Sau khi quốc hiếu vừa mới qua đi không được bao lâu, không ít phu nhân đánh chủ ý lên Bảo Lạc nên đã tìm đến tận cửa.
Hiện giờ, Bảo Lạc bệnh không dậy nổi, dưới tâm ưu của Hứa thái hậu, liền muốn triệu kiến các quý phụ nhân lúc trước tiến cung đến thăm quá Bảo Lạc, bồi nàng nói chuyện.
Cùng lúc đó, lại có người truyền ra tin tức người nhà họ Phó đề nghị vì Trường Thọ trưởng công chúa xung hỉ, Hứa thái hậu rất động tâm với tin tức này.
Sau khi nhận được tin tức này, các quý phụ trong lòng lộp bộp một tiếng, ám đạo không xong.
Các nàng là muốn cho con cháu nhà mình thượng chủ không sai, nhưng không có tính toán để nhi tử nhà mình cưới một công chúa sắp bệnh chết a! Trường Thọ trưởng công chúa nếu là có thể khỏe mạnh mà gả vào nhà của các nàng, chỉ bằng với sự sủng ái của Vĩnh Gia Đế đối với người muội muội này, các nàng tự nhiên được lợi vô cùng.
Nhưng Trường Thọ trưởng công chúa nếu là không tỉnh, vậy khó mà nói được.
Nghênh đón một người chết vào phủ, rốt cuộc là rất đen đủi, con cháu các nàng không chừng còn bị mang cái danh khắc thê a.
Huống hồ, tình huống lần này của Trường Thọ trưởng công chúa thật sự là hung hiểm dị thường, làm người khác không dám động đến.
Mặc dù nàng là người có mệnh tốt, nhưng cũng không có nhà ai lại dám nghênh đón nàng qua cửa.
Trường Thọ trưởng công chúa thân thể thật sự quá yếu, nếu là vào một ngày có cái gì không tốt, bọn họ chẳng phải là toàn gia đều bị vấn tội hay sao? Còn nữa, nếu là cưới một cái tức phụ như vậy, các nàng sợ là cũng đừng trông cậy vào có thể có tôn tử, chất tôn.
Trưởng công chúa thân mình như vậy, ai dám để cho nàng sinh? Có Vĩnh Gia Đế cùng Hứa thái hậu ở trên đầu nhìn chằm chằm vào, ai dám để cho phò mã nạp thiếp?
Như vậy xem ra, cưới Trường Thọ trưởng công chúa cũng chỉ có thể có được chút danh vọng, một chút cũng không tốt.
Những ngày đó có thể ra vào trong cung, hơn nữa trong tối ngoài sáng, các vị phu nhân hướng Bảo Lạc là có kỳ vọng rất tốt, đều là những gia đình thế gia tại đế đô, cưới công chúa làm tức phụ, đối với các nàng mà nói là dệt hoa trên gấm, không cưới công chúa làm tức phụ thì cũng không ảnh hưởng gì tới địa vị thân gia của các nàng, các nàng tự nhiên sẽ không giống với Phó gia cùng Hà gia một lòng muốn nghĩ đến việc thúc đẩy chuyện này.
Bất quá ngắn ngủn mấy ngày công phu, có thể cho con cháu nhà mình đính hôn thì đều trao đổi thiếp canh với nhà gái.
Nếu nhà ai không thể lập tức định ra hôn sự, liền tìm mọi cách mượn cớ cáo ốm không đi.
Tới ngày Hứa thái hậu định ra buổi gặp mặt trò chuyện, chân chính vào cung phụng mệnh cư nhiên chỉ có hai phần ba.
Những người tới đây có non nửa là đã vì con cháu nhà mình mà đính thân trước đó rồi nên trong lòng không lo lắng.
Còn lại những mệnh phụ chưa tìm được hôn sự cho con cháu nhà mình thì lấy cớ không tới, hoặc có tới thìkhi nói chuyện cùng Hứa thái hậu đều hết sức cẩn thận, tận lực không cho Hứa thái hậu có cơ hội đem đề tài hướng tới trên người con cháu các nàng.
Các nàng tuy rằng che giấu rất khá, nhưng Hứa thái hậu rốt cuộc ở trong cung này ngây người nhiều năm như vậy, tự nhiên không đến mức không nhìn ra tiểu tâm tư của các nàng, lập tức liền mất đi dục vọng cùng các nàng nói chuyện với nhau.
Những người này khi thấy nữ nhi nàng khỏe mạnh thì cả một đám liền hận không thể đi lên nói chuyện, hiện giờ nữ nhi nàng thân mình không tốt, các nàng liền cùng rùa đen rút đầu dường như rúc tới một bên rồi, phảng phất hoàn toàn quên mất ngày trước các nàng đối với nữ nhi nàng đã từng cỡ nào truy phủng.
Lòng người thay đổi như vậy, Hứa thái hậu sao lại có thể đem ái nữ bảo bối của mình phó thác cho bọn họ được đây? Bảo Lạc chính là mạng sống của nàng, cho dù là xung hỉ, nàng cũng tuyệt đối là sẽ không qua loa đem Bảo Lạc hứa gả ra bên ngoài.
Hứa thái hậu cùng các mệnh phụ nói chuyện trong chốc lát, trên mặt liền hiện ra thái độ mỏi mệt, lệnh cho các nàng rời đi.
Trong đó có vài vị phu nhân có tiểu tâm tư liền lập tức liền toát ra biểu tình như vừa trút đi được gánh nặng, khiến Hứa thái hậu không vui mà hừ lạnh một tiếng.
- "Ai, mới vừa rồi có phải ta biểu hiện đến quá rõ ràng hay không? Thái Hậu nương nương sẽ không nhìn ra cái gì đi? Trời xanh chứng giám, ta đối với Trưởng công chúa cùng Thái Hậu nương nương là hoàn toàn không có nửa điểm nhi bất kính, chỉ là tên tiểu tử kia nhà ta thực sự là không nên thân, không đảm đương nổi hậu ái của Thái Hậu nương nương.."
Mệnh phụ kia hàm hồ nói.
- "Ai nói không phải đâu.
Trưởng công chúa bệnh tình nghiêm trọng đến mức như vậy, mắt thấy liền không còn tốt, nhà ai lại có thể bỏ được đích trưởng tử dòng chính trong tộc cho nàng xung hỉ đây? Cố tình là dòng chính con vợ lẽ, hoặc là dòng bên con vợ cả, Thái Hậu nương nương là quả quyết chướng mắt.
Theo ta thấy sợ cũng chỉ có Hà gia bốn năm lưu thế gia bực này mới có thể lấy đích trưởng tử tới để đổi lấy tiền đồ, đây không phải là đang muốn bán nhi tử thì là cái gì?"
- "Im tiếng! Những lời nói này, ngươi ở trước mặt chúng ta nói cũng là không sao, nếu là để cho Thái Hậu nương nương nghe được, trong lòng sợ là sẽ không cao hứng."
- "Đó là đương nhiên, ta cũng không phải là người không biết đúng mực, tự nhiên sẽ không tùy ý nói với người bên