- "Công chúa vẫn còn đang khóc sao?"
Lương thuận nghi đứng ở trước cửa phòng Lục công chúa Cơ Thường Nhạc, vẻ mặt lo lắng.
- "Hồi bẩm chủ tử, công chúa từ sau khi trở về liền bắt đầu khóc, đến cơm cũng còn chưa ăn."
Cung nữ Uyển Phương cũng là một bộ dáng uể oải ỉu xìu:
- "Công chúa vì muốn làm tốt yến hội lần này đã phí nhiều công sức như vậy, còn đem bạc chính mình tích góp nhiều năm mang ra dùng để hỏi thăm sở thích của các quý nữ tông thất cùng các mệnh phụ triều đình..
Ai ngờ, thế nhưng lại rơi vào kết cục như vậy."
Trúng bẫy của người khác, làm tất cả mọi chuyện liền tốn công vô ích.
Hiện giờ, không những bị Chiêu Đức Đế trách cứ, ngày khác còn phải tự mình đi đến phủ Vinh Thân Vương xin lỗi Bình Ninh quận chúa.
Ngay cả cung nữ bên người Lục công chúa đều cảm thấy ủy khuất thay nàng.
- "Công chúa trước mắt tâm tình không được tốt, các ngươi nếu có thể khuyên nhủ thì liền khuyên nhủ nàng một chút đi."
Lương thuận nghi thở dài, lặng lẽ xoa khóe mắt:
- "Nữ nhi ta như thế nào lại mệnh khổ giống ta a.."
Chiêu Đức Đế cuối cùng nhìn về phía Lục công chúa ánh mắt chán ghét cùng không kiên nhẫn, tựa như một cây châm đâm thật sâu vào trong da thịt.
Chiêu Đức Đế tuy không có nói rõ ràng, nhưng hai mẹ con đều biết cọc "Hảo nhân duyên" này của Lục công chúa là hoàn toàn xong rồi.
Thanh danh Lục công chúa vô năng thông qua lần yến hội này liền truyền bá đi ra bên ngoài.
Chiêu Đức Đế cũng sẽ không tìm một nữ tử như vậy làm con dâu phủ An Quốc Công.
Chính vì chuyện này mà Lục công chúa cùng Lương thuận nghi mới có thể khổ sở như vậy.
Rõ ràng không lâu trước đây các nàng đã từng có thể tiếp cận cái vị trí kia.
Lục công chúa bởi vì có thể được gả cho Lam Thừa Vũ mà trong lòng tràn đầy vui sướng, hiện giờ bị người khác tính kế, chung quy liền biến thành một giấc mộng, cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Lương thuận nghi nghe tiếng nức nở trong phòng nhỏ dần, lúc này mới đẩy cửa đi vào:
- "Thường Nhạc, ngươi không cần phải thương tâm.
Không có nhân duyên lần này, ngươi còn sẽ có nhân duyên khác..
Ngươi chung quy là công chúa hoàng thất, phụ hoàng ngươi không có khả năng sẽ mặc kệ ngươi."
- "Quan tâm ta giống lần muốn đẩy ta đi làm hòa thân công chúa sao? Ta đây tình nguyện hắn đừng động vào."
Cơ Thường Nhạc ngẩng đầu lên, trong mắt là cừu hận thấu xương:
- "Mẫu phi, ta sẽ không bỏ qua cho những người này, nếu các nàng không cho ta sống tốt, vậy mọi người đều đừng được sống yên ổn!"
- "Hài tử, ngươi muốn làm cái gì? Ngươi đừng làm việc gì ngu ngốc a!"
Lương thuận nghi vừa nghe Cơ Thường Nhạc nói, lập tức liền khẩn trương lên.
Tuy rằng lần này các nàng bị người khác tính kế, Lương thuận nghi trong lòng cũng ít nhiều hiểu rõ, nhưng trả thù? Nàng chưa từng có nghĩ tới.
Từ trước cho tới nay, với những gì nàng đã từng trải qua đều nói cho nàng biết nhất thời phải nhẫn nại mới có thể giữ được bản thân chu toàn, cũng mới có thể bảo hộ nữ nhi bình an.
Lương thuận nghi vẫn luôn dạy dỗ Lục công chúa như vậy.
Nhưng ước chừng là do nhịn quá lâu rồi, lần này Lục công chúa lại càng không muốn nhẫn nhịn nữa.
Thực nhanh sau đó, tin tức Chiêu Đức Đế ghét bỏ Ngũ công chúa, không muốn để Ngũ công chúa làm thê tử của Lam Thừa Vũ nên mới đem ánh mắt hướng tới trên người Lục công chúa cùng Bình Ninh quận chúa truyền đến trong tai Ngũ công chúa.
Lục công chúa tuy rằng là một người không nhạy bén, nhưng cũng không phải một người ngốc.
Bị người tính kế một hồi, nếu là còn không rõ tiền căn hậu quả, nàng cũng thật sự xứng đáng bị đánh rơi xuống loại tình trạng này.
Ngũ công chúa cùng Chu quý phi không phải liền muốn nhìn nàng gặp xui xẻo sao? Bình Ninh quận chúa không phải muốn kéo nàng xuống để độc chiếm Lam Thừa Vũ sao? Nếu như vậy, đơn giản bản thân cùng đấu đi!
Chu quý phi có thể hay không bị nàng dùng phép khích tướng này làm tức chết hay không thì Lục công chúa không biết, nhưng Ngũ công chúa tâm cao khí ngạo nhất định là không chịu đựng được chính mình trở thành đá kê chân cho người khác, nàng liền chờ xem kịch vui.
Trong trường Xuân Cung, Thất hoàng tử đang ở trên án thư buông sách vở xuống, xoa xoa lông mày:
- "Bên ngoài có chuyện gì sao?"
Thái giám, cung nữ phụng dưỡng bên người Thất hoàng tử nói:
- "Sợ là Ngũ công chúa lại cáu kỉnh, điện hạ đừng để ý tới, người lo nghiêm túc đọc sách trước đi."
Từ khi Ngũ công chúa từ trong Hoàng Gia Tự Miếu trở về, tính tình đại biến, Chu quý phi đối đãi nàng cũng không bằng như trước nữa.
Hiện giờ, trong Trường Xuân Cung không ai là không biết Thất hoàng tử mới là cục cưng bảo bối của Chu quý phi.
Ngay cả Nhị hoàng tử đã từng được Chu quý phi ký thác kỳ vọng thật cao, ở trước mặt Thất hoàng tử đều phải lùi lại một bước, huống chi là hành vi càng thêm khác người của Ngũ công chúa?
Nói thật, Chu quý phi không trực tiếp đem Ngũ công chúa nhốt ở trong tiểu viện đã xem như phá lệ sủng ái nữ nhi này rồi.
Bọn hạ nhân bên người Thất hoàng tử tự nhiên không thế nào đem sự tình của Ngũ công chúa mà quan tâm rồi.
Thất hoàng tử nghe xong, lại nói:
- "Rốt cuộc vẫn là tỷ tỷ của ta, như thế nào có thể mặc kệ nàng được? Ta đi ra ngoài hỏi nàng một chút xem nàng rốt cuộc là làm sao vậy, các ngươi liền không cần đi cùng ta."
Nhìn bóng dáng Thất hoàng tử rời đi, bọn hạ nhân hai mặt nhìn nhau:
- "Ài, tiểu chủ tử nhà chúng ta tâm địa thực tốt a.
Ngày thường cũng không thấy Ngũ công chúa có bao nhiêu quan tâm tiểu chủ tử, tiểu chủ tử lại có thể đối với nàng lại có tình có nghĩa như vậy."
- "Nếu là nương nương đã biết, tự nhiên rất là cao hứng.
Những năm gần đây, nương nương lo lắng nhất chính là tiểu chủ tử từng bị Thục phi nương nương quá cố nuôi nấng một đoạn thời gian dài liền không cùng nương nương cùng các vị tiểu chủ tử khác thân cận đâu.
Hiện giờ, nương nương cũng không cần phải lo lắng nữa rồi."
Đi vào trong viện, Thất hoàng tử yên lặng mà nhìn Ngũ công chúa cách đó không xa đang cực kỳ tức giận.
Chỉ cần nghe đôi ba câu từ trong miệng Ngũ công chúa, hắn liền có thể đoán ra Ngũ công chúa lúc này đây là đang xả giận lên người hạ nhân.
Đôi mẹ con này luôn là như vậy, khi gặp người dễ khi dễ liền đem người đó bức đến chết.
Không nghĩ tới một khi con người ta bị buộc đến bước đường cùng, từ một người nhút nhát, nhát gan cũng sẽ đứng lên phản kích.
Hy vọng cái người tỷ tỷ này của hắn sẽ không bị Lục công chúa chỉnh quá thảm đi.
Thất hoàng tử không có thành ý gì mà nghĩ, ngoài miệng lại nói:
- "Những ngày gần đây hình như Vân Quý có dị động, phụ hoàng đã cảm thấy phiền não lắm rồi, mẫu phi cũng đi theo phụ hoàng mà lo lắng.
Ngũ hoàng tỷ tâm tình bất quá nhất thời không tốt, phát tiết một hồi là ổn rồi, chuyện này cũng là việc nhỏ, liền không cần phải thông báo với mẫu phi."
Hắn chờ xem, cái người tỷ tỷ này của hắn còn có thể mang tới cho hắn cái dạng kinh hỉ gì đây.
Hiện giờ, lời nói của Thất hoàng tử ở trong Trường Xuân Cung này rất có phân lượng, hắn đã phân phó, người phía dưới tự nhiên đều nghe theo.
Dù sao Ngũ công chúa vô duyên vô cớ cáu kỉnh cũng không phải là ngày một ngày hai rồi, nếu đi bẩm báo cho Chu quý phi đại khái cũng không được chú ý.
Đúng là bởi vì ý nghĩ như vậy mà Trường Xuân Cung mới mất đi một cơ hội đem nguy hiểm lần này bóp chết từ trong trứng nước.
Chờ đến sau này Trường Xuân Cung hoàn toàn cùng Vinh Thân Vương phủ trở mặt, rất nhiều người trong Trường Xuân Cung mới bắt đầu hối hận vì cái gì không có nhanh chóng phát hiện Cơ Thanh Hàm không thích hợp.
Bên kia, ở trong thư phòng Chiêu Đức Đế đang cùng mấy vị trọng thần trong triều đình nghị