Khương Quyển Nhu hiện tại là Lý Nghệ Hân, lúc này cô được xuất viện theo mong muốn để về Hàn gia.
Ngồi bên cạnh Hàn Minh Vũ trên chiếc xe bốn chỗ đắt tiền, cảm giác có phần gượng gạo, thân phận khác đi thì cuộc sống cũng khác đi, một Khương Quyển Nhu chỉ biết đi xe máy chạy ngược chạy xuôi để giao hoa mỗi ngày, bây giờ đùng một cái lại hóa thành một Lý Nghệ Hân xinh đẹp danh giá, chỉ có điều là Lý Nghệ Hân đã kết hôn, Quyển Nhu cũng vì thế mà đột nhiên trở thành một người phụ nữ đã có chồng, cảm giác không biết nên diễn tả thế nào?
Quyển Nhu nhẹ nhàng chuyển đôi đồng tử sang phải, cô lén nhìn Hàn Minh Vũ, chỉ định nhìn một cái rồi thôi, nhưng không hiểu sao càng nhìn lại càng muốn nhìn nữa. Hàn Minh Vũ là một nam nhân rất tuấn tú, tuy sắc mặt luôn toát lên sự lạnh lùng nhưng tổng quan từ ngũ quan luôn là một điểm cuốn hút, không ngờ chồng của Lý Nghệ Hân lại cực kỳ soái ca, như thể anh ta bước ra từ một cuốn tiểu thuyết, mà cũng có thể đúng là như vậy, bởi vì cô đã hoán đổi linh hồn thì biết đâu anh ta cũng là xuyên không thì sao?
" Nhìn kỹ chưa?"
Quyển Nhu đột nhiên lấy lại tâm tư, Hàn Minh Vũ đang dưỡng thần mà cũng biết cô đang nhìn anh ta sao? Con người này làm người ta sợ thật đấy.
Hàn Minh Vũ mở mắt, rất điềm nhẹ nhìn sang Lý Nghệ Hân, đôi mắt vừa lạnh vừa hiểm. Quyển Nhu vội né tránh ánh nhìn, cô quay lại và hạ mắt xuống thấp, bộ dạng cứ như là đang mắc lỗi.
Gương mặt xinh đẹp của Lý Nghệ Hân khi bối rối lại mang một nét dễ thương, cô ta lúc này nhút nhát như một con thỏ. Hàn Minh Vũ trong đầu luôn là ý niệm khinh bỉ, Lý Nghệ Hân cô đóng kịch rất giỏi, giỏi đến mức trơ trẽn không ai bằng.
" Tôi thấy cô nên xin vào một công ty quản lý nào đó để làm diễn viên đi, biết đâu cô trở thành sao hạng A đấy."
Quyển Nhu nhè nhẹ thanh âm, cô khoan thai trả lời: " Tôi không thích làm diễn viên."
Hàn Minh Vũ híp nhẹ một bên mắt, cô ta còn ra vẻ rất tự nhiên để trả lời, Lý Nghệ Hân xem ra anh đã đánh giá thấp khả năng mặt trơ của cô ta.
" Lý Nghệ Hân cô không muốn ly hôn nữa sao?"
Quyển Nhu giật mình, trời ạ, không lẽ tình cảm của bọn họ lại sức mẻ đến mức muốn ly hôn ư?
Lý Nghệ Hân muốn ly hôn với Hàn Minh Vũ, hèn gì anh ta lúc nào cũng lạnh nhạt và khó chịu với cô. Nhưng tình hình lúc này thì cô có nên tiếp tục ý định của chủ thể hay không? Không được, nếu ly hôn thì cô phải rời khỏi nhà họ Hàn, nơi còn lại để quay về là Lý gia, thân phận của cô sẽ bị bại lộ, như thế chẳng khác nào là bệnh viện tâm thần thẳng tiến, không được, cô không thể để bản thân lâm vào đường cùng.
" Thế anh có muốn ly hôn không?" Quyển Nhu rụt rè hỏi Minh Vũ.
Hàn Minh Vũ lạnh giọng: " Cô nghĩ tôi sẽ nói không sao? "
" Là do anh không thích tôi? Nếu đã không thích thì sao còn kết hôn? " Quyển Nhu nói xong thì bối rối, cô nghĩ mình quẩn rồi, khi không lại hỏi linh tinh, nhỡ may anh ta nghi ngờ thì khổ, bực quá, là cô không hiểu rõ về Lý Nghệ Hân, lại cũng không biết phải hỏi ai về cô ấy là người như thế nào để mà còn biết cách ứng xử.
Hàn Minh Vũ cười nhạt, anh cũng chẳng buồn trả lời, cơ hồ là anh đã quá rõ cô ta, một người phụ nữ xấu tính cùng khả năng diễn xuất 100 điểm. Lý Nghệ Hân muốn diễn thì cứ để cho cô ta diễn, cùng lắm anh sẽ diễn cùng cô ta, để coi cô ta có thể đóng kịch được bao lâu.
Ngay lúc đó có một cuộc điện thoại gọi đến cho Hàn Minh Vũ, anh đưa tay vào trong túi áo lấy điện thoại ra, xem một cái rồi đưa lên tai:
" Có chuyện gì...?"
Trong điện thoại người gọi đến đã nói gì đó mà sắc mặt của Hàn Minh Vũ như sắp có giông bão, mây đen đang mù mịt kéo đến, cặp chân mày từ từ nhíu sâu, tầm mắt vô hồn nhưng lại có cảm giác đáng sợ khi nhìn vào. Quyển Nhu không biết đã có chuyện gì xảy ra, chỉ là không khí tự dưng có chút choáng ngợp, không được thoải mái, không được tốt cho lắm.
Hàn Minh Vũ buông tay đang cầm điện thoại xuống, đôi mắt mệt mỏi nhíu lại, bàn tay đưa lên nâng lấy vùng trán.
Anh ta gặp chuyện gì khó ư, Quyển Nhu nghiêng qua, cô muốn hỏi nhưng lại nghĩ không nên, cô đành im lặng cho đến khi Hàn Minh Vũ mở miệng nói:
" Lý Nghệ Hân."
Quyển Nhu vô tình lại đáp một chữ: " Vâng"
Hàn Minh Vũ liếc nhẹ sang Khương Quyển Nhu, cô ta làm anh nổi hết cả da gà, quả thật là vẫn chưa quen với vai diễn ôn nhu của cô ta cho lắm.
" Cô muốn quay về Hàn gia, nhưng sau lưng cô lại chọc thủng Hàn Thị, không lẽ cô muốn cùng tôi phu thê mặn nồng, sóng gió có nhau, cùng nhau gánh nợ, cùng nhau ra đường sống phải không?"
Quyển Nhu ngơ ngác, anh ta là đang nói gì vậy, cái gì mà cùng nhau gánh nợ, ra đường, rồi còn mặn nồng.
" Tôi không hiểu ý anh."
Hàn Minh Vũ bất thình linh trừng mắt, nắm chặt cổ tay của Quyển Nhu, anh siết chặt đến mức làm đau cô ấy.
" Anh buông tay tôi ra." Quyển Nhu nhăn nhó cục cựa cổ tay.
Hàn Minh Vũ gằn giọng: " Cô là một kẻ xấu xa nhất mà tôi từng thấy, tâm địa rắn độc mà giả vờ là quan âm sao? Cô đừng tưởng có Lý Nghệ Hoành thì Hàn Thị sẽ sụp đỗ, TÔI..không để cho cô
được đắc ý như vậy, cô cứ chống mắt lên mà xem Hàn Thị quay lại vị trí số 1 trên đấu trường kinh doanh như thế nào."
Quyển Nhu đau mà rớm nước mắt: " Tôi xấu xa ư? Anh thì có. Hành động thô bạo, không có lý lẽ, anh vô duyên vô cớ hung dữ lại còn
dùng giọng cảnh cáo, Hàn Thị thì có liên can gì đến tôi chứ? "
" Lý Nghệ Hân một mặt cô nói dối trước mặt ba cô là tôi tốt với cô, nhưng mặt khác cô lại đi thúc giục anh trai làm giảm thị trường giá cổ phiếu của Hàn Thị, giờ cô còn dám nói là tôi vô duyên vô cớ, không có lý lẽ."
Quyển Nhu nghe anh ta nói thì cũng có phần hiểu được nguyên nhân, anh trai có lẽ là cái tên Lý Nghệ Hoành mà Hàn Minh Vũ khi nảy có nói, vậy là theo logic thì Lý Nghệ Hân đã nói gì đó với Lý Nghệ Hoành để ám hại Hàn Thị, mà Hàn Thị thì chắc là tập đoàn của Hàn gia. Quyển Nhu có vẻ hiểu ra nhiều, cuộc điện thoại lúc nảy chắc chắn là Hàn Minh Vũ được thông báo về cổ phiếu đang bị rớt giá cho nên anh ta mới tức giận chút hết lên Lý Nghệ Hân. Haiz...cô gái Lý Nghệ Hân này cũng không phải là dạng vừa rồi, cô ta không những muốn ly hôn mà còn muốn khiến chồng của cô ta thân bại danh liệt đây mà.
" Thì ra là do giá cổ phiếu nên anh mới thế sao? Tôi giúp anh nói chuyện với anh của tôi là được thôi mà."
Hàn Minh Vũ dãn nhẹ hàng chân mày, có một chút mơ hồ, nhưng vội kéo lại tâm trí không nên để cô ta dễ dàng đùa cợt.
" Cô nghĩ tôi ba tuổi à."
Nhân lúc Hàn Minh Vũ không dùng sức ở tay nữa, Quyển Nhu liền rút tay ra, anh ta siết chặt quá, cổ tay của cô đỏ lên hết rồi, đau quá đi mất, đẹp trai nhưng sao mà hung hăng dữ vậy không biết.
" Anh mà ba tuổi thì tôi hai tuổi? "
Quyển Nhu lấy điện thoại, cô lướt đến cái tên Lý Nghệ Hoành, không biết anh ta là con thứ mấy trong Lý gia nhưng trong điện thoại ngoài ba mẹ thì họ Lý chỉ có một người, như vậy anh ta chắc là con đầu rồi.
" Alo anh hai ạ."
" Nghệ Hân em khỏe hơn nhiều chưa?"
" Dạ em khỏe nhiều rồi."
" Anh xin lỗi vì lúc em tỉnh lại không đến thăm em được, lịch trình công việc của anh rất bận, anh vừa mới về nước lại phải xuống các chi nhánh để kiểm tra, khi anh về thì em đã xuất viện rồi."
" Em hiểu mà, em không trách anh hai đâu. Nhưng mà anh hai em có việc này muốn nhờ anh..."
Quyển Nhu cố gắng nói ra một số lý do với Lý Nghệ Hoành nhằm để anh ta nương tay với Hàn Thị:
" Anh hai, nếu Minh Vũ phải gánh nợ thì em cũng sẽ gánh cùng anh ấy, anh ấy ra đường thì em cũng ra đường, em đã là người của Hàn gia thì chết cũng là ma của Hàn gia. Trước đây em đã nói những gì với anh không quan trọng, nhưng bây giờ thì em quyết định rồi, cả đời này em chỉ theo Hàn Minh Vũ, nếu anh thương em thì anh đừng làm khó Hàn Thị nữa có được không?"
Lý Nghệ Hoành gằn giọng: "Là Hàn Minh Vũ dọa nạt bắt ép em nói như vậy phải không?"
"Anh ấy dọa được em sao, sau lưng em có ai chứ? Anh đừng suy đoán nhiều."
" Nghệ Hân em nghe cho kỹ này..."
Lý Nghệ Hoành dặn dò em gái Lý Nghệ Hân gì đó. Quyển Nhu thì dùng lời ngon ngọt nhẹ nhàng nói chuyện với Lý Nghệ Hoành trong điện thoại, Hàn Minh Vũ ánh mắt không rời Lý Nghệ Hân, lòng dạ của cô ta càng lúc anh càng không nắm bắt được, cô ta đang tu luyện ở cấp cao hơn, vừa đấm vừa xoa. Nhưng những lời mà cô ta nói xém chút là làm anh động lòng, Lý Nghệ Hân thật không đơn giản.
Quyển Nhu cúp máy, cô quay sang thì bắt gặp đôi mắt của Minh Vũ tự dưng lại thẹn một cái mà hạ mắt xuống:
" Anh tôi nói động thái của Lý Thị xem như là cảnh cáo và cũng cho Hàn gia biết Lý Thị mới là chỗ dựa cho cả Hàn Thị, nếu Hàn gia dám đối xử tệ với Lý Nghệ Hân thì giá cổ phiếu sẽ không chỉ rớt như vậy. "
Hàn Minh Vũ ánh mắt như phát lửa, sự tức giận đang dâng lên trên toàn bộ cái nhìn không chút hòa hão, anh định mở miệng thì giọng điệu thanh thoát của Quyển Nhu lại vang lên:
" Anh hai chỉ làm khó anh ngày hôm nay thôi, ngày mai cổ phiếu sẽ tăng mạnh lại, anh cũng đừng lo nữa. Nhưng mà... sau này có chuyện gì thì anh cứ từ từ nói với tôi có được không, đừng có hễ tí là động tay động chân."
Quyển Nhu đã rất thiện chí giải nan cho Hàn Thị nhưng trong mắt của Hàn Minh Vũ vẫn chưa thể nhìn cô bằng một cái nhìn thiện cảm. Tính cách làm nên cả một con người, chỉ là một khi đã ghét thì cho dù người đó có cố làm gì, thì trong suy nghĩ của người kia vẫn sẽ khó lòng mà thay đổi. Quyển Nhu không có ác ý đối với Hàn Minh Vũ nhưng anh ta lại luôn tỏ ra khó chịu với cô, ngày tháng sau này của Khương Quyển Nhu sẽ không dễ dàng, đằng trước là sương mù che khuất, mọi việc rồi sẽ ra sao, cô không biết, Hàn Minh Vũ không biết, Lý Nghệ Hân cũng không biết.
Quyển Nhu đâm chiêu nhìn ra bên ngoài, tâm tư đang nghĩ:
" Thân xác thật của mình hiện đang ở đâu, mình không nhớ được gì khi tĩnh lại ở cái cơ thể này, chỉ nhớ là lúc đi giao hoa trở về thì bị cay mắt sau đó thì là đang ngồi trong xe như bây giờ. Linh hồn của mình bị đổi sang cho Lý Nghệ Hân vậy thì linh hồn của Lý Nghệ Hân liệu có đang nằm trong thân thể của mình, nếu vậy khi cô ta tìm đến Lý gia để xác nhận thân phận thì phải làm sao?"
Quyển Nhu bỗng ngồi thẳng người: " Không được." Cô thốt lên.
Ngay lúc đó chiếc xe cũng chợt dừng, đã đến Hàn gia, Hàn Minh Vũ mở xe bước xuống, anh bỏ mặc cô mà đi vào trong. Quyển Nhu cũng lóng ngóng leo xuống rồi chạy theo anh ta vào trong nhà.