Chương 34: Ngươi không nói gì ta xem như ngươi thẹn thùng
Nghe Kỳ Từ nói xong, mặc dù động tác của Lý quốc sư hơi cứng ngắc nhưng cũng không khuyên can mà chỉ sai người hầu hạ Kỳ Từ cho tốt.
Bên ngoài chính sảnh, Tần Dịch Thương và Lâm Bạch Cốc đang nấp sau tường quay sang nhìn nhau, bọn họ đã nghe hết đoạn đối thoại của hai người kia không sót một chữ.
Tần Dịch Thương phe phẩy quạt thủy mặc, cười hỏi Lâm Bạch Cốc: "Lại nghĩ kế ly gián nữa à?"
Lâm Bạch Cốc chậm rãi lắc đầu: "Muộn rồi."
Tần Dịch Thương thản nhiên nói: "Cũng đúng, là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh khỏi, thôi thôi, đi tìm rượu cho Biên Trọng Hoa cái đã."
"Rượu?"
"Ừ, trước đó đánh cờ với hắn bị thua mười vò, làm sao? Ngươi cũng muốn uống à, có cần ta đem về cho ngươi một vò không? Rượu ngon ủ từ hoa đào ngàn năm trên núi Thanh Khâu, chính là cực phẩm nhân gian đấy, chỉ ngửi thôi cũng say."
Kỳ thật Lâm Bạch Cốc không thích uống rượu nhưng nghe Tần Dịch Thương nói vậy lại có chút hiếu kỳ, thế là khẽ gật đầu.
Tần Dịch Thương xếp quạt che giấu ý cười gian xảo trên khóe miệng, hắn lấy cán quạt nhẹ nhàng nâng cằm Lâm Bạch Cốc rồi cười nói: "Tiểu Bạch Điểu, trên đời này không có vụ mua bán nào lỗ lã đâu."
"Ngươi muốn gì?" Lâm Bạch Cốc nhàn nhạt hỏi.
Tần Dịch Thương đáp cực nhanh: "Muốn ngươi."
"Cáo từ." Lâm Bạch Cốc cũng đáp cực nhanh.
Thấy Lâm Bạch Cốc quay người định đi, Tần Dịch Thương kéo y lại: "Khoan đã, mua bán mà, đừng hở một chút chưa thương lượng đã bỏ đi chứ, chúng ta bàn bạc đi, hay là ngươi nói ta biết trước kia người khiến ngươi thương tâm khổ sở là ai, ta sẽ đem rượu cho ngươi, thế nào?"
Lâm Bạch Cốc hỏi lại: "Sao ngươi cứ muốn biết người kia là ai thế?"
Tần Dịch Thương khoác vai Lâm Bạch Cốc, hắn nheo mắt lại, tuy dáng vẻ tươi cười nhưng ngữ khí lại nghiêm túc hiếm thấy: "Nếu ta biết thì sẽ lên chín tầng mây, lật khắp chín tầng địa ngục để tìm ra người kia, sau đó chém hắn, nghiền nát xương hắn ném xuống cống cho trùng ăn, ê ê ê, Tiểu Bạch Điểu, ngươi đừng đi mà, ngươi đi đâu, có phải ngươi thẹn thùng rồi không? Ngươi không nói gì ta xem như ngươi thẹn thùng đấy nhé!"
-
Gần nửa đêm Biên Trọng Hoa mới về Ám Hầu Môn, cũng không phải vì du hồn ở ngoại ô khó giải quyết mà vì khi hắn trở về đã thấy cỗ kiệu của Vương gia.
Biên Trọng Hoa không biết Kỳ Từ đến Ám Hầu Môn làm gì, nhưng vì cuộc đối thoại trước đó nên Biên Trọng Hoa đã sớm phân định giới hạn với Kỳ Từ.
Cái gì gọi là ngươi muốn báo đáp thế nào? Thì ra trong lòng Kỳ Từ hắn chỉ là kẻ biết được thân phận Vương gia của Kỳ Từ nên mới giúp y để cầu vinh hoa sao?
Biên Trọng Hoa xưa nay giúp người làm vui, trước kia cũng thường xuyên bị người khác hiểu lầm là có mục đích, không hiểu sao chỉ có lần này lại khiến Biên Trọng Hoa buồn bực.
Biên Trọng Hoa vừa nghĩ về Ám Hầu Môn phải làm bộ hành lễ với Kỳ Từ thì không khỏi cảm thấy tâm phiền ý loạn, dứt khoát quay đầu đi tiếp, lang thang vô định trên đường.
Đi dạo đến khi mọi cửa hàng đều đóng cửa, Biên Trọng Hoa lại trở về xem thử, thấy cỗ kiệu ở cổng không còn mới yên tâm đi vào Ám Hầu Môn.
Tuy Ám Hầu Môn là phủ đệ nhưng không có nha hoàn và tiểu tư, ban đêm vô cùng yên tĩnh, tiếng ve kêu rả rích lọt vào tai, Biên Trọng Hoa đang đi thì gặp Tần Dịch Thương cầm một vò rượu nhỏ trong tay.
Tần Dịch Thương tỏ vẻ kinh ngạc khi thấy hắn: "Sao giờ ngươi mới về?"
Biên Trọng Hoa không đáp mà hỏi lại: "Rượu của ta đâu?"
"Yên tâm, ta không nuốt lời đâu, rượu để trong phòng ngươi rồi, à phải...... thôi...... lười nói với ngươi lắm, ngươi tự về xem là biết ngay, ta phải đi tìm người uống rượu đây."
Nói xong Tần Dịch Thương xòe quạt thuỷ mặc rồi mang theo vò rượu, vừa ngâm nga một điệu hát dân gian không biết tên vừa đi mất hút.
Biên Trọng Hoa nghe nói trong phòng có rượu ngon thì bước chân liền nhẹ tênh, chợt nhớ tới lời hứa uống rượu với Kỳ Từ trước đó, bỗng dưng trái tim chùng xuống, chỉ cảm thấy trong lồng ngực có lửa cháy cuồn cuộn, buồn bực nóng nảy.
Biên Trọng Hoa bóp trán muốn vứt bỏ những suy nghĩ linh tinh, phòng hắn ở ngay phía trước, hắn vừa ngước mắt thì lập tức đứng sững tại chỗ.
Kỳ Từ đang ngồi ở cửa, cả người dựa vào khung cửa gỗ, một tay chống đầu mơ màng ngủ gật, ban đêm