Nam Châu Bắc Vực một khoảng đất trống dừng ở đó một cỗ xe ngựa, kế bên cạnh chiếc xe một ngựa một chó vẫn đang nằm cuốn lấy nhau mà ngủ.
Vì bị những dãy đại sơn phủ đầy tuyết trắng che khuất, ánh mặt trời phải vất vả lắm mới đem đến được một chút ánh nắng.
Căn nhà gỗ nhỏ đã được tiểu Thanh lấy ra, thi thoảng lại toả ra trận trận hương thơm khiến cho ai đi ngang qua cũng phải réo bụng một phen, chẳng qua là nơi này tương đối vắng vẻ chẳng có ai đi qua mà thưởng thức hương thơm ấy.
Mạc Trúc vẫn như thường ngày tu luyện Vong Trần Đoạn Tình Kiếm, kiếm chiêu càng ngày càng sắc bén hơn nàng cũng dần dần trở nên lạnh lùng hơn.
Tử Lăng thay đổi một cái áo choàng màu lông cáo, bước chân lười biếng đi ra khỏ xe.
Cảnh tượng quen thuộc diễn ra khiến cho nàng cảm thấy thoải mái, nếu không vì cái nhiệm vụ không tưởng kia cứ thong thả như