Lý Dung đỡ lấy Tần Chân Chân, nàng gọi những người khác đến, một mặt cho người đi lấy xe ngựa, một mặt lệnh điều tra khu vực lân cận. Sau khi xác nhận chung quanh không có ai nhìn thấy họ, Lý Dung cùng Tần Chân Chân lên xe ngựa, nhanh chóng quay về phủ Công chúa.
Trên người Tần Chân Chân có vết thương, Lý Dung lấy thuốc dự phòng từ trong ngăn kéo ra giúp Tần Chân Chân băng bó. Tần Chân Chân cắn chặt răng, không rên một tiếng. Sau khi về đến phủ Công chúa, Lý Dung liền bảo đại phu trong phủ đến khám bệnh. Đại phu rửa sạch miệng vết thương, ra đơn thuốc xong mới quay đầu với nói Lý Dung, "Đây đều là vết thương ngoài da, vị cô nương này chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian sẽ không sao, Điện hạ không cần lo lắng"
Lý Dung khẽ gật đầu, cho đại phu lui xuống. Nàng đứng cạnh mép giường nhìn Tần Chân Chân nhắm hai mắt dường như đang nghỉ ngơi. Lý Dung nghĩ hồi lâu, đang muốn lên tiếng thì bên ngoài bỗng truyền đến âm thanh ầm ĩ. Lý Dung vội vã bước ra, vừa vòng qua bình phong, nàng đã thấy Bùi Văn Tuyên cùng Lý Xuyên đi đến.
"Tình hình sao rồi?"
Lý Dung vội vã nâng mắt nhìn Bùi Văn Tuyên, người hắn hãy còn thấm nước mưa, thần sắc ngưng trọng đáp, "Quá trình niêm phong Tần gia không có vấn đề, Bệ hạ hiện tại chỉ có thể phái thêm người trung gian, tận lực bảo đảm bọn họ không gây ra sai lầm"
"Đã phái thêm ai?"
"Tô Dung Khanh. Y là Hình Bộ thị lang, chức vị cao, hơn nữa lại không tham dự tranh chấp lần này"
Lý Dung nghe thấy tên của Tô Dung Khanh, trong lòng có chút yên tâm. Bùi Văn Tuyên thấy Lý Dung thay đổi sắc mặt, động tác khẽ khựng lại, sau đó hắn lại nói, "Ta ở trước cửa cung gặp được Thái tử Điện hạ, ngài ấy muốn tìm nàng nên ta cùng ngài ấy quay về"
Lý Dung đáp một tiếng. Nàng quay đầu nhìn Lý Xuyên thì thấy tuy hốc mắt cậu ửng đỏ nhưng biểu tình lại lạnh lẽo vô cùng. Lý Dung ngầm hiểu trong cung nhất định đã xảy ra chuyện gì đó liền nói, "Sao đệ lại tiến cung?"
"Đệ đi tìm mẫu hậu"
Lý Xuyên khàn giọng đáp, Lý Dung dừng một chút mới do dự hỏi, "Sau đó thì sao?"
Lý Xuyên không trả lời nàng, sau hồi lâu, cậu đột nhiên nói, "Vụ án này, tỷ tỷ đứng ra điều tra đi"
Lý Dung lập tức ngẩn người, Lý Xuyên bình tĩnh nói, "Đệ không tiện ra tay, sự trở ngại của các thế gia quá lớn, nếu đệ xuất đầu, e rằng bọn họ sẽ lập tức nghĩ cách phế truất đệ. Hiện tại Phụ hoàng không tín nhiệm đệ mà đệ lại không thể chống lại được sức mạnh của các thế gia"
"Cho nên đệ muốn xuống tay với những người điều tra vụ án lần này"
Lý Dung khẳng định nói, "Bọn họ đều là người của cậu, đệ đã nghĩ kỹ chưa?"
"Đệ nghĩ kỹ rồi"
Lý Xuyên bình tĩnh đáp, "Một thanh đao không vâng lời, lại không chịu mài đi sự bén nhọn, đệ cũng không cần"
Lý Dung trầm mặc không nói, sau một lúc lâu, nàng mới chậm rãi hỏi, "Mẫu hậu đã nói gì với đệ?"
"Vừa biết Tần gia xảy ra chuyện xong đệ liền tiến cung chất vấn bà ấy. Việc này quá nguy hiểm, nếu có thể dễ dàng đổi trắng thay đen, chỉ dựa vào nội bộ quan hệ của các thế gia là có thể biến vụ án của một hàn tộc thành vụ án không thể lật lại như thế này, đối với Phụ hoàng mà nói, là việc có bao nhiêu kiêng kị? Hơn nữa, chỉ vì cuộc tranh đấu trên triều mà vu hãm, giết cả nhà người khác...", Lý Xuyên nhắm mắt, "Bọn họ dùng thủ đoạn quá mức rồi"
"Mẫu hậu trả lời thế nào?"
"Bà ấy hỏi phải chăng đệ cùng Tần Chân Chân có tư tình?", Lý Xuyên bật cười, tựa hồ cảm thấy vô cùng hoang đường, "Hỏi đệ có phải vì thế mà không chịu cưới Thượng Quan Nhã?"
"Bà ấy cho người điều tra đệ. Bà biết được lúc trước đệ từng đi tìm Tần Lâm xong liền cho rằng đệ là vì Tần Chân Chân mới gặp Tần Lâm. Sau này trong cung yến, hương của Tần Chân Chân đứng hạng hai, đệ cùng nàng ấy nói mấy câu cũng bị bà ấy tra được"
"Hơn nữa, do trong cuộc thi Tần Chân Chân trở nên nổi bật, trong cung đều truyền tai nhau rằng Phụ hoàng dường như có ý phong nàng làm Thái tử phi. Mẫu hậu lo lắng Tần Chân Chân uy hiếp đến vị trí của Thượng Quan Nhã vì thế liền báo tin cho cậu"
Lý Xuyên có chút cười khổ, "Mà cậu vừa hay đang tìm một gia tộc giết gà dọa khỉ, cho nên họ liền chọn Tần gia"
"Việc họ muốn tìm một gia tộc để khai đao đệ cũng chẳng cảm thấy bất ngờ. Chỉ là đệ không lường được, họ thế nhưng sẽ làm ra thủ đoạn chấn động đến thế"
Lý Dung cũng đoán được Thượng Quan gia sẽ chọn một gia tộc để chèn ép, chỉ là nàng cũng không nghĩ đến, cái mũ chụp xuống lại là tội danh thông đồng với địch bán nước.
Một tội nghiêm trọng nhường ấy, ai cũng thấy được, đây là một cảnh cáo mà Thượng Quan gia dành cho Lý Minh.
Hiện tại xem ra, bọn họ cũng muốn cho Lý Xuyên, người không muốn nạp Thái tử phi, một cảnh cáo.
Nhìn Lý Xuyên có chút mệt mỏi, Lý Dung không nói gì. Lý Xuyên nâng mắt nhìn nàng, chậm rãi nói, "Tỷ, tỷ từng nói, chỉ khi một người đủ mạnh mẽ mới có quyền được lựa chọn"
"Đúng vậy"
"Như vậy hôm nay, Cô hỏi tỷ một câu", Lý Xuyên nhìn chằm chằm nàng, "Tỷ có bằng lòng can dự vào vụ án này?"
Lý Dung trầm mặc, Lý Xuyên bình tĩnh nhìn nàng, tiếp tục nói, "Nếu tỷ bằng lòng, Cô sẽ dùng hết sức trợ giúp. Hôm nay tỷ hãy tìm một lý do thích hợp để quy phục Bệ hạ, sau đó nhân cơ hội này, lấy danh nghĩa tra rõ vụ án, thành lập Giám sát ti. Cơ quan này sẽ trực thuộc với quyền quản lý của Bệ hạ mà không tính vào phạm trù quản lý của Tam tỉnh. Nó sẽ là cơ quan giám sát độc lập đứng ngoài triều đình và bản thân có quyền sinh sát"
"Tỷ là Công chúa, nể mặt đệ cùng mẫu hậu, sẽ không một ai dám tùy ý làm gì tỷ. Để tỷ làm chuyện này, là thích hợp hơn hết"
"Sau này, nếu đệ đăng cơ...", Lý Xuyên hạ giọng, hứa hẹn nói, "Giám sát ti như cũ là của tỷ"
Đây mới là quyền lực hoàn toàn thuộc về nàng.
Lý Dung không đáp lời, Lý Xuyên vội vã tiếp tục, "Bất quá vì mức độ nguy hiểm quá lớn, tỷ tỷ cũng không cần vội vàng quyết định. Nếu tỷ tỷ không muốn, cũng không sao", Lý Xuyên nhìn nàng, dừng một chút, thần sắc trịnh trọng, "Bất luận như thế nào, tỷ vẫn là Công chúa"
Lý Xuyên quay đầu nhìn ra màn mưa tầm tã ngoài phòng, thấp giọng nói, "Đệ phải chuẩn bị lên triều, tỷ tỷ nghỉ ngơi cho tốt, đệ đi trước"
Lý Dung rốt cuộc đáp một tiếng, cùng Bùi Văn Tuyên hành lễ cung tiễn Lý Xuyên.
Chờ Lý Xuyên đi rồi, Lý Dung vẫn đứng tại chỗ trầm mặc. Bùi Văn Tuyên im lặng đứng bồi nàng.
Qua hồi lâu, hắn mới lên tiếng, "Cô trước quay về mặc thêm chút quần áo, hiện tại Tần gia cũng đã bị bắt vào ngục, việc này không vội..."
Lời còn chưa dứt, bên cạnh đã truyền đến một tiếng hô khẽ, "Điện hạ"
Lý Dung và Bùi Văn Tuyên đồng thời quay đầu liền thấy Tần Chân Chân đang đứng ở bên cạnh bình phong.
Bùi Văn Tuyên kinh ngạc liếc nhìn Lý Dung, muốn hỏi gì đó song lại không dám nói nhiều. Hắn không dấu vết lui một bước, đứng ở phía sau Lý Dung.
Lý Dung im lặng nhìn Tần Chân Chân, sau đó nhìn Tần Chân Chân cầm kiếm quỳ xuống trước mặt mình.
"Dân nữ khẩn cầu Điện hạ, thành lập Giám sát ti"
"Ngươi cầu ta vậy ngươi có thể cho ta cái gì?" Lý Dung cười nhạo hỏi, Tần Chân Chân mím môi, chỉ có thể cắn răng nói, "Vượt lửa qua sông, tuyệt không khước từ"
"Vượt lửa qua sông?", Lý Dung khẽ cười, "Ngươi chỉ là một cô nương từ một thế gia hàn vi, có thể làm cái gì? Chẳng lẽ ta còn có thể cho ngươi đi liên hôn?"
"Dân nữ thân phận thấp hèn, trừ trường kiếm trong tay, không còn gì khác. Nếu Điện hạ nguyện ý", Tần Chân Chân ngẩng đầu nhìn thẳng vào Lý Dung, "Trên đời này sẽ không còn Tần nhị tiểu thư"
Lý Dung nhìn vào đôi mắt của Tần Chân Chân, đột nhiên hiểu được điều Tần Chân Chân muốn.
Tần Chân Chân quả thật không thuộc về Hoa Kinh, cũng không thuộc về triều đình.
"Nếu ta muốn ngươi giết người?"
"Có thể"
"Nếu ta muốn ngươi đi Tây Bắc?"
"Được"
"Tần Chân Chân, ta sẽ không vì một mình ngươi mà đưa ra quyết định này"
"Thần hiểu nhưng thần vẫn muốn thử"
Lý Dung không nói gì, hai người lẳng lặng nhìn nhau, sau hồi lâu, Lý Dung phất tay áo xoay người, "Ngươi nghỉ ngơi đi, ta sẽ nghĩ lại"
Lý Dung phân phó người hầu chăm sóc Tần Chân Chân xong trực tiếp đi thẳng ra ngoài.
Bùi Văn Tuyên đi bên cạnh Lý Dung, hai người cùng sóng vai bước trên hành lang dài. Lý Dung vuốt ve cây quạt vàng trong tay, không nói gì.
Bên ngoài mưa to như trút nước, mây đen giăng khắp tạo nên một mảng trời đen như mực, ánh đèn lồng trên hành lang bị gió thổi lay lắt. Bùi Văn Tuyên đi bên cạnh Lý Dung, giúp nàng chắn đi những cơn gió lạnh.
Hai người không ai nói gì, lúc này Lý Dung đột nhiên lên tiếng, "Ta còn có lựa chọn sao?"
"Chỉ cần Điện hạ bỏ được quyền lực...", Bùi Văn Tuyên nhìn nơi cuối hành lang dài, hai tay luồn trong tay áo, chậm rãi mở miệng, "Thì còn gì không chọn được?"
"Không lập Giám sát ti, thậm chí không quan tâm Thái tử, Người vẫn là thê tử của ta, Bình Lạc Công chúa"
Bùi Văn Tuyên quay đầu sang nhìn nàng mỉm cười nói, "Lập Giám sát ti, nếu thắng, sẽ là Trưởng công chúa Điện hạ, dưới một người trên vạn người; nếu thua, thiên đao vạn quả, thi cốt chẳng còn"
"Nếu ta chẳng còn gì, ta vẫn là thê tử của ngươi sao?"
Lý Dung cảm thấy có chút buồn cười hỏi, Bùi Văn Tuyên không trả lời.
Vào khoảnh khắc Lý Dung hỏi hắn câu ấy, không biết vì sao, hắn theo bản năng mà nghĩ, nếu Lý Dung thật sự chẳng còn gì, có lẽ nàng có thể là thê tử của hắn cả đời.
Nhưng suy nghĩ chỉ một thoáng lướt qua, hắn không hề bám riết không tha, bất kể đáp án này là đúng hay sai đều không thích hợp nói cho Lý Dung biết vào lúc này. Bởi Bùi Văn Tuyên hiểu, không những Lý Dung sẽ không tin, không chừng còn sẽ giẫm hắn vài cái.
Vì thế hắn khẽ cười nói, "Có lẽ ngày kia sẽ đến, lúc đó, cô sẽ biết thì sao?"
"Vậy bỏ đi", Lý Dung bật cười, "Cái
Hai người vừa trò chuyện vừa đi đến trước cửa phòng, Lý Dung chậm rãi nói, "Ngươi chuẩn bị thượng triều đúng không? Tìm gian phòng khác thay quần áo đi, để ta một mình nghĩ lại"
Bùi Văn Tuyên đáp một tiếng. Khi Lý Dung đẩy cửa, hắn đột nhiên gọi Lý Dung lại, "Điện hạ"
Lý Dung không quay đầu lại, chỉ lắng nghe người phía sau nói, "Thật ra, bất luận Người chọn con đường nào, nếu có một ngày Người phải bị thiên đao vạn quả, ta nhất định chắn ở phía trước"
Nàng là thê tử của hắn, nếu muốn nàng chết, người khác nhất định phải bước qua thi thể của hắn.
Nếu nàng lập Giám sát ti, nàng đi đời, hắn nhất định cũng đi đời.
Bất luận là phu thê hay là minh hữu, bọn họ đã sớm cùng sinh cùng tử.
"Chính vì thế...", Bùi Văn Tuyên khẽ khàng lên tiếng, "Hãy chọn con đường mà Người thích"
Lý Dung đưa lưng về Bùi Văn Tuyên, khóe miệng không kiềm được nhếch lên, "Ta đã biết, ngươi ồn quá"
Nói xong, nàng bước vào phòng, đóng cửa lại.
Sau khi vào phòng, bóng tối bao trùm lấy Lý Dung, nàng đi đến cạnh án thư tìm vị trí ngồi xuống.
Lập Giám sát ti hay những việc tương tự như thế, ở kiếp trước, nàng không phải chưa từng làm qua.
Quyền lực của một người, nhất định xuất phát từ việc trong tay người đó nắm giữ bao nhiêu quyền quyết định số phận của người khác.
Quyền nắm giữ càng nhiều, phạm vi quyết định càng lớn, từ đó quyền lực nàng chân chính sở hữu được cũng sẽ nhiều hơn.
Ví như hiện tại Bùi Văn Tuyên chịu sự khống chế của nàng, cốt lõi là vì Bùi Văn Tuyên cần tiền, nhân mạch, cùng thân phận Công chúa của nàng, điều đó giúp hắn trên quan trường có thể vô thức làm người khác kinh sợ.
Nhưng những thứ như tiền, nhân mạch, thân phận, cũng không phải là tài nguyên khan hiếm.
Nếu Lý Dung muốn xây dựng một khối quyền lực lấy chính mình làm trung tâm, nàng nhất định phải nắm giữ binh quyền. Kiếp trước nàng cũng từng thành lập các loại cơ quan giống Giám sát ti, nhưng phần lớn đều nương theo thân phận Trưởng công chúa, không như hiện tại trực tiếp thành lập một cơ quan độc lập với tam tỉnh.
Giám sát ti là một lưỡi dao sắc bén, nếu dùng không tốt, nàng có lẽ sẽ tự làm mình bị thương.
Lý Dung nhắm mắt, khẽ gõ quạt vào lòng bàn tay, chậm rãi chải chuốt lại toàn bộ thế cục một lần.
Hiện giờ nàng có ba con đường. Con đường thứ nhất, cứ chiếu theo kiếp trước, khuyên Lý Xuyên cưới Thượng Quan Nhã làm chính phi, Tần Chân Chân làm trắc phi, chỉ cần Tần Chân Chân không ảnh hưởng gì đến Thái tử phi, Hoàng hậu sẽ không một mực diệt Tần gia.
Nhưng nếu như vậy, Lý Xuyên phải lộ ra con bài tẩy là Tần Lâm cho Thượng Quan gia biết, từ đó hoàn toàn phụ thuộc vào thế gia. Sau này, khi Lý Minh tìm một lý do để phế bỏ Thái tử, Lý Xuyên sẽ phải một lần nữa dựa vào sự giúp đỡ của thế gia đăng cơ. Nhưng kiếp này, Dương gia bị lật đổ quá sớm, tương lai rốt cuộc sẽ có biến hóa gì, nàng cũng không biết được. Mà nếu đã ỷ lại vào thế gia, mâu thuẫn giữa thế gia cùng Lý Xuyên như cũ vẫn sẽ nổ ra.
Con đường thứ hai, mặc kệ tất cả, để Lý Xuyên và Bùi Văn Tuyên tự chọn lấy, hoặc Lý Xuyên hoàn toàn từ bỏ Tần gia, hoặc Lý Xuyên phải đi con đường thứ nhất. Nhưng bất luận thế nào, Lý Xuyên như cũ vẫn phải bị Thượng Quan gia khống chế.
Mà con đường thứ ba, lập Giám sát ti.
Lý Dung mở mắt, nhìn ánh sáng nhàn nhạt sau giấc bình minh xuyên thấu qua cửa sổ chiếu trên mặt đất, ánh mắt nàng sáng lấp lánh.
Thế gia là đao, nhưng đao cần thiết có vỏ. Hiện giờ hàn tộc chưa đủ sức để gánh trọng trách này cho nên nàng phải làm vỏ cho thanh đao kia.
Lập Giám sát ti, tra rõ những người có liên can đến vụ án Tần gia, dùng Giám sát ti uy hiếp các thế gia, sau đó âm thầm móc nối với những người khác trong Thượng Quan gia, nâng đỡ một gia chủ mới.
Cứ như vậy, Lý Dung sẽ hoàn toàn khống chế Thượng Quan gia, uy hiếp các thế gia, thậm chí có được quyền lực trực tiếp đánh đổ Nhu phi mà không cần giống hiện tại nơi nơi bị người ngăn cản.
Chỉ khi thế gia trở thành thanh đao có vỏ bị nàng khống chế, mâu thuẫn giữa Lý Xuyên cùng thế gia sau này mới có thể được hóa giải, Thượng Quan gia mới không lâm vào hoàn cảnh như kiếp trước, ngoại trừ Thượng Quan Nhã sống trong cung, nếu không phải Lý Dung liều mạng che chở, quá nửa số người đều phải có kết cục ảm đạm.
Chỉ khi quyền lực nằm trong tay nàng, nàng mới có quyền lựa chọn.
Lý Dung nghĩ thế, trong mạch máu liền có một loại nhiệt huyết quen thuộc đang trào dâng.
Giống như lời Bùi Văn Tuyên nói, Giám sát ti là con đường tốt nhất, cũng là con đường nguy hiểm nhất.
"Thiên đao vạn quả?"
Lý Dung khẽ gõ quạt vào lòng bàn tay, một lát sau, nàng khẽ cười thành tiếng.
Nàng đứng lên, đi đến trước án thư, nghĩ sơ lược toàn bộ những phương án thành lập Giám sát ti sau đó viết thành một sổ con. Lý Dung vừa viết vừa phân phó Tịnh Lan đứng bên ngoài, "Tịnh Lan, đi mời Tần tiểu thư đến đây, đồng thời sai người đến hoàng cung, chờ Phò mã hạ triều liền ngăn lại, bảo chàng đến tìm ta"
Tịnh Lan đáp một tiếng, chẳng bao lâu sau, Tần Chân Chân đã được dẫn vào phòng.
Tần Chân Chân đã thay một bộ quần áo mới, sắc mặt có chút tái nhợt. Nàng tiến vào đầu tiên liền hành lễ với Lý Dung, Lý Dung giơ tay bảo nàng đứng lên, vừa viết sổ con vừa nói, "Chốc nữa ta sẽ tiến cung, yêu cầu thẩm tra vụ án Tần gia, ngươi có thứ gì muốn giao cho ta không?"
Tần Chân Chân nghe thế liền nâng mắt nhìn Lý Dung, trong mắt mang theo vài phần kỳ vọng, "Điện hạ đồng ý rồi?"