- "Nếu ngươi không phải đang nhắc nhở ta báo đáp ngươi thì ngươi vì sao sẽ đột nhiên nói lời này?"
Bảo Lạc hoang mang mà nhìn Lam Thừa Vũ.
Lam Thừa Vũ nhìn chằm chằm Bảo Lạc một lúc lâu sau, hàng vạn những lời cần nói ngưng tụ ở bên môi cuối cùng biến thành một tia thở dài:
- "Ta chỉ là muốn quan tâm ngươi cũng không được sao? Quan hệ của chúng ta liền nhất định phải liên quan đến lợi ích hay sao?"
Hắn vừa nói như vậy, Bảo Lạc ngược lại cảm thấy áy náy, cảm giác chính mình dường như là đang khi dễ Lam Thừa Vũ, sâu trong nội tâm dâng lên một trận áy náy: - "Ta..
Cũng chỉ thuận miệng nói như vậy, ngươi cũng đừng để ở trong lòng.
Ta đương nhiên biết ngươi sẽ không có cái ý này, chỉ là ngươi hôm nay thoạt nhìn khác thường hơn chút.."
- "Bởi vì ta thực sự lo lắng, ở trong cung các vị nương nương vì tranh sủng mà diệt trừ những chướng ngại trước mắt nên cái gì cũng đều có thể làm được.
Lúc trước là ngươi, bây giờ lại là Vinh phi, không biết tiếp theo lại là ai nữa.
Ngươi ở trong cung nhất định phải cẩn thận, phải bảo vệ tốt chính mình."
- "Biết rồi, ta chính là ở trong hoàn cảnh như vậy mà lớn lên, ngươi còn không hiểu biết ta sao?"
Bảo Lạc tự nhiên nghe được trong giọng nói của Lam Thừa Vũ rõ ràng có một chút sầu lo, trong lòng cảm thấy ấm áp, ngoài miệng nói ra lại là những lời oán trách.
Lam Thừa Vũ lắc lắc đầu:
- "Ta không yên tâm được.
Ta nói câu không nên nói, ngươi cũng tới tuổi có thể đính thân được rồi.
Nếu là các nàng muốn tính kế ngươi thì chưa chắc là sẽ tính kế lấy mạng của ngươi, cũng có khả năng là tính kế ngươi những thứ khác, thật sự là làm người khó lòng phòng bị a."
Khi nhắc tới hai chữ đính thân, Lam Thừa Vũ ngưng thần quan sát Bảo Lạc một trận.
Chỉ thấy Bảo Lạc hơi hơi nhíu mày, một bộ dáng như đang suy tư gì đó:
- "Ngươi nói vậy cũng đúng.
Chỉ sợ chờ đến thời điểm ta có thể thành thân, có lẽ người Chu gia hoặc thân thích đều sẽ an bài!"
Khi nhắc tới hôn sự chính mình, Bảo Lạc cũng không có giống như những nữ hài khác một bộ dáng thẹn thùng.
Nàng minh bạch, trong cung này, hôn sự của các hoàng tử, công chúa hơn phân nửa đều là lợi ích cùng cuộc đua trao đổi ích lợi.
Dựa theo lệ thường mà xem ra, thời điểm sau khi Bảo Lạc lớn lên cũng nên tận khả năng cùng các danh môn thế gia liên hôn để giúp Thái Tử tìm đến viện trợ.
Nhưng Bảo Lạc minh bạch Chiêu Đức Đế đối với Thái Tử kiêng kị, hắn nhất định sẽ không làm như vậy.
Nghĩ tới nghĩ lui, Bảo Lạc