Lý Dung không nói gì, cũng không biết vì sao khi nghe thấy Bùi Văn Tuyên nói vậy, trong lòng nàng bất giác có chút chua xót.
Nhưng vì thấy cảm xúc kia khiến bản thân có chút không được tự nhiên, nàng vội rút tay khỏi tay Bùi Văn Tuyên nói, "Chừng này tuổi rồi còn nói mấy chuyện này? Bày vẻ quá đi"
Lý Dung đứng dậy, "Ta đi tìm A Nhã đây, chàng nhớ nghỉ ngơi nhiều vào, thái y nói khoảng thời gian này chàng làm việc quá sức, nên ngủ nhiều một chút"
"Để ta đi với Điện hạ qua đó"
Bùi Văn Tuyên cùng Lý Dung đứng dậy, nàng định nói gì đó nhưng đã bị Bùi Văn Tuyên ngắt lời, "Đi sớm về sớm, cùng nhau là được"
Lý Dung thấy Bùi Văn Tuyên quyết tâm như vậy, biết hắn hẳn có việc cần làm nên không tiếp tục ngăn cản.
Nàng khẽ gật đầu, sau đó cùng Bùi Văn Tuyên đến Đốc tra ti.
Thượng Quan Nhã sớm đã nhận được tin của Lý Dung, đang tiến hành điều tra các quan viên nằm trong danh sách điều nhiệm sơ bộ của Lại bộ.
Lúc Lý Dung đến nơi, Thượng Quan Nhã đang nghe cấp dưới báo cáo tình hình, khi thấy Lý Dung và Bùi Văn Tuyên tiến vào, Thượng Quan Nhã vội đứng lên hỏi, "Điện hạ, Phò mã, sao hai người lại đến đây?"
"Ta đến xem tình hình thế nào rồi"
Lý Dung vào phòng, cùng Bùi Văn Tuyên ngồi xuống, "Hiện tại Phụ hoàng muốn tra xét xem ai là người đã đưa Bùi Văn Tuyên lên chức Lại bộ thị lang, ngươi hiện tại có manh mối gì chưa?"
"Ban nãy ta đã cho người tra xét một lượt các chủ sự lo liệu chuyện điều nhiệm của Lại bộ lần này, trước mắt vẫn chưa tra được ai đáng nghi cả"
Thượng Quan Nhã nhíu mày, "Bọn họ nếu dám làm như vậy e rằng cũng sớm có chuẩn bị.
Hiện tại ván đã đóng thuyền, muốn tìm được người kia thật không dễ dàng"
"Nếu tra được giấy tờ giao dịch của họ thì sao?"
Lý Dung hơi nhíu mày, "Bọn chúng không thể nào làm việc không công cho Nhu phi được?"
"Kiểm toán có thể tra ra"
Thượng Quan Nhã do dự nói, "Nhưng không có bằng chứng, cũng không được lục soát phủ, những ghi chép nội bộ này, trước mắt e là không lấy được"
Những gì Thượng Quan Nhã nói cũng là khó khăn hiện tại.
Nếu tìm không ra kẻ đáng nghi trong nhóm người có liên quan, vậy muốn tra ra ai là người quyết định chuyện điều nhiệm của Bùi Văn Tuyên cực kì khó khăn.
Thượng Quan Nhã đã như vậy, Lý Minh sợ cũng chẳng khác gì.
Ban đầu không theo dõi sát sao, đợi sau này mới đi tra xét, quả thật là một việc khó khăn.
"Là ta sơ suất", Lý Dung gõ nhẹ lên bàn, "Ta vốn nên chú ý hết thảy những người trong Lại bộ"
"Điện hạ nói quá rồi", Thượng Quan Nhã rót trà cho Lý Dung, "Chưa bàn đến chuyện chúng ta không đoán trước được bọn họ lại đưa Phò mã lên chức cao như vậy, mà dù cho nghĩ đến, chúng ta cũng không có nhiều tay chân đến vậy.
Chủ yếu chỉ có thể chú ý vài người quan trọng thôi.
Số quan viên có quyền quyết định những chức quan trên ngũ phẩm ở Lại bộ có bảy người, chúng ta cũng không thể nào có thể để tâm hết được"
Thượng Quan Nhã vừa nói vừa đánh giá Lý Dung và Bùi Văn Tuyên, "Chuyện đã như vậy rồi, hiện tại Điện hạ định làm thế nào ạ?"
Lý Dung không đáp, nàng vuốt ve ly trà, như đang cân nhắc gì đó.
Bùi Văn Tuyên nhìn Lý Dung, trực tiếp nói, "Trực tiếp tìm chứng cứ, tuy không dễ tìm nhưng Bệ hạ thật sự muốn tìm ra bằng chứng sao?"
Thượng Quan Nhã có chút khó hiểu, Lý Dung giải thích, "Phụ hoàng vốn đa nghi, hiện tại ta đã tố cáo Hoa Lạc, trong lòng ông kỳ thật sớm cũng có tính toán.
Chúng ta không cần bằng chứng cụ thể, thứ chúng ta cần làm chỉ là chứng minh suy nghĩ đã nhen nhóm trong lòng ông ấy"
Thượng Quan Nhã không đáp, chìm vào suy tư.
Bùi Văn Tuyên chậm rãi nói, "Chỉ cần đưa cho ông ấy một cái là được"
"Ta hiểu rồi"
Thượng Quan Nhã ổn định cảm xúc nói, "Hai người cảm thấy, nếu Tô gia đại công tử và Lại bộ tả thị lang Hạ Văn Tư gọi kỹ nữ bị tố giác, chứng cứ này đã đủ khiến Bệ hạ tin tưởng suy nghĩ trong lòng chưa?"
Tô Dung Hoa là thầy của Túc Vương, từ trước đến nay không quan tâm việc triều chính.
Trong tình huống hoàn toàn không tìm được kẻ nào đã sắp xếp Bùi Văn Tuyên vào Lại bộ, Tô Dung Hoa lại đột nhiên cùng Hạ Văn Tư gọi kỹ nữ và bị bắt ngay tại trận, việc đó sẽ khiến người khác phải nghi ngờ.
Lý Dung suy tư nhíu mày, Bùi Văn Tuyên quyết đoán đáp, "Đủ rồi"
Bùi Văn Tuyên nâng mắt nhìn về phía Thượng Quan Nhã, "Chỉ là không biết Thượng Quan tiểu thư định làm thế nào? Tô đại công tử vốn dĩ cứng đầu, từ trước đến nay không màng triều chính, hiếm khi kết giao với triều thần, càng đừng nói đến chuyện trong thời điểm nhạy cảm này còn hẹn Lại bộ tả thị tang ra ngoài gọi kỹ nữ"
"Chuyện này thì ta có cách"
Thượng Quan Nhã nâng tay, nói thẳng, "Nếu Phò mã còn ở Ngự sử đài, vậy vừa hay, ta hiện tại sẽ cho người đi lo liệu mọi chuyện.
Ta phụ trách dựng một màn Tô đại công tử và Tả thị lang cùng gọi kỹ nữ, tiếp đến, làm thế nào để có thể làm lớn chuyện đến chỗ Bệ hạ, sẽ do Điện hạ phụ trách"
"Ngươi đi sắp xếp đi"
Lý Dung quyết đoán nói, "Chỉ cần thật sự có chuyện này, ta chắc chắn có thể sắp xếp người dâng sớ cáo trạng"
"Vâng"
Thượng Quan Nhã gật đầu, nàng nghĩ một chốc sau đó nói, "Điện hạ và Phò mã cứ nghỉ ngơi trước đi, việc này cứ để ta lo"
Lý Dung đáp một tiếng, sau đó cùng Bùi Văn Tuyên đứng dậy trở về.
Sau khi ra khỏi phòng, Lý Dung có vài phần khó hiểu hỏi, "Chàng nói xem, A Nhã định làm thế nào? Tô Dung Hoa sẽ nghe lời nàng ta sao?"
Bùi Văn Tuyên sắc mặt bình tĩnh, hai tay luồn trong tay áo, không biết đang vui hay buồn.
Hắn nhàn nhạt nói, "Người cứ yên tâm, A Nhã tiểu thư sẽ tự biết lo liệu thôi"
Sau khi họ đã rời đi, Thượng Quan Nhã liền cho người đi hỏi xem Lại bộ Tả thị lang Hạ Văn Tư gần đây khi nào có thời gian rảnh, sau đó lại ngồi xuống, viết vài dòng tin vắn cho Tô Dung Hoa...
"Có việc muốn nhờ, gặp mặt ở tửu lầu, mong Tô đại công tử nể mặt"
Sau khi viết xong, nàng bảo người đưa sang văn phòng làm việc của Tô Dung Hoa cách đó không xa.
Tô Dung Hoa ngày thường đến Đốc tra ti đi làm chỉ là hình thức, gã vừa đánh xong một giấc ngủ trưa, đang ngáp dài ngáp ngắn, thư của Thượng Quan Nhã được đưa đến.
Tô Dung Hoa lập tức tìm được chuyện để làm.
Gã xem thư xong liền biết Thượng Quan Nhã nhất định muốn nhờ mình xin chữ ký hay thơ văn của những sĩ tử, gã khẽ cười, nhấc bút viết thư trả lời...
"Khi nào, ở đâu?"
(Tây: tội nghiệp một thanh niên ngây thơ bị lừa )
Thượng Quan Nhã thấy Tô Dung Hoa trả lời, nhanh chóng viết hồi âm và cho người đưa về, "Tùy ngươi chọn"
Tô Dung Hoa nhìn thư của Thượng Quan Nhã, gã suy nghĩ một chốc, muốn đi dùng cơm với phái nữ đương nhiên phải chọn nơi nào lãng mạn chút.
Vì thế gã vung bút lên, trực tiếp viết...
"Ngày mai giờ Dậu, Vọng Đăng lâu"
Vọng đăng lâu là thánh địa hẹn hò của nam nữ trong kinh, Thượng Quan Nhã vừa nhìn thấy cái tên này liền có chút khó xử.
Sắp xếp một màn gọi kỹ nữ bị bắt tại trận ở đây, nhìn sao cũng thấy có chút kỳ quái.
Nhưng nếu từ chối, nàng sợ sẽ khiến Tô Dung Hoa nghi ngờ.
Bản tính Tô Dung Hoa vốn chẳng quan tâm chuyện gì nhưng không có nghĩa gã ngốc.
Thượng Quan Nhã trái lo phải nghĩ, cuối cùng chỉ có thể trả lời, "Ngày mai gặp"
Tô Dung Hoa nhận được thư, nhìn chữ viết thanh tú của Thượng Quan Nhã, gã khẽ cười một tiếng.
Thượng Quan Nhã tính tình thú vị, chọc ghẹo cũng khá vui.
Khi rảnh rỗi không có việc gì làm có thể trêu đùa một phen, cũng xem như thêm chút hương vị cho cuộc sống.
Hoa Kinh quá buồn tẻ, đột nhiên xuất hiện một người hoạt bát như vậy khiến người khác không kiềm được phải chú ý vài phần.
Tô Dung Hoa nhắm mắt lại, ngay cả bản thân cũng chưa phát hiện, gã thế nhưng mỉm cười.
Giờ Dậu là thời gian đại đa số triều thần ra ngoài giao tế.
Thượng Quan Nhã nhận được lời xác nhận của Tô Dung Hoa liền gấp hai lá thư cùng bức tranh trước đây gã gửi nàng lại, kèm theo một lượng bạc, tất cả gửi cho Hạ Văn Tư.
Đợi xong việc, Thượng Quan Nhã liền chủ động đến phủ Công chúa, báo cáo lại sự sắp xếp của mình cho Lý Dung biết.
"Ngày mai giờ Dậu, ta trước sẽ đến Vọng Đăng lâu, dùng tên của Tô Dung Hoa đặt phòng, sau đó bảo các cô nương ở trong phòng đợi sẵn.
Chỉ cần hai người đó vừa bước vào liền trực tiếp xông đến bắt người"
Trong luật Đại Hạ, quan viên có thể trao đổi vũ cơ trong các vũ hội, nhưng không được ra ngoài gọi kỹ nữ, song vì chuyện này nhỏ như hạt cát nên hiếm khi có người quản lý.
Lý Dung nghe sự sắp xếp của Thượng Quan Nhã xong nhíu mày, "Ngươi lấy xấp thư Tô Dung Hoa viết cho ngươi để gửi cho Hạ Văn Tư, Tô Dung Hoa có ghi tên mình trên đó không?"
"Trên giấy không có ký tên, nhưng trên bức tranh thì có"
"Sao ngươi có thể chắc chắn Hạ Văn Tư sẽ đến chỗ hẹn?"
"Ngoài bức tranh, ta còn gửi kèm một lượng bạc", Thượng Quan Nhã nhắc nhở Lý Dung, "Tô gia vốn có quan hệ cực tốt với các đại thế gia, cho nên Hạ Văn Tư hẳn phải nể mặt Tô Dung Hoa.
Dù thật sự không nể mặt, Tô Dung Hoa hiện tại làm ở Đốc tra ti, lại đột nhiên mời Hạ Văn Tư, còn tặng bạc, Điện hạ cảm thấy Hạ Văn Tư sẽ nghĩ thế nào?"
Trên triều có rất nhiều thứ không thể nói rõ, nhưng nếu một tên từng nhận hối lộ lại đột nhiên nhận được lời mời của Phó ti chủ của Đốc tra ti, còn gửi kèm cả bạc trắng, đương nhiên hắn sẽ phỏng đoán đây là cách Tô Dung Hoa ngầm ám chỉ việc mình tham ô.
"Ta hiểu rồi", Lý Dung khẽ gật đầu.
Chuyện liên quan đến tiền đồ của mình, Hạ Văn Tư nhất định sẽ đến.
"Phía ta đã sắp xếp xong, không biết phía Điện hạ định làm thế nào?", Thượng Quan Nhã thấy Lý Dung đã xác nhận kế hoạch của mình ổn thỏa liền hỏi tình hình của Lý Dung.
Lý Dung bật cười nói, "Cái gì cũng chẳng cần làm"
"Vâng?", Thượng Quan Nhã có chút khó hiểu, Lý Dung vẫn cười nói, "Người của Bệ hạ còn quan sát kỹ hơn cả chúng ta kìa, ngươi yên tâm đi"
Thượng Quan Nhã được Lý Dung nhắc nhở lập tức vỡ lẽ, nàng nâng tay nói, "Vậy ngày mai gặp lại, Điện hạ"
Lý Dung khẽ gật đầu, Thượng Quan Nhã đứng dậy, cáo từ xong liền xoay người rời đi.
Lý Dung và Bùi Văn Tuyên đợi suốt một ngày, người của Lý Minh cũng bắt đầu âm thầm điều tra hết thảy những nhân viên có liên quan cũng như toàn bộ quá trình điều nhiệm của Lại bộ.
Nhưng Thượng Quan Nhã còn tra không được gì, đương nhiên người của Lý Minh cũng không ngoại lệ.
Bọn họ không tra được gì liền không thể nào báo cáo kết quả công tác, như vậy cũng chỉ có thể theo dõi sát sao những nhân vật mấu chốt.
Một nhóm mật thám âm thầm theo dõi Hạ Văn Tư, đến giờ Thân, họ thấy Hạ Văn Tư lặng lẽ đi ra ngoài từ cửa sau.
Hai mật thám liếc nhìn nhau, sau đó nhanh chóng bám theo ông ta.
Hạ Văn Tư mặc một chiếc áo choàng màu đen, ông lên xe ngựa, sau khi đã ngồi xuống, người hầu có chút khó hiểu, cẩn thận hỏi, "Đại nhân, vì sao Tô đại công tử lại chọn một nơi như Vọng Đăng lâu ạ?"
Hạ Văn Tư nghe người hầu hỏi vậy cũng có vài phần khó hiểu, nhưng nghĩ đến tính cách của Tô Dung Hoa, dù gã có làm thế cũng là bình thường.
Cho nên sau khi suy nghĩ một chốc, ông chỉ có thể thấp giọng quở mắng, "Đây đúng là chỗ cao minh của Tô đại công tử, gặp mặt ở Vọng Đăng lâu cũng là một cách che giấu tai mắt"
Người hầu ngẩn người, hai nam nhân đến nơi mà các tình lữ chuyên đến để dùng cơm, nhìn sao cũng khiến người