Lời đề nghị và bản hợp đồng mới của Hoàng Dương Vũ đương nhiên rất nhanh chóng được Kiều Thâm Kiên thông qua.
Chẳng ai dại gì mà để lỡ mất một cơ hội ngon như thế cả.
Trước khi đưa ra điều kiện này, Hoàng Dương Vũ đã thực sự tính toán rất kĩ càng.
Dù sao tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của anh ta nên khoản phí có thua lỗ vài phần cũng chẳng có gì đáng ngại cả.
Kiều Thâm Kiên cảm thấy rất sảng khoái với cách làm này.
Ông ta đưa mắt nhìn chằm Hoàng Dương Vũ dò xét.
- Con có tình cảm với Kiều Giang?
- Vâng.
Đây cũng chẳng là vấn đề to tát gì nên hắn không cần phải giấu giếm cả.
Hắn yêu cô, đương nhiên hắn sẽ dùng mọi thủ đoạn để níu giữ cuộc hôn nhân này.
Tuy Kiều Giang hiện tại có thể chưa có tình cảm gì với hắn, nhưng không sao, hắn chịu được.
Hắn không tin chỉ cần bồi đắp lâu dài mà cô không rung động.
Từ trước đến giờ Kiều Thâm Kiên là một người luôn đặt lợi ích lên đầu.
Tuy nhiên, ông ta cũng chẳng phải loại thú mà không suy nghĩ đến hạnh phúc của con cái.
Kiều Giang nói thế nào cũng là con gái ruột của ông ta, lợi ích dù lớn đến đâu thì ông ta cũng phải lùi một bước vì con gái mình.
Không biết Kiều Thâm Kiên nghĩ gì mà bất giác thở dài.
Trước mặt mọi người, ông ta chính là một Bộ Trưởng quyền cao chức trọng.
Còn bây giờ, ông ta sẽ dặn dò người con rể này theo cách mà người ba vợ nên làm.
- Kiều Giang ấy...!Nó rất khác với những đứa con gái khác.
Ta cũng mong nó có một cuộc hôn nhân vui vẻ.
Nếu hôm nay con không thừa nhận rằng con có tình cảm với nó, ta cũng sẽ không nhận lấy bản hợp đồng mới này.
- Khác sao ạ?
Câu chuyện kể ra rất dài.
Nhớ năm đó, Kiều Thâm Kiên vẫn là một nghị viên bình thường.
Kiều Giang đã có những biểu hiện rất lạ về vấn đề tâm lí.
Sau khi cùng vợ thống nhất, hai người đã đưa con gái đi gặp bác sĩ tâm lí có chuyên môn giỏi nhất để thăm khám.
Cũng khi đó, hai người họ mới biết được rằng tâm lí của Kiều Giang đã rất hỗn loạn.
Sống cô đơn một mình lâu ngày sẽ dễ mắc bệnh trầm cảm.
Tuy nhiên, Kiều Giang thì lại khác.
Cô vẫn có thể hòa đồng với một số bạn bè của mình.
Nhưng những lúc kích động, cô lại chuyển sang hướng tự ngược bản thân, hoặc là mê tiền đến nỗi quên luôn mục đích.
Sau khi trải qua tất cả, Kiều Giang lại hoàn toàn không nhớ gì nhiều về những hành động mình làm.
Kiều Thâm Kiên cũng vì lo lắng cho con gái mà ông ta không dám gọi điện trực tiếp hỏi cô nhiều.
Ông cho rằng mỗi lần gặp ông, con gái của ông nhất định sẽ càng kích động hơn.
Nhưng ông cũng không biết, việc bản thân gọi điện cho Hoàng Dương Vũ cũng khiến cho Kiều Giang phát bệnh.
Sau khi kí hợp đồng xong, trợ lí của Kiều Thâm Kiên nhận lệnh đi vào đưa cho Hoàng Dương Vũ những giấy tờ có liên quan đến Kiều Giang.
- Đây là toàn bộ hồ sơ bệnh án mà ta đã cho người in ra.
Ta mong con sẽ giúp ta chữa trị cho Kiều Giang.
Chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật.
Con gái của ta là thiên kim danh giá, nếu để cho người khác biết được thì con bé sẽ không được sống cuộc sống bình yên mà phải chịu đựng những sự kì thị.
- Ba sao lại tin tưởng con đến vậy?
- Ta nhìn ra con thật lòng với con bé.
Kiều Giang còn trẻ, nhiều lúc nó không thể kiểm soát hành vi của mình nên gây ra những điều bất lợi cho con.
Ta mong con hãy bỏ qua cho nó.
- Vâng, con biết nên ba cứ yên tâm.
***
Cùng lúc đó, Kiều Giang đang ở một mình xem tivi trong phòng bệnh thì Lâm Thiên Hy hớt hải chạy vào.
Thấy cô không sao thì hòn đá trong lòng anh mới được gỡ xuống.
- Kiều Giang...
- Thiên Hy hả? Cô có sao không?
Lâm Thiên Hy từ từ đi về phía giường bệnh.
Lúc anh được một tên bạn bè của Hoàng Dương Vỹ đánh thức thì cũng đã quá muộn.
Nhận được tin Kiều Giang ở bệnh viện, anh đã nhanh chóng đi chạy đến.
Hai người vốn dĩ đang yên đang lành bị bắt đi làm anh cứ tưởng rằng người bê gia tộc mình muốn truy sát.
Anh thì không sao nhưng