Bảo Lạc ánh mắt chặt chẽ mà nhìn chằm chằm vào người phát ra tiếng nói kia:
- "Ngày thường Lục hoàng tỷ xưa nay không thích nói chuyện, hôm nay nhưng thật ra lại hoạt ngôn lên không ít, ta suýt nữa còn cho rằng Lục hoàng tỷ thay đổi cá tính đó."
- "Lục hoàng tỷ hôm nay sinh động như vậy, sợ người khác không nghi ngờ đến trên người ta, lại không biết duyên cớ ra sao? Chẳng lẽ là việc này cùng Lục hoàng tỷ có quan hệ gì nên Lục hoàng tỷ mới chột dạ?"
Bảo Lạc trên mặt ý cười hoàn toàn thu liễm lại, lạnh lùng mà nhìn quét qua Lục công chúa.
Từ khi Lục công chúa cùng Lam Thừa Vũ hôn sự không thành, nàng liền cảm thấy Lục công chúa có chút gì đó không thích hợp.
Nhưng khi đó nàng nghĩ Lục công chúa bị người khác tính kế nên có chỗ rất đáng thương.
Nếu là nàng có nghĩ cách trả thù cũng tính kế kẻ kia thì cũng không có gì đáng trách.
Chỉ là Bảo Lạc không nghĩ tới Lục công chúa xuống tay sẽ tàn nhẫn như vậy.
Thế nhưng sẽ khuyến khích Ngũ công chúa đem Bình Ninh quận chúa hủy dung, càng không nghĩ tới Lục công chúa sau lưng còn có ý đồ đem tất cả chuyện này hướng đến trên người nàng đâu.
Bảo Lạc không biết Lục công chúa mới đầu chỉ là muốn để Ngũ công chúa cho Bình Ninh quận chúa một cái giáo huấn khiến các nàng lưỡng bại câu thương, cũng không có nghĩ tới là Ngũ công chúa sẽ làm cách nào để chỉnh Bình Ninh quận chúa.
Ngũ công chúa từ sau khi bị mọi người coi như là một nửa kẻ điên, hành động liền càng thêm tùy tâm sở dục, không có kết cấu, nàng sẽ làm ra chuyện huỷ hoại dung mạo của Bình Ninh quận chúa thì chẳng có gì là lạ.
Có người thả ra lời đồn phía sau khiến hai bên mâu thuẫn mới khiến Ngũ công chúa đem Bình Ninh quận chúa đem sự tình nháo lớn đến bước này.
Một màn này, người sau lưng còn sợ hai người sẽ dễ dàng giải quyết được xung đột nên mới cho rắc thuốc bột lên cây trâm chính là ví dụ tốt nhất.
Đây là sợ Ngũ công chúa đâm còn nhẹ không lưu lại vết sẹo trên mặt Bình Ninh quận chúa đâu.
- "Ngươi nói hươu nói vượn, việc này cùng ta có quan hệ gì?"
Lục công chúa dường như là bị người khác dẫm lên cái đuôi liền lập tức lớn tiếng phản bác:
- "Thất hoàng muội đừng có suy đoán lung tung mà vu oan hãm hại cho người khác!
Bảo Lạc nhìn bộ dáng Lục công chúa khẩn trương, trong lòng ẩn hiện ý cười.
Lục công chúa rốt cuộc chưa từng làm qua loại sự tình này, biểu hiện đến thực sự là quá mức khoa trương đi.
Nàng nếu là thật muốn đem chuyện này rũ bỏ sạch sẽ thì tốt nhất là nên thành thành thật thật mà ngồi yên chỗ đó không rên lên một tiếng, mà không phải vì tiêu trừ hiềm nghi của chính mình, nỗ lực đi chứng minh chuyện này là do người khác làm.
Nguyên bản Lão Vinh Vương phi cùng Long Khánh trưởng công chúa căn bản là không có chú ý tới Lục công chúa.
Kết quả bởi vì Lục công chúa không chịu nổi cô đơn mà nhảy ra cho thấy sự tồn tại của chính mình, các nàng ngược lại sẽ hoài nghi lên Lục công chúa.
Rốt cuộc là Lục công chúa từ lời nói đến hành động xác thật là có khác thường, nhìn rất khả nghi.
Lúc này, Ngũ công chúa lại như thế nào không hé răng ra nửa chữ.
Lục công chúa cùng Bảo Lạc, Ngũ công chúa một người cũng không thích, vô luận là ai gặp họa đối với nàng mà nói cũng không có cái gì khác biệt.
Nàng cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ai ở sau lưng tính kế nàng.
Kỳ thật, trong tâm của Ngũ công chúa cảm thấy Lục công chúa là có động cơ lớn nhất.
Rốt cuộc là Lục công chúa mới bởi vì chuyện của Bình Ninh quận chúa nên mới hoàn toàn bị Chiêu Đức Đế ghét bỏ.
Chỉ cần Lục công chúa khơi mào mâu thuẫn giữa Ngũ công chúa cùng Bình Ninh quận chúa liền có thể đạt được hiệu quả nhất tiễn song điêu.
Bất quá, chuyện này có khả năng sao?
Nhớ tới ngày thường Lục công chúa bị người khác khi dễ cũng không dám nói một tiếng, Ngũ công chúa trong lòng dâng lên hoài nghi thật sâu.
Lão Vinh Vương phi trong chốc lát nhìn Bảo Lạc, chốc lát lại nhìn Lục công chúa, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.
Long Khánh trưởng công chúa nói:
-" Đi tra cho ta Bình Ninh quận chúa là chỉ có một cây trâm này bị rải thuốc bột hay vẫn là còn có trang sức khác cũng bị rải thuốc lên? "
Nói xong lời này mới dò hỏi Lão Vinh Vương phi một câu:
-" Điều tra án này yêu cầu người trong phủ phải tiến hành phối hợp, hoàng thẩm hẳn là không có ý kiến gì đi? "
Lão Vinh Vương phi mộc mạc nói:
-" Tự nhiên.
Ngươi chỉ cần lo đi tra án, chỉ cần có thể mau chóng tra ra hung thủ hại cháu gái ta, chẳng sợ muốn đem nhà ở của cháu gái ta kiểm tra qua, ta cũng đều không có ý kiến gì hết.
"
Có chủ nhân phối hợp, Long Khánh trưởng công chúa phái người đi tra án, thực mau liền tra ra được kết quả.
-" Khởi bẩm trưởng công chúa, trừ bỏ cây trâm kia của Trường thọ công chúa tặng, các trang sức của các nương nương ban cho cũng đều có dược phấn kia.
Những trang sức có dính thuốc bột kia bọn nô tài đều mang về cung.
"
Người phía dưới nói xong liền đem một hộp trang sức tinh xảo dâng lên.
Long Khánh trưởng công chúa ánh mắt trầm xuống, nói với các vị thái y:
-" Đi xem trên những trang sức này có dính thuốc bột là từ khi nào nhiễm đi.
"
Các vị thái y cầm lấy hộp trang sức kia quan sát một lát, mồm năm miệng mười nói:
-" Hồi bẩm trưởng công chúa, vòng ngọc này là những ngày gần đây mới bị người bôi lên.
"
-" Vòng cổ này cũng là những ngày gần đây mới bị bôi thuốc lên.
"
-" Trên cây trâm này thuốc bột đã có từ đầu năm, không rõ là bôi lên khi nào..
"
Lão Vinh Vương phi nghe các thái y nói vậy, khóe mắt muốn nứt ra:
-" Những loại trang sức đó thường ngày Bình Ninh rất yêu thích..
Hung thủ phía sau kia là sợ không hại được Bình Ninh của ta, lúc này mới đem những thứ trang sức mà nàng thích đeo đều động chạm tay chân a! "
Long Khánh trưởng công chúa trầm mắt nói:
-" Chỉ có mấy thứ trang sức là đã sớm bị người khác động tay chân, còn lại đều là gần nhất mới bị người động tay chân, chỉ sợ người này tính kế Bình Ninh cũng đã nhiều ngày.
Chỉ là không biết vì sao gần nhất mới lựa chọn động thủ.
"
Nói xong, nàng lại phân phó với thái giám, nói:
-" Nha đầu bên người Bình Ninh quản lý trang sức chính là nha đầu nào, đem nàng dẫn tới đây, bổn cung muốn nhìn xem nàng quản lý trang sức của chủ tử như thế nào? Vì sao ngay cả trang sức bên người chủ tử bị động tay chân cũng không biết? "
Lúc này đây, Long Khánh trưởng công chúa phái tên thái giám kia một lúc sau mới trở về.
Long Khánh trưởng công chúa thấy bọn họ không có đem người mang về không khỏi nhăn lại mày:
-" Chính là các ngươi để nha đầu kia chạy mất? "
-" Hồi bẩm trưởng công chúa, ngày thường quản lý trang sức của Bình Ninh quận chúa là một cái nha đầu gọi là Lăng Nhi, khi bọn nô tài đuổi tới Vinh Thân Vương phủ, nha đầu kia đã sợ tội tự sát rồi.
Bọn nô tài từ trong phòng nàng lục soát ra một ít đồ vật, thỉnh trưởng công chúa xem qua.
"
Long Khánh trưởng công chúa vừa nghe liền ám đạo không tốt.
Mới vừa điều tra ra chuyện này, liền có nha đầu bên người Bình Ninh quận chúa tự sát, chứng tỏ nha đầu này là có vấn đề.
Cố tình là người đã chết, manh mối liền đi theo cũng bị chặt đứt.
Từ trong phòng nàng lục soát