Chương 59: Đôi khi gặp khó khăn thì phải mạnh tay mới được
Sáng sớm hôm sau, đoàn người lên đường xuất phát, Kỳ Từ đồng ý để Biên Trọng Hoa dẫn một đám người đến Lục gia trang trước.
Dù sao Biên Trọng Hoa cũng là Quỷ Sát Sứ, trên đường gặp yêu quái không thể mặc kệ được.
Nói là Lục gia trang nhưng thực chất là một thôn trang mà họ Lục chiếm đa số, trong thôn trang có mấy hộ vì buôn trà nên kiếm không ít tiền, bây giờ cũng xem như hộ giàu.
Đoàn người đi trên đường có thể cảm nhận rõ bầu không khí ngột ngạt trong thôn, hộ nào cũng đóng chặt cửa, trên đường cũng ít người qua lại, vắng lặng như tờ.
Biên Trọng Hoa đã quá quen với tình huống này, lệnh cho hai ám hầu bảo vệ đội ngũ rồi tìm một gia đình tiến lên gõ cửa.
Một bà lão mở cửa nhưng chỉ hé một khe nhỏ, lộ ra nửa gương mặt đầy nếp nhăn, bà lão cẩn thận dò xét Biên Trọng Hoa, cũng không lên tiếng.
Biên Trọng Hoa ôn hòa cười nói: "Xin hỏi lão nhân gia, ở đây có gia đình nào đụng phải tà uế vậy?"
Bà lão trầm mặc nửa ngày rồi chỉ về phía Đông: "Dọc theo đường này đi về phía Đông sẽ thấy mấy toà nhà lớn, ở đó đều có người gặp yêu vật đấy."
Nói xong lập tức đóng cửa lại.
Biên Trọng Hoa sờ cằm: "Khẩu vị của yêu vật này cũng lớn thật."
Nói xong hắn trở lại đội ngũ rồi dẫn đoàn người đi về hướng Đông, đi không bao xa thì gặp một tòa nhà đồ sộ ngói đỏ tường xanh, trước cổng có hai con sư tử đá uy phong lẫm liệt, trên cổng đóng chặt dán đầy bùa chú màu vàng, dưới tấm bảng treo một tấm gương bát quái bằng đồng nhìn khá quỷ dị.
Biên Trọng Hoa vỗ tay nói: "Ồ, chỗ này."
Sau đó tiến lên đập cổng.
Hắn đập hồi lâu, đến khi tay đau mới có người ra mở cổng, là một gia phó khôi ngô, vừa mở cổng liền tức giận quát: "Gõ cái gì mà gõ!! Xéo đi!"
Biên Trọng Hoa cũng không giận mà hỏi ngay: "Xin hỏi huynh đệ, nhà các ngươi ai trúng tà thế?"
"Liên quan gì đến ngươi! Lắm chuyện!" Gia phó mắng to rồi đóng sầm cửa lại.
Hai ám hầu thấy Biên Trọng Hoa bị ngăn cản thì giơ tay cầm chuôi đao bên hông, nhíu mày định tiến lên.
Biên Trọng Hoa khoát tay với bọn họ: "Không sao, trong nhà có người trúng tà chắc ai cũng đắm chìm trong buồn khổ, huống chi nam tử mang thai cũng rất khó mở miệng, thấy người lạ hỏi thăm thì tỏ thái độ không tốt cũng rất bình thường, sau này các ngươi một mình đi xa chấp hành nhiệm vụ cũng nên thông cảm cho sầu khổ của người khác."
Hai ám hầu được sự thấu tình đạt lý của Biên Trọng Hoa thuyết phục, cùng nhau ôm quyền.
Biên Trọng Hoa ngẩng đầu thấy Kỳ Từ đang nhìn mình không chớp mắt thì cười nói: "Thế nào? Vương gia có gì căn dặn à?"
Kỳ Từ bối rối dời mắt đi, ấp úng nói: "Không có."
Bàn tay giấu trong tay áo vô thức siết chặt.
Biên Trọng Hoa nhíu mày đi đến trước mặt một ám hầu nói: "Cho ta mượn lệnh bài của ngươi đi, lệnh bài của ta đem tặng người rồi."
Hắn mỉm cười thoải mái nhìn Kỳ Từ.
Kỳ Từ chợt thấy tai nóng lên, y ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Không cần mượn, ta có đem đây."
Nói rồi y lấy ra lệnh bài từ trong ngực ném cho Biên Trọng Hoa.
Biên Trọng Hoa kinh ngạc bắt lấy: "Chẳng lẽ Vương gia luôn mang theo lệnh bài này trong người sao?"
Kỳ Từ: "......"
Giờ y không chỉ thấy nóng tai mà ngay cả mặt cũng bốc cháy.
Biên Trọng Hoa không hỏi tiếp nữa, nhìn tâm tình hắn có vẻ rất tốt, cầm lệnh bài trở lại trước cổng tòa nhà.
Biên Trọng Hoa nắm quyền rồi mỉm cười nện vào cổng lần nữa.
Sau đó là một tiếng vang thật lớn, cửa sắt kiên cố sơn đỏ lập tức ngã ầm xuống đất làm bốc lên một đám bụi mù.
Đoàn người: "......"
Biên Trọng Hoa xua đi bụi bặm rồi quay đầu nói với hai ám hầu đang nghẹn họng nhìn trân trối: "Tuy cần thông cảm với người khác nhưng đôi khi gặp khó khăn thì phải mạnh tay mới được."
Trong nhà vọng ra tiếng hét sợ hãi, Biên Trọng Hoa đi vào giơ lên lệnh bài của mình rồi cao giọng nói: "Quỷ Sát Sứ Biên